Đại Chu Vương đang đấu tranh nội tâm, Tô Vũ không hề biết điều đó.
Hắn không biết lựa chọn của Đại Chu Vương, nhưng hắn biết khi Nhân Hoàng triệu hoán thân thể thì rất có thể hắn sẽ gặp được Đại Chu Vương ở thượng du.
Đại Chu Vương rời đi, vạn giới có thể xảy ra chuyện hay không?
Tô Vũ đã có chuẩn bị trước đề phòng chuyện này.
Nếu xảy ra chuyện, Đại Chu Vương lựa chọn Nhân Hoàng, Tô Vũ sẽ trở về vạn giới hoặc phái cường giả trở về.
Mỗi người đều có lựa chọn của chính mình.
Tới vị trí của Tô Vũ và Nhân Hoàng, kể cả vị trí của Đại Chu Vương, không xét đến đúng sai nhưng bọn họ đều bảo hộ Nhân tộc, huỷ diệt cường địch, mạo hiểm liều mạng, gìn giữ cái đã có chờ đợi thời cơ...
Mỗi người đều có lựa chọn.
Tô Vũ chưa chắc đã là đúng.
Những người khác chưa chắc đã sai.
Chỉ cần không cấu kết địch nhân, không hại đồng tộc, bản chất lý niệm của mọi người đều giống nhau, chỉ là phương thức khác nhau.
Cho nên, suy nghĩ của Tô Vũ là nếu Đại Chu Vương không muốn làm thì cút, trở về bên Nhân Hoàng đi.
Bởi vì ta có lựa chọn của chính mình.
Có lẽ phe Nhân Hoàng sẽ thích hợp với ngươi hơn, ngươi là thống lĩnh ám vệ của Nhân Hoàng, bảo hộ Nhân Hoàng là trách nhiệm của ngươi. Cường giả dưới trướng Tô Vũ cũng vậy, nếu thống lĩnh ám vệ của hắn không tới bảo hộ hắn thì còn cần ám vệ làm gì?
Tô Vũ hiểu đạo lý này.
Cho nên khi rời đi, hắn không mang Đại Chu Vương theo, lúc ấy hắn nghĩ rằng Nhân Sơn đang ở thượng giới, mang Đại Chu Vương đi thì có lẽ y sẽ không an tâm.
Lúc này Tô Vũ đang câu thông Thiên Môn.
Hắn đang thử phương pháp mượn lực Thiên Môn.
Hắn cũng có đại đạo là thân thể đạo, hắn đã để lại ấn ký trong đại đạo này. Giờ hắn muốn thử xem có thể mượn lực một vị cường giả hay không. Còn vấn đề kẻ đó thẩm thấu đến đây hay muốn cướp lấy thân thể hắn, khống chế hắn thì đều không quan trọng.
Hắn là khai thiên giả, nếu cách một tầng cửa mà vẫn bị người bên kia hủy diệt thì hắn quá vô dụng.
Tô Vũ ước gì kẻ trong Thiên Môn kia sẽ là nhất đẳng.
Thậm chí hắn cực kỳ hy vọng mình có thể liên hệ được một kẻ nhất đẳng, bản tôn có thể thoát ra là tốt nhất, ở thời khắc mấu chốt, ta ném một cường giả nhất đẳng ra mới hay.
Dựa theo thủ đoạn Nhân Hoàng chỉ dạy, Tô Vũ không ngừng thử câu thông với Thiên Môn.
Hắn rất hy vọng mình có thể thành công liên hệ với một vị cường giả, hắn không cần kê yếu.
Dựa theo lời Nhân Hoàng nói, tồn tại lần đầu tiên ngươi câu thông được đại khái sẽ là người ngươi sẽ luôn câu thông, tuyệt đối đừng cho ta một kẻ tam đẳng tứ đẳng, kê như vậy quá yếu ớt.
Dù trong Thiên Môn có nhiều cường giả thì không phải ai ai cũng là chủ nhân quy tắc.
Tam đẳng tứ đẳng chiếm đa số. Còn nhị đẳng, dù ở bất cứ thời đại nào thì nhị đẳng cũng là cường giả.
Thiên Môn huyền phù trên trán.
Tô Vũ không ngừng đưa lực lượng thân thể đạo vào. Dựa theo cách giải thích của Nhân Hoàng, đại đạo hắn khống chế sẽ hấp dẫn cường giả có lực lượng đại đạo tiếp cận mình nhất đến gần Thiên Môn, khiến kẻ đó cảm ứng được sự tồn tại của chính mình.
Thân thể đạo là đại đạo cơ sở không yếu. Hiện giờ thân thể đạo Nhân tộc thiếu một vị chủ nhân quy tắc chân chính, nếu không, ai mà khống chế được thân thể đạo Nhân tộc thì thực lực chắc chắn còn mạnh hơn nhất đẳng.
Hy vọng sau Thiên Môn có một kẻ như vậy tồn tại. Ngày nào đó hắn giết chết kê này xong thì còn có thể bỏ vào thiên địa của mình.
Kế hoạch của Tô Vũ rất đơn giản, mượn lực trước, mượn xong thì tìm cơ hội giết chết, nếu đối phương muốn ra khỏi Thiên Môn thì hắn sẽ cho kẻ đó thoát ra.
"Ta sẽ không hấp dẫn Võ Vương tới đây chứ?"
Tô Vũ nghĩ tới điểm này.
Hi vọng không phải là Võ Vương, không thì ta không tiện hạ độc thủ.
Nhưng có lẽ Võ Vương cũng không có cơ hội hưởng ứng sự triệu hoán của hắn. Nhìn dáng vẻ của ông và Văn Vương, e rằng tình cảnh hai người không tốt.
"Võ Vương chắc chắn là nhất đẳng, hiện tại có ít nhất 16 đạo trở lên. Văn Vương mạnh hơn, điều này chứng tỏ trong Thiên Môn có rất nhiều tồn tại cường đại. Cho ta một cường giả thực lực 16 đạo đến 18 đạo là được"
Quá mạnh thì thôi, hiện tại Tô Vũ không chắc mình có thể xử lý được. Nếu chỉ là 16 đạo đến 18 đạo thì các cường giả phe Tô Vũ sẽ đủ sức xử lý đối phương.
"Mau hưởng ứng đi"
Tô Vũ nôn nóng, chẳng lẽ thân thể đạo của ta quá yếu nên không thể hấp dẫn tồn tại cường đại tới tìm ta?
Hắn không ngừng đưa lực lượng đại đạo vào.
Dần dần, Tô Vũ có chút cảm ứng mỏng manh, có lẽ có người muốn tới.
Đây có thể là một thủ đoạn tốt để hắn tìm hiểu về Thiên Môn.
Còn đám người Nhân Hoàng...
Tô Vũ hoài nghỉ rằng cường giả bị bọn họ hấp dẫn tới đều đã bị bọn họ xử lý. Với thực lực Nhân Hoàng, nếu hắn hấp dẫn được Tử Linh Chi Chủ, đối chiến cách Thiên Môn thì 100% Tử Linh Chi Chủ không thắng nổi Nhân Hoàng.
Tô Vũ yên lặng chờ đợi.
Một lát sau, ý chí hắn cảm ứng được hư ảnh Thiên Môn của mình rung động một chút, ngay sau đó, một đạo ý chí lực mỏng manh thẩm thấu đến mang ý tra xét.
SA {2"
Tô Vũ quát khẽ, ý chí chấn động, khí tức cường đại bùng nổ, ít nhất là... Tứ đẳng.
Thôi không sao, tứ đẳng cũng là chủ nhân quy tắc.
Lần này Tô Vũ mượn dùng lực lượng thân thể đạo, hắn chỉ có thể bộc phát ra thực lực tứ đẳng, không tệ, ít nhất cũng là tồn tại cấp bậc bá chủ một phương.
Lúc này, một cỗ ý chí nhàn nhạt tràn đến, hư ảnh vờn quanh Thiên Môn, uy nghiêm lên tiếng: "Ngươi là người phương nào? Sao lại câu thông Thiên Môn? Không biết là không thể tự tiện xông vào Thiên Môn sao? Thật to gan"
Ánh mắt Tô Vũ lóe lên.
Người tới rồi!
"Người trong Thiên Môn ư?"
Tô Vũ lạnh lùng nói: "Không ngờ Thiên Môn thật sự có thể triệu hoán cường giả trong Thiên Môn, ta tưởng rằng đây chỉ là truyền thuyết, không ngờ nó lại là thật"
Hư ảnh trong Thiên Môn lại lên tiếng: "Tiểu bối vô tri.."
"Câm miệng!"
Khí tức Tô Vũ cường hãn, thanh âm chấn động hư ảnh Thiên Môn, hắn hừ lạnh một tiếng: "Ta là Nhân Chủ Nhân tộc, đế vương triều tịch thứ 10. Ngươi là người phương nào? Hãy xưng tên ra. Ở tuổi nhược quán ta đã đột phá cảnh giới chủ nhân quy tắc, lão gia hỏa đừng cậy già lên mặt với ta, nếu không thì đừng trách ta chặt đứt ý chí của ngươi, chỉ là ý chí lực du đãng mà dám kêu gào với bổn hoàng ư?"
Kê phía sau Thiên Môn tạm dừng một chút.
Nhân Chủ?
Triều tịch thứ 10...
Tô Vũ không biết bọn họ có hiểu khái niệm này không, không hiểu cũng không sao cả, nếu đối phương không rõ thì ta có thể giải thích cho ngươi, ta là người rất rộng lượng.
"Nhân Chủ triều tịch thứ 10... Thú vị đấy, ngươi biết Tinh Vũ không?"
Tô Vũ không ngờ Nhân Hoàng lại có danh tiếng cả trong Thiên Môn, hoặc là Nhân Hoàng từng liên hệ với những kẻ này, hoặc là sự tồn tại của đám người Văn Vương đã khiến mọi người đều biết đến Nhân Hoàng.
Tô Vũ cười lạnh: "Đó là Hoàng của Nhân tộc thời đại Thượng Cổ 10 vạn năm trước, là tuyệt thế cường giả thông thiên triệt địa, sao bổn hoàng lại không biết? Ngươi cũng biết Nhân Hoàng ư?"
"Nhân Hoàng.."
Thanh âm mơ hồ mang theo ý cười truyền đến: "Ngươi phải biết rằng tuyệt thế cường giả Nhân Hoàng trong miệng ngươi cũng chỉ tương đương bổn tọa mà thôi, tiểu bối nhà ngươi khẩu khí không nhỏ"
Tuổi tác chủ nhân Nhân tộc mười vạn năm sau thời Tinh Vũ có vẻ không lớn, khó trách khai được Thiên Môn nên kiêu ngạo vô cùng.
Nhân vật như vậy đúng là có tư cách để kiêu ngạo.
Đúng vậy, ở bất cứ thời đại nào, với số tuổi của Tô Vũ mà đạt tới cảnh giới tứ đẳng thì đều nên kiêu ngạo, không kiêu ngạo mới là không bình thường, huống chỉ hắn còn là đế vương Nhân tộc.