Trong biển ý chí.
Sau hư ảnh Thiên Môn, một bóng người như ẩn như hiện. Lão nhân thở hỏng hộc, chưa đánh xong à?
Vẫn chưa đánh xong sao?
Giờ lão cảm thấy khó có thể tiếp tục duy trì cung cấp lực lượng, nếu không xong thì lão không chịu nổi nữa. Mà tên Tô Vũ này thực sự hút quá khỏe, hắn đang đánh với ai vậy?
Thúc giục vài lần nhưng Tô Vũ không đáp lại, lão có chút bất đắc dĩ.
Nếu không hay là thu hồi lực lượng đi?
Cứ mãi truyền lực lượng thế này quá mệt mỏi.
Đang nghĩ ngợi, thanh âm Tô Vũ truyền đến: "Xui quá. Tên kia quá mạnh, Quy, một cường giả có thể so với Nhân Hoàng như ngươi sao lại phát ra lực lượng yếu như thế?"
Yếu sao?
Quy chỉ có thể đổ lỗi cho việc truyền lực lượng qua Thiên Môn tiêu hao quá lớn.
Hắn đánh xong rồi đúng không?
Lão nói: "Tại Thiên Môn tiêu hao quá lớn. Ngươi thua rồi à?
"Hừ, ta lười so đo với hắn thôi"
Quy lập tức hiểu ra, Tô Vũ đã thua rồi nhưng đã chạy thoát, hắn thua nhưng không chịu nhận.
Tô Vũ nói thẳng: "Lực lượng của ngươi không đủ. Nếu trông cậy vào ngươi thì sớm muộn øì ta cũng bị tên kia giết chết, ngươi có biện pháp đối phó hắn không?"
"Đương nhiên là có"
"Nói xem"
"Tiếp dẫn bản tôn của ta ra"
Tô Vũ cười nhạo: "Đừng mơ. Ta thích thì cho ngươi dùng ý chí tra xét vạn giới một chút, đó đã là cho ngươi mặt mũi rồi. Nếu ngươi thoát ra thật thì kẻ đầu tiên bị giết e rằng sẽ là ta"
"Sao lại vậy được"
Quy giải thích: "Ngươi là người trung gian, nếu ngươi chết thì ta không thể trở về Thiên Môn nữa"
Ha hả.
Ngươi vốn không muốn trở về, giả vờ cho ai xem đấy.
Tô Vũ thừa biết tâm tư của đám người ở trong tam môn.
Tô Vũ nói sang chuyện khác: "Quy, ngươi biết Văn Vương không?"
"Biết"
"Chết chưa?"
"Không, vẫn còn sống"
Thấy Tô Vũ nhắc đến Văn Vương, Quy không ngại tâm sự cùng hắn, lão làm như vô tình nói: "Hiện giờ phong ấn đã bị đánh vỡ, vạn giới có nhiều chủ nhân quy tắc không?
Ngươi cần ta chỉ điểm không?"
"Không cần, không nhiều, nhưng đến khi đám người Nhân Hoàng trở về thì sẽ nhiều lắm, ta có cảm giác là sắp rồi. Nếu ta bình định vạn giới xong mà đám người Nhân Hoàng vẫn chưa trở về thì ta sẽ đi tìm bọn họ. Sau khi tìm được đám người Nhân Hoàng, nếu rảnh thì ta vào trong Thiên Môn chơi được không?"
Quy buồn cười nhưng vẫn mở miệng: "Ngươi có thể tới Thiên Môn nhưng ở đây rất nguy hiểm. Tại đây cường giả tung hoành, Văn Vương cũng không phải cường giả chí cao vô thượng"
Không phải chí cao vô thượng nhưng cũng không tầm thường.
Tô Vũ hiếu kỳ: "Văn Vương là cường giả bao nhiêu đạo, ngươi biết không?"
"Không biết, chúng ta không thân"
Quy biết Tô Vũ đang thám thính tin tức, nhưng lão không ngại gợi lên hứng thú của Tô Vũ: "Ö trong Thiên Môn có rất nhiều cường giả, Văn Vương và Võ Vương là người ngoại lai. Bọn họ không thuộc về thời đại chúng ta, bọn họ tiến vào Thiên Môn, Văn Vương không yếu, bình thường thì không ai lại đi gây sự với hắn hay nhằm vào hắn. Nhưng Văn Vương có một vị muội muội chọc đến một vị cường địch, hai bên đã ác chiến nhiều năm"
Thời Gian Sư?
Tô Vũ nổi hứng: "Muội muội Văn Vương trêu chọc ai vậy? Sao Văn Vương không thể giải quyết? Ông ấy là đệ nhất cường giả trong vạn giới chúng ta"
"Không thể nói được. Vị kia rất mạnh. Ở thời đại của chúng ta, vị ấy là tồn tại cao cấp nhất, nếu so với cường giả vạn giới thì có thể nói rằng hắn có thực lực tương đương chủ nhân Tử Linh giới vực nhưng nội tình thâm hậu hơn.."
Tô Vũ nhướng mày, tương đương Tử Linh Chi Chủ ư?
Vậy thì quả thật rất cường đại.
Tô Vũ cảm thấy Tử Linh Chi Chủ là cường giả xếp thứ 2 trong chư thiên, đệ nhất là Thời Gian Chi Chủ, nghe nói Nhân Tổ có thể đấu với hắn, không biết thật giả ra sao.
Thời Gian Sư chọc phải tồn tại như vậy nên mới xảy ra chuyện, sau đó Văn Vương đi cứu viện.
Nàng đã làm gì?
Tô Vũ suy đoán, có lẽ việc này có quan hệ với Thời Gian Sách hoặc là đại đạo của Thời Gian Sư, bà vào trong Thiên Môn nhặt xác ư?
Sau đó chọc phải tồn tại khó chơi sao?
Suy đoán này khá hợp lý.
Hiển nhiên Quy không muốn nhiều lời về vị kia bởi vì kẻ đó quá mạnh, nhắc đến đối phương khi cùng tồn tại trong một thiên địa thì sẽ bị cảm ứng được.
Tô Vũ lại hỏi: "Trong Thiên Môn có nhiều cường giả như vậy không?"
"Không nhiều lắm, cực kỳ hiếm thấy. Đám người Văn Vương có thể ác chiến giằng co nhiều năm như vậy chứng tỏ hắn thật sự rất cường đại"
"So với ngươi thì sao? Ngươi có mạnh không?"
"Ha hả. Bọn họ đương nhiên không thể so với ta"
Quy thổi phỏng, Tô Vũ chẳng thèm phản bác. Thôi đi, nếu ngươi mạnh nhất Thiên Môn thì ta sẽ lập tức mở Thiên Môn ra, chẳng cần sợ cái gì cả.
Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi hỏi tiếp: "Hai người Văn Vương có thể thoát ra không?"
"Khó. Tiến vào dễ ra ngoài khó. Ra ngoài dễ thì ta đây đã đi ra rồi, cần gì phải nhờ ngươi"
Lão lại nói: "Tô Vũ, hiện tại có lẽ ngươi rất mạnh, gần như không có đối thủ ở vạn giới, nhưng nếu ngươi ở trong Thiên Môn thì ngươi sẽ hiểu rằng mình rất nhỏ bé"
Gia hỏa này không cung cấp được tin tức hữu dụng nào, thật sự là một con cáo già xảo quyệt.
Tô Vũ không muốn lãng phí thời gian, hắn lên tiếng: "Ngươi có thể tìm được Văn Vương không? Chỉ mình ngươi cho mượn lực thì không đủ, nhờ Văn Vương cho ta mượn lực đi, hoặc hỏi ông ấy xem có lưu lại bảo vật gì ở vạn giới để ta đối phó với vị cường giả nhị đẳng kia hay không?"
Tìm Văn Vương ư?
Quy lập tức hiểu ý đồ của Tô Vũ. Nhà ngươi nghĩ hay lắm, sao ta có thể đi tìm được, vậy không phải là tự tìm phiền toái cho chính mình sao?
"Văn Vương hành tung bất định, vẫn luôn bị vị kia đuổi giết, trước đó không lâu chủ nhân Tử Linh giới vực cũng đã tham chiến, e rằng tình huống càng ngày càng phức tạp, bây giờ đi tìm Văn Vương sợ là không dễ"
Quy nói nửa thật nửa giả, tâm tình Tô Vũ có chút khác thường.
Tử Linh Chi Chủ thật sự chạy đi tính sổ với hai người Văn Vương sao?
Đồ nhô mọn!
Tên Quy này cũng không thành thật, mà như vậy mới bình thường, nếu vừa hỏi đã tiết lộ hết tất cả, còn chủ động giúp đỡ thì đã không phải là tồn tại cổ xưa rồi. Hai người chỉ đang lợi dụng lẫn nhau mà thôi.
Tô Vũ không ngại điều này, hắn dứt khoát nói thẳng: "Trong Thiên Môn có biện pháp giúp ta trở thành nhất đẳng không? Hệ thống tu luyện trong Thiên Môn có giống chúng ta không? Ở đó cũng tu vạn đạo ư?"
"Đúng vậy"
Quy đưa ra đáp án khẳng định, Tô Vũ không nhịn được nói: "Vì sao ta không cảm nhận được trên thời không trường hà có nhiều đại đạo cổ xưa tồn tại như vậy?"
"Vạn đạo của chúng ta không giống các ngươi, ngươi không thấy vì vạn đạo chúng ta tu luyện đều ở sau Thiên Môn"
Vạn đạo sau Thiên Môn?
Tô Vũ giật mình.
Ánh mắt hắn lóe lên: "Trong Thiên Môn có thời không trường hà đúng không?"
Quy im lặng một lúc lâu, sau đó mới mở miệng đáp: "Có"
Tô Vũ chấn động: "Vậy nên cả trong và ngoài Thiên Môn đều có trường hà, phong ấn thời đại.."
Tô Vũ tự hỏi, bỗng nhiên hắn nói: "Cái gọi là phong ấn thời đại chẳng lẽ là phong ấn đoạn thời không trường hà của các ngươi? Như vậy đám cường giả các ngươi cũng bị phong ấn phía sau cửa?"
Chẳng lẽ trường hà rất dài, những người sáng lập đại đạo năm xưa đều ở cuối trường hà, sau đó Thiên Môn xuất hiện phong tỏa đoạn trường hà kia đồng thời phong tỏa thế giới, vì thế mới có cách nói là phong ấn thời đại?
Nếu thế, những cánh cửa kia có tác dụng cắt đứt thời không trường hà?
Tô Vũ không ngừng tự hỏi: "Vì sao tồn tại trong Thiên Môn muốn thoát ra để đến vạn giới?
Quy không đáp.
Tô Vũ trầm giọng: "Ngươi không thể nói hay là không muốn nói?"
Quy đưa ra đáp án mơ hồ: "Quá khứ đã qua rồi, chỉ có hiện tại mới là chân thật, sống trong quá khứ không bằng sống ở hiện tại, đúng không?"
Tô Vũ hiểu được một chút.
Những người này muốn thoát ra bởi vì vạn giới mới là hiện tại, còn bọn họ đều là quá khứ. Sinh linh trong tam môn muốn giải phong ấn để khiến quá khứ trở về hiện tại.
Nghe thì phức tạp, nhưng chỉ cần hiểu một đạo lý là đủ. Những người này muốn chiếm cứ vạn giới, không cần biết là vì cơ duyên hay thứ gì khác, mục tiêu của những người này đều ở vạn giới.
Hắn không hỏi thêm bởi vì Quy không muốn phối hợp, hắn cũng không định nhờ lão đi tìm Văn Vương bởi vì chuyện này gần như là không thể nào. Hơn nữa có lẽ hiện tại Văn Vương đang gặp phiền toái.