Tô Vũ khẽ nhíu mày.
Lần nào cũng vậy, khi vạn tộc cường đại thì dễ đối phó, nhưng một khi rơi vào hạ phong thì vạn tộc sẽ trở thành một đám gia hỏa điên cuồng và đoàn kết.
Vạn tộc bất diệt, chinh chiến vô số năm tháng với Nhân tộc không phải là không có lý do, bọn họ cường đại thì nội chiến, nhỏ yếu thì đoàn kết, kỳ thật vạn tộc cũng giống Nhân tộc.
Vậy nên muốn diệt vạn tộc cực kỳ khó khăn.
Giờ khắc này, Nhân Hoàng lạnh lùng quát: "Giết! Tô Vũ, giết Minh Hoàng. Bổn Hoàng muốn thử xem bọn họ có thể chiến đến khi nào"
"Thần thánh không sợ, vậy thì chiến!"
Thần Hoàng cao giọng hô, lực lượng đại đạo dật tán tăng phúc cho tất cả cường giả, ầm một tiếng, lại thêm một vị cường giả Nhân tộc bị đánh chết.
Vạn tộc khôi phục thương thế, được thần thánh tăng phúc trở nên dũng mãnh vô song.
Nhân Hoàng quát lớn: "Các ngươi quên mất ta đấy à?"
Trong lúc đang giao chiến với y mà 2 kẻ này lại dám tiếp viện những người khác, hiển nhiên bọn họ khinh thường thân thể y thương nặng, biển ý chí bị thương, không đủ sức ngăn cản.
Hư ảnh Nhân Hoàng rung động, y gầm lên một tiếng, thân thể Nhân Hoàng chìm trong thời không trường hà đột nhiên xuyên qua hư không, xuất hiện trước mặt Nhân Hoàng.
Hư ảnh Nhân Hoàng dung nhập vào trong đó.
Hóa ra không phải là y không thể triệu hoán thân thể đến gần, mà là lúc trước y muốn phối hợp với kế hoạch của Tô Vũ.
Khi thân thể và biển ý chí hắn dung hợp, Tô Vũ khẽ biến sắc, Thần Hoàng cũng nổi giận gầm lên: "Ngươi thật sự muốn chết sao?"
Oanh!
Tất cả mọi người nhận ra điều khác thường, thân thể và biển ý chí Nhân Hoàng lúc trước tự gánh thương thế thì có thể miễn cưỡng duy trì, bây giờ hợp nhất lại dường như lại khiến thương thế tăng thêm, có vẻ còn nặng gấp mấy lần.
Thân thể y nhanh chóng suy sụp, biển ý chí cũng trở nên uể oải. Nhưng hợp nhất xong, khí tức Nhân Hoàng trở nên cường hãn vô biên, bộc phát ra quang mang vô cùng cường đại, hắn cầm Nhân Hoàng Ấn trong tay, một ấn trấn áp thiên địa, Thần Hoàng chưa kịp đánh trả thì đã bị đại ấn đánh võ thân thể.
Thần Hoàng nhanh chóng trốn chạy, Tiên Hoàng vội vàng tránh lui, Ma Hoàng ở lại bị đại ấn nện trúng đâu, đầu trực tiếp võ ra.
Giờ phút này Nhân Hoàng cường đại vô biên, đũng mãnh vô song nhưng thân thể hắn đang nhanh chóng suy sụp.
Ma Hoàng rống to, đầu gã mọc ra, gã vội vàng trốn chạy.
Điên rồi!
Nhân Hoàng nổi điên rồi!
Hắn không muốn sống nữa sao?
Nhân Hoàng hừ một tiếng, nhìn thân thể chính mình, y cười lạnh: "Đỏ chết tiệt, ngươi nghĩ ta không làm gì được các ngươi chắc"
Dứt lời, thân thể y đột nhiên bốc cháy.
"Ta nói rồi, ta mà chết thì các ngươi cũng phải chết"
Oanh!
Y đột phá hư không, xuất hiện trước mặt một vị chủ nhân quy tắc, đại ấn bay ra đập kẻ này thành thịt nát, thân ảnh hắn lóe lên, lại xuất hiện trước mặt một vị cường giả khác, một chưởng đánh tan xác đối phương.
Y đang thiêu đốt thân thể.
Thân thể tổn hại quá nặng dù đã uẩn dưỡng nhiều năm, đại đạo bị thương chưa khỏi, vừa rồi còn chịu một đợt uy lực tự bạo, kỳ thật thân thể đã hoàn toàn vô dụng.
Tới lúc này, Nhân Hoàng không quan tâm có thể khôi phục được hay không nữa, y muốn giết đến khi vạn tộc sợ thì thôi.
Ánh mắt Tô Vũ khẽ biến.
Hắn giận dữ hét to: "Lại đây vây giết ông ta!"
Hắn không đi viện trợ Nhân Hoàng, bọn họ phải vây giết Minh Hoàng trước. Cường giả nhất đẳng không dễ giết, dù hiện giờ Tô Vũ đạt tới nhất đẳng nhưng cũng khó giết được Minh Hoàng.
Mỗi một vị nhất đẳng đều cực kỳ khó đối phó.
Cứ nhìn Nhân Hoàng là biết, hắn không đuổi giết 3 vị cường giả nhất đẳng trọng thương bởi vì khó có thể thành công, vậy thì không bằng giết vài tên chủ nhân quy tắc trước.
Nơi xa, 3 vị cường giả chạy trốn lộ về ngưng trọng, Tiên Hoàng quát: "Rút lui! Hắn chỉ đủ sức chiến một trận, đợi thân thể hắn hủy diệt lại tái chiến"
Không cần cứng đối cứng với Nhân Hoàng vào lúc này.
Còn Minh Hoàng thì bọn họ không có cách nào.
Ông ta cách quá xa, bị rất nhiều cường giả vây khốn, khả năng Minh Hoàng có thể chạy trốn cực kỳ nhỏ.
Các cường giả vạn tộc đều lùi lại, Nhân Hoàng hô to ra lệnh: "Đuổi giết!"
Nhân lúc thân thể y còn chưa thiêu đốt hết, giết được bao nhiêu hay bấy nhiêu.
Nếu đợi đến khi thân thể hoàn toàn suy tàn, 3 vị cường giả quay lại tấn công thì y không còn biện pháp nào để ngăn cản.
Lúc bấy giờ, Nhân Hoàng đã xem nhẹ sinh tử.
Tô Vũ là kẻ âm hiểm, rất mạnh và cũng đủ tàn nhẫn.
Nếu sau trận chiến này vạn tộc bị đánh tàn phế, dù y chết thật thì Tô Vũ vẫn có thể gánh vác thế cục.
Y muốn khảo nghiệm Tô Vũ, kết quả lại phát hiện... má nó, gia hỏa này rất giỏi, lại còn cực kỳ quyết đoán.
Thậm chí Nhân Hoàng còn nghĩ rằng lão tử mà chết trận thật thì nhất định phải dung nhập thiên địa của mình vào trong thiên địa của Tô Vũ trước khi chết, như vậy chắc chắn gia hỏa này sẽ trở thành nhất đẳng, có thiên địa tăng thêm, chỉ cần hắn canh giữ trên con đường này thì vạn tộc sẽ không dám trở về vạn giới, thiên địa của Tô Vũ đang khuếch trương tới đây, vạn tộc phải đi qua thiên địa của Tô Vũ thì mới có thể trở về vạn giới.
Như vậy thì sớm muộn gì cũng có thể tận diệt vạn tộc.
Sau đủ loại tính toán, Nhân Hoàng bỗng phát hiện nếu mình không còn thì đã có Tô Vũ thay thế, hắn quả là một nhân vật lợi hại!
Nhân Hoàng điên cuồng thiêu đốt thân thể để chiến, y đang điên cuồng giết chết cường địch.
Bên phía Tô Vũ, hắn lạnh lùng hét to: "Toàn bộ từ bỏ lực lượng, lực lượng dung nhập thiên địa, trấn áp ông ta!"
Đám người Thông Thiên không hề chần chờ, tất cả dung nhập toàn bộ lực lượng đại đạo, Tô Vũ biến ra vài sợi xiểng xích đại đạo lao đến bắt trói Minh Hoàng.
Minh Hoàng muốn chạy trốn nhưng lại phát hiện có hơn 30 lực lượng đại đạo bao trùm đến từ bốn phương tám hướng.
Minh Hoàng lộ vẻ tuyệt vọng: "Ngươi giết ta thì thiên địa của ngươi cũng bị hủy, ngươi...
"Ôn ào!"
Tô Vũ không thèm để ý, vô số lực lượng đại đạo áp xuống, Minh Hoàng rít gào, âm khí bùng nổ ăn mòn vạn vật và vạn đạo, minh thổ nhanh chóng khuếch trương, ông ta muốn căng nứt thiên địa này.
Nhưng sau khi liên tiếp chặt đứt mấy cái đại đạo, lực lượng đại đạo càng ngày càng mạnh, ông lộ vẻ tuyệt vọng, ta sắp chết sao?
Không, ta không muốn chết!
Thời khắc này, đường như Minh Hoàng nghĩ tới gì đó, ánh mắt ông ta đột nhiên biến đổi, rống to một tiếng: "Ta đồng quy vu tận với ngươi"
Khí tức ông ta bành trướng tới tột đỉnh như muốn tự bạo.
Tô Vũ khẽ nhíu mày, ông ta tự bạo thì sẽ rất phiền toái, nhưng hắn đã có chuẩn bị, ông ta muốn tự bạo thì tự bạo đi.
Nhưng đúng vào lúc này, một việc làm hắn ngoài ý muốn đã xảy ra. Minh Hoàng nhìn quanh bốn phía, bỗng nhiên ông ta lao về phía Chiến Vương, Chiến Vương tái mặt.
Má nó, đừng làm vậy, ta sẽ bị nổ chết đấy!
Sao ta lại xui xẻo như vậy?
Ông nhanh chóng trốn chạy. Nhất đẳng tự bạo thì nhị đẳng đỉnh phong như ông cũng sẽ bị nổ chết, chạy trốn không mất mặt, không chạy thì sẽ chết.
Ông chạy rất nhanh!
Ánh mắt Minh Hoàng lộ vê giãy giụa.
Đây là hạ sách, nếu muốn thoát thân thì ông ta phải làm vậy.
Đối mặt với nhiều cường giả như vậy và bị thiên địa trấn áp, ông ta chỉ có duy nhất một con đường sống.
Tới cảnh giới của ông ta, dù không khai thiên địa thì vẫn có chút hiểu biết.
Thấy Chiến Vương chạy trốn, ông ta nhìn tứ phương, đám chủ nhân quy tắc đang dồn sức dung lực lượng đại đạo để trấn áp ông ta, giờ phút này, nguồn sức mạnh to lớn đang hội tụ trên người Tô Vũ...
Ngay sau đó, Minh Hoàng đã có quyết định.
Ta không muốn chết!
Dù có hại mình lợi người thì cũng phải làm vậy, không có biện pháp nào khác.
Có lẽ biện pháp này cũng chẳng khác gì tự tìm đường chết nhưng còn tốt hơn là phải chết lúc này.
"Cùng chết đi!"
Đại đạo sụp đổ, tiếng gầm giận dữ vang vọng thiên địa. Tô Vũ biến sắc, ông ta thật sự tự bạo, đám cường giả vạn tộc cũng đều là những kẻ tàn nhẫn, không hổ là cường giả chinh chiến nhiều năm với phe Nhân Hoàng.
Bất quá, rất nhanh, hắn bỗng nhận ra có điều kì quái.
Minh Hoàng chặt đứt lực lượng đại đạo nhưng không đứt gãy toàn bộ, có cảm giác chỉ chặt đứt 90%, vẫn còn chút liên kết với đại đạo, trong chớp mắt, một cỗ lực lượng âm tử vô cùng mạnh mẽ càn quét thiên địa của Tô Vũ.
Lực lượng cường hãn này không phá hủy mà là chủ động dung nhập vào thiên địa của Tô Vũ.
Lực lượng quá mạnh dung nhập khiến Tô Vũ không thể thừa nhận, đây là lực lượng của một tồn tại nhất đẳng. Hắn không thể không trấn áp, mạnh mẽ thu nạp cỗ lực lượng này. Nhưng lực lượng quá mạnh khiến thiên địa của hắn rung động, kịch liệt khuếch trương.
Trong lúc nhất thời, Tô Vũ không thể quan tâm đến những chuyện khác nữa. Trong lúc hắn trấn áp lực lượng, ánh mắt Minh Hoàng sáng ngời, lão lập tức xuyên qua hư không, Tô Vũ không thể ngăn cần, trơ mắt nhìn lão già này chạy ra khỏi thiên địa của mình, lúc này ông ta gầm lên: "Tiên Hoàng"
Nơi xa, Tiên Hoàng khẽ biến sắc, một cỗ sinh mệnh lực cường hãn dũng mãnh tràn vào trong cơ thể Minh Hoàng.
Minh Hoàng dùng cỗ lực lượng sinh mệnh cường đại để khuếch trương minh thổ, trong chớp mắt, minh thổ đã bao trùm tới địa bàn của đám người Nhân Hoàng, âm một tiếng, bản tôn ông ta xuất hiện trong đám cường giả vạn tộc đang trốn chạy.
Nhân Hoàng đánh ra một quyền theo bản năng, minh thổ bị đánh nát, Minh Hoàng lóe lên, ông ta được đại đạo Tiên Hoàng tiếp dẫn, trong nháy mắt đã đến bên cạnh Tiên Hoàng.
Ông ta đã chạy thoát!