Tiên Hoàng biến sắc, trầm giọng ra lệnh: "Chuẩn bị chiến tranh! Quyết tử chiến!"
Mọi người đều hoảng sợ.
Vạn tộc có vài vị chủ nhân quy tắc ra đời, chẳng lẽ bọn họ đã giết sạch Nhân tộc rồi?
Chẳng trách phía đối diện lại kì quái như vậy.
Các vị cường giả đều vô cùng phẫn nộ. Nhân tộc diệt vong chẳng khác gì đang ép đám người Nhân Hoàng nổi điên!
"Bản tôn của hắn đang tới"
Tiên Hoàng không ôm bất cứ hy vọng nào: "Ta hiểu rồi, hắn muốn hợp nhất linh thân, có lẽ thương thế của hắn chưa khôi phục nhưng hắn muốn đánh chúng ta"
Mọi người lo lắng.
Thần Hoàng căng thẳng: "Hắn muốn hợp nhất linh thân, thứ đang tới chính là thân thể hắn"
Lão nhìn mọi người, ánh mắt thay đổi.
Cuộc chiến này là không thể tránh được.
Bởi vì tộc nhân vạn giới quá hung tàn, bọn họ đã diệt Nhân tộc.
Nhân Hoàng lo lắng hai mặt thụ địch, bởi vì không còn chủng tộc nữa nên e rằng bây giờ phe bên kia đều đã điên rồi. Mấy người Thần Hoàng lập tức thống nhất ý kiến: "Ba người chúng ta vây giết Nhân Hoàng. Long Hoàng, Phượng Hoàng vây giết Minh Vương.
Minh Hoàng, ngươi dẫn người đi ngăn cản thân thể Nhân Hoàng tới đây"
Lúc này các cường giả đã đoàn kết lại.
Bọn họ cần chủ động ra tay ngăn cản Nhân Hoàng hợp nhất linh thân.
Bình thường Nhân Hoàng sẽ không chủ động ra tay, nhưng hôm nay bọn họ đã biết chuyện Nhân tộc diệt vọng, bọn họ không thể tránh được cuộc chiến này.
"Giết!
Một tiếng gầm vang lên. Ngay sau đó, các vị cường giả nhanh chóng lao ra.
Vạn tộc biết mình không thể tránh chiến, vậy nên bọn họ chủ động đánh phủ đầu.
Cùng lúc đó, phe Nhân Hoàng cũng không che giấu nữa.
Phía sau trường hà, một ngọn núi lớn bỗng nhiên hiện ra, núi lớn bắt đầu nứt võ lộ ra kim quang chiếu rọi trường hà.
Trong lòng núi, một cường giả kim sắc bào phục đột nhiên xuất hiện.
Thân thể vừa tới, trường hà ngưng đọng. Trên thân thể có rất nhiều vết thương, trải qua vô số năm tháng nhưng vẫn không thể khép lại.
Giọng nói của Nhân Hoàng tràn đầy uy nghiêm, phẫn nộ và sát ý, tiếng quát chấn động thiên địa.
"Vạn tộc diệt tộc ta, cuộc chiến này là tuyệt sát chỉ chiến"
"Chư quân, theo ta xuất kích!"
Oanh!
Từng luồng khí tức vô cùng cường hãn bùng nổ tới cực hạn.
Đại chiến bắt đầu!
Hư ảnh Nhân Hoàng chưa xuất chiến, y nhanh chóng lao về phía sau, y muốn hợp nhất linh thân.
Minh Vương quát lớn: "Ngăn cản vạn tộc, trợ giúp bệ hạ hợp nhất linh thân, đồ diệt vạn tộc!"
* RõP Tiếng hô đồng thanh vang lên. Đám cường giả Nhân tộc tỏa ra sát khí lay trời, chiến ý ngập trời.
Ngăn cản vạn tộc, giúp Nhân Hoàng hợp nhất linh thân.
Hoàng trở về, Nhân tộc tất thắng!
"Ngăn cản hắn!" Thần Hoàng hét lên.
Phải ngăn cản Nhân Hoàng.
Hắn muốn hợp nhất ư? Đừng mơ!
Trước kia không biết tình huống bản tôn ngươi ra sao, hôm nay mọi người đều thấy thân thể ngươi hoàn toàn không có ý thức, lại còn bị thương, tuy vậy cũng không thể để ngươi hợp nhất được.
"Nhân Hoàng trọng thương, sau trận chiến này hắn chắc chắn phải chết"
Tiên Hoàng hét lớn, sĩ khí vạn tộc tăng mạnh.
Quả thật Nhân Hoàng đã trọng thương.
Mọi người đều là cường giả, bọn họ có thể cảm nhận được.
"Giết! đỏ diệt Nhân tộc, trở về vạn giới!"
"Giết!"
Các cường giả lao vào chém giết, lực lượng đại đạo tung hoành, trường hà rung chuyển.
Giờ khắc này, tại thượng giới.
Đại Chu Vương đang ngôi xếp bằng trước Địa Ngục Môn cảm nhận được rung động mồng manh kia, sắc mặt y thay đổi.
Đại chiến đã xảy ra rồi.
Nhân Hoàng đã thật sự nổi điên cùng Tô Vũ.
Đại Chu Vương cười như không cười: "Đến bệ hạ cũng bị gia hỏa này ảnh hưởng ư? Hay bệ hạ muốn hắn thống lĩnh Nhân tộc?"
Y thổ dài.
Bệ hạ, ngài đã quyết định rồi à?
Đành vậy. Nhất đẳng... cũng không thể xoay chuyển thế cục.
Dù ta thành nhất đẳng thì cũng không thể thay đổi điều gì.
"Tô Vũ, ngươi quá điên cuồng!"
Đại Chu Vương nổ nụ cười.
Hắn quả thật là kẻ điên, hắn quá điên cuồng!
Mới rời đi chưa được bao lâu mà đã khiến Nhân Hoàng lựa chọn đập nỏi dìm thuyền cùng ngươi, ngươi không phải kẻ điên thì là cái gì?
Nếu chỉ trông cậy vào một mình ta thì làm cách nào để tiếp tục truyền thừa hi vọng của Nhân tộc?
Ta không còn cách nào nữa rồi.
Y mỉm cười bước vào thiên địa của Tô Vũ, trên người hiện ra 10 đại đạo, 2 đạo nối với thiên địa, 8 đạo nối với thời không trường hà.
"Đáng tiếc... Ta cũng tiếc lắm chứ"
Một tiếng thở dài mang theo thương cảm vô hạn.
"Tô Vũ, tên nhóc thối, ngươi luôn nhằm vào ta, làm vậy hay lắm à?"
"Ha hả. Nếu không có ta thì ngươi có đi được đến ngày hôm nay không?"
"Má nó, lão phu bảo hộ Nhân tộc mười vạn năm, sao tiểu bối cuồng vọng như ngươi có thể hiểu được"
"Nếu ta không màng tất cả, tùy ý bại lộ thì tổ tông ngươi cũng chết sạch rồi, vậy mà ngươi còn dám nhằm vào ta ư?"
Đại Chu Vương cười lớn.
Âm một tiếng, đại đạo đứt đoạn, lực lượng đại đạo lập tức dung nhập vào thiên địa của Tô Vũ.
Nơi xa, Lam Thiên cười xấu xa quay lại cảnh tượng này.
Mới vừa bắt đầu quay, bỗng nhiên một người xuất hiện trước mặt y, Đại Chu Vương vừa cắt đứt đại đạo vừa bắt lấy Lam Thiên. Lam Thiên vừa định trào phúng, bỗng nhiên Đại Chu Vương phất tay, vô số cái lưới lớn bắt giữ vô số phân thân Lam Thiên.
"Ngươi vĩnh viễn không hiểu ta cường đại đến mức nào. Tô Vũ không ở đây mà tên khốn nhà ngươi đám trêu chọc ta ư?"
Đại Chu Vương cười lạnh, đấm cho một phân thân của Lam Thiên bầm dập mặt mũi, ngay sau đó tất cả phân thân đều mặt mũi bảm dập.
Lam Thiên há hốc miệng.
"Cái này gọi là thiên tỉ đạo, một thân truyền ngàn thân. Ngu ngốc, ngươi cho rằng mình thật sự vô địch chắc?"
Đại Chu Vương vừa đoạn đạo vừa đánh Lam Thiên.
Tên khốn nhà ngươi dám làm ta ghê tởm!
Tên khốn chết tiệt này còn dám quay lại cảnh ta mắng Tô Vũ!
Ta đánh chết ngươi!
Nhân lúc thực lực ta còn mạnh, ta phải đánh ngươi cho bố!
Âm âm ầm!
Thanh âm chấn động vang lên, thiên địa của Tô Vũ nhanh chóng khuếch trương. Hơn ngàn phân thân của Lam Thiên lại đang bị đánh, cả đám vắt giò lên cổ chạy trốn.
Đau quát Má nói Đại Chu Vương cười lạnh: "Cho ngươi thử một thứ tốt nữa này, đau đạo, cảm giác đau tăng gấp trăm lần. Cho ngươi thử thêm cái này nữa, nó cực kỳ thú vị đấy. Rối gỗ đạo"
Trong nháy mắt, tất cả Lam Thiên ngây ra như rối gỗ, ngay sau đó tất cả đều mở miệng: "Gia gia tha mạng"
Đại Chu Vương cảm thấy thần thanh khí sảng.
Ngươi kiêu ngạo nữa đi!
Khi Tô Vũ ở đây, ta không đánh ngươi thì ngươi nghĩ ta thật sự không làm gì được ngươi ư?
Ha hả.
Y đang sung sướng, hơn một ngàn Lam Thiên bỗng nhiên hóa thành nữ tử, tất cả đều quỳ xuống đất xin tha: "Lão gia đừng đánh nữa, đau quá, nô gia không dám.."
Đại Chu Vương biến sắc.
Má nhà ngươi.
Vô số người nhìn về phía bên này, bọn họ thấy Đại Chu Vương đang cầm một cái roi quất đánh hơn một ngàn nữ tử.
Đám người trừng to hai mắt.
Trời ạ, thật kích thích!
Đại Chu Vương tái mặt nhìn về phía Lam Thiên, trong mắt Lam Thiên hiển lộ ý cười:
"Ta biến thái ư? Ngươi còn biến thái hơn đấy, lão gia, đừng đánh ta nữa, nếu còn đánh nữa ta sẽ cởi đồ"
Đại Chu Vương hoàn toàn câm nín.
Trong nháy mắt, y chặt đứt đại đạo rồi biến mất.
Ta phục rồi! Tô Vũ biến thái, thuộc hạ của hắn không thể không biến thái.
Lam Thiên vỗ quần áo đứng lên. Y mỉm cười nhìn nơi xa, sau đó quay sang nhìn mọi người, cười duyên nói: "Đừng nhìn nữa, ta và Đại Chu Vương đang chơi đùa thôi, Đại Chu Vương thật đáng yêu, ta thích lắm. Còn thích hơn Thiên Thánh nữa, y thẹn thùng rồi kìa"
Đám người không rét mà run, sau đó lập tức tản đi.
Thật đáng sợ!
Có điều cảnh tượng vừa rồi quá đặc sắc!
Sau đó, tất cả cường giả trong thiên địa đều nghị luận về chuyện này, không ai để ý đến việc thiên địa khuếch trương. Việc này đâu có đặc sắc như cảnh Đại Chu Vương và Lam Thiên chơi trò chơi biến thái trước mặt mọi người.
Nơi xa Đại Chu Vương chặt đứt đại đạo cuối cùng, y bỗng cảm thấy vô cùng phiền muộn.
Ta cường đại như vậy rồi mà vẫn bị Lam Thiên làm cho ghê tởm, cuộc sống này mệt mỏi quát "Bệ hạ, nhất định phải thắng lợi đấy!"
Đại Chu Vương phiền muộn, y nhìn thấy Lam Thiên ở phía xa, y run rẩy lập tức trốn chạy. Không thể giết, nếu không muốn bị ghê tởm đến chết thì chỉ có thể chạy trốn.