Bọn họ đã rời đi, Đại Minh Vương còn vẫy tay lưu luyến, cười lớn nói to: "Lão tổ tông, ta sẽ đến thăm ngài và tổ nãi nãi. Tổ nãi nãi đừng khách khí, chỉ cần đưa ra một phần lễ gặp mặt là được, ta sẽ không nhận hai phân đâu"
Nói vậy chẳng khác gì đang nói 'ta muốn phần thứ 2, ngài nhanh chuẩn bị đỉ.
Hạ Long Võ cứng đờ, thấy Đại Minh Vương nhìn mình thì khóe miệng y khẽ run, mãi không thể thốt ra lời nói tương tự. Y là người có lòng tự trọng.
Sau khi ba người đi xa, mọi người mới phá ra cười lớn.
Đại Tần Vương tức giận: "Ngươi thật không biết xấu hổ!"
Đại Minh Vương khịt mũi coi thường: "Ngu ngốc, ai bảo ngươi không có tổ tông cường đại. Ngươi xem đi, trận bàn này là một bảo vật. Ta cảm thấy nếu dùng nó để củng cố biển ý chí thì chủ nhân quy tắc tam đẳng cũng không thể đánh bại ta. Ta nhận một kích của chủ nhân quy tắc tam đẳng rồi có thể phản kích đánh chết hắn, đồng nghĩa với việc có thêm một cái mạng, ngươi thì biết cái gì"
Đại Tần Vương không còn lời gì để nói.
Tô Vũ mỉm cười. Đây cũng là thứ tốt nhưng nó không ảnh hưởng đến toàn bộ chiến cuộc, không thì Minh Vương đã không tặng đi.
Ai cũng là kẻ lõi đời.
Mọi người cho nhau mặt mũi, lân la làm quen. Cách quá nhiều đời, thân tình không có nhưng quả thật là có cảm giác thân cận, dù sao cũng cùng chung huyết mạch.
Hơn nữa, đối với đám người Chiến Vương mà nói, thời gian trải qua ở đây không quá lâu.
Ngàn năm thường xuyên chiến đấu, hiện giờ gặp nhau thì có một chút cảm giác thân tình, chỉ tiếc là không phải huyết mạch đích truyền. Nếu Tuyết Lan gặp Tuyết Vương thì rất có thể Tuyết Vương sẽ cực kỳ kích động, cũng không biết Tuyết Vương đã chết hay chưa.
Mọi người cười đùa một trận, sau đó bọn họ yên tĩnh lại, quay sang nhìn về phía Tô Vũ.
Ban nãy có vẻ Tô Vũ trò chuyện không tôi với Nhân Hoàng.
Vạn Thiên Thánh mở miệng: "Bệ hạ, Nhân Hoàng muốn chúng ta trực tiếp hợp quân hay có tính toán gì khác?"
Nếu trực tiếp hợp quân thì không thể để bọn họ lại đây.
Chẳng lẽ là có tính toán khác?
Tô Vũ nhìn mọi người, trầm mặc một hồi mới nhẹ giọng đáp: "Trước khi xuất phát, ta đã nói rằng chúng ta đến đây để ác chiến, để tử chiến, chứ không phải tới lôi kéo làm quen ôn chuyên với đám người Nhân Hoàng"
Mọi người căng thẳng.
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Hiện giờ có hai lựa chọn. Thứ nhất là chờ đến khi trở về vạn giới.
Khi đó, tam môn mở ra, thiên địa đại loạn, có lẽ chúng ta có thể quật khởi nhờ thời loạn, đương nhiên sẽ có biến số rất lớn, rất nhiều vấn đề đều không nằm trong khống chế. Thứ hai, chúng ta sẽ chủ động xuất kích"
Mọi người đã hiểu.
Tô Vũ sẽ không lựa chọn phương án đầu tiên, nếu không thì hắn đã không tới đây.
Cho nên chỉ có một lựa chọn, đó là chủ động xuất kích.
Nhưng mọi người không ngờ rằng lại nhanh như vậy, vượt quá sức tưởng tượng.
Đây mới chỉ là ngày đầu tiên đến thượng du.
Tô Vũ chưa hội hợp với đám người Nhân Hoàng và còn chưa nghỉ ngơi, mới lần đầu tiên hắn gặp mặt Nhân Hoàng, hai người đều không hiểu biết về nhau nhưng đã bàn đến chuyện chủ động xuất kích.
Vạn Thiên Thánh lộ về ngưng trọng: "Bệ hạ, chúng ta sẽ liên thủ cùng phe Nhân Hoàng để chiến một trận ư?"
Tô Vũ gật đâu.
Không khí ngưng trọng hơn rất nhiều. Đại Tần Vương nói: "Vậy thì chiến thôi! Nói thật, mấy năm nay chúng ta Nam chinh Bắc chiến, chiến đấu vô số, chỉ cần bệ hạ ra lệnh một tiếng, dù chúng ta phải tự bạo thì cũng phải lột da đám người kia"
"Chiến!
Thiên Diệt kêu gào: "Bệ hạ tới đây để chiến chứ không phải tới ôn chuyện, còn Cự Phủ thì có thể đi ôn chuyện với Tuyết Vương, có lẽ sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn"
Bên cạnh, ánh mắt Cự Phủ không tốt nhìn hắn.
Ánh mắt Tuyết Lan cũng lạnh như băng.
Miệng Thiên Diệt quá tiện rồi!
Thiên Diệt không cho là đúng: "Đánh nhau xong nhỡ chết thì sao, sao phải giữ mãi tiếc nuối làm gì? Cự Phủ, ta ủng hộ ngươi"
Ánh mắt Tuyết Lan lạnh đến mức sắp kết thành băng. Cự Phủ sờ sờ mớ râu của mình...
Làm vậy có được không?
Tuyết Lan biến sắc nhìn Cự Phủ, ngươi muốn làm cha ta ư?
Cự Phủ bị nàng nhìn thì sắc mặt lập tức thay đổi, nghiêm túc cả giận nói: "Thiên Diệt, ngươi muốn chết sao?"
Thiên Diệt nhe răng cười.
Cự Phủ quát lớn rồi hừ một tiếng, gã quay ra cười làm lành với Tuyết Lan. Ngươi đừng hiểu lâm, là hắn nói bừa thôi, ta không có ý đó.
Nhưng đôi khi lời tên Đại Mã Hầu Thiên Diệt này nói ra cũng rất có lý.
Qua hôm nay vẫn còn có ngày mai ư?
Tô Vũ quá điên cuồng!
Nếu hắn muốn chủ động xuất kích thì có lẽ thật sự sẽ không còn ngày mai nữa, không thì thữ một lần xem?
Cự Phủ yên lặng nghĩ.
Giờ phút này, Tử Linh Vương đứng ra: "Bệ hạ, ngài và Nhân Hoàng đã thương thảo thế nào? Đối thủ của chúng ta là ai, thực lực mạnh lắm không?"
"30 vị chủ nhân quy tắc"
Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Đương nhiên vẫn chưa chắc chắn, có khả năng sẽ nhiều hơn hoặc ít hơn. Chỉ có thể nói rằng số lượng sẽ đại khái như vậy. Hơn nữa trong số đó có thể có cường giả nhất đẳng"
Võ Hoàng hít sâu một hơi: "Nhất đẳng? Nhất đẳng rất mạnh! Năm xưa ta đã thấy Văn Vương ra tay, một bút điểm chết một vị chủ nhân quy tắc. Tên chủ nhân quy tắc kia không yếu, dựa theo cách phân chia hiện tại thì là tam đẳng lệch yếu hoặc là tứ đẳng lệch mạnh. Vậy mà lại bị Văn Vương điểm một bút mà chết"
Lão đã tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này.
Vậy nên dù lão không sợ trời không sợ đất nhưng chưa từng ngông cuồng trước mặt Văn Vương. Lúc trước Văn Vương điểm chết đối phương xong còn nhìn thoáng qua Võ Hoàng, kỳ thật Võ Hoàng rất sợ Văn Vương.
Lão dám mắng Võ Vương nhưng không dám mắng Văn Vương, cùng lắm chỉ dám nói là đám người Thái Sơn.
Tuy lúc trước phe Tô Vũ nhanh chóng giết chết 5 chủ nhân quy tắc, nhưng khi ấy bọn họ đang ở trong thiên địa của Tô Vũ, đám cổ thú đều bị áp chế, mọi người được tăng phúc. Vậy nên bọn họ giết cổ thú đơn giản hơn rất nhiều.
Nếu là ở bên ngoài thì muốn giết chủ nhân quy tắc vẫn rất khó.
Văn Vương và Nhân Hoàng siêu việt mọi người ở thời đại kia, cho nên năm đó từng nghị luận rằng Văn Vương hay Nhân Hoàng mới là đệ nhất nhân trong chư thiên vạn giới này? Ai mạnh hơn?
Đến bây giờ vẫn chưa có ai có câu trả lời cho nghỉ vấn đó.
Mà hiện tại bọn họ phải đối phó với nhất đẳng.
Tô Vũ mỉm cười: "Không phải ai cũng là Văn Vương, nhất đẳng cũng phân mạnh yếu, có lẽ Văn Vương và Nhân Hoàng đều siêu việt nhất đẳng nên giết cường giả mới đơn giản như vậy, chứ không phải là nhất đẳng vạn tộc cũng mạnh như thế. Minh Vương cũng là nhất đẳng, dựa theo lời Nhân Hoàng nói với ta, phân chia cấp bậc dựa theo lực lượng đại đạo, nhất đẳng sẽ có lực lượng 16 đại đạo. Minh Vương có vẻ chỉ mới bước vào nhất đẳng"
16 đạo xem như nhất đẳng.
8 đạo đến 15 đạo đều là nhị đẳng.
Ở bên ngoài, Tô Vũ không quá mạnh, chắc chỉ khoảng 9 đạo. Đây là phán đoán của bản thân hắn, nhưng ở trong thiên địa, Tô Vũ cảm thấy hắn ít nhất cũng có lực lượng 14 đạo.
Võ Hoàng đại khái cũng có lực lượng 9 đạo.
Chiến Vương là nhị đẳng đỉnh cấp, có khả năng mạnh ngang Tô Vũ ở trong thiên địa, cụ thể ra sao thì Tô Vũ không đoán chính xác được, lúc trước Chiến Vương vẫn chưa dùng đến lực lượng đại đạo.
Như vậy, hắn liên thủ với Chiến Vương và Võ Hoàng đối phó với một vị cường giả 16 đạo ở bên ngoài, dù bọn họ thắng được thì cũng phải ác chiến một phen. Nhưng nếu áp chế đối phương ở trong thiên địa, khiến kẻ đó chỉ còn 15 đạo thì Tô Vũ liên thủ cùng Chiến Vương cũng có hy vọng đánh chết nhất đẳng.
Vậy nên bọn họ phải dụ dỗ đối phương vào trong phạm vi phóng xạ của thiên địa, nếu không rất có thể bọn họ sẽ thắng thảm.
Có lẽ sẽ có người cảm thấy dùng 20 vị chủ nhân quy tắc đổi mạng 30 người của đối phương là kiếm lời, nhưng đối với Tô Vũ mà nói thì đó chính là thiệt hại lớn. Không cần thiết phải vậy.