Nhân Hoàng không nói thêm gì về Đại Chu Vương nữa, y nhắc tới chuyện khác: "Ta cần phải nhắc nhở ngươi về thực lực vạn tộc"
Tô Vũ tập trung lắng nghe.
Tỉnh Nguyệt chỉ nói số lượng đại khái, không nói thực lực cụ thể như thế nào.
"Năm xưa vạn tộc không mạnh bằng hiện tại. Hiện tại vạn tộc có tổng cộng 125 vị chủ nhân quy tắc"
Thấy Tô Vũ bình tĩnh, Nhân Hoàng thầm mắng một tiếng, chắc chắn em gái ta đã tiết lộ cho hắn biết, bằng không thì tiểu tử này không thể bình tĩnh như vậy được.
"Trước đây có vài vị tiếp cận nhất đẳng nhưng chưa hoàn toàn đạt tới, hiện giờ mới có vài kẻ thành công"
"Tiên Hoàng, Ma Hoàng, Thần Hoàng, ba vị này 100% đã tới nhất đẳng, còn Long Hoàng, Minh Hoàng thì dù chưa đến nhưng cũng thực lực cũng không chênh lệch bao nhiêu"
Tô Vũ nhướng mày: "Nhiều nhất đẳng như vậy à? Nhân tộc ta thì sao?"
Chỉ có mình Minh Vương thôi ư?
Chiến Vương được xưng là cường giả đệ lục nhưng vẫn còn chưa đạt tới.
"Chúng ta cũng có nhất đẳng, Minh Vương là nhất đẳng, hơn nữa còn là cường giả trong cấp bậc này. Còn ta... ba nhất đẳng vạn tộc sợ ta, trước đây một mình ta đúng là có thể trấn áp ba người bọn họ, nhưng hiện giờ ta không có khả năng làm vậy"
Nhân Hoàng cười tự giễu: "Ngoài ra còn một vị nhất đẳng khác là đại đạo lữ của Võ Vương"
Đại đạo lữ?
Tô Vũ sửng sốt.
Sao lại gọi như vậy?
Nhân Hoàng thấy hắn giật mình liền giải thích: "Đó là vị đạo lữ đầu tiên, Võ Vương thích trêu hoa chọc cỏ, hắn cưới tổng cộng 18 vị đạo lữ"
Hóa ra đạo lữ của ông ấy đều ở đây cả à?
Võ Hoàng xem như xong!
Đừng nói đến Võ Vương, lão bà người ta đang ở đây lại còn đã đạt tới nhất đẳng, lão xong đời chắc rồi.
Ngươi vẫn muốn trả thù Võ Vương ư?
Ha hả.
Nhân Hoàng tiếp tục nói: "Đạo lữ của Minh Vương cũng là nhất đẳng"
Tô Vũ lại sửng sốt.
Hắn nhìn Nhân Hoàng, Nhân Hoàng ho nhẹ một tiếng: "Bình thường thôi, năm xưa sắc phong tứ cực Nhân Vương và 36 Vương nhưng đó chưa phải là toàn bộ cường giả Nhân tộc. Năm đó có vài vị nữ cường giả rất mạnh nhưng không muốn xuất đầu lộ diện nên ta không sắc phong cho bọn họ. Còn có đạo lữ của Chiến Vương nữa, thực lực nàng ấy cũng mạnh hơn Chiến Vương"
Tô Vũ ngây người.
Má nó.
Quá thê thảm, vậy chẳng phải sẽ bị vợ quản nghiêm sao?
Không đúng, lão bà Võ Vương lợi hại như vậy sao lại để ông ấy cưới những mười mấy người?
Nhân Hoàng chốt lại: "Vậy nên thực lực Nhân tộc cũng rất cường đại, nếu không thì đã không kiên trì được từ lâu. Đặc biệt là Võ Vương, kỳ thật hắn cũng có công, 18 vị đạo lữ của hắn hiện giờ còn 9 người. 9 người này có một vị nhất đẳng, một vị nhị đẳng, bảy vị còn lại đều là tam đẳng"
Tô Vũ hít sâu một hơi: "Vậy tức là trong 42 vị chủ nhân quy tắc của Nhân tộc thì mình nhà ông ấy có 9 người?"
Má nó, đáng sợ thật!
Một nhà người ta có 1 - 2 người còn khó, mình nhà Võ Vương đã có 9 người.
"42?
Nhân Hoàng sửng sốt: "Không phải chỉ có 42 người, hiện tại là 52 người, có vài người vẫn luôn tuần tra ở tiền tuyến và phía sau, có lẽ Tinh Nguyệt đã quên tính vào"
Hắn biết là muội muội mình sẽ tiết lộ tình báo mà. Nhưng Tinh Nguyệt rất lười, từ khi tới đây không chạy lung tung, nàng không biết tiền tuyến và phía sau vẫn còn không ít cường giả đang âm thầm tuần tra.
Nhân Hoàng tổng kết: "Có tất cả 52 vị, tính cả các ngươi thì có 88 vị cường giả, ít hơn vạn tộc nhưng không chênh lệch quá nhiều"
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi gật đầu tán đồng.
Hắn tò mò cười hỏi: "Bình thường 9 lão bà của Võ Vương có đánh nhau không?"
Nhân Hoàng câm nín.
Ngươi hỏi ta cái này làm gì?
Tuổi còn nhỏ sao lại thích hóng chuyện như thế?
Ta không tiện trả lời ngươi vấn đề này đâu.
Nhân Hoàng ho nhẹ một tiếng, lấy ra một quyển sách nhỏ ném cho Tô Vũ: "Tự xem đi, ta không hứng thú với chuyện này, nhưng người khác quay ít hình ảnh cho ta, đây là bản dập. Tự mình xem thôi, đừng truyền ra ngoài"
Hắn bổ sung: "Ngươi đừng chọc đến 9 vị đạo lữ của hắn. Bọn họ hơi... dữ"
Nhân Hoàng ho khan một tiếng: "Thực ra là rất dữ"
Tô Vũ cảm quyển sách, nhất thời không biết nói gì.
Hóa ra ngài cũng thuộc đảng bát quái à?
Được lắm!
Quả nhiên vị đế vương nào cũng đều thích thu thập tình báo.
Ta không tin nó là của người khác.
Lão bà của Võ Vương là nhất đẳng, người khác có thể lén ghi hình nổi sao?
Không cần chối, chắc chắn là của ngài.
Mấu chốt là 9 vị...
Trời ạ, Võ Hoàng chết chắc rồi.
Nếu bọn họ dám trả thù, Tô Vũ cũng thấy không rét mà run. 9 người vây công, Võ Hoàng nhất định sẽ bị xẻo thịt lột da.
Hắn nhìn về phía Võ Hoàng với ánh mắt đồng tình, trùng hợp Võ Hoàng cũng đang nhìn hắn. Nhìn thấy ánh mắt Tô Vũ, lão bất giác thấy hoang mang, hình như đây không phải ánh mắt hữu hảo.
Nhân Hoàng cũng nhìn thấy, y cười lớn: "Võ Hoàng còn sống à? Đúng là không dễ dàng"
Đương nhiên y biết rõ ân oán giữa Võ Hoàng và Võ Vương: "Chúng ta đừng nhúng tay vào ân oán của bọn họ, năm xưa Võ Vương đối phó lão là có nguyên nhân.."
Tô Vũ cười mỉm: "Võ Hoàng ngủ với thanh mai trúc mã của Võ Vương đúng không?"
Nhân Hoàng bật cười: "Ngươi cũng biết à?"
Hai người im lặng nhìn nhau tươi cười.
Cuối cùng Nhân Hoàng vẫn giải thích: "Không chỉ như vậy. Chủ yếu là vì Võ Hoàng là người lỗ mãng vụng về. Đôi khi trời cao có mắt như mù, để lão khai được Thiên Môn.
Gia hỏa này khai Thiên Môn xong không làm việc đàng hoàng, suốt ngày nhìn chằm chằm địa bàn của chính mình, hơn nữa ở thời kỳ ấy lão bỗng nhiên nổi hứng thú với Thiên Môn, còn suýt nữa mở ra Thiên Môn. Phong ấn lão có một phần nguyên nhân là vì điều này"
Tô Vũ có chút ngoài ý muốn: "Ý bệ hạ là lão bị phong ấn bởi vì suýt nữa mỡ Thiên Môn ra?
Nhân Hoàng gật đầu: "Nếu không thì không cần phải phong ấn, nhưng chúng ta sợ lão lại xăng bậy, nếu muốn giết thì đã giết từ lâu rồi. Nhưng lúc ấy lão không cố ý, chúng ta cũng không nhắc lại, không thì e rằng tên ngu xuẩn ấy sẽ gàn bướng mà cố ý đi mở Thiên Môn. Lão suốt ngày cảm thấy mình vô địch thiên hạ, ngươi mà nói rằng mở Thiên Môn sẽ nguy hiểm thì không chừng lão sẽ cố ý mở ra, khẩu khí lão rất lớn, còn không để Thời Gian Chi Chủ vào mắt"
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi gật đầu.
Trước đây Tô Vũ hỏi về Tử Linh Chi Chủ, khi ấy khẩu khí Võ Hoàng đã rất lớn, nói rằng đó chỉ là tên ngu xuẩn chưa khai đạo xong.
May mà Tử Linh Chi Chủ không có ở đó, nếu không có thể lập tức ra tay giết lão.
Tô Vũ đã hiểu nguyên nhân mấu chốt khiến Võ Hoàng bị phong ấn.
Bảo sao đám người Nhân Hoàng có thể giết lão mà không giết quách cho xong, còn phải phong ấn làm gì. Hóa ra là vì không muốn lão đi mở Thiên Môn chứ không thật sự muốn giết chết. Nếu đơn thuần chỉ vì vấn đề của Võ Vương thì có thể giết lão hoặc là không, không cần thiết phải phong ấn.
Vấn đề ở đây là lão suýt đã mở Thiên Môn.
Tô Vũ nhớ kỹ chuyện này, có lẽ về sau nó sẽ hữu dụng.
Đây là lần đầu tiên Tô Vũ và Nhân Hoàng mặt đối mặt nói chuyện, kết quả không tệ lắm.
Có vẻ hai người còn có sở thích chung là thu thập bát quái.
Bấy giờ Nhân Hoàng đang yên lặng quan sát Tô Vũ, y nở nụ cười nhàn nhạt.
Hình như tên nhóc này không khó chơi như tưởng tượng, làm người cũng không tệ lắm.
Y vốn sợ sẽ gặp phải kẻ khó đối phó, nhưng xem ra Tô Vũ khá dễ thương lượng, nhưng tốt nhất là ngươi đừng gây phiền toái cho ta.