Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3506 - Chương 3506: Uy Hiếp Tự Bạo.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3506: Uy Hiếp Tự Bạo.
 

Tô Vũ lại hiện lên trước mặt Minh Hoàng, bình thản lên tiếng: "Ngươi muốn chạy à?"

Minh Hoàng thở dốc nhìn về phía Tô Vũ rồi quay sang nhìn đám cường giả bị vây giết liên tiếp ngã xuống, ông ta cắn răng lạnh lùng nói: "Ta là nhất đẳng, ta mà liều mạng thì ngươi nghĩ mình sẽ ra sao? Nơi này là thiên địa của ngươi đúng không? Nếu ta dốc toàn lực đánh nát thiên địa của ngươi thì ngươi cũng sẽ không có kết cục tốt"

"Vậy ngươi cứ thử xem!"

Tô Vũ cản trước mặt Minh Hoàng, ông ta sốt ruột, cuối cùng bất chấp tất cả rống to một tiếng, một thanh trường mâu hiện lên mang theo lực lượng âm tử, mâu đâm về phía Tô Vũ kéo theo từng trận âm phong.

Tô Vũ không ngừng né tránh nhưng kiên quyết không cho đối phương rời đi, đồng thời còn đang hấp thu toàn bộ lực lượng đại đạo dật tán trong thiên địa.

Nhiều chủ nhân quy tắc bị đánh chết, Võ Hoàng đoạn đạo và Quy đang không ngừng cung cấp lực lượng, bây giờ không uẩn dưỡng thiên địa thì còn đợi đến khi nào?

Lực lượng trong thiên địa trở nên nồng đậm.

Bên khác, Chiến Vương đã đến và nhiều cường giả bị giết làm Thông Thiên Hầu an tâm hơn nhiều, y không ngừng nghe theo nhắc nhở của hai vị cường giả Mệnh tộc để dịch chuyển cường giả tứ phương.

Âm ẩm âm!

Sau một trận tiếng vang lớn, một cường giả đỉnh cấp bị mấy người Chiến Vương liên thủ giết chết đương trường.

Chiến Vương không tiếp thu môn ấn của Thông Thiên, ông mới vừa giết người, còn chưa kịp hưng phấn thì mấy người bên cạnh đã biến mất rỏi xuất hiện trước mặt vị chủ nhân quy tắc nhị đẳng cuối cùng.

Nam Vương, Tam Nguyệt, Võ Hoàng, Hỗn Độn Long, Bát Dực Hổ, Hạ Long Võ... nhiều vị cường giả đỏng loạt ra tay tấn công vị nhị đẳng kia, gã thấy mình không có hi vọng địch nổi thì vô cùng tuyệt vọng, vừa muốn tự bạo lực lượng đại đạo thì Thông Thiên bỗng nhiên gầm nhẹ một tiếng, lực lượng phong ấn lại xuất hiện trấn áp đối phương, khoảnh khắc ngắn ngủi này đủ để mọi người giết gã.

Oanh!

7 - 8 vị cường giả liên thủ đánh tác xác đối phương.

Khi đại đạo nổ tung, những người này lại được truyền tống rời đi, Chiến Vương vừa vặn tới nơi thì lực lượng cường đại đánh đến, ông bay ngược hộc máu, cảm giác có chút ức chế.

Má nó, ông không nhanh bằng bọn họ, những người đó đều được truyền tống rời đi, ông tự chạy tới thì người ta đã đánh xong rồi, chẳng kịp làm gì, chỉ kịp hứng lực lượng đại đạo nổ tung.

Thông Thiên Hầu cũng cảm thấy rất bất đắc di.

"Chiến Vương, đừng quấy rối!"

Thông Thiên buồn bực hô lên: "Ngươi mà chết thì nhiệm vụ của ta sẽ thất bại"

Ngươi không có ấn ký môn hộ của ta!

Ta không thể truyền tống ngươi!

Đừng làm gì cả!

Ngươi mà bị nổ chết thì ta không gánh nổi trách nhiệm đâu!

Giờ khắc này, Chiến Vương - cường giả nhị đẳng đỉnh cấp mạnh mẽ - chỉ cảm thấy nghẹn khuất, bất đắc dĩ, thống khổ, uể oải.

Ta rất cường đại, ta không tới quấy rối, ta muốn hỗ trợ.

Hỗ trợ đấy, hiểu không?

Tô Vũ cũng lên tiếng: "Chiến Vương, tới bên này hỗ trợ đi"

Ngài đừng quấy rối nữa!

Nhị đẳng bị giết sạch rồi, để Chiến Vương tới đây ngăn cản Minh Hoàng thì tốt hơn.

Bên kia chỉ còn lại một nửa số vị chủ nhân quy tắc. Đám người Thông Thiên có thể nhanh chóng kết thúc trận chiến.

Tô Vũ tính toán thời gian rồi ra lệnh: "Một phút. Hãy kết thúc trận chiến trong một phút"

"Rõ!"

Đám người hô vang.

Âm, lại thêm một người bị giết!

Lực lượng trên người Tô Vũ đột nhiên tăng mạnh, hắn không tăng phúc cho những người khác nữa mà rút toàn bộ tăng cho chính mình, hắn chém một đao đánh cho đôi tay Minh Hoàng đầm đìa máu tươi.

Giờ phút này Chiến Vương đã chạy tới, ông thở hổn hển. Nãy giờ ta chỉ có chạy.

Minh Hoàng đang muốn đào thoát, thấy Chiến Vương chặn đường thì nổi giận gầm lên, trường mâu đâm ra, lực lượng đại đạo mãnh liệt bùng nổ đánh bay Chiến Vương, Chiến Vương còn chưa kịp xuất đao thì đã bị một kích này đánh văng rất xa.

"Ta"

Chiến Vương không bị thương nặng nhưng ông cảm thấy nhục nhã.

Ông đến đâu tham chiến thì cũng bị đánh ra hoặc là nổ bay. Đường đường là một cường giả nhị đẳng đỉnh phong vậy mà không có ích gì tại đây, lại còn bị thương.

Không chừng ông chính là cường giả đầu tiên dưới trướng Tô Vũ bị thương...

Không đúng, ông còn không phải cường giả dưới trướng Tô Vũ.

Tô Vũ mặc kệ Chiến Vương, Chiến Vương ngăn cản đối phương trong nháy mắt như vậy là đủ rồi, Chiến Vương rất hữu dụng, cường giả bình thường thì có khả năng đã bị giết. Nhưng Chiến Vương rất mạnh, Minh Hoàng không thể dễ dàng giết ông, thậm chí là không giết được. Vậy nên Chiến Vương có tác dụng rất lớn, ông cứ làm đá chặn đường là tốt nhất.

Khi Minh Hoàng đánh bay Chiến Vương, Tô Vũ vung đao, rõ ràng không hướng về phía Minh Hoàng nhưng ông ta lại biến sắc. Không gian trước mắt nhiễu loạn, ông ta xuất hiện trước đao của Tô Vũ, phụt một tiếng, cánh tay ông ta bị chặt đứt.

Minh Hoàng kinh hãi.

Vừa rồi ông ta đã bị lực lượng đại đạo của Tô Vũ ảnh hưởng, chủ động đến trước đao để hắn chém.

Hai người ác chiến!

Bên kia, một cường giả không chịu đựng được tình cảnh thống khổ bị vây giết nên đã tự bạo.

Lần tự bạo này khiến vài vị cường giả bị thương nhẹ, Thông Thiên không kịp dịch chuyển mọi người, y để lại Võ Hoàng mạnh nhất hứng lực lượng tự bạo của đối phương.

Mặt mũi Võ Hoàng đẫm máu, lão tức điên chửi mắng: "Tại sao lão tử bị để lại?"

Ta không phục!

Hôm nay, ta là kẻ xui xẻo nhất!

Người ta tự bạo, ngươi để ta lại làm gì?

Thông Thiên Hầu không để ý tới lão. Hừ, ngươi rất mạnh, không chết được, những người khác ở lại mới dễ bị nổ chết.

Sau khi vị cường giả này tự bạo, vạn tộc trên chiến trường ít đi rất nhiều người.

Nhân số phe Tô Vũ thì vẫn vậy mà đối phương chỉ còn lại tầm 10 vị chủ nhân quy tắc.

Giờ phút này 10 vị cường giả này điên cuồng chiến đấu, cuối cùng cũng tự hợp cùng nhau, ai cũng lộ về bi thương.

Rốt cuộc tình huống này là như thế nào?

Đến bây giờ, mọi người vẫn không hiểu ra sao.

Nhưng đã có gần 20 vị chủ nhân quy tắc bị giết, đối phương thì vẫn còn hơn 30 vị chủ nhân quy tắc lúc này đang vây quanh bọn họ.

Phải làm cách nào để trốn thoát?

Bọn họ không hiểu, Võ Vương tự bạo đại đạo sao còn có thực lực tam đẳng, tại sao lại như vậy?

Tại sao đám người Thông Thiên lại ở đây?

Văn Vương đâu?

Đến bây giờ vẫn còn người chưa rõ tình huống, biến cố xảy ra quá nhanh, bọn họ chỉ thấy rằng không ngừng có người bị giết.

Trong đám cường giả, có người rống giận: "Các ngươi mà qua đây thì chúng ta sẽ tự bạo tập thể, nhiều chủ nhân quy tắc tự bạo như vậy chắc chắn sẽ giết được không ít người trong số các ngươi"

10 vị chủ nhân quy tắc tự bạo thì các ngươi cũng sẽ tổn thất thảm trọng, dù muốn dịch chuyển thì cũng không kịp.

Tới giờ phút này, bọn họ chỉ có thể uy hiếp địch nhân như vậy, nếu không tất cả sẽ bị giết sạch.

10 vị cường giả vạn tộc bùng nổ khí tức, tỏ rõ ý muốn liều mạng, dù chết thì cũng không cho đối thủ được lợi.

"Thả chúng ta rời đi"

Có người đưa ra điều kiện, bọn họ phải rời khỏi đây, rời khỏi nơi đáng sợ này.

Trận chiến này quá nhiều điều bất ngờ không thể hiểu được.

Không ai ngờ được rằng sẽ có hơn 30 vị chủ nhân quy tắc đột nhiên xuất hiện.

Thông Thiên chân chờ. Nếu 10 vị chủ nhân quy tắc tự bạo, y không thể bảo đảm phe mình bình an vô sự, có lẽ sẽ có mấy người chết, nhưng nếu không vây chặn bọn họ thì những người này sẽ chạy trốn.

Làm sao bây giờ?

Y nhìn về phía Tô Vũ, hiện giờ y không biết nên quyết sách như thế nào.

Bình Luận (0)
Comment