Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3501 - Chương 3501: Văn Võ Nhị Vương Trở Về.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3501: Văn Võ Nhị Vương Trở Về.
 

Đám Tiên Hoàng cười lạnh.

Ngươi còn thủ đoạn gì nữa không? Lấy hết ra đi!

"Đừng đợi nữa, bao nhiêu năm trôi qua, có thủ đoạn gì thì cũng dùng xong hết rồi, còn gì được nữa chứ?"

Nhân Hoàng quát lớn: "Ta không cần thủ đoạn, ta tự tin vào bản thân mình"

Oanh!

Thân thể y bộc phát ra quang mang lộng lẫy, nó đột nhiên mở mắt.

Oanh!

Thân thể đột nhiên lao đi, một quyền đánh bạo thiên địa, trường hà khô cạn, một vị chủ nhân quy tắc bị đánh tan xác, đại đạo sụp đổ.

Thân thể mở mắt, trong mắt tràn đây sát ý.

"Các ngươi nghĩ khoảng cách gần như vậy mà ta không thể khống chế chút nào ư? Ngu ngốc"

Nếu khoảng cách không xa, y có thể khống chế một chút.

Sắc mặt đám người Tiên Hoàng biến đổi, Ma Hoàng phẫn nộ quát: "Minh Hoàng, nhanh kéo hắn ra xa!"

Không thể để thân thể y lại gần.

Minh Hoàng khẽ biến sắc, phía trước có khả năng có bẫy, sắc mặt ông ta biến ảo, nhanh chóng truyền âm khắp tứ phương: "Thêm người đến đây, đừng vây giết cường giả Nhân tộc vội, tới chỗ ta ép thân thể Nhân Hoàng rời đi"

Ông ta cần chỉ viện.

Lập tức có 7 - 8 vị cường giả bay tới.

Minh Hoàng thấy thế thì tự tin hơn.

Hiện tại ở đây có tới 30 vị cường giả, vậy là đủ rồi.

1⁄4 lực lượng vạn tộc đã hội tụ ở đây, bọn họ có thể đối phó với thân thể Nhân Hoàng, không tới gần chỗ Nhân Hoàng là được.

Lúc này, ánh mắt Tô Vũ khẽ động.

Không ngờ Nhân Hoàng lại có thể khống chế thân thể, thân thể được khống chế và không được khống chế có chiến lực hoàn toàn khác nhau. Như vậy vạn tộc chắc chắn không dám để bọn họ lại gần nhau.

"Hóa ra là còn chiêu này"

Tô Vũ đã hiểu.

Thế này thì đám người Minh Hoàng cần ép thân thể Nhân Hoàng rời xa chiến trường, như vậy thì sẽ cần tiến vào trong vòng vây của hắn.

"Chủ nhân quy tắc phản loạn chỉ là yếu tố thêm vào, điều quan trọng vẫn là bản thân Nhân Hoàng"

Nhân Hoàng rất giống hắn, bọn họ chỉ tin vào bản thân.

Các ngươi không dám khiến thân thể ta tới gần biển ý chí, không thì nhất định sẽ có vô SỐ người tử vong.

Dù biết trước mặt là bẫy nhưng cũng không đáng sợ bằng Nhân Hoàng, đây là suy nghĩ của Minh Hoàng. Một cái bẫy có thể đáng sợ bằng Nhân Hoàng sao?

Vậy nên khi 7 - 8 vị cường giả hội tụ, Minh Hoàng ra lệnh: "Phía trước có khả năng có bẫy, mọi người cẩn thận, xông lên"

Oanh!

Một đám người điên cuồng ra tay tấn công thân thể Nhân Hoàng khiến nó không ngừng lùi lại, sát ý trong mắt dân dần biến mất. Mọi người vui mừng, điều này chứng tỏ cách càng xa thì khả năng khống chế thân thể của Nhân Hoàng càng yếu.

Đám người Minh Hoàng đã bước qua ranh giới, tiến vào vòng vây. Trong số đó có vài vị cường giả không ra tay, bọn họ vẫn luôn cảnh giác nhìn quanh bốn phía, đề phòng có cường giả tới cứu viện.

Tuy rằng hiện tại bọn họ cảm thấy Nhân tộc không còn cường giả nữa nhưng đề phòng Nhân tộc là điều cần thiết.

"Giết!"

Âm ẩm âm.

Thân thể Nhân Hoàng bị đánh cho không ngừng lùi lại, cách Nhân Hoàng càng xa, thân thể càng suy yếu, mọi người đều mỉm cười, như vậy mới tốt.

Minh Hoàng cũng vẫn luôn quan sát tứ phương.

Rốt cuộc Nhân tộc còn đang ẩn giấu thủ đoạn gì?

Ban nãy thân thể Nhân Hoàng bùng nổ hình như cũng có ý khiến bọn họ rời xa, Nhân Hoàng tự tin vào cái bẫy của mình như vậy sao?

Ai có thể đối phó với nhiều cường giả như vậy?

Vạn tộc liên tiếp công kích, thân thể Nhân Hoàng không ngừng bị thương.

Tới lúc này, Tô Vũ cảm thấy không cần phải trốn tránh nữa, vậy là được rồi.

"Nhiều năm không gặp, rác rưởi năm xưa cũng biết nhảy nhót rồi"

Một tiếng cười khẽ truyền khắp tứ phương.

Minh Hoàng chấn động kịch liệt, thanh âm này quá quen thuộc.

Tô Vũ đã từng nghe thấy giọng Văn Vương.

Giờ khắc này, một bóng người hiện lên, đó là một tu sĩ mặc áo bào trắng, dù mọi người không thấy rõ mặt nhưng tất cả đều biến sắc.

"Không có khả năng"

Minh Hoàng chấn động.

Đó là Văn Vương, y đã trở lại.

Võ Hoàng hiện lên phía sau Tô Vũ, lão nhe răng ra: "Lại có thể đánh giải nghiện rồi"

"Võ Vương"

Văn Vương và Võ Vương đã trở lại.

Tất cả đều kinh hãi.

"Không... Không có khả năng..."

Minh Hoàng khiếp sợ!

Ông ta đã như thế huống chỉ là những người khác, đám người phía sau ông ta trừng to hai mắt nhìn hai người.

Đó là Văn Vương và Võ Vương ư?

Đúng vậy!

Chính là bọn họ!

Phương xa, trong đám cường giả đang ác chiến, Trấn Võ Vương tức giận mắng: "Tên khốn, cuối cùng cũng trở lại, ngươi còn biết đường về à?"

"Tướng công"

"Phu quân"

"Văn Vương"

"Văn nhị ca"

Từng tiếng hò hét sung sướng, kích động, cuỏng nhiệt hô lên.

Bọn họ đã trở lại!

Năm xưa tứ cực Nhân Vương bình định thiên hạ, trấn áp tứ phương, nay hai người đã trỡ lại.

Văn Vương đã trở về!

Tất cả mọi người đều kích động, cường giả Nhân tộc sôi nổi hò hét, rít gào phấn chấn.

Đó chính là Văn Vương và Võ Vương, không thể nào sai được!

Bọn họ thật sự đã trở lại!

"Ha ha ha, bệ hạ, nếu ngài sớm nói rằng hai người Văn đại ca đã trở về thì chúng ta còn sợ cái gì?"

Tiếng hô, tiếng cười vang lên. Dù bọn họ vẫn đang trong tình cảnh nguy hiểm nhưng không còn sợ hãi nữa.

Đám cường giả vạn tộc thì biến sắc kinh hãi.

Bọn họ đang ở trong Thiên Môn, sao bọn họ có thể trở về?

Chuyện này không có khả năng!

Văn Vương quá mạnh, y từng trấn áp quá nhiều biên giới.

Võ Vương quá độc ác, ông giết quá nhiều cường giả vạn tộc.

Khi hai người này xuất hiện, đám Thần Hoàng cũng thay đổi sắc mặt.

Phiền toái lớn rồi!

Năm xưa Văn Vương đã là cường giả tuyệt đỉnh, hiện tại thì sao?

Người có tên cây có bóng!

Giờ khắc này, Tô Vũ cũng cảm nhận được lực uy hiếp của Văn Vương đối với vạn tộc, hắn nở nụ cười, khuôn mặt mơ hỏ lộ ra hàm răng rắng.

Giờ khắc này, không ai hoài nghi hắn cả.

Tất cả đều tin hắn là Văn Vương.

Áo bào trắng, khí chất kia, nụ cười kia... Hắn chính là Văn Vương.

Tô Vũ tiến lên một bước. Gần 30 vị cường giả đối diện hắn đều kinh sợ lui về phía sau.

Tô Vũ ngạc nhiên. Bọn họ sợ hãi đến vậy ư?

Văn Vương đáng sợ lắm sao?

Giờ phút này, tất cả sự chú ý của mọi người đều dồn vào hai người. Những kẻ từng tra xét tìm bẫy đều không tra xét nữa, bởi vì bọn họ đã biết cái bấy đó là gì.

Văn Vương và Võ Vương đã trở lại, đây chính là thủ đoạn, là cái bẫy của Nhân tộc.

Khó trách Nhân Hoàng lại dám liều chết ứng chiến.

Nhân Hoàng cất tiếng cười vui mừng chấn động thiên địa: "Hai tên hố hàng các ngươi cuối cùng cũng tới, ha ha ha. Chúng ta thắng rồi"

Lời nói này càng thêm khẳng định thân phận bọn họ.

Kỳ thật hiện giờ Nhân Hoàng đang tấm tắc cảm khái.

Nếu không phải y biết Tô Vũ, biết trước kế hoạch thì y cũng cho rằng đây là Văn Vương.

Thủ đoạn này quá hay!

Tuy chỉ là ngụy trang nhưng thân phận người được ngụy trang không tầm thường chút nào.

Đó là người từng tranh cái danh đệ nhất thiên hạ với Nhân Hoàng, rất nhiều người đều nói rằng Văn Vương mạnh hơn, chỉ là y không muốn giống Nhân Hoàng, y thích tự do hơn nên mới nói Nhân Hoàng là đệ nhất. Trên thực tế đa số mọi người đều cho rằng Văn Vương mới là đệ nhất thiên hạ.

Y mạnh hơn Nhân Hoàng.

Nay cường giả đệ nhất thiên địa này đã trở lại, có ai không sợ được chứ?

Bình Luận (0)
Comment