Đại lục Nhân tộc.
Hư ảnh Nhân Hoàng chấn động, thanh âm truyền ra: "Minh Vương, đừng gây chuyện!"
Minh Vương thu liễm khí tức, ngay sau đó, khí tức Chiến Vương bốc lên, bạo nộ quát:
"Giết bọn họ đi, ta chịu đủ rồi!"
"Chiến Vương"
Giọng nói Nhân Hoàng lại vang vọng: "Tạm thời đừng nóng nảy!"
"Ta.."
Giọng nói nghẹn khuất của Chiến Vương biến mất.
Đối diện, vạn tộc càng thêm ngưng trọng.
Hôm nay, Chiến Vương và Minh Vương liên tiếp lên tiếng, mà Nhân Hoàng chỉ khuyên là "Tạm thời đừng nóng nảy", câu nói này có vẻ ẩn chứa ý vị sâu xa.
Đại chiến sắp xảy ra thật ư?
Trên đại lục Nhân tộc, đám cường giả cũng lộ sắc mặt ngưng trọng.
Phía sau đã xảy ra chuyện gì?
Nhưng Tinh Nguyệt đã nói rằng Nhân tộc chiếm cứ ưu thế.
Trong lúc nhất thời, phe Nhân tộc cũng trở nên ngưng trọng, mưa gió sắp đến, trên hai đại lục, mấy trăm cường giả đều vô cùng căng thẳng.
Mùi thuốc súng lan tràn.
Lúc này vạn tộc không muốn chiến, nhưng không thể xác định Nhân tộc có muốn chiến hay không?
Nếu Nhân tộc muốn chiến, vậy Nhân tộc chắc chắn sẽ ôm quyết tâm liều mạng, dù chết thì cũng phải kéo theo kẻ chết cùng. Nếu không, Nhân tộc với số lượng chủ nhân quy tắc như vậy không có đạo lý chủ động khởi xướng chiến tranh trước.
Vài vị cường giả đỉnh cấp phe vạn tộc nhanh chóng hội tụ, thương thảo đại sự, rốt cuộc là Nhân Hoàng đang uy hiếp hay thật sự muốn khai chiến?
Hai đại lục chìm trong bầu không khí khẩn trương.
Giằng co nhiều năm, sau khi Nhân Hoàng trọng thương thì đại chiến ít đi nhiều để tránh Nhân Hoàng bại lộ tình huống thật.
Vạn tộc tương đối bị động, tuy rằng chiếm cứ ưu thế nhưng hiếm khi chủ động công kích, dù có thì cũng chỉ là chiến tranh quy mô nhỏ.
Nhưng hiện giờ hai bên đều khẩn trương.
Mọi người đều suy xét xem có phải Nhân tộc đã xảy ra chuyện hay không.
Giờ phút này, Tô Vũ đang nói chuyện phiếm cùng Tinh Nguyệt, có lẽ lần đại chiến này hắn vẫn cần Tinh Nguyệt trợ giúp.
"Ngươi có thể lôi kéo lực lượng thiên địa của ta bao trùm đến đây không?"
Hiện tại Tô Vũ còn chưa thể xác định được vấn đề này, tuy rằng lực lượng thiên địa của hắn lan rất xa nhưng phạm vi giới hạn đang ở phía sau, trong lúc đại chiến, nếu ngươi rút đi quá xa thì có lẽ vạn tộc sẽ không tin tưởng.
Nếu có thể lôi kéo đến đây thì khác, dùng Tinh Nguyệt làm môi giới thì mới có hy vọng thành công.
Tinh Nguyệt chấp chưởng sinh mệnh đại đạo, đó là lực lượng đại đạo trong thời không trường hà, nàng có hy vọng hoàn thành việc lôi kéo lực lượng này.
Tinh Nguyệt nhíu mày: "Xa như vậy ư?"
Nàng cảm thấy rất khó.
Nàng cũng biết những người cùng phe ở trong phạm vi bao trùm của lực lượng thiên địa sẽ được tăng lên, đối thủ thì sẽ bị suy yếu, nếu thành công thì kết quả rất khó lường, nhưng muốn lôi kéo thì lại rất khó khăn.
Tinh Nguyệt ngẫm nghĩ rồi đáp: "Ta sẽ thử xem, không chắc là có thể thành công"
Nàng nhíu mày nhìn Tô Vũ: "Ngươi vừa tới mà đã muốn khai chiến rồi sao?"
Tô Vũ đúng là một kẻ cuồng chiến tranh!
Tô Vũ cười híp mắt: "Ta đang tranh đua vì danh dự của đại nhân ngài đấy! Chúng ta đều là cấp dưới của đại nhân, ngài tới đây mà không gây ra chút động tĩnh nào thì chẳng phải sẽ bị xem thường sao?"
Trong lòng Tinh Nguyệt hiểu rõ chân tướng, nàng không nhịn được muốn chửi hắn.
Ta nhổ vào, đồ lừa đảo!
Tranh đua vì ta cái gì, ta tin ngươi mới là lạt Tô Vũ nở nụ cười: "Ngươi thử tiếp dẫn lực lượng thiên địa đến đây đi, ta đi làm chuyện khác"
Tinh Nguyệt khẽ gật đầu.
Tô Vũ nhìn Thông Thiên cách đó không xa, hắn vẫy tay, Thông Thiên Hầu vội vàng tiến lại.
Tô Vũ lập tức mang Thông Thiên Hầu đi về phía sau.
Thông Thiên Hầu mơ hỏ, ngài gọi một mình ta tới đây làm gì?
Tô Vũ mới nói câu đầu tiên đã khiến y giật mình. Tô Vũ vô cùng trầm trọng nói: "Ngươi là yếu tố mấu chốt để thắng cuộc chiến này"
Thông Thiên hít sâu một hơi, ngài xem trọng ta ư? Bệ hạ, đừng vậy mài!
"Chúng ta chết rất nhiều người hay là không chết người cũng do ngươi"
Thông Thiên Hầu căng thẳng: "Bệ hạ, ta chỉ là ngũ đẳng, xem như là kẻ yếu nhất ở đây"
"Ngươi là Môn"
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Ngươi là tồn tại đặc thù, dù ở trong thời không trường hà thì ngươi vẫn có thể truyền tống, có thể mở cửa. Ta không cho ngươi dung nhập vào thiên địa của ta là bởi vì ta hiểu biết quá ít về ngươi, cũng không hiểu đạo của ngươi. Thời không trường hà hạn chế rất nhiều năng lực, áp chế cả truyền tống đại đạo, nhưng ngươi thì không bị áp chế đúng không?"
Thông Thiên ngẫm nghĩ rồi gật đầu.
Tô Vũ trầm mặc một hỏi, sau đó hắn nói: "Ta sẽ nghĩ cách lôi kéo lực lượng Thiên Môn ra cho ngươi cắn nuốt, có lẽ ngươi có thể tiến vào tứ đẳng"
Chuyện này không dễ chút nào.
Thông Thiên nghĩ vậy, nhưng y rất thích ăn lực lượng Thiên Môn.
Tô Vũ thấy y trầm tư, hắn chần chờ một hỏi mới lên tiếng: "Thông Thiên, Thiên Địa Nhân tam môn đều vô cùng cường đại, ngươi cũng vậy, ta tin rằng tương lai ngươi cũng sẽ trở thành tồn tại lợi hại như bọn chúng"
Thông Thiên Hầu cười gượng, ta không dám nghĩ.
Bởi vì hiện tại Tô Vũ khen y thì chứng tỏ y sẽ gặp nguy hiểm.
Thông Thiên Hầu biết đạo lý này.
Có lẽ Tô Vũ muốn y làm chuyện gì đó cực kỳ nguy hiểm.
Ta sợ quát "Bệ hạ, ngài muốn ta làm cái gì?"
Cuối cùng y vẫn hỏi, ngài nói đi, ta hoảng lắm rồi.
Tô Vũ trả lời: "Ta muốn ngươi làm rất nhiều chuyện"
Rất nhiều ư?
"Thứ nhất, che giấu chúng ta. Vạn tộc không ngốc, hơn nữa đã bị hãm hại nhiều lần, bọn họ nhất định sẽ suy xét đến việc đám người Nhân Hoàng đặt bẫy, hơn 30 vị chủ nhân quy tắc mà dễ che giấu thì rất nhiều kê đã bị mai phục đánh chết rỏi. Vậy nên ta cần người che giấu chúng ta. Ngươi thích hợp nhất, ngươi mở cửa cho chúng ta trốn vào. Tình cảnh trong cánh cửa của ngươi thế nào thì ta cũng không rõ, ta không tra xét được, Môn quá đặc thù"
Thông Thiên do dự rối rắm.
Trốn vào cánh cửa của ta?
Chuyện này không khác gì Tô Vũ mở rộng biển ý chí cho người ta quan sát, đối với Thông Thiên mà nói, việc này hơi khó tiếp thu.
Thông Thiên rối rắm nói: "Bệ hạ, nhiều cường giả như vậy đi vào, ta muốn khóa chặt khí tức thì bản thân ta có khả năng sẽ bị căng bạo"
"Sẽ không, ta sẽ áp chế lực lượng đại đạo của mọi người, ngươi cho bọn họ tiến vào cửa thì sẽ không căng bạo, nếu có nguy cơ thì ta có thể không vào"
Hắn là gánh nặng lớn nhất, không đi vào thì sẽ nhẹ nhàng hơn.
Thông Thiên bất đắc dĩ, sau một lúc lâu mới quyết định: "Vậy được rồi"
Tuy rằng hơi khó chấp nhận nhưng hiện giờ y vẫn phải dựa vào Tô Vũ để lăn lộn.
Tô Vũ nói là muốn thương lượng với y, dễ nghe thật đấy. Nhưng Thông Thiên Hầu là người thông minh, y biết nếu mình không muốn ra tay thì Tô Vũ sẽ không bồi dưỡng y, nếu không bị Tô Vũ xử lý thì cũng sẽ bị từ bỏ.
Tô Vũ là một người thực dụng.
Hiện tại, hắn nể tình nên cố ý thương lượng với y.