Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3542 - Chương 3542: Bí Mật.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3542: Bí Mật.
 

Giọng đáp trả của Tô Vũ chứa đựng vẻ ngông cuồng, hắn cười lạnh: "Thiên Môn sớm muộn øì cũng sẽ mổ ra, Quy, ngươi không cần giả vờ giả vịt gì cả. Ngươi ở trong Thiên Môn e rằng cũng chỉ là tiểu nhân vật, bây giờ ta lợi dụng ngươi để giúp ta mạnh lên, ngươi cũng đang lợi dụng ta... Chúng ta đều có được chỗ tốt, không liều một lần thì sao phân tranh với các đại nhân vật? Chẳng lẽ trong cuộc chiến đại đạo này chúng ta chú định chỉ có thể đứng xem kịch, làm một tiểu nhân vật qua đường thôi sao? Ta không cam tâm! Ngươi tu luyện đến trình độ này, ngươi có thể cam tâm nổi ư?"

Không cam tâm!

Một câu khiến Quy phải trầm mặc, lão sẽ cam tâm sao?

Đương nhiên là không!

Nếu không lão đã chẳng mạo hiểm đi tìm Văn Vương, hoàn thành yêu cầu của Tô Vũ, chính bởi vì lão không hi vọng Tô Vũ đóng Thiên Môn lại.

Cân nhắc một hỏi, Quy khẽ thở dài: "Một lần cuối cùng! Tô Vũ, ta không biết ngươi và Văn Vương đang làm cái gì, nhưng ta có thể cảm nhận được sự nguy hiểm, ngươi bảo ta một mực chạy giữa ngươi và Văn Vương, chẳng những ta mà ngươi cũng sẽ rất nguy hiểm!"

"Ta ư?"

Tô Vũ nghỉ hoặc, Quy bèn giải thích: "Bây giờ Văn Vương và Võ Vương bị một vị chí cường nhìn chằm chằm. Ta chạy đi chạy về giữa Văn Vương và ngươi thì sớm muộn gì ta cũng sẽ bị người ta phát hiện. Một khi bị vị này phát hiện... ta sẽ bị bắt ngay, thậm chí là thông qua ta để tìm tới vị trí hình chiếu Thiên Môn của ngươi. Tô Vũ, ngươi phải hiểu được rằng loại cường giả thế kia dù ngươi không nhận ra đối phương thì đối phương cũng sẽ có biện pháp cưỡng ép giáng lâm Thiên Môn của ngươi... Khi đó, dù cho không phải bản tôn mà chỉ là hư ảnh thì ngươi cũng chết chắc!"

"Loại tồn tại này chỉ cần phân thân hình chiếu cũng sẽ có chiến lực nhị đẳng, thậm chí là càng mạnh hơn... Chỉ cần Thiên Môn của ngươi không cách nào đóng lại thì kẻ đó thậm chí có thể bắn ra chiến lực nhất đẳng để tiến vào""

Quy lo lắng nói: "Một khi tao ngộ loại tồn tại đó, ngươi và ta đều gặp phiền phức ngập trời, cho nên tốt nhất là ngươi đừng tiếp xúc nhiều với Văn Vương nữa"

Đây là lời nói thật, tất nhiên trong đó cũng có phần hơi khoa trương.

Vị Vĩnh Sinh Sơn kia chưa chắc đã phát hiện ra Quy, nếu phát hiện thì cũng chưa chắc có thể tìm ra được vị trí hình chiếu Thiên Môn của Tô Vũ.

Đương nhiên, vì ngăn chặn cái tên này không ngừng yêu cầu mình chạm mặt với Văn Vương, Quy nhất định phải cảnh cáo Tô Vũ một phen.

Đây là một vấn đề rất nguy hiểm!

Thường xuyên tiếp xúc với Văn Vương thì sớm muộn gì cũng sẽ gây ra phiền toái lớn, lão lo sợ Vĩnh Sinh Sơn, cũng lo lắng Tô Vũ và Văn Vương có mưu đồ gì đó, mặc dù trước mắt song phương tiếp xúc với nhau đều thông qua lão, hình như cũng không có gì đặc biệt.

Chỉ có một điểm duy nhất chính là Văn vương đã cho Tô Vũ một ít quy tắc chỉ lực.

Dù có truyền tin thì cũng đều thông qua lão, lão đã tự suy ngẫm nhưng chẳng cảm thấy có vấn đề gì tồn tại.

Nhưng là cường giả trong cõi u minh, dĩ nhiên lão vẫn sẽ có chút cảm ứng nguy hiểm.

Tô Vũ hơi nhướng mày.

Hắn liền truyền âm hỏi: "Nói như vậy, một khi vị chí cường kia phát hiện ra chúng ta thì có thể cưỡng ép giáng lâm?"

"Phải!" Quy đáp ngay: "Đương nhiên không phải bản tôn"

Tô Vũ hỏi tiếp: "Ngươi thì sao? Tỏn tại cường đại còn không thể thông qua Thiên Môn của ta để giáng lâm mà chỉ có thể thông qua Thiên Môn thực sự, thế thì cỡ như ngươi có thể giáng lâm thông qua Thiên Môn của ta được không?"

"Không được!"

Quy hơi chột dạ nhưng vẫn miễn cưỡng giải thích: "Ta cũng chẳng có cách nào cả, ta chỉ có thể thông qua cổng thật để giáng lâm, ở chỗ ngươi thì chỉ có thể giáng lâm phân thân, có điều lực lượng bắn ra càng nhiều thì phân thân sẽ càng mạnh.."

Ừm, chính là như vậy đấy. Dù sao Tô Vũ cũng không biết điều này là thật hay giải Tô Vũ khịt mũi coi thường, không cần hỏi nữa, trăm phần trăm là chân thân có thể giáng lâm, lúc này, hắn đại khái đã hiểu rõ tác dụng của Thiên Môn rồi. Hắn làm người tiếp dẫn thì có thể tiếp dẫn một vị cường giả giáng lâm bản tôn, thậm chí là còn không chỉ một vị.

Tô Vũ suy nghĩ một chút bèn nói: "Quy, nói thật cho ta biết, ta có thể tiến vào Thiên Môn không?"

Quy khẽ nhướng mày: "Thiên Môn quá nguy hiểm, Tô Vũ..."

"Vậy tức là có thể?"

Tô Vũ đã sớm biết năm đó Nhân Hoàng hình như đã có tính toán này, nhưng bị người đánh lui nên y không thể không lui về, huống chi Võ Vương và Văn Vương đều đã vào trong rồi.

Tô Vũ cười nói: "Năm đó mấy người Văn Vương cũng đi vào thông qua Thiên Môn đúng không? Nhưng vì sao họ lại không ra được?"

Đây mới là điểm mà Tô Vũ quan tâm.

Có thể đi vào mà không thể ra ngoài thì khá là phiền phức.

Quy thâm nghĩ Văn Vương đều đã tiến đến, giờ y nói họ không có cách nào tiến vào thì dĩ nhiên Tô Vũ sẽ không tin.

Lão ngẫm nghĩ rồi giải thích: "Trong cổng vốn là như thế, có thể đi vào mà không thể ra, trong đó có thể xem như nơi cầm tù, phong ấn"

Có thể đi vào mà không thể ra sao?

Như vậy thì sẽ rất phiền phức.

Muốn đi ra thì chỉ có thể chờ đợi Thiên Môn khai mở ư?

Từng suy nghĩ hiển hiện, Tô Vũ không hỏi thêm gì nữa, hắn thản nhiên nói: "Ta biết ngươi cũng có chỗ khó, cũng có nhiều lo lắng, nhưng bây giờ ngươi giúp ta mang đôi giày này cho Văn Vương thì kế tiếp ta không cần ngươi chạy tới chạy lui nữa"

Giày đại biểu cho đại đạo hạch tâm của thiên địa.

Mặc dù không phải toàn bộ thiên địa đều có thể tiếp dẫn tới nhưng chỉ cần Văn Vương nguyện ý thì y có thể rút ra một bộ phận lực lượng của thiên địa thông qua đôi giày này. Khi ấy chỉ cần ở thời điểm Văn Vương rút ra lực lượng, Tô Vũ hỗ trợ y đánh mở Thiên Môn, như vậy tự nhiên là Văn Vương có thể khiến lực lượng thiên địa bao trùm chính mình.

Thậm chí ở tình huống cần thiết, Tô Vũ cũng có thể mượn dùng một chút lực lượng trong thiên địa của Văn Vương.

Quy trầm tư một chút, trịnh trọng nói: "Tô Vũ, vậy thì đây sẽ là lần cuối cùng... tuy ta muốn hợp tác với ngươi nhưng ta không muốn chết. Kẻ địch của Văn Vương quá mạnh!"

Tô Vũ cười, bỗng nhiên hắn hất mặt hỏi: "Thật sao? Mạnh cỡ nào? Mạnh hơn Văn Vương rất nhiều thì sao lâu như vậy rồi mà còn chưa giết được Văn Vương? Nhân Hoàng còn mạnh hơn Văn Vương nữa đấy, nói như vậy, hẳn là Nhân Hoàng và đối phương tương đương nhau? Không phải ngươi có thể so với Nhân Hoàng à?"

Cái này... Đệt!

Quá vả mặt!

Sắc mặt của Quy cũng tái luôn rồi, y chỉ đành hàm hồ nói: "Không phải thế, cái tên Tinh Vũ kia hẳn là không lợi hại bằng Văn Vương..."

Đây là thể diện, đã lỡ khoác lác rồi thì sao có thể đổi giọng?

Lão lại nói: "Ta cũng không sợ vị kia, chỉ là không cần thiết trở mặt thôi, đúng không?"

Tô Vũ nở nụ cười, đúng cái rắm!

Hắn suy nghĩ một chút bèn hỏi: "Cái tên mà ngươi nói kia dựa theo phân chia đại đạo thì tính là bao nhiêu đạo lực lượng?"

"Cái này thì ta cũng không rõ ràng..."

Tô Vũ cạn lời: "Vậy ngươi là bao nhiêu đạo lực lượng?"

"Bí mật!"

Thôi đi, ta hiểu rồi, bởi vì ngươi căn bản không hiểu cường giả kia mạnh bao nhiêu, nói nhiều thì lại càng sai nhiều!

Tô Vũ cũng không hỏi nữa, gia hỏa này chỉ toàn nói mò, ngược lại sẽ quấy nhiễu phán đoán của mình.

"Được rồi, một lần cuối cùng nữa thôi"

Bình Luận (0)
Comment