Thông Thiên Hầu nhìn về phía Tô Vũ, hiện giờ y không biết nên quyết sách như thế nào.
Ánh mắt Tô Vũ lãnh lệ, ngay sau đó hắn hét to: "Nhân Hoàng"
Nhân Hoàng đang đại chiến nhìn về phía Tô Vũ, y biến sắc, cực kỳ muốn mắng người.
Má nó, ta hiểu ý hắn.
"Ngươi.."
Y muốn mắng ra tiếng nhưng...
Thôi, không mắng nữa.
Thân thể Nhân Hoàng đang công kích phòng tuyến đột nhiên lùi lại, tốc độ cực nhanh.
Tô Vũ quát to: "Giết bọn họ!"
Sắc mặt Thông Thiên thay đổi, hơn 10 vị chủ nhân quy tắc kia khiếp sợ, có người nghiến răng nghiến lợi nổi giận gầm lên: "Liều mạng, tự bạo, nổ chết bọn họ"
Oanh!
Tiếng vang kịch liệt vang vọng thiên địa, đúng thời khắc này, thân thể Nhân Hoàng bỗng hóa thành một ngọn núi lớn bao trùm 10 vị cường giả vạn tộc ấy.
Âm ẩm âm.
Sau một chuỗi tiếng nổ, tất cả trở nên an tĩnh, thân thể Nhân Hoàng tàn phá như đống giề rách rơi vào giữa sông.
Tô Vũ khẽ gật đầu, không tồi.
Người của ta không bị thương.
Thân thể Nhân Hoàng thật sự rất mạnh.
10 vị chủ nhân quy tắc tự bạo mà cũng không khiến thân thể y tan xương nát thịt, thật lợi hại!
Tô Vũ đã nhận ra thân thể Nhân Hoàng bị thương không nhẹ, nếu đã vậy thì... bị thương thêm chút nữa cũng chẳng sao. Hơn nữa còn cứu được tính mạng của rất nhiều cường giả, không phải sao?
Tuy người phe mình có thể giết đám vạn tộc còn lại nhưng nhiều người tự bạo như vậy thì có lẽ sẽ khiến vài người mất mạng.
"Nhân Hoàng thật hiểu ta"
Tô Vũ lớn tiếng cười ha hả.
Ta hô một câu, ngài liền hiểu ý ta, lợi hại thật, không hổ là Nhân Hoàng.
Ta bội phục ngài rồi đấy!
Giờ phút này, những người khác đều vô cùng khiếp sợ.
Người bình thường có thể làm như vậy sao?
Bên phía Nhân tộc, tất cả mọi người đều nghi hoặc, hắn không phải Văn Vương, hắn là ai2 Nhưng hắn rất giống Văn Vương, đều là kẻ âm hiểm độc ác!
Sao hắn có thể dùng thân thể Nhân Hoàng làm lá chắn cho người phe hắn?
Quá hung tàn rồi!
Mấu chốt là Nhân Hoàng còn làm theo ý hắn, hơn nữa chiến quả còn cực kỳ hiển hách.
Lúc này, ở đây chỉ còn Minh Hoàng sống sót, những người còn lại đã bị tàn sát hết.
Toàn bộ trường hà run rẩy kịch liệt.
Quá nhiều chủ nhân quy tắc đã ngã xuống.
Phe Tô Vũ nhanh chóng tàn sát đám chủ nhân quy tắc mà không phải trả giá lớn... mà thật ra thì cái giá cũng không nhỏ.
Thân thể Nhân Hoàng bị thương thêm, Võ Hoàng từ nhị đẳng ngã xuống tam đẳng, tự bạo gậy trúc của Nhân Tổ...
Có điều đối với Tô Vũ mà nói, mấy thứ này đều không quá quan trọng.
Quan trọng là mới khai chiến không lâu nhưng hắn đã đánh ra một chiến tích nghịch thiên, chết 0 diệt 29.
Sau khi đám người cuối cùng tuyệt vọng tự bạo, chiến trường nơi đây có thể nói là sắp hạ màn, giờ phút này chỉ còn Minh Hoàng còn sống.
Nơi xa, đám cường giả vạn tộc ngây người, trái tim chìm trong lạnh giá.
Những kê này tới từ vạn giới ư?
Bọn họ nhận ra không ít người.
Kê giả mạo Văn Vương kia rốt cuộc là ai?
Hắn không phải Văn Vương!
Giờ khắc này mọi người đều chắc chắn rằng đó không phải Văn Vương.
Minh Hoàng cũng vô cùng khiếp hãi.
Đại chiến nhiều năm, vạn tộc đã quen tổn thất, quen với việc có người chết. Nhân tộc biết tự bạo, vạn tộc cũng từng làm, năm xưa khi Nhân Hoàng còn chưa trọng thương, để đối phó với Nhân Hoàng, vạn tộc cũng có cường giả tự bạo đả thương địch thủ.
Nhưng từ khi Nhân Hoàng bị thương, tồn tại với tình trạng hư ảnh, tự bạo quy mô lớn như vậy không còn nữa.
Lúc này Minh Hoàng có chút hoảng hốt.
Đại chiến mới vừa bắt đầu chưa đến ba phút.
Cuộc chiến của cường giả chính là như vậy.
Hoặc là đánh mấy ngày, hoặc là quyết định thắng bại trong nháy mắt.
Đối thủ có chiến lực tương đương thì đánh mấy ngày cũng không thể phân ra thắng bại, cuối cùng tổn thất sẽ cực nhỏ.
Cuộc chiến cường giả đánh càng lâu thì tổn thất càng nhỏ, đây mới là đại chiến bình thường.
Đại chiến kết thúc trong khoảng thời gian ngắn thì chứng tỏ nhất định có một phương tan tác. Nếu không bại tan tác thì chỉ là thử chiến, không thì không có trận chiến nào kết thúc nhanh như vậy.
Sắc mặt Minh Hoàng hoàn toàn thay đổi.
Phiền toái rồi.
Những người đi cùng ông ta đã chết, những người khác đều kinh sợ, không ai dám tới đây, kể cả đám cường giả vạn tộc vừa mới ngăn cản thân thể Nhân Hoàng cũng đang sợ tới mức lui về phía sau.
Bọn họ không dám tiến lên, không dám tham chiến.
Minh Hoàng biết mình đang ở trong thời khắc nguy hiểm nhất, nếu đám cường giả phe địch tấn công thì mình nhất định sẽ chết.
Nhất đẳng rất mạnh, là tuyệt thế cường giả trong vạn giới.
Nhưng gia hỏa giả mạo Văn Vương cũng có chiến lực nhất đẳng, còn có Chiến Vương nhị đẳng đỉnh phong và hơn 30 vị cường giả chủ nhân quy tắc, ông ta tuyệt đối không thể địch nổi.
Minh Hoàng đột nhiên rống lớn: "Nếu ta chết trận, một vị nhất đẳng chết đi, vạn tộc chắc chắn sẽ bại"
Mọi người đều hiểu ý ông ta.
Ông ta đang cầu viện.
Thân Hoàng đang đối chiến với Nhân Hoàng quát lớn: "Thả Minh Hoàng đi, nếu chiến tiếp, Nhân Hoàng chắc chắn sẽ chết"
Minh Hoàng là nhất đẳng nhưng lúc này quân tâm vạn tộc dao động, mấy người Thần Hoàng biết vị cường giả này không thể chết được.
Thần Hoàng ra lệnh: "Giết! Chúng ta vẫn chưa rơi vào hạ phong, thân thể Nhân Hoàng bị thương, biển ý chí rung chuyển, giết Nhân Hoàng, dù chết bao nhiêu người cũng đáng"
Oanh!
Dứt lời, trong tay lão xuất hiện một đại ấn, hình như đó là đại ấn của Thần tộc.
Ấn bay ra trấn áp tứ phương, từng luồng lực lượng thần thánh bùng nổ rung chuyển thiên địa, Thần Hoàng rít gào: "Tiên Hoàng, đừng giả chết, ngươi muốn bại trận sao?"
Nơi xa, ánh mắt Tiên Hoàng vừa mới bị trọng thương biến ảo một trận, ngay sau đó y đột nhiên gầm nhẹ một tiếng, trong hư không, một cái cây giống như cây sinh mệnh xuyên qua trường hà.
Những cường giả vạn tộc bị thương cảm nhận được một cỗ lực lượng sinh mệnh mãnh liệt tràn vào trong cơ thể, thương thế nhanh chóng khôi phục.
Tiên Hoàng tóc dài tung bay, sắc mặt trắng bệch, ho một tiếng phun ra một ngụm máu kim sắc, y mặc kệ, khẽ quát: "Giết! Chỉ cần không chết, ta chắc chắn sẽ cứu các ngươi"
Cưởng giả vạn tộc vốn đang nhụt chí lập tức khôi phục chút sĩ khí, bọn họ rít gào, lao đến đánh cho Nhân tộc liên tiếp lui lại.
Dù Tô Vũ giết rất nhiều cường giả và có 5 người phản bội thì vạn tộc vẫn nhiều cường giả hơn Nhân tộc.
Trong chớp mắt, một tiếng nổ vang vọng thiên địa.
Một cường giả Nhân tộc bị sáu vị chủ nhân quy tắc giết chết.
Thần Hoàng phẫn nộ hét lên: "Giết! Liều chết chiến một trận, nếu hắn giết Minh Hoàng thì cũng sẽ không bỏ qua chúng ta, chúng ta tổn thất quá lớn, dù rút lui thì chiến cục sau này cũng sẽ bị áp ở hạ phong"
Tới lúc này, các cường giả vạn tộc không còn hy vọng vào "hòa bình" giả tạo nữa.
Hiển nhiên Nhân tộc sẽ không chờ đến khi trở về vạn giới mới quyết chiến.
Lần tính kế này rõ ràng là để kết thúc trận chiến rồi trở về vạn giới trước.
Sau khi nổi giận gầm lên, Thần Hoàng đột nhiên bộc phát ra quang mang thần thánh vô cùng mãnh liệt, tất cả vạn tộc bị quang mang bao trùm đột nhiên tinh thần chấn động, sợ hãi trong lòng biến mất hết.
Thần thánh ban phước!
Thần Hoàng dùng chiêu Thần thánh ban phước, Tiên Hoàng khôi phục thương thế, hai vị chí cường giả đều đã trả giá đắt để vạn tộc không tan tác, bảo đảm trận chiến không lập tức tan rã. Nếu mất hết sĩ khí thì dù có nhiều người hơn cũng vô dụng.
Phải chiến tiếp!
Nếu Tô Vũ không thả Minh Hoàng trở về thì phải huyết chiến đến cùng, dù hi sinh một đổi một thì cũng phải suy yếu lực lượng Nhân tộc.