Tô Vũ tươi cười: "Vậy thì Thông Thiên Hầu vất vả rồi. Thông Thiên Hầu không giống người thường, không chỉ có thể che giấu mà còn lền vào đáy sông cũng không chịu ảnh hưởng quá lớn. Như vậy dù Thông Thiên Hầu bị phát hiện thì cũng không sao, chỉ là một vị chủ nhân quy tắc mà thôi, còn không phải tam đẳng hay nhị đẳng"
Thông Thiên Hầu gật đầu. Thôi, nếu không thể phản kháng thì tranh thủ chủ động một chút vậy.
Thông Thiên Hầu tươi cười: "Bệ hạ, ngài nói đây là việc thứ nhất, vậy ta đây còn phải làm gì nữa?"
"Thứ hai, đại chiến bùng nổ, ngươi phụ trách khống chế toàn cục"
Thông Thiên cười gượng: "Bệ hạ, ngài đùa à?"
"Không đùa"
Tô Vũ trầm giọng: "Ta sẽ tham chiến, không có thời gian quản, cho dù có thì cũng không hữu dụng bằng ngươi. Ngươi, Thiên Mệnh, Vô Mệnh, ba người không tham chiến. Các ngươi phụ trách khống chế toàn cục, triệu tập binh lực, cứu vớt người tham chiến. Nếu gặp phải nguy cơ, các ngươi nhanh chóng truyền tống người rời đi. Không đánh thì thôi mà đã đánh thì phải làm tốt nhất. Ngươi có thể cho mọi người ấn ký để có thể truyền tống rời đi bất cứ lúc nào không, kể cả khi đối thủ tự bạo?"
Thông Thiên hít sâu một hơi, nhiệm vụ này quá gian khổ.
Y đã hiểu rồi. Tô Vũ muốn có một trận chiến thật kinh diễm, hắn không muốn có người chết, nếu gặp phải nguy cơ, dù đối thủ tự bạo thì Thông Thiên Hầu cũng phải nhanh chóng truyền tống rời đi, Vô Mệnh và Thiên Mệnh phụ trách quan sát khí vận, bặc tính nguy cơ, tiến hành dự phán.
Tô Vũ nói tiếp: "Nhiệm vụ của ngươi rất nặng nề, không chỉ phải cứu người mà còn phải phán đoán thế cục, điều động cường giả bao vây tiễu trừ đối thủ bất cứ lúc nào.
Nếu có kẻ ẩn giấu thực lực hoặc quá mạnh, ngươi cần quan sát toàn bộ chiến cuộc, tiến hành điều động binh lực vây giết đối phương, hơn nữa không được để xuất hiện tổn thất hay biến cố"
Thông Thiên Hầu càng nghe càng kinh hãi.
Chuyện này quá khó khăn!
Có thể nói rằng toàn bộ chiến cuộc nằm trong sự khống chế của y.
Nếu y phán đoán sai lầm hoặc là thao tác sai lầm thì có khả năng sẽ khiến cục diện biến hóa, thậm chí là toàn quân bị diệt. Nếu y có dị tâm, hiện tại lại được Tô Vũ trao quyền hạn tối cao, y hoàn toàn có thể điều động cường giả đến cho cường giả vạn tộc vây giết người phe Tô Vũ.
Chỉ cần vô ý một chút thôi thì kết cục cũng sẽ là toàn quân bị diệt.
Trước đây quyền khống chế chiến trường đều nằm trong tay Tô Vũ, mà hiện giờ hắn lại giao cho Thông Thiên.
Thông Thiên Hầu bỗng cảm thấy áp lực lớn đến mức y không thể thở nổi: "Bệ hạ... Ta...
Có chút... Có chút áp lực... Ta không am hiểu tác chiến quy mô lớn, ta cũng không biết nhiều về thủ đoạn của chủ nhân quy tắc, nếu phán đoán sai lầm... Ta... không gánh vác được trách nhiệm này"
Mạng của hơn 30 vị chủ nhân quy tắc.
Không, còn ảnh hưởng đến phe Nhân Hoàng nữa, một khi phe Tô Vũ toàn quân bị diệt, có khả năng phe Nhân Hoàng cũng sẽ xong đời.
Giao tương lai của hơn 80 vị chủ nhân quy tắc cho Thông Thiên y...
Thông Thiên Hầu run rẩy, y cảm thấy mình sắp hồng mất.
Tô Vũ trầm giọng: "Là Môn tộc, Thiên Địa Nhân tam môn phong ấn một thời đại. Còn ngươi hiện tại chỉ phải đối mặt với vận mệnh của 200 vị chủ nhân quy tắc, ngươi không thể chịu nổi áp lực này mà lại muốn vượt qua tam môn ư?"
Thông Thiên rất muốn khóc: "Bệ hạ, ta không biết khống chế đại cục, có lẽ ta còn chẳng thể phán đoán thế cục, còn nữa, Thiên Mệnh và Vô Mệnh có đáng tin cậy không? Nếu sai lầm do bọn họ thì ta đây cũng không gánh vác được trách nhiệm"
Tô Vũ ký thác hy vọng của trận chiến này vào y khiến y thật sự kinh hãi.
Tô Vũ thản nhiên mở miệng: "Ta hy vọng thuộc hạ của mình đều có năng lực tự mình chống đỡ một phương. Ta đã làm bảo mẫu cho mọi người rất lâu, chẳng lẽ lần nào cũng phải để ta gánh vác trách nhiệm? Đám người các ngươi đều là kẻ vô dụng sao? Ngươi là Môn tộc, sao lại kém tam môn nhiều như vậy?"
Thông Thiên hít sâu một hơi, sau một lúc lâu mới nói: "Bệ hạ... Nếu... vạn tộc nhằm vào „"
ta...
"Ngươi có thể điều động binh lực bảo hộ chính mình. Thiên Mệnh, Vô Mệnh ở cùng ngươi, nếu ngươi cảm thấy không đủ thì ta sẽ phải một vị cường giả bảo hộ ngươi, thậm chí là Võ Hoàng. Ngươi mới là yếu tố mấu chốt quyết định chiến cuộc, vậy nên dù ngươi muốn Võ Hoàng tới bảo hộ thì cũng được thôi. Như vậy dù chủ nhân quy tắc nhất đẳng muốn giết ngươi thì cũng tốn thời gian đủ cho ngươi triệu tập lực lượng"
Thông Thiên Hầu thật sự muốn khóc.
Thật đáng sợ!
Đừng vậy mà!
Võ Hoàng là cường giả nhị đẳng mà Tô Vũ lại muốn phái tới bảo hộ mình, Thông Thiên Hầu cảm thấy áp lực đến mức muốn tự bạo.
Ngay sau đó Tô Vũ cười khẽ: "Không được thì ta tự mình tới bảo hộ ngươi, được không?"
"Không cần"
Thông Thiên Hầu cười gượng. Thôi đi, ngài đứng bên nhìn chằm chằm ta sẽ khiến ta có áp lực rất lớn, ta đây sẽ hỏng thật đấy.
Thông Thiên Hầu suy xét một chút rồi hỏi: "Bệ hạ, nếu không thể địch nổi thì chúng ta phải làm sao?"
Tô Vũ cười cười: "Õ thời khắc mấu chốt, rút!"
"Rút?"
Trốn chạy?
Thông Thiên cả kinh, vậy thì người khác sẽ gặp xui xẻo, Nhân Hoàng sẽ phát điên mất.
Tô Vũ bật cười: "Không phải chạy trốn mà là rút đến chỗ đám người Nhân Hoàng, ngươi phụ trách truyền tống chúng ta đến đó, chúng ta sẽ đánh chết một đám người khác. Đương nhiên ngươi phải tự cân nhắc thời cơ"
Thông Thiên Hầu nhăn nhó, lại là ta.
Tô Vũ vỗ vai y: "Ngươi có thể làm được. Thông Thiên, lần này ta giao mạng của hơn 30 vị chủ nhân quy tác, không, là mạng của hơn 80 vị chủ nhân quy tắc, trăm vị Thiên Tôn Thiên Vương cho ngươi. Giao hết cho ngươi đấy!"
Thông Thiên cười khổ, ngài coi trọng ta quá.
Nhưng lúc này y không có biện pháp nào khác, Tô Vũ đã quyết định rồi, y không thể phản bác.
Thông Thiên nhanh chóng đi chuẩn bị.
Thực lực y không mạnh, còn phải trồng ấn ký lên những người khác, hơn nữa đối phương phải không phản kháng thì mới có thể truyền tống dễ dàng, nếu không thì y không thể cưỡng ép truyền tống người lợi hại hơn mình.
Nếu y làm được thì Tô Vũ đã để y truyền tống cường giả vạn tộc phân tán ra để Nhân tộc vây giết là xong.
Nhưng y không thể truyền tống vạn tộc, vậy nên chỉ cần truyền tống người một nhà là được.
Giao nhiệm vụ cho Thông Thiên xong, Tô Vũ gọi Thiên Mệnh và Vô Mệnh tới bàn giao về nhiệm vụ.
Sau một lúc lâu, Tô Vũ mở miệng nói: "Hai vị đều là người thông minh, Mệnh tộc... Ta không hỏi năm xưa Mệnh Hoàng lựa chọn thế nào, nhưng Mệnh Hoàng đã ngã xuống, ta cũng không quan tâm lựa chọn của hắn nữa. Trận chiến này rất quan trọng. Tuy rằng ta tin tưởng Thông Thiên sẽ không xằng bậy nhưng ta sẽ không ký thác tất cả hy vọng vào y"
Thanh âm Tô Vũ có chút mơ hỏ: "1 - 2 lần sai lầm thì không sao, nhưng nếu nhiều lần, hẳn là hai vị biết nên làm như thế nào"
Thiên Mệnh và Vô Mệnh liếc nhau, hai người đều gật đầu.
Chúng ta biết.
Tô Vũ là người như thế, dù hắn tín nhiệm thì cũng sẽ không hoàn toàn tin tưởng Thông Thiên.
Cũng vì như thế nên Tô Vũ mới có thể bách chiến bách thắng.