Văn Võ nhị vương tái xuất, vạn tộc kinh sợ.
Dù thực lực Võ Vương biểu hiện ra hình như chỉ có nhị đẳng, có vẻ lão đã bị thương không nhẹ nhưng ai đám khinh thường Văn Võ nhị vương.
Dù rất nhiều năm đã trôi qua nhưng mọi người vẫn sợ bọn họ.
Tuy mọi người cũng sợ khi đối đầu với Nhân Hoàng nhưng Nhân Hoàng chỉ có một mình, y khó có thể lật ngược thế cục.
Văn Vương là người không kiêng nể gì, y điên cuồng đáng sợ hơn Nhân Hoàng.
Tô Vũ bước đến, hắn khẽ cười nói: "Làm sao vậy? Không phải trước đó hô hào muốn tiêu điệt tộc chúng ta sao? Sao bỗng nhiên lại dừng lại?"
Giọng nói Tô Vũ rất bình thản thoải mái như đang nói chuyện phiếm.
Đối diện, đám người Minh Hoàng vô cùng căng thẳng.
Giữa 2 phe là thân thể Nhân Hoàng. Lúc này thân thể Nhân Hoàng đang bất động.
"Giết chết bọn họ đi, ngươi lại muốn tám chuyện với bọn họ sao?"
Võ Hoàng lỗ mãng lên tiếng. Không thể không nói, lão giả làm Võ Vương cũng cực kỳ chuyên nghiệp.
"Mãng phu đúng là mãng phu!"
Tô Vũ cười một tiếng, trong tay bỗng nhiên hiện lên một cây bút, Tô Vũ nhìn Minh Hoàng: "Chơi trò chơi không? Thực lực ngươi tiến bộ rất nhanh, mạnh hơn năm xưa không ít, ta điểm ngươi một bút, nếu ngươi không chết thì hôm nay ta không giết ngươi, ngươi thấy sao?"
Minh Hoàng căng thẳng, ông ta lạnh lùng đáp: "Văn Vương, dù ngươi mạnh thế nào thì cũng chỉ có một mình"
Nhìn cường giả bên người, ông ta tự tin hơn rất nhiều.
Tô Vũ cười khẽ: "Dù sao cũng tới nhất đẳng rồi, thật sự không muốn thử một chiêu của ta sao? Sao không thử để biết ta có tiến bộ hay không, ở trong Thiên Môn bị trọng thương thế nào?"
Tô Vũ tươi cười xán lạn: "Nếu ngươi không dám thử thì các ngươi cùng nhau đỡ một chiêu của ta, nếu đỡ được thì hôm nay ta tha cho các ngươi"
Sắc mặt Minh Hoàng vô cùng trầm trọng.
Khi Văn Vương và Võ Vương xuất hiện, ông ta đã sinh lòng kinh sợ, không đám chém giết tiếp. Bởi vì dù phân ra thắng bại thì e rằng vẫn sẽ có rất nhiều người chết đi.
Văn Vương vừa nói sẽ tha cho bọn họ, ông ta không tin. Ông ta đang nghĩ rằng Văn Vương tiến vào Thiên Môn nhiều năm, rốt cuộc bây giờ y mạnh đến mức nào?
Y bị thương ư?
Ông ta có cảm giác y đã bị thương, khí tức mơ hồ, Võ Vương cũng thế. Có lẽ hai người này đều trọng thương.
Hiện giờ phe ông ta đang có 30 vị cường giả.
Nếu Văn Vương và Võ Vương có thể đánh chết 30 vị cường giả thì vạn tộc không thể chiến tiếp nữa.
Sắc mặt Minh Hoàng âm lãnh, lạnh lùng nói: "Văn Vương, ngươi còn bao nhiêu chiến lực chứ? Ngươi chỉ đang hư trương thanh thế mà thôi"
Tô Vũ đáp lại: "Thử xem, nếu ta hư trương thanh thế thì không phải là đang cho các ngươi cơ hội sao?"
Tô Vũ tươi cười xán lạn, ngay sau đó cự bút hiện lên trong tay hắn, lực lượng thiên địa tràn đến, đám người Minh Hoàng cảm thấy không ổn nhưng vẫn chăm chú nhìn Văn Vương và Võ Vương.
Vài vị chủ nhân quy tắc phía sau Minh Hoàng đổ đầy mỏ hôi.
Có vài cường giả sau này mới đột phá, có người là Hầu Thượng Cổ. Ở thời đại kia, Văn Vương đã tung hoành thiên hạ. Văn Vương rất mạnh, hơn nữa y còn vô cùng ngoan độc, y từng đến Tiên giới liên tiếp chặt đứt ba đại đạo, ép Tiên tộc thần phục.
Đến các giới khác y cũng làm như thế.
Văn Vương đến Mệnh Giới một chuyến, Mệnh tộc liền lựa chọn thần phục, không dám làm trái.
Chư thiên vạn tộc, Nhân Hoàng phụ trách tọa trấn trung ương, phần lớn cường tộc đều do Văn Vương thu phục. So với Nhân Hoàng, vạn tộc sợ Văn Vương hơn nhiều.
Giờ phút này, trên cây bút của Tô Vũ tràn ra từng luồng lực lượng quy tắc, Tô Vũ nhấc bút nói: "Một chiêu mà thôi, để ta nhìn xem mấy năm nay rốt cuộc các ngươi có tiến bộ hay không. Nếu không tiến bộ mà đòi tạo phần thì chỉ có thể là đầu óc có vấn đề"
Có chấp nhận hay không?
Có nên thử một chút hay không?
Hay bọn họ nên lập tức rút lui?
Hiện tại rút lui thì sẽ nguy hiểm!
Văn Vương và Võ Vương sẽ tấn công, Nhân Hoàng linh thân hợp nhất...
Minh Hoàng lộ về mặt ngưng trọng, ông ta đã có quyết định, nhanh chóng truyền âm có mọi người phía sau: "Thử hắn đi, chắc chắn hắn đã bị thương khi ở trong Thiên Môn, dù ra được ngoài thì cũng phải trả giá lớn. Hắn đang đe doạ chúng ta, nếu không, với tính cách Võ Vương thì gã đã trực tiếp ra tay rồi"
Văn Vương đang đe doạ bọn họ.
Ngay sau đó, Minh Hoàng lạnh lùng nói: "Bổn tọa cũng muốn lĩnh giáo thủ đoạn của Văn Vương. Văn Vương, thời đại thay đổi rồi, thời đại này không thuộc về các ngươi nữa"
Tô Vũ cười lớn: "Khí phách đấy! Cũng được thôi, ta sẽ chơi cùng các ngươi"
Ngay sau đó, từng luồng lực lượng đại đạo dật tràn ra, khí tức Tô Vũ không ngừng tăng lên.
Nhị đẳng, nhị đẳng đỉnh phong, thậm chí mơ hỏ đạt tới nhất đẳng.
Trước khi Đại Chu Vương dung đạo, ở trong thiên địa, Tô Vũ đã đạt tới nhị đẳng đỉnh phong. Sau khi Đại Chu Vương dung đạo, lực lượng trong thiên địa của Tô Vũ càng mạnh hơn, không mượn lực lượng của Quy thì cũng miễn cưỡng đạt tới nhất đẳng.
Nếu mượn lực lượng Quy thì Tô Vũ sẽ càng mạnh hơn hiện tại.
Sau khi thấy khí thế của hắn tăng lên, không còn ai hoài nghi nữa.
Thực ra vốn chẳng có ai hoài nghi, hiện tại cảm nhận được khí tức của hắn tăng lên đạt tới nhất đẳng thì mọi người càng thêm tin tưởng.
Trừ Văn Vương ra thì ai có thể đạt tới nhất đẳng?
Trong vạn giới này không tồn tại nhân vật như vậy.
Sắc mặt Minh Hoàng cực kỳ khó coi.
Nơi xa, cường giả Nhân tộc vô cùng hưng phấn, trong ánh mắt Nhân Hoàng hơi lộ vẻ ngạc nhiên, ngay sau đó y quát: "Giết!
Phải nhân lúc này nhiễu loạn những người khác mới được.
Đám cường giả Nhân tộc hưng phấn kích động rống to: "Giết!"
Cường giả đỉnh cấp tộc ta đã trở về.
Trận chiến này chúng ta tất thắng.
Oanh!
Đại chiến lại nổ ra.
Cảm nhận được động tĩnh phía sau nhưng đám người Minh Hoàng không dám quay đầu, cả đám căng thẳng nhìn về phía Tô Vũ.
Võ Hoàng cười lạnh: "Một đám rác rưởi, đánh chết hết đi cho xong việc"
Tô Vũ cười khẽ, cầm cây bút lớn chỉ hướng Minh Hoàng: "Ta xuất chiêu đây, chặn lại thì ngươi mới có cơ hội sống sót, nếu không dù nhiều người thì cũng không cứu được ngươi"
Giờ khắc này, gió nổi mây phun, trường hà rung chuyển.
Mọi người càng thêm lo lắng, một kích này rốt cuộc mạnh đến mức nào?
"Một bút của ta từng giết một vị cường giả 20 đạo, hy vọng các ngươi có thể sống sót"
Thanh âm mờ mịt của Tô Vũ truyền đến.
Đám người Minh Hoàng khiếp sợ thót tim.
Cường giả 20 đạo?
Minh Hoàng chỉ mới vừa đạt tới nhất đẳng, ông ta chắc chắn không thể so được với cường giả 20 đạo.
"Hư trương thanh thế"
Minh Hoàng rít lên: "Ngươi đang hù dọa ai đấy? Xuất chiêu đi!"
Ngươi đang hù dọa chúng ta sao?
"Như ngươi mong muốn"
Cây bút mang theo lực lượng cường đại lao đến.