Trong Thiên Môn phần lớn là hư không vô tận và khu vực hỗn độn.
Rất ít người sáng lập thiên địa tại đây, dù sáng lập thì cũng hiếm khi cho người ngoài bước vào.
Thiên địa nơi đây là một đạo tràng chân chính, trong lĩnh vực của ta đều là đạo của ta.
Vạn giới là đạo tràng do Thời Gian Chi Chủ sáng lập.
Thời Gian Chi Chủ không ở đây, nếu không thì vạn giới chính là thiên địa của y, phạm vi của nó đến đâu thì đó chính là lĩnh vực của y, ở trong lĩnh vực này, trừ khi là người cường đại hơn Thời Gian Chi Chủ rất nhiều, nếu không thì không ai có thể địch nổi.
Vậy nên rất nhiều người trong Thiên Môn không có địa bàn của chính mình, không có chỗ ở cố định, thường lưu lạc trong thiên địa.
Cũng có cường giả sáng lập tiểu thế giới nhưng sẽ không duy trì lâu, bởi vì thiên địa không ổn định, thường xuyên chấn động, tiểu thế giới sáng lập xong rồi rất dễ tan biến.
Nơi đây thường xuyên xuất hiện thời kỳ thiên địa tan biến.
Lúc này, Quy đang nhanh chóng dịch chuyển.
Không lâu sau, Quy tới một ngọn núi hắc ám huyền phù trên hư không.
Đây chính là hang ổ của lão.
Cảm nhận được Quy trở về, có cường giả tuần tra thăm hỏi: "Đạo Chủ, gần đây Quy Vân Sơn có hiện tượng chấn động, không biết có phải sắp đến kỳ tan biến hay không, phiền Đạo Chủ tra xét một phen để mọi người còn tính toán"
Quy khẽ nhíu mày, nhanh như vậy à?
Lão uy nghiêm nói: "Ta biết rồi, Thiên Môn sắp mổ ra, dị tượng diễn ra thường xuyên hơn, có vẻ đã sắp trùng hợp với vạn giới"
Cường giả tuần tra lộ vẻ mặt chờ mong, gã nhẹ giọng nói: "Hy vọng tới vạn giới rồi cũng có thể tạo dựng Quy Vân Sơn"
Quy không nói gì.
Trước kia có lẽ lão cũng nghĩ như vậy, tới vạn giới rồi sẽ kiến tạo đạo tràng, chiếm một cái địa bàn là được.
Nhưng hiện tại, lão vô ý tiếp thu tín hiệu Thiên Môn của Tô Vũ, có hy vọng buông xuống vạn giới trước, lão đã không còn thỏa mãn với tính toán lúc trước của mình, tới vạn giới kiến tạo đạo tràng không phải quá hèn mọn hay sao?
Nếu ta đến vạn giới sớm hơn mấy năm thì có thể làm được rất nhiều việc.
Có vẻ cường giả 16 đạo là tồn tại vô địch ở vạn giới hiện tại.
Quy không nói nhiều về chuyện này nữa, lão hỏi: "Nhiều ngày qua, ta cảm ứng được thiên địa dao động, gần đây người ngoại lai lại đang tranh đấu với kẻ khác ư?"
"Ngài muốn nói tới đảm người Văn Vương?"
Kê tuần tra vội đáp: "Lại đấu rồi, vị bá chủ kia cũng bị kéo ra, Đạo Chủ không biết đâu, nghe nói vị kia của Vĩnh Sinh Sơn đã ra khỏi cấm địa"
Quy hít sâu một hơi, nhanh như vậy sao?
Ta mới đi có mấy ngày mà thôi, vậy mà vị kia đã ra rồi?
Vĩnh Sinh Sơn, một cấm địa trong Thiên Môn, nơi đó là nơi ở của một vị bá chủ thời đại khai thiên, cũng là đối thủ chủ yếu của đám người Văn Vương mấy năm nay.
Kê tuần tra lại nói: "Nhưng sau khi vị này ra khỏi cấm địa lại không đi tìm mấy kẻ ngoại lai mà là tìm bá chủ Tử Linh cấm địa"
Quy khẽ nhíu mày, Tử Linh bá chủ.
Bọn họ định đại chiến trước khi Thiên Môn mổ ra ư?
Những bá chủ cấm địa này cường đại vô biên, mỗi người đều là cường giả đỉnh cấp chí cao vô thượng, lúc trước bọn họ ăn ý không xảy ra xung đột gì quá lớn, xung đột lớn nhất xảy ra từ rất lâu trước đây là khi Tử Linh Chi Chủ tiến vào Thiên Môn, lúc ấy hắn vẫn còn là kề ngoại lai, vậy nên mới xảy ra một trận đại chiến.
Nhưng vị này dùng thực lực cường đại trấn áp tứ phương, các bá chủ cấm địa khác đành lựa chọn mặc kệ, để hắn ở lại sau Thiên Môn.
Sau nhiều năm chiến loạn không xảy ra, chẳng lẽ hiện tại lại sắp bắt đầu?
Lão trầm tư, một lát sau lão nói: "Vậy nghĩa là đám người Văn Vương không bị đuổi giết nữa?"
"Đúng, hai vị biến mất cùng nhau, không có động tĩnh gì, có khả năng đang ngầm giao chiến hoặc không bị bắt gặp"
Kẻ tuần tra đáp lại, rồi chờ mong nói: "Đạo Chủ, không biết hai người bọn họ có thể khai chiến hay không?"
Quy trầm giọng: "Đừng chờ mong chiến tranh, có lẽ trận chiến của tồn tại như vậy sẽ khiến ngươi cảm thấy rất thú vị, nhưng nếu có một ngày nào đó các chí cường giả giao chiến, đại chiến càn quét thiên địa, khi đó ngươi sẽ biết cái gì gọi là tận thế"
Kẻ tuần tra nghe thế thì lập tức gật đầu, điều này cũng đúng, những tồn tại chí cao vô thượng đó bùng nổ đại chiến thì sẽ rất nguy hiểm.
Quy có việc cần làm nên không nhiều lời, lão lên tiếng: "Ngươi tiếp tục tuần tra đi, đúng rồi, truyền lời cho vài vị lão hữu của ta, mấy ngày nữa tới Quy Vân Sơn để tổ chức hội luận đạo."
"Đạo Chủ muốn bàn chuyện thăng cấp sao?"
Kê tuần tra hứng thú, gã có chút kích động, Đạo Chủ thăng cấp cảnh giới 16 đạo, là tồn tại cường đại phía sau Thiên Môn, địa vị Quy Vân Sơn cũng càng ngày càng tăng.
Nhưng Đạo Chủ thăng cấp chưa lâu, thời gian qua vẫn luôn an tĩnh.
Hiện tại lão muốn mở hội luận đạo, như vậy rất nhiều đại nhân vật sẽ có hứng thú, dù sao cường giả mới đột phá 16 đạo cũng là chuyện hiếm gặp nhiều năm mới có một lần.
"Đạo Chủ, ta sẽ lập tức đi mời các vị cường giả. Đạo Chủ còn gì muốn phân phó không?
Quy trầm ngâm một hồi rồi nói: "Bảo bọn họ mang một ít mảnh quy tắc, nếu tình huống cho phép, trong hội luận đạo sẽ làm vài cuộc giao dịch, rất nhiều năm chưa gặp mặt, mọi người nên nhân cơ hội này để trao đổi bảo vật mình cần cho nhau"
"Rõð* Kê tuần tra rất vui vẻ. Rất khó tiến hành giao dịch sau Thiên Môn, ở đây toàn hư không vô tận, khó tìm được một địa điểm giao dịch cố định, tìm được rồi thì cũng không dám tùy tiện trao đổi với ai.
Cưởng giả đỉnh cấp không hứng thú với chuyện này nên cũng không muốn che chở người nào, lại càng không có hứng mở nơi giao dịch gì đó.
Kê yếu muốn làm vậy nhưng vấn đề là không có thực lực.
Trước kia có người từng mổ ra, kết quả lại xui xẻo chạy đến gần cấm địa, vị bá chủ cấm địa đó ghét bỏ sự ầm 1 của nơi giao dịch nên tiện tay đánh một kích hủy diệt nơi giao dịch kia, thương vong vô số, về sau không ai đám mở chợ lung tung nữa.
Đa số những kẻ ở sau Thiên Môn đều là người thích an tĩnh, đây mới là xu hướng chính của thời đại.
Quy không nhiều lời, giờ phút này lão vẫn đang chân chờ.
Tìm Văn Vương là chuyện rất nguy hiểm.
Văn Vương và Võ Vương là hai kẻ giết chóc như ngóe, mấy năm nay đấu với một vị bá chủ cấm địa, bọn họ dần dần bị đẩy xuống thế hạ phong, nếu hai người liên thủ thì có lẽ có thể địch nổi vị kia. Nhưng vị kia tồn tại đã lâu, trong đám hậu duệ và kẻ được truyền thừa có nhiều chí cường giả, nếu không thì Văn Vương Võ Vương chưa chắc đã phải sợ đối phương.
Đối với Quy mà nói, tồn tại như vậy rất đáng sợ!
Hai người kia gặp phải tồn tại cường đại thì hiển nhiên sẽ ẩn núp, lão muốn đi tìm thì có lẽ có thể tìm được, bởi vì có khả năng hai vị kia sẽ muốn giết cường giả nhất đẳng để phát tiết.
Rốt cuộc có nên đi hay không?
Sau đó Quy cắn chặt răng quyết định.
ĐI Nếu không đi thì dù nói rằng Văn Vương không cho bảo vật, khẳng định Tô Vũ cũng sẽ không tỉn.
Kỳ thật Quy cảm thấy không có hy vọng Văn Vương sẽ giao bảo vật ra, dù sao đối phương cũng không quen Tô Vũ, nhưng nhỡ đâu y lại nóng đầu đưa ra thật thì sao?
Có lẽ thân phận Nhân Chủ đời thứ 10 sẽ hữu dụng.
Quy mở miệng: "Ta sẽ ra ngoài mấy ngày, có việc thì hãy kịp thời báo cho ta biết"
"RõP?
Kê tuần tra lên tiếng rồi nhìn Quy rời đi, gã cảm thấy hơi kỳ quái. Hiếm khi Đạo Chủ ra ngoài, gần đây tại sao lão đi lại khắp nơi như vậy?
Lá gan của Đạo Chủ vốn không lớn lắm kia mà.
Ở một nơi thế này, nếu không cẩn thận thì sẽ đễ xông nhằm vào cấm địa và bị cường giả đánh chết, có lẽ Đạo Chủ cảm thấy giờ lão đạt tới 16 đạo rồi thì không cần kiêng kị nữa.