Nhân Hoàng quay đầu lại nhìn về phía Tô Vũ. Ê, sao ngươi lại để ông ta chạy thoát rồi?
Tô Vũ cũng sợ ngây người.
Giờ phút này, thiên địa của hắn không ngừng khuếch trương, thực lực hắn nhanh chóng cường hóa, hắn há hốc miệng nhưng mãi không nói nên lời.
Sao ta lại để ông ta chạy thoát được?
Tên khốn này chủ động dung nhập hơn 90% lực lượng đại đạo vào thiên địa của ta khiến thiên địa quá tải lực lượng, vậy nên ta mới không thể ngăn cản.
Má nó!
Tô Vũ sợ ngây người, hắn vừa có thêm một kiến thức mới, làm vậy chẳng khác gì dỗ ta ăn tới no xỉu.
Biện pháp này quá trâu bò!
Nếu Minh Hoàng tự bạo hoặc liều chết phản kích thì Tô Vũ sẽ không sợ, tử chiến cũng chẳng sao, cùng lắm thì thiên địa bị hao tổn, nhưng 100% hắn có thể giết chết Minh Hoàng.
Nhưng trong tình huống chắc chắn phải chết như vậy mà ông ta lại nhét lực lượng cho hắn.
"Minh Hoàng.."
Tô Vũ lẩm bẩm.
Ta phục ngươi rồi, vì mạng sống, ngươi đã hại cả vạn tộc.
Ông ta chắc chắn biết rằng sau khi lực lượng đại đạo của ông ta dung nhập vào thiên địa của Tô Vũ thì hắn sẽ càng mạnh hơn, nhưng so với chết lúc này thì cứ để Tô Vũ cường đại thôi, ít nhất là ông ta vẫn còn cơ hội. Người chết thì mới không còn cơ hội nào.
Tới lúc này, Tô Vũ thật sự bội phục lớp cường giả thế hệ trước, bọn họ có trí tuệ và nhiều thủ đoạn hơn vạn tộc vạn giới. Nếu bản thân Tô Vũ gặp phải tình huống vừa rồi thì hắn sẽ chẳng thể thoát được, bởi vì hắn chưa từng suy xét đến việc dung nhập đại đạo vào thiên địa của người khác, trợ giúp đối thủ mạnh hơn, khiến kê đó không thể ngăn cản để cho mình chạy thoát.
Nếu là những người khác thì đa số kết cục là sẽ chết.
Nhưng Minh Hoàng đã chạy thoát.
Đại đạo đứt gãy 90%, ông ta trọng thương nhưng như vậy đã là tốt hơn tử vong rất nhiều.
Trong vòng vây của hơn 30 vị chủ nhân quy tắc mà chạy thoát thành công, chiến tích này tuyệt đối có thể lưu danh sử sách.
"Minh Hoàng quả là nhân tài!"
Tô Vũ tán thưởng.
Trong lúc này, thiên địa của hắn vẫn đang không ngừng khuếch trương, thực lực của hắn đang mạnh thêm. Trong thiên địa, một đại đạo đang nhanh chóng cường hóa, Minh Hoàng chủ tu minh tử đạo, cùng loại với tử đạo.
90% lực lượng đại đạo của cường giả nhất đẳng rốt cuộc là mạnh như thế nào? Cứ nhìn đại đạo nhanh chóng vượt qua tất cả những lực lượng đại đạo khác trong thiên địa của hắn thì biết. Hiện giờ Tô Vũ có cảm giác đại đạo này có thể biến một người trở thành cường giả nhị đẳng.
Đây có lẽ là đại đạo nhị đẳng đầu tiên trong thiên địa của Tô Vũ.
Tô Vũ không có đại đạo nhị đẳng, hắn rút ra vạn đạo chỉ nguyên mới làm mình đạt tới nhị đẳng đỉnh phong tại đây, nhưng hiện tại Tô Vũ cảm thấy sau khi tiêu hóa những lực lượng mới dung nhập kia, mình có thể phát huy ra chiến lực nhất đẳng trong thiên địa, ở ngoài thiên địa thì cũng có thể phát huy ra chiến lực nhị đẳng trung thượng hoặc thậm chí là đỉnh phong.
Giờ khắc này, đám người Vạn Thiên Thánh cũng cảm nhận được điều này, cả đám trợn mắt há hốc mồm.
Quả là nhân tài!
Làm vậy cũng được ư?
Đây là hành động kiếm lợi cho địch.
Để chạy trốn, một vị cường giả nhất đẳng nghĩ ra biện pháp này quả là không dễ chút nào.
Thông Thiên Hầu và đám người Hỗn Độn Long không dung đạo trong thiên địa của Tô Vũ nên vẫn có chiến lực. Bọn họ cũng bị tình cảnh này làm cho sợ ngây người nên mới để Minh Hoàng chạy thoát.
Nếu là ai thì cũng sẽ kinh ngạc như vậy thôi.
Nơi xa, Chiến Vương đang chạy trốn cũng sửng sốt, sau đó ông điên cuồng chửi mắng.
Má nó, ông ta dọa ta sợ phải chạy đi, nếu không, Minh Hoàng bị một cường giả nhị đẳng đỉnh phong như ta ngăn chặn thì chắc chắn sẽ trốn không thoát, nhưng ban nãy thái độ muốn tự bạo kéo ông chôn cùng của Minh Hoàng làm ông hoảng sợ, không dám ở lại.
Lúc này ông hối hận muốn chết!
Ông đã sơ suất rồi!
Chẳng trách Minh Hoàng lại cứ đuổi theo ông, ra là để ép ông chạy đi!
Lúc này Tô Vũ đang tiêu hóa cỗ lực lượng cường đại kia. Minh Hoàng đã chạy thoát, người phe mình đều đang tiếp nhận lực lượng thiên địa, thủ đoạn này của Minh Hoàng khiến người phe hắn muốn đuổi giết cũng khó. Mọi người đều không tiêu hóa kịp.
Tô Vũ quát lên: "Đừng đuổi theo giặc cùng đường"
Nếu đuổi theo thì sẽ xảy ra chuyện.
Lúc này Nhân Hoàng đã thiêu đốt hết thân thể. Y rống to, đại ấn đánh chết một vị chủ nhân quy tắc, sau đó y quát: "Lui lại đến thiên địa của Tô Vũ"
Y hiệu lệnh cho mọi người rút lui.
Không nên đuổi theo, nếu không cẩn thận thì sẽ bị phần sát.
Một khi thân thể y hoàn toàn hỏng mất, không thể tiếp tục chấn nhiếp thì có lẽ vạn tộc sẽ phản kích.
Đám người nhanh chóng rút lui đến trong phạm vi thiên địa của Tô Vũ, cả đám cảm giác như đang nằm mơ.
Đại chiến kết thúc rồi ư?
Chỉ diễn ra trong thời gian ngắn như vậy thôi sao? Từ đầu đến cuối chưa đến 5 phút nhưng số cường giả chết trận lại vượt qua thương vong nhiều năm qua.
Trong trận chiến này, phe Tô Vũ đánh chết 29 vị chủ nhân quy tắc.
Vạn tộc tự giết một cường giả làm phản, cộng lại là 30 người.
Cuối cùng Nhân Hoàng nổi điên một trận, đánh chết 5 vị chủ nhân quy tắc, những người khác đuổi giết cũng đánh chết 2 vị chủ nhân quy tắc. Sau trận chiến, bọn họ đã giết được tổng cộng 37 vị chủ nhân quy tắc của vạn tộc.
4 vị cường giả cường giả vạn tộc làm phản đang đứng nơi xa không hề nhúc nhích.
Vậy là vạn tộc đã mất đi 41 vị cường giả.
125 vị chủ nhân quy tắc vạn tộc chỉ có 84 vị chạy thoát.
Bên phía Nhân tộc, phe Tô Vũ không tổn thất, phe Nhân Hoàng lấy ít địch nhiều nên có 4 vị chủ nhân quy tắc bị giết. Vạn tộc cũng không phải đám ăn chay, người đều bị giết khi Tiên Hoàng và Thần Hoàng tăng sức chữa thương cho tất cả mọi người.
Phe Nhân Hoàng còn 48 vị chủ nhân quy tắc còn sống, tổn thất không quá lớn.
Tỉ lệ thương vong là 4: 41, vừa vặn có 4 vị cường giả vạn tộc làm phản, vậy có thể tính là không có tổn thất. Đương nhiên người đã chết thì cũng đã chết rôồi, nhưng trong lúc đại chiến, mọi người không rảnh quan tâm vấn đề này.
Cường giả dưới cấp bậc chủ nhân quy tắc hai phe đều tổn thất không nhỏ, Nhân tộc tổn thất nhiều hơn, lúc trước có hơn 80 vị cường giả, bọn họ đã chiến đấu cực kỳ kịch liệt trong trận chiến đột ngột này, hơn 20 người đã chết, chỉ còn lại khoảng 60 Hầu Thượng Cổ.
Đối phương ban đầu có gần trăm vị Hầu Thượng Cổ, nhiều hơn Nhân tộc một ít, lần này bọn họ tổn thất ít hơn Nhân tộc, chỉ có mười mấy vị chết đi. Cường giả dưới chủ nhân quy tắc chênh lệch không lớn, Nhân tộc không nhằm vào kẻ yếu nên bọn họ tổn thất ít hơn.
Vạn tộc còn gần 90 vị cường giả dưới chủ nhân quy tắc.
Sau một trận chiến, cường giả hai phe tử thương không ít nhưng số lượng chủ nhân quy tắc tử vong của đối phương gấp 10 lần Nhân tộc.
Khi đám người phe Nhân Hoàng an toàn lui về, đang cao hứng phấn chấn, bỗng nhiên thân thể Nhân Hoàng hoàn toàn vỡ ra, thân thể cường đại dung nhập vào thiên địa của Tô Vũ.
Hư ảnh Nhân Hoàng hiện ra có xu thế tán loạn nhưng vẫn miễn cưỡng duy trì không tiêu tán hoàn toàn.
Nhân Hoàng tỏ vẻ không để ý lắm, y buồn bực nói: "Chết tiệt, thân thể ta hồng rồi mà chỉ đánh đám người Thần Hoàng trọng thương và đánh chết vài vị chủ nhân quy tắc, còn không giết được nhiều người bằng ngươi"
Tâm tình y rất không tốt.
Thân thể hỏng mất, biển ý chí tán loạn thì sao, không phải ta vẫn còn sống ư?
Không sao cả, chỉ là hơi buồn bực mà thôi. Một nhân vật lợi hại như ta mà lại không giết nhiều người bằng ngươi?
Thật khó chịu!
Y không xét đến việc phe mình phải ngăn chặn bao nhiêu cường giả, đám cường giả Thần Hoàng đều mạnh hơn Minh Hoàng. Y không để ý bởi vì y là Nhân Hoàng, giải quyết đám cường giả đó là việc y nên làm.
Nhưng sự tiêu sái của y lại không thể thay đổi không khí hiện trường.
Giờ khắc này, cường giả phe Tô Vũ đều lùi về phía sau hắn.
Đám cường giả dưới trướng Nhân Hoàng lộ vẻ bi thống. Vài vị chủ nhân quy tắc đã chết, đây là chuyện bình thường khi đại quân giao chiến, không có lần nào đánh giặc mà không chết người. Mọi người đã quen rồi.
Nhưng thân thể Nhân Hoàng hoàn toàn sụp đổ, đến biển ý chí cũng rung động kịch liệt, có nguy cơ tử vong bất cứ lúc nào, đây mới là chuyện khiến mọi người bi thương.
Lãnh tụ mà chết, tín ngưỡng tinh thần sẽ sụp đổ, bọn họ không thể tưởng tượng nổi sau đó sẽ gặp phải chuyện gì.
Tô Vũ cũng lộ vẻ ngưng trọng.
Nhân Hoàng bị thương quá nặng. Nếu không phải Nhân Hoàng rất cường đại thì e rằng đã tiêu tán trong thiên địa, y duy trì trạng huống như vậy nhiều năm, kiên trì không chết bởi vì y không thể chết được.
Y mà chết thì Nhân tộc sẽ tan rã.