Dặn đò ba người Thông Thiên và Mệnh tộc xong, Tô Vũ lại gọi Võ Hoàng tới.
Võ Hoàng vẫn khó chịu nhưng lão không dám tỏ thái độ trước mặt Tô Vũ.
Thấy lão tới, Tô Vũ cười một tiếng: "Giúp ta một chuyện"
"Chuyện gì?"
"biết Thái Sơn không?"
"Hóa thành tro ta cũng nhận ra"
"Vậy là tốt rồi"
Tô Vũ nói: "Giả mạo hắn! Ta giả mạo Văn Vương, ngươi giả mạo Võ Vương, uy hiếp vạn tộc khiến bọn chúng sợ hãi, khi đó chúng ta nhân cơ hội đánh bọn họ, một lần giả mạo có khả năng đánh chết được vài vị chủ nhân quy tắc đấy"
"Ta không muốn!"
Võ Hoàng phẫn nộ, bảo ta giả mạo Thái Sơnđi hù dọa người khác ư?
Ta không làm, kiên quyết không làm!
Tô Vũ hỏi: "Vậy ngươi cảm thấy bản thân ngươi có thể uy hiếp vạn tộc không?"
Võ Hoàng há miệng thở dốc...
Tô Vũ bình tĩnh nói tiếp: "Ngươi không có uy vọng đó. Vì sao? Vì ngươi yếu! Giờ không phải lúc cứng đầu cứng cổ ngốc nghếch lỗ mãng. Ngươi không ngốc, giả mạo Thái Sơn thì có thể đạt được chiến quả lớn hơn. Mà chiến quả lớn thì mới nhận được nhiều hỏi báo. Khi ấy ngươi mới có hy vọng báo thù. Võ Vương có 9 lão bà còn sống, có một vị nhất đẳng, một vị nhị đẳng, bảy vị tam đẳng. Ngươi thì sao? Ngươi vừa vào nhị đẳng, còn chẳng địch nổi nhị lão bà của Thái Sơn mà muốn đi tìm ông âta báo thù sao? Ta đáp ứng ngươi ngăn cản đám người Văn Vương chứ không đáp ứng giúp ngươi ngăn cản lão bà nhà ông ấy"
Võ Hoàng há miệng thở dốc, sau một lúc lâu, lão vẫn giãy giụa: "Đạo lữ của hắn mạnh như vậy ư?"
"Đúng vậy. Vậy nên giờ không phải lúc để ngươi sĩ diện, ngươi phải nghĩ cách để mạnh lên. Nếu đại chiến thuận lợi thì chúng ta mới có hy vọng cường hóa bản thân, nếu không, khi ngươi gặp được Võ Vương thì chỉ có thể bị đánh chết mà thôi"
Võ Hoàng trầm tư.
Tô Vũ lại nói: "Ngoài ra, ngươi có nguyện ý trả giá không?"
"Trả giá?
Võ Hoàng nhìn Tô Vũ, ngươi có ý gì?
Tô Vũ cân nhắc: "Ö thời khắc mấu chốt, nếu có biến cố thì ngươi triệu hồi Thiên Môn ra cho Thông Thiên ăn"
"Cái gì?"
Võ Hoàng ngây người. Đùa gì vậy? Làm vậy thì ta sẽ tổn thất thảm trọng.
Dù có thể khôi phục thì cũng sẽ trọng thương giống những kẻ có Địa Ngục Môn kia.
Tô Vũ nhìn lão: "Bởi vì tới lúc đó, có khả năng chúng ta sẽ cần Thông Thiên xoay chuyển chiến cuộc. Còn nữa, tới thời điểm tất yếu, ngươi hãy tự bạo đại đạo nhị đẳng của ngươi, sau đó ta sẽ giao Võ đạo trong thiên địa của ta cho ngươi"
Võ Hoàng không nhịn được nữa: "Kẻ mạnh nhất trong thiên địa của ngươi hiện tại cũng chỉ là tam đẳng, còn chẳng đến được nhị đẳng. Ngươi bảo ta dung nhập thì sao ta có thể đuổi kịp Thái Sơn?"
Bảo ta hi sinh Thiên Môn và tự bạo đại đạo thì ta đây còn cái gì?
Dù Tô Vũ để lại một đại đạo cho lão thì nhiều nhất cũng chỉ đến tam đẳng, không thể đạt tới nhị đẳng. Hiện tại thiên địa của Tô Vũ còn chưa thể khiến người khác đạt tới nhị đẳng.
Ta vốn không bằng Võ Vương, nếu hạ xuống tam đẳng thì lại càng không bằng.
Tô Vũ để mặc lão tức giận, chờ lão phát giận xong thì hắn mới tiếp tục: "Trả giá thì mới có hồi báo, ngươi còn nợ ta 4 vị chủ nhân quy tắc. Nếu ngươi không muốn thì nghĩ cách giết bốn vị chủ nhân quy tắc đi, yếu cũng được, giết xong ngươi có thể rời đi.
Nếu ngươi muốn tìm Thái Sơn báo thù, ta sẽ thủ tín giúp ngươi giải quyết Văn Vương và Nhân Hoàng. Sau trận chiến này, chúng ta đường ai nấy đi, ta sẽ không ngăn cản ngươi"
Võ Hoàng nhíu mày nhìn hắn: "Ngươi không ngăn cần ta ư?"
Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Không cần thiết"
Võ Hoàng không biết nên lựa chọn thế nào, sau một lúc lâu lão mới hỏi: "Vậy ngươi cảm thấy sau này ngươi còn cơ hội mạnh hơn nữa không?"
"Không biết"
Võ Hoàng rối rắm: "Ngươi không thể cho ta hứa hẹn sao?"
Tô Vũ vẫn bình thản: "Chuyện ta đã hứa hẹn thì ta sẽ làm được, không làm được thì hứa hẹn làm gì. Người tin ta thì sẽ hết lòng tin theo, không tin thì có hứa hẹn bao nhiêu cũng vô dụng"
Võ Hoàng nổi giận: "Nhưng dù sao ngươi cũng phải cho ta chút hy vọng chứ. Ngươi nói như vậy thì sao ta có hy vọng gì được. Ngươi muốn ta bạo đại đạo và Thiên Môn, thế thì ta có thể vui sao?"
Ngươi phải cho ta một lí do, hiểu không?
Ngươi không cho ta bậc thang thì ta đi xuống bằng cách nào?
Tô Vũ bật cười: "Vậy thì có hy vọng đi. Ta vẫn luôn cảm thấy mình có hy vọng rất lớn.
Lần này nếu có thể giết hơn mười vị chủ nhân quy tắc, dung nhập thi thể và đại đạo thì chắc chắn ta sẽ lại mạnh hơn. Những người khác không cần nói nhiều, ngươi vốn là nhị đẳng, nếu ta đạt tới nhất đẳng thì ngươi sẽ lại bước vào nhị đẳng, không khó chút nào"
Võ Hoàng rối rắm, sau đó râu rĩ nói: "Ta có thể xem thế cục rồi suy xét không?"
"Có thể. Ta coi như ngươi đã đồng ý"
Tô Vũ không để ý lắm. Một vị chủ nhân quy tắc nhị đẳng tương đương tứ cực Nhân Vương năm xưa, do dự cũng là bình thường, huống chỉ kê này còn là Võ Hoàng.
Võ Hoàng suy sụp.
Ta mà dung nhập vào thiên địa của Tô Vũ thì chẳng phải sẽ bị hắn khống chế sao?
Quá nghẹn khuất!
Tô Vũ đuổi Võ Hoàng đi rồi lại gọi một kẻ khác.
Đó là Tam Nguyệt.
Nhìn Tam Nguyệt, Tô Vũ trầm mặc một hồi mới mở lời: "Nhất Nguyệt không ở đây"
Tam Nguyệt gật đầu.
"Ông ấy ở phe vạn tộc à?"
Tam Nguyệt lắc đâu: "Không biết, ta hỏi Minh Vương nhưng Minh Vương không giải thích rõ. Ta không biết tình huống cụ thể"
Lão cũng không biết rõ tình huống.
Nhất Nguyệt ở đâu?
Đang ở phe vạn tộc sao?
Nhưng dựa theo hiểu biết của lão, Nhất Nguyệt đã nói là muốn đi cùng Nhân tộc, nếu Nhất Nguyệt ở phe vạn tộc thì chẳng phải là vạn tộc sẽ đề phòng Nhất Nguyệt, thậm chí đuổi đi hoặc đánh chết ông sao?
Chuyện này rất kỳ quái.
Dù Nhân Hoàng muốn cài nội gián thì Nhất Nguyệt cũng sẽ không được vạn tộc tin tưởng.
Tô Vũ trầm tư.
Nhất Nguyệt đâu?
Khả năng đang ở trong phe vạn tộc là không lớn.
Nhân Hoàng không phải kẻ ngốc, đưa Nhất Nguyệt qua đó làm gián điệp thì chẳng khác gì đưa đồ ăn cho người khác.
Hắn không hỏi, Nhân Hoàng cũng chưa nói.
Chẳng lẽ thật sự đang ở trong phe vạn tộc?
Vạn tộc ngu ngốc đến mức nạp vào dưới trướng?
Tô Vũ không rõ lắm!
Hắn nói: "Có thể đây là sắp xếp của Nhân Hoàng, có lẽ ngài ấy không chỉ có chút năng lực như biểu hiện bên ngoài. Ta gọi ngươi tới đây cũng không có việc gì nhiều, ở thời điểm tất yếu, hãy bạo gậy trúc của Nhân Tổ"
"Rõð* Tam Nguyệt gật đầu.
Tuy rằng luyến tiếc nhưng hiển nhiên lần này Tô Vũ muốn đại thắng, bạo gậy trúc cũng không sao.
Tô Vũ không ngừng đưa ra quyết định và an bài.
Hắn chỉ sắp xếp nhân thủ phe mình, phe Nhân Hoàng thì không cần hắn nhọc lòng.
Nhân Hoàng thống nhất chư thiên vô số năm, là một tên cáo già xảo quyệt, thoạt nhìn như người thành thật, trên thực tế nếu là người thành thật thì đã chết từ lâu rồi.
Vậy nên Nhân Hoàng chắc chắn có biện pháp và thủ đoạn để dụ địch thâm nhập, phân tách lực lượng khi chiến tranh bùng nổ.
Việc duy nhất Tô Vũ cần làm chính là giúp phe mình tổn thất nhỏ nhất, tạo ra chiến quả lớn nhất.
Cùng lúc đó.
Trên đại lục Nhân tộc tràn đầy không khí ngưng trọng, giương cung bạt kiếm.
Có vẻ Nhân Hoàng thực sự có ý định khai chiến nhưng không gây ra động tĩnh lớn.
Trông như y chỉ muốn uy hiếp chứ không hy vọng khai chiến, mục địch là để chấn nhiếp vạn tộc.
Lúc này vạn tộc đang đứng ngồi không yên.
Trên đại lục vạn tộc, trong hư không, vài vị cường giả đỉnh cấp hội tụ nhìn về phía đại lục Nhân tộc, có giọng nói già nua vang lên: "Nhân Hoàng có ý gì? Dựa theo tính cách hắn, nếu muốn khai chiến thì đã trực tiếp ra tay, không cần thiết phải làm thế. Hành động của hắn ban nãy chỉ như muốn đe doạ chúng ta"
Đối phó với Nhân Hoàng đã lâu, mọi người cũng biết tính cách Nhân Hoàng.
Hành động lần này không phù hợp tính cách của y, có cảm giác hơi do dự.
"Dứt khoát tấn công đi, chúng ta nhiều người mà phải sợ bọn họ sao? Không chừng Nhân Hoàng thật sự là nỏ mạnh hết đà, chúng ta nên chủ động xuất kích từ lâu rồi mới phải"
Đây là thanh âm Ma Hoàng, đương nhiên không phải là Viêm Hỏa Ma Hoàng. Viêm Hỏa có thể xem như Ma Hoàng thế hệ trước.
Những người khác không để ý tới câu nói này.
Nếu ngươi có năng lực khiến mọi người đều không sợ chết, cùng xông lên thì chúng ta có thể chủ động xuất kích.
"Sao ta lại cảm thấy Nhân Hoàng có vẻ hư trương thanh thế, đe doạ chúng ta?"
Có người mở miệng.
"Có phải hắn muốn làm chuyện gì đó mà không muốn bị chúng ta ngăn cần nên đe doạ chúng ta hay không?"
Mọi người suy đoán.
Có người nói: "Rốt cuộc Nhân Hoàng có trọng thương hay không? Bản tôn của hắn ở đâu? Đã nhiều năm chúng ta chưa thấy"
"Khó nói lắm, có lẽ là đang dụ dỗ chúng ta mạo hiểm xuất kích. Nhân Hoàng quỷ kế đa đoan, hiện giờ thế cục vạn giới không rõ. Ta cảm nhận được chúng ta sắp trở về vạn giới rồi, có lẽ Nhân Hoàng muốn xử lý mối uy hiếp là chúng ta trước khi trở về"
Các cường giả nghị luận nhưng mãi không thể quyết định chủ động tấn công.
Tại đây có rất nhiều cường giả và rất nhiều chủng tộc, chính vì thế nên càng khó thống nhất ý kiến.
Trong lúc nhất thời, mọi người chỉ có thể lựa chọn phòng thủ, đề phòng không cho Nhân tộc có cơ hội.