Tô Vũ mặc kệ Đại Chu Vương, hắn trực tiếp xé rách hư không tiến vào trong đại đạo của thiên địa Nhân Hoàng.
Hắn tiến thẳng đến cuối trách nhiệm đại đạo, nhìn nước trường hà còn đang chảy xuôi, Tô Vũ không nói nhiều, từng đầu lực lượng đại đạo nhanh chóng lan tràn bịt kín lỗ hổng.
Hắn phải lấp kín nguồn nước trước.
Nhân Hoàng đã phế, cần cái lỗ lớn như vậy làm gì?
Tốt nhất là tách thiên địa của y ra luôn.
Khi Tô Vũ vừa làm vậy, đường như đại đạo có cảm ứng nên rung động một chút.
SAj2"
Âm!
Tô Vũ đánh một quyền, đại đạo rung động, thanh âm vừa mới truyền ra đã biến mất.
Đại Chu Vương há hốc miệng.
Má nó, ngươi khuyên Nhân Hoàng như vậy sao?
Cùng lúc đó.
Biển ý chí Nhân Hoàng đang bế quan bỗng nhiên run lên, y há hốc miệng thở hổn hển.
Đệt mợ, Tô Vũ chạy về vạn giới, còn đến thiên địa của ta, hắn đang làm gì?
Ta chỉ muốn chào hỏi một cái mà thôi, kẻ điên Tô Vũ bỗng nhiên đánh một quyền, chút ý chí lực ấy lập tức bị đánh bạo, suýt nữa ảnh hưởng tới việc y chữa thương.
"Đồ điên!
Nhân Hoàng buồn bực, y tung hoành thiên địa vô số năm, dù sao cũng là tiền bối của tiểu tử này đúng không?
Sao hắn có thể không khách khí với ta như vậy?
Thôi kệ, dù sao ta cũng mặc kệ thiên địa kia rồi, hắn thích làm sao thì làm.
Mà vấn đề là hắn đang làm gì?
Nhân Hoàng không hiểu rốt cuộc Tô Vũ muốn làm cái gì?
Hình như hắn đã chặn nguồn lực lượng đi vào thiên địa của ta.
Đạo Nguyên chi địa.
Đại Chu Vương há miệng thở dốc, im lặng hỏi lâu. Tô Vũ vẫn đang vá lỗ hổng, hắn không ngừng bên lực lượng hỗn độn để lấp kín lỗ hổng, nhưng cái lỗ này quá lớn.
Tô Vũ chửi nhỏ một tiếng, năm xưa ngài nghĩ rằng mở ra khe hở lớn như thế thì thiên địa có thể nhanh chóng lớn mạnh ư?
Ha hả.
Vừa sáng lập ra liền xong đời, mất công mở ra cái lỗ lớn như vậy, hiện tại muốn chặn lại cũng khó.
Tô Vũ không ngừng bện lực lượng hỗn độn tu bổ lỗ hổng, hàng rào thời không trường hà do chính lực lượng hỗn độn tạo thành. Tô Vũ đã từng tiến hành một lần, hắn có kinh nghiệm, nhưng lỗ hổng quá lớn, dù thực lực hắn cường đại hơn trước rất nhiều nhưng nhiều nước trường hà chảy đến như vậy cũng khiến Tô Vũ mệt mỏi, hắn mắng:
"Còn chẳng bằng lần trước"
"Bệ hạ muốn lấp kín lỗ hổng này ư?"
Đại Chu Vương mở miệng, Tô Vũ nhớ ra gì đó, quay đầu lại nói: "Ngươi đi gọi Lam Thiên, liên kết đại đạo của Nhân Hoàng với thiên địa của ta, ta sẽ rút ra một chút lực lượng cho bên kia"
"Này.."
"Nhanh lên"
Tô Vũ quát, Đại Chu Vương bất đắc dĩ, ta chỉ muốn nói là ta không muốn giao tiếp với tên biến thái Lam Thiên kia.
Lần trước ta đã bị y làm ghê tởm muốn chết.
Thôi, có lẽ Tô Vũ cũng chẳng muốn nghe lời giải thích của mình, hơn nữa tốt nhất là đừng cho Tô Vũ biết chuyện này, hy vọng lần trước đám khốn kiếp kia không thu hình lại, nếu không 100% Tô Vũ sẽ lôi chuyện này ra giễu cợt mình mãi.
Ai dám quay lại cảnh đó, ta nhất định sẽ trả thù!
Đại Chu Vương hạ quyết tâm trong lòng, đúng, y nhất định sẽ trả thù.
Đại Chu Vương đi tìm Lam Thiên, trong tình huống này, Lam Thiên hữu dụng hơn Lưu Hồng.
Tô Vũ tiếp tục tu bổ lỗ hổng từng chút một. May mà đây là vạn giới, nếu là ở thượng du thì hắn không có nhiều thời gian để lãng phí như vậy.
Lỗ hổng dần dần thu nhỏ lại.
Áp lực nước sông gây ra không khủng bố như trước kia, Tô Vũ có thể chịu đựng được, cũng không cần nhờ Tinh Vũ Ấn của Nhân Hoàng trấn áp.
"Nhân Hoàng Ấn của Nhân Hoàng được xưng là đệ nhất Thần Khí chư thiên. Có lẽ có thể dùng nó làm căn cơ.
Tô Vũ tính toán: "Cũng không thể lãng phí lực lượng trong trời đất này, lực lượng đã được thiên địa tỉnh lọc một lần nhưng không thích hợp với ta, ta chỉ rút ra một chút là được, còn lại để cho người khác"
Trong lực lượng thiên địa của Nhân Hoàng ẩn chứa quá nhiều lực lượng trách nhiệm đại đạo.
Có thể nói rằng, Nhân Hoàng đạo là một cái hố lớn. Nó giống Nhân Sơn. Nhân Sơn chỉ là thân thể Nhân Hoàng mà vẫn ảnh hưởng tới những kẻ ở trên Nhân Sơn, ở đó thời gian dài, mọi người sẽ coi Nhân tộc trở thành trách nhiệm, vạn tộc không chiếm lấy Nhân Sơn cũng vì nguyên nhân này.
Sau đó vạn tộc muốn tụ tập nên mới chọn Nhân Sơn làm cứ điểm, bởi vì Nhân Sơn vô cùng kiên cố, không dễ bị oanh phá.
Lực lượng thiên địa của Nhân Hoàng cũng thế, nó sẽ vô tri vô giác ảnh hưởng tới người khác, lúc trước một vài cường giả ngụy đạo cũng dân dân bị thay đổi, thân cận với Nhân tộc hơn rất nhiều.
Thứ này chính là độc dược, ít nhất thì nó là độc dược đối với Tô Vũ. Khả năng lây truyền từ người sang người cực kỳ nghiêm trọng.
"Tính ra lực lượng này thích hợp hợp với mấy vị cường giả vạn tộc mới gia nhập, đám người Đại Chu Vương có thể dùng một chút, Võ Hoàng thì nên hút thật nhiều"
Tô Vũ tính toán bản thân sẽ chỉ hút lấy một chút lực lượng ở đây, còn những người khác thì hút nhiều một chút cũng không sao.
Như vậy tất cả sẽ nhanh chóng trở thành một đại gia đình hòa thuận.
Ta sẽ khiến người người phải cống hiến cho ta.
Tô Vũ bội phục, khó trách Văn Vương lại ghét bỏ thiên địa này đến vậy.
Nếu là ta thì ta cũng tránh, thật là đáng sợ.
Không sợ Nhân Hoàng làm thánh nhân, chỉ sợ Nhân Hoàng cảm thấy mọi người đều phải làm thánh nhân.
Hắn đã có sẵn kế hoạch, sau khi Lam Thiên dùng đại đạo bản thân kết nối với Nhân Hoàng đại đạo, Tô Vũ nhanh chóng khống chế thiên địa hấp thu rất nhiều lực lượng đại đạo của Nhân Hoàng, Tô Vũ nhét phần lớn lực lượng vào thân thể đạo.
Chỉ cần không tràn ra toàn bộ thiên địa thì Tô Vũ sẽ chỉ chịu một chút ảnh hưởng, ảnh hưởng đến hắn sẽ bị phai nhạt, còn cường giả thân thể đạo thì không.