"Đây là đâu?"
Lão nhân mờ mịt nhìn Tô Vũ.
Tô Vũ đở khóc dở cười: "Thư Linh tiền bối, ngươi không biết sao?"
"Ta nên biết cái gì?"
Thư Linh không hiểu, ta nên biết cái gì?
Tô Vũ thở dài, bất đắc dĩ đáp: "Ngươi là linh của thiên địa Văn Vương, chuyện này ta cũng không dự đoán được"
Thư Linh ngây người.
Tô Vũ cũng rất kinh ngạc, hắn đở khóc dỡ cười cảm thán: "Thì ra là thế. Văn Vương đúng là kê lừa đảo"
Thư Linh cạn lời, ngài mắng chủ nhân ta làm gì?
Tô Vũ nhăn nhó, sau một lúc lâu mới nói: "Ta cứ tưởng rằng là giày thật, hóa ra bản chất lại là một quyển sách"
Hắn cười khổ, giờ khắc này mơ hồ hiểu ra có lẽ sách của Văn Vương mới là bản chất trung tâm.
Thư Linh là linh của thiên địa Văn Vương.
Sau khi Tô Vũ xua tan sương mù, hiểu ra bản chất thiên địa cũng chính là cái gọi là cầu tác chỉ đạo, chân tướng vẫn luôn bị che giấu đã lộ ra, Thư Linh xuất hiện.
Tô Vũ thở dài: "Má nó"
Thư Linh nhìn Tô Vũ, sao ngươi lại mắng ta?
Tô Vũ không mắng lão, hắn không nhịn được nói: "Văn Vương là tên khốn kiếp, Thư Linh tiền bối, ngươi thảm thật!"
"Hả?"
Tô Vũ buôn bực: "Ngươi không cảm nhận được sao? Thư Linh tiền bối, ngươi là sách vở thành linh, theo lý thuyết, ngươi là tồn tại có văn hóa nhất nhưng ngươi tiến bộ rất chậm, nguyên nhân là bởi vì năng lượng hấp thu được đều dung nhập vào thiên địa của Văn Vương, ta cứ tưởng rằng ông ấy tìm được biện pháp từ không thành có, giờ mới nhận ra ông ấy chế tạo Thư Linh tiền bối để dùng linh hấp thu lực lượng, đúng là người không biết xấu hổ"
Thư Linh ngẫm nghĩ một lúc liền minh bạch ý tứ của Tô Vũ, hồi lâu sau, dường như lão cảm nhận được gì đó, ánh mắt biến ảo một trận: "Hình như ta... Là linh của trời đất này, trời đất này mới là bản thể của ta ư?
Lão đột nhiên nhìn về phía không trung, sửng sốt nói: "Nó không nên là giày, mà là một quyển sách mới đúng"
"Vạn Đạo Kinh"
Thư Linh lẩm bẩm, bản thể của lão là (Vạn Đạo Kinh}, nghe nói nó là đại đạo chỉ thư Văn Vương thể nghiệm cả đời, trước kia nó có vẻ rất cường đại, sau này thì không còn kinh diễm như trước nữa. Nó tiến bộ không nhanh, hoặc có thể nói là gần như không hề tiến bộ.
Theo lý thuyết, thư linh thành đạo phải tiến bộ rất nhanh chóng mới đúng, nhưng thực tế thì không phải.
Mãi đến hôm nay, Tô Vũ và Thư Linh mới hiểu được.
Không phải là không tiến bộ mà là lực lượng, quy tắc, cảm ngộ của Thư Linh đều đã dung nhập vào thiên địa của Văn vương.
Lúc trước Thư Linh muốn dung nhập vào thiên địa của Tô Vũ nhưng không thể thành công, Tô Vũ nghĩ lão là tồn tại đặc thù nên không để ý, lần này Thư Linh cũng không trở thành chủ nhân quy tắc, không chinh chiến ở tiền tuyến, trên thực tế bây giờ Thư Linh chỉ là Hợp Đạo nhị đẳng, cách cảnh giới chủ nhân quy tắc rất xa.
Giờ Tô Vũ đã hiểu ra, không phải là lão không thể tiến bộ mà vì lão là thiên địa chỉ linh, vốn rất mạnh nhưng Văn Vương vẫn luôn phong ấn lão, để lão ở nhà cũ.
"Văn Vương không phải người tốt nên mới ngược đãi tiền bối như vậy"
Tô Vũ bật cười, thấp giọng dụ dỗ: "Tiền bối, hãy mang thiên địa của Văn Vương gia nhập thiên địa của ta đi"
Thư Linh đã hiểu ra bản chất của mình, lão đổ khóc đở cười, sau một lúc lâu mới nói:
"Thôi thôi, ta là linh của thiên địa chủ nhân, không thể phản bội chủ nhân được"
Lão mất tự nhiên hỏi: "Bệ hạ, vì sao ta lại trở về đây?"
Tô Vũ cười đáp: "Do ta hiểu được bản chất đại đạo mà thôi. Ta chạm vào bản chất trung tâm thiên địa, nếu ngươi không xuất hiện thì ta có thể xâm chiếm thiên địa, đây là năng lực phòng thủ không cho bất cứ kẻ nào xâm chiếm của bản thân thiên địa, như Vong Linh Chi Chủ trong Tử Linh đại đạo vậy"
"Vậy thiên địa của bệ hạ...
Thư Linh nghi hoặc, bản chất trung tâm của thiên địa Tô Vũ do ai bảo hộ?
Tô Vũ mỉm cười: "Tạm thời còn chưa ra đời, nhưng hiện tại Giám Thiên Hầu đang chấp chưởng thay. Y ngưng tụ khí vận trong thiên địa nhưng không phải là bản chất trung tâm thiên địa, tuy khí vận rất mạnh nhưng ta không tu khí vận chi đạo, không thì y đã trở thành tồn tại như Thư Linh tiền bối rồi"
Thư Linh hiểu ra: "Thì ra là thế, nhưng trước khi chủ nhân rời đi không hề lưu lại gì cả"
Tô Vũ lắc đâu: "Bởi vì khi ông ấy đi chắc ngươi còn chưa thành linh, Phì Cầu từng nói nói tiền bối ra đời sau khi Văn Vương rời khỏi, nhưng chắc chắn Văn Vương biết rằng sớm muộn øì tiền bối cũng có thể hóa linh"
Tô Vũ cảm thán: "Đây là chuyện tốt"
Tô Vũ nói tiếp: "Tiền bối, hiện tại Văn Vương không ở đây, tiền bối có thể tính là nửa chủ nhân của trời đất này, ta và Nhân Hoàng cũng vậy... Thiên địa của Nhân Hoàng không cần chủ nhân khác, ông ấy là chủ nhân chân chính. Nhưng tiền bối có thể khống chế thiên địa, thực lực sẽ không yếu, dù sao đây cũng là thiên địa của Văn Vương"
Có thể bùng nổ ra lực lượng nhất đẳng không?
Đến lúc này Tô Vũ mới cảm nhận được sự âm hiểm của Văn Vương.
Y phân tách thiên địa và linh. Nói khó nghe thì Văn Vương đang đề phòng thiên địa chỉ linh sẽ sinh trưởng tự nhiên, đề phòng việc nếu y rời đi quá lâu thì linh sẽ xâm chiếm thiên địa.
Không phải là không có khả năng xảy ra chuyện này.
Chẳng hạn như Vong Linh Chi Chủ bị Tô Vũ xúi giục nên sinh ra ý đỏ phản loạn, Tử Linh Chi Chủ trở lại có lẽ cũng sẽ xảy ra chút phiền toái nhỏ.
Đương nhiên đây là phản ứng tất nhiên của tu giả mà thôi.
Nếu Tô Vũ trường kỳ không ở trong thiên địa thì cũng sẽ không để Giám Thiên Hầu giữ trạng thái thanh tỉnh, hắn phải đề phòng đối phương phần loạn, xâm chiếm thiên địa của chính mình, đương nhiên khi cân thiết, lúc thiên địa gặp phải nguy cơ thì có thể đánh thức đối phương.
Khi Tô Vũ xua đi tự do chỉ đạo giả dối của Văn Vương, hiểu được bản chất cầu tác thì Thư Linh đã tự nhiên sống lại, trở về thiên địa.
Tức là bây giờ phiến thiên địa này đang có chủ nhân.
Thư Linh.