Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3483 - Chương 3483: Đánh Cược Một Phen.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3483: Đánh Cược Một Phen.
 

Tô Vũ nói: "Phải khai chiến! Ta thích nắm giữ quyền chủ động, khi nào đại chiến bùng nổ sẽ do chúng ta định đoạt. Chiến trường ở đâu cũng do chúng ta quyết định. Chủ động xuất kích tốt hơn bị động phản kích. Bị động thì chỉ có thể phòng thủ"

"Hiện giờ chúng ta đang có lợi thế. Đầu tiên, đối phương không hiểu biết về chúng ta, thậm chí là không biết đến sự tồn tại của chúng ta. Thứ hai, nếu có thể dụ đối phương vào vòng vây thì chúng ta sẽ chiếm cứ thiên thời địa lợi nhân hòa. Thứ ba, chúng ta phải chứng minh cho các tiền bối Nhân tộc biết rằng chúng ta cường đại qua trận chiến này, tránh việc về sau xảy ra phiền toái. Nếu Nhân Hoàng chết, đám lão tiền bối không nghe lời thì chẳng lẽ chúng ta phải giết bọn họ thật ư? Vậy nên hiện tại phải triển khai thực lực một chút"

Mọi người câm nín.

Lại nói đến chuyện Nhân Hoàng sẽ chết nữa à?

Sao ngươi luôn nghĩ Nhân Hoàng sẽ chết vậy, không tốt lắm đâu!

Tô Vũ bình tĩnh nói tiếp: "Ta thích nói thế đấy, không vui à? Không vui thì đến chỗ Nhân Hoàng đi"

Hắn phải cho mọi người chuẩn bị tâm lý trước. Nếu biến cố xảy ra, Nhân Hoàng lộ chuyện bị trọng thương thì mọi người sẽ không hoảng loạn sợ hãi.

Có về Vạn Thiên Thánh đã hiểu, ông lên tiếng: "Chẳng lẽ bệ hạ định diễn kịch cùng Nhân Hoàng, giả vờ như Nhân Hoàng sắp ngã xuống để dụ địch thâm nhập?"

Tô Vũ đáp: "Ông ấy sắp chết thật rồi, diễn cái gì"

Mọi người đều hiểu ra.

Hóa ra là diễn kịch, dù ngài phủ nhận thì chúng ta cũng tự hiểu rồi.

Mọi người nhìn nhau, trong lòng hiểu rõ mà không nói. Mọi người cho rằng Tô Vũ và Nhân Hoàng đã đạt thành hiệp nghị, Nhân Hoàng ngụy trang trọng thương sắp chết để dụ địch thâm nhập, vấn đề dụ dỗ này không phải việc của bọn họ.

Thiên Diệt cười lớn: "Hiểu rồi, dù thấy Nhân Hoàng chết thật thì mọi người cũng phải bình tĩnh, đừng hoảng sợ đấy. Chúng ta đều hiểu nỗi khổ tâm của bệ hạ mà"

Yên tâm đi!

Tô Vũ mỉm cười, lộ ra ánh mắt tán dương. Thiên Diệt lập tức vui mừng, ta hiểu thấu tâm tư bệ hạ, ta quá thông minh!

Giờ khắc này những người khác đều cười, nhưng Vạn Thiên Thánh thì im lặng nhìn Tô Vũ.

Đây không phải lần đầu tiên Tô Vũ nói rằng Nhân Hoàng sẽ chết.

1~ 2 lần thì chỉ là đùa, nhưng nói nhiều thì có vẻ như Tô Vũ không tôn kính tiền bối và muốn nguyền rủa Nhân Hoàng. Có vẻ Tô Vũ không có ác cảm đối với Nhân Hoàng, hắn không cần thiết phải đùa giỡn như vậy.

Có khả năng thật sự sẽ diễn kịch, nhưng nếu chuyện này là thật thì sao?

Vạn Thiên Thánh không dám nghĩ nhiều, nếu không ông sẽ rất sợ hãi.

Hiện tại Nhân Hoàng là người mạnh nhất Nhân tộc, là người gánh vác tất cả, hiện nay Tô Vũ còn chưa làm được như vậy. Phải biết rằng, Nhân Hoàng là yếu tố quyết định giúp Nhân tộc có không đến một nửa số cường giả chủ nhân quy tắc so với đối thủ, nhưng vẫn đối kháng được với vạn tộc.

Y là Hoàng, là lãnh tụ cả về thực lực và tỉnh thân. Nếu Nhân Hoàng chết thật, có lẽ đám người Thiên Diệt sẽ không quá để ý, nhưng đám Nhân Vương Thượng Cổ sẽ điên cuồng, hoàn toàn mất đi niềm tin.

Trước đây, đối với bọn họ, Tô Vũ hoàn toàn không hề tồn tại.

Vạn Thiên Thánh đang tự hỏi, rốt cuộc là Tô Vũ muốn đánh trận chiến này hay là Nhân Hoàng?

Mục đích của trận chiến này đơn thuần là để suy yếu vạn tộc hay là để Tô Vũ có cơ hội xuất hiện trước mắt mọi người, để đám cường giả Thượng Cổ biết rằng dù Nhân Hoàng chết trận thì vẫn có người có thể thống lĩnh?

Vạn Thiên Thánh tự hỏi rất nhiều điều.

Cùng lúc đó.

Nhân Hoàng, Chiến Vương và Minh Vương đang trên đường về, Nhân Hoàng bỗng nhiên cười hỏi: "Lão Chu, ngươi cảm thấy Tô Vũ là người thế nào?"

Minh Vương ngẫm nghĩ rồi đáp: "Không tiếp xúc, không tìm hiểu sâu, nhưng dưới trướng hắn là một đám kiêu binh hãn tướng, bọn họ đều kính sợ Tô Vũ. Người này không đơn giản, còn trẻ mà đã có thể trấn áp thủ hạ, đây không phải chuyện người bình thường có thể làm được. Ta cố ý hàn huyên với Võ Hoàng, ra vẻ vô tình nói về Tô Vũ nhưng sắc mặt Võ Hoàng lại cứng đờ, vừa tức giận vừa cam chịu nhưng không quá mức phẫn nộ, có vẻ là bị trấn áp, lão không chịu phục nhưng không thể không phục"

Ông cũng là người thông minh.

Chỉ từ một câu nói mà có thể phán đoán ra rất nhiều điều.

Ông lại nói: "Ta biết đám người Cự Phù, Võ Cực. Hàn huyên vài câu mới biết lúc trước Võ Cực đi theo Nhân Chủ đời thứ 9 là Bách Chiến, sau đó mới gia nhập thế lực của Tô Vũ, mới đầu phục thời gian ngắn nhưng Võ Cực có vẻ sợ hãi và kính sợ Tô Vũ. Tâm lý Cự Phủ thì là bội phục, thậm chí là có chút sùng bái. Muốn vũ phu sùng bái một người không phải chuyện đơn giản, huống chi Cự Phủ cũng không phải là một đứa trẻ, gã là một vị Hầu giả cường đại của thời đại chúng ta, nhưng gã đã bị Tô Vũ thuyết phục"

Nhân Hoàng khẽ gật đầu: "Cường giả dưới trướng hắn có Thực Thiết tộc, Hống tộc, Mệnh tộc... Kỳ thật Mệnh tộc khá cao ngạo, vậy mà hiện tại cũng ngoan ngoãn nghe lệnh hắn. Có Hầu của thời kỳ chúng ta, cũng có thế hệ mới. Nhiều chủng tộc và thế lực bất đồng nhưng đều bị hắn thu phục trấn áp, Tô Vũ quả thật không đơn giản"

Có đôi khi chỉ cần quan sát là có thể biết chân tướng.

Nhân Hoàng không phải kẻ ngu ngốc, không thể chỉ vì một câu nói mà đem tương lai Nhân tộc cược vào Tô Vũ, nếu làm vậy thì y là một kẻ điên.

Y đã quan sát và phán đoán. Về cơ bản y đã đoán ra tính cách, thực lực, thủ đoạn hành sự, tác phong làm việc, chỉ số thông minh và trí tuệ của Tô Vũ...

Nhân Hoàng trầm mặc một hỏi rồi nói tiếp: "Mấy năm nay, thương thế của ta không chuyển biến tốt đẹp, ngược lại càng ngày càng nặng"

Chiến Vương còn chưa nói gì, Minh Vương đã thở dài một tiếng: "Bệ hạ... Tỉnh đại ca, ngươi muốn đánh cược một phen sao? Tô Vũ còn quá yếu"

Ông cười khổ: "Nếu muốn cược thì đại ca giao cho ta đi, như vậy có lẽ sẽ yên tâm hơn một chút. Thực lực hắn còn không bằng ta"

Ông không muốn đoạt quyền, nhưng ông không yên tâm.

Có ông thì ít nhất có thể củng cố thế lực một chút.

Nhân Hoàng mỉm cười: "Ngươi đủ mạnh, đầu óc cũng tốt, nhưng ngươi không gánh nổi trách nhiệm của lãnh tụ. Lão Chu, chúng ta là huynh đệ nhiều năm, nói khó nghe thì ngươi gìn giữ cái đã có thì được, nhưng nếu gặp phải nguy cơ, đứng trước cửa ải khó khăn, có lẽ ngươi sẽ mang mọi người trốn đi, nhưng ngươi không thể thay đổi thế cục trong tuyệt cảnh"

Nhân Hoàng thở dài: "Không thì ta đã không bỏ qua huynh đệ nhà mình mà trông cậy vào một tiểu tử mới tới. Ta chưa bao giờ trông cậy vào người khác, ta chỉ muốn dựa vào chính mình để trấn áp tất cả, bình định tất cả. Nhưng... Haizz.."

Nhân Hoàng nở nụ cười nhuốm vẻ bất đắc dĩ: "Nay ta không thể không chuẩn bị. Nhân lúc ta vẫn còn chút thực lực để chiến, ta sẽ quan sát, khảo nghiệm một chút. Nếu đợi thêm thì ta sợ mình không còn cơ hội như vậy nữa"

Chiến Vương rầu rĩ: "Đại ca, thương thế của ngươi tới nông nỗi đó rồi sao?"

Nhân Hoàng mỉm cười: "Đại đạo bị thương, thân thể thương nặng. Hiện tại nếu không có đại chiến, không có nguy cơ thì ta có thể ngẫm biện pháp, ví dụ như đoạn đạo, chặt đứt Nhân Hoàng đạo, chặt đứt tân thiên địa... Ta sẽ nghĩ cách khôi phục xong rồi lại nối lại. Nhưng không được, nếu ta gây ra động tĩnh lớn, mọi người đều sẽ cảm ứng được, khi đó thì chết chắc rồi"

Không thể đoạn đạo, nếu không thật sự sẽ có nguy cơ cực kì lớn.

Sắc mặt Chiến Vương và Minh Vương đều trở nên âm trầm.

Bình Luận (0)
Comment