Thượng du thời không trường hà.
Tô Vũ đang ẩn nấp, thân thể hơi rung động, hắn nhướng mày.
Thiên địa đang khuếch trương, nó đã trở nên cường đại hơn, hơn nữa tốc độ cường hóa còn rất nhanh.
"Dung đạo ư?"
Một vị cường giả đỉnh cấp đang dung đạo vào trong thiên địa của hắn.
Hẳn là Đại Chu Vương... Trừ y ra thì không còn ai khác.
Đại Chu Vương dung lực lượng 8 đại đạo, mỗi đạo đều đạt tới lực lượng chủ nhân quy tắc chân chính, có vài đại đạo cường đại y đã nắm giữ nhiều năm, số lượng đại đạo không phải là tất cả mà còn cần xét đến chất lượng.
Lần này Đại Chu Vương dung nhập 8 đại đạo, chất lượng đều rất cao, tốt hơn lần dung nhập đại đạo khi mọi người mới vừa đột phá nhiều.
Đại Chu Vương đã nắm giữ những đại đạo này từ thời kỳ Thượng Cổ.
Về sau Nhân Hoàng phong ấn thiên địa, khi ấy Đại Chu Vương mới phong ấn những đại đạo này để tu luyện đạo khác.
Tô Vũ hơi kinh ngạc.
Đại Chu Vương rất giỏi nhẫn nhịn mà lần này lại lựa chọn dung đạo, điều này khiến Tô Vũ cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng ngẫm lại thì cũng hợp tình hợp lý. Bởi vì hắn thấy thân thể Nhân Hoàng tới đây nhưng không thấy Đại Chu Vương.
Đại Chu Vương không tới chứng tỏ y đã lựa chọn lưu thủ vạn giới. Bây giờ chắc y đã nhận ra đại chiến đã xảy ra, y lựa chọn dung đạo ở thời điểm này không phải điều kỳ lạ.
Tô Vũ nhanh chóng tiêu hóa lực lượng.
Phía sau hắn, một thân thể vô cùng cường hãn đang bay lại gần.
Lực áp bách cường đại khiến Tô Vũ cảm thấy hít thở hơi khó khăn.
Đây là thân thể Nhân Hoàng.
Trên thân thể có những vết thương. Có cái là thương thế của đại đạo, có cái không phải, hình như là vết thương do phản phệ. Cũng không biết năm đó Nhân Hoàng bị vạn tộc đánh thành như vậy hay do hắn dung nhập tương lai thân dẫn tới kỳ suy yếu nên phản phệ.
Giờ phút này, khối thân thể này không có chút thần trí nào.
Nhân Hoàng giống Tô Vũ, hắn sẽ không để thân thể chính mình sinh ra linh trí, có địa vị ngang nhau với ý chí của mình.
Giờ phút này, thân thể chỉ có một chút ít phản ứng bản năng, bay về phía Nhân Hoàng dựa theo sự triệu hoán, dọc đường đi, khí tức vô cùng cường hãn trấn áp trường hà.
Tinh Vũ Ấn của Nhân Hoàng còn có thể trấn áp trường hà một lát huống chỉ là thân thể hắn.
Thân thể kia tới gần, Tô Vũ có cảm giác hít thở không thông, Võ Hoàng cũng lộ vẻ ngưng trọng.
Quá mạnh, chỉ là thân thể đơn thuần mà thôi nhưng đã cường đại đến mức đáng sợ.
Nhân Hoàng quả nhiên xứng danh đệ nhất nhân chư thiên.
Lúc này, phía trước đã giao chiến.
Oanh!
Từng điều lực lượng đại đạo tung hoành khắp trường hà.
Tô Vũ nhìn chăm chú, cuối cùng hắn cũng được chứng kiến cảnh tượng chủ nhân quy tắc tác chiến quy mô lớn. Hai phe đều có sự phối hợp.
Trong hư không, Minh Vương vung tay lên, một tòa đại trận hiện lên, Tô Vũ lập tức phát hiện người bên phe Nhân tộc khí tức sôi trào, thực lực tăng lên một chút, lực lượng đại đạo càng cường đại hơn.
Tăng phúc.
Cái này có tác dụng tương tự thiên địa. Minh Vương đã có hiểu biết nhất định về tác dụng của thiên địa, ông mà tiếp tục phát triển thì có lẽ cuối cùng sẽ khai thiên.
Đại trận vừa xuất hiện, thực lực Nhân tộc tăng cường.
Một rồng một phượng phe địch bay đến tấn công Minh Vương.
So với hai vị Thiên Tôn Long Phượng trong vạn giới, hai vị Hoàng giả này có khí thế hoàn toàn bất đồng, phương thức chiến đấu và thủ đoạn cũng lợi hại hơn.
Long Hoàng rít gào hóa thành bản tôn, bản thể khổng lỗ cường đại uốn lượn trong thiên địa tạo thành một vòng vây lớn.
Minh Vương đang đứng trong vòng vây.
Trong vòng vây này, hỗn độn bùng nổ, ngăn cách đại đạo, có cảm giác như thiên địa cách ly.
Phượng Hoàng giang cánh bay qua, toàn bộ không gian trong vòng vây vỡ vụn. Minh Vương hiện thân, ông lộ về ngưng trọng.
Có về Long Phượng nhị Hoàng đã gần đạt tới nhất đẳng. Giờ phút này, Long Phượng liên thủ, một vây một công, hai bên phối hợp cực kỳ ăn ý.
Minh Vương bị cuốn vào cuộc chiến.
Đây chỉ là một góc chiến trường.
Ở nơi khác, vài vị chủ nhân quy tắc hợp tác tấn công, sóng âm chấn động thổi quét toàn bộ chiến trường, đại đạo sóng âm công sát tứ phương khiến người nghe đầu váng mắt hoa.
Trong hư không, Bát Mục và Đồng Vương đồng thời mở mắt, trong mắt hai người hiện lên thân ảnh đối phương, trong mắt xuất hiện một thế giới bất đỏng, bọn họ giao chiến từ xa, là tâm nhãn chỉ chiến.
Nơi xa hơn, đạo lữ Võ Vương cầm đại đao mang theo 8 nữ cường giả xung phong, một đao chặt đứt thời không trường hà, chặn mười mấy vị chủ nhân quy tắc đối phương ngoài lục địa.
Nàng vung đao, đối phương sợ hãi không ngừng xuất hiện cường giả tới tiếp viện để tránh bị Trấn Võ Vương công phá.
Cường giả không phải chủ nhân quy tắc cũng đang chém giết.
Bên phía vạn tộc, 3 vị cường giả Tiên Thần Ma xé rách hư không, truyền tống một đoạn trong thời không trường hà, trong nháy mắt đã xuất hiện phía sau hư ảnh Nhân Hoàng, cả 3 cùng tấn công Nhân Hoàng.
Tiên Hoàng bay lên, dường như sau lưng xuất hiện một cây đại thụ xanh tươi muôn đời, vô số cành lá lan về phía Nhân Hoàng.
Tiên Hoàng cười nói: "Nhân Hoàng bệ hạ, thân thể ngươi bị thương chưa lành thì để cho ta cứu trị hộ cho, sao phải kéo dài tới hiện tại. Bệ hạ đừng rời đi, bây giờ hợp nhất thì chỉ khiến thương thế tăng thêm thôi"
3 vị cường giả nhất đẳng xuất hiện, hư ảnh Nhân Hoàng đã bị chặn lại.
Bên cạnh, Chiến Vương bổ một đao, quát: "Bệ hạ, để ta chặn hậu"
"Ngươi không đủ"
Thần Hoàng hiện lên như thần giáng lâm, khí tức lan tràn trong thiên địa, lão đánh ra một quyền vô cùng đơn giản nhưng lại khiến Chiến Vương lùi lại rất xa, trường đao run rẩy, một cỗ lực lượng thần thánh cường đại lan tràn trên thân đao.
Cỗ lực lượng kia khiến trường đao của Chiến Vương manh nha ý đồ tạo phản, nó muốn chém Chiến Vương.
Chiến Vương bùng nổ khí tức, đao khí lay trời lập tức đánh nát cỗ lực lượng thần thánh kia. Ông nổi giận gầm lên, lại tiếp tục công kích nhưng vẫn không địch nổi Thần Hoàng, bị nhẹ nhàng đánh lui.
"Nhanh tấn công đi, mời thân thể Nhân Hoàng quy thiên"
Một thanh âm đạm mạc vang lên. Ngay sau đó, có người cười một tiếng, trong thời không trường hà bỗng xuất hiện một vùng đất xám xịt.
"Nơi có minh thổ đều là địa bàn của ta"
Mảnh đất màu xám nhanh chóng lan tràn.
Mọi người đều thấy trên vùng đất ấy có một vị Hoàng giả cường đại, rất nhiều chủ nhân quy tắc đứng cùng ở phía sau, thổ địa màu xám nhanh chóng lan tràn mang bọn họ đến chỗ thân thể Nhân Hoàng.
"Ngăn bọn họ lại!"
Chiến Vương gầm lên giận dữ. Ngay sau đó, trên đại lục Nhân tộc bỗng có một người hiện lên, người đó cầm dây thừng ném vào hư không, trên minh thổ, Minh Hoàng lạnh lùng nói: "Minh Vương Phi, ngươi không đi cứu nam nhân của mình mà xen vào chuyện ở đây làm gì"
Người vừa hiện lên là đạo lữ của Minh Vương, cũng là một vị cường giả đỉnh cấp, cảnh giới chủ nhân quy tắc nhất đẳng.
Bên phe Nhân tộc chỉ có 4 vị cường giả nhất đẳng.
Nhân Hoàng, Minh Vương, đạo lữ Võ Vương, đạo lữ Minh Vương.
Mà vạn tộc thì có bao nhiêu vị?
Dung mạo Minh Vương Phi thanh tú, thon thả hơn Võ Vương Phi nhưng lúc này trông bà cũng vô cùng bưu hãn, dây thừng ẩn vào hư không, trong nháy mắt đã xuất hiện phía sau Minh Vương, trói lấy một vị chủ nhân quy tắc.
Minh Hoàng nhíu mi: "Đi vây giết nàng, những người khác tiếp tục"
Ông ta không thể dây dưa lâu với đối phương.
Thân thể Nhân Hoàng đang nhanh chóng tới gần, ông ta cần đi đối phó với thân thể của y.