Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3543 - Chương 3543: Phán Đoán Của Văn Vương.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3543: Phán Đoán Của Văn Vương.
 

Tô Vũ không nói thêm gì nữa, hắn lại đi vào Tinh Thần hải.

Mà Thư Linh hiển hiện ngay lập tức, trong tay lão cầm một đôi giày, thở dốc nói: "Ta đã lạc ấn hạch tâm của thiên địa trong đôi giày này, có thể xem như một biện pháp kéo dài. Xin nhờ cả vào bệ hạ!"

Năm đó khi Văn Vương rời đi cũng không mang theo thiên địa, hẳn là y có tính toán của riêng mình.

Về sau Văn Vương tiến vào Thiên Môn, cũng chính là Thiên Môn của y, đại khái liền bị cô lập, không cách nào tiếp dẫn lực lượng, cho tới hôm nay mới có cơ hội thông qua Tô Vũ để tiếp dẫn lực lượng của thiên địa.

Còn về Minh Vương và Nhân Hoàng, trước đó họ vẫn luôn ở thượng du nên không có cách nào tiếp dẫn lực lượng thiên địa cho y.

Những đạo lý này thực ra Thư Linh đều hiểu.

Cho nên, hiện tại người duy nhất có khả năng giúp đỡ Văn Vương chỉ có Tô Vũ.

"Việc nhỏ thôi!"

Tô Vũ cười nói: "Văn Vương còn sống mới là chuyện tốt, y có thể kiểm chế một nhóm cường giả Thiên Môn cho chúng ta"

Nói đoạn hắn cầm lấy đôi giày.

Đôi giày này có viền vàng thân màu đen, cũng khá giống với giày của Tô Vũ, hắn bỗng nhiên mỉm cười vung tay lên, giày lập tức hóa thành màu trắng. Thư Linh khẽ giật mình, Tô Vũ cười giải thích: "Cho y một đôi giày trắng, phù hợp với khí chất của y!"

Thư Linh dỡ khóc đổ cười.

Văn Vương thích mặc bạch bào, không có nghĩa là thích mang giày trắng, nhưng đây đều là việc nhỏ nên lão cũng lười nói thêm gì.

Tô Vũ cấp tốc cụ hiện đôi giày tiến vào bên trong Thiên Môn.

Truyền đưa đô vật qua đó hiển nhiên là không hề đơn giản.

Bất quá lúc này Tô Vũ đã đủ cường đại, hao phí một chút thời gian và lực lượng, đại đạo chấn động khiến cho Thiên Môn xuất hiện một khe hở nho nhỏ, rất nhanh đôi giày này đã được truyền vào bên trong Thiên Môn.

Cùng lúc ấy, ánh mắt Văn Vương khẽ nhúc nhích, đột nhiên y quay đầu nhìn về phía nơi nào đó, lộ ra ý cười thật nhẹ: "Ta tìm được rồi!"

"Cái gì?"

Võ Vương vô cùng hiếu kì.

Văn Vương cười xán lạn nhưng không đáp lời.

Ta tìm được vị trí hình chiếu Thiên Môn của Tô Vũ!

Ta đã cảm nhận được lực lượng thiên địa của ta, Tô Vũ, thủ đoạn của tiểu gia hỏa quả nhiên không tôi, trong thời gian ngắn như thế lại có thể mở ra thiên địa, triệu hoán Thư Linh trở về, thậm chí còn truyền đưa một đạo hạch tâm trong thiên địa của mình tới.

Tô Vũ mạnh hơn so với những gì y tưởng tượng nhiều.

Y nhướng mày nhìn về phía Võ Vương, nửa ngày sau mới nói: "Lần sau không nên nói Tô Vũ là nhi tử của ta nữa, không thì ngươi sẽ gặp nguy hiểm!"

"Hữ2"

Võ Vương bật cười: "Đừng nói như vậy, ngươi nói cứ như ta không bằng hắn ấy, ngươi nên biết ta chỉ thiếu một chút liền có thể đạt tới cảnh giới kia. Ngươi còn chưa hẳn lợi hại bằng ta đâu..."

"ÔỔ!" Văn Vương xùy cười: "Được thôi, ngươi vui là được rồi"

Thời khắc này Văn Vương cười cực kỳ xán lạn.

Thiên địa của ta có thể lan tràn một phần lực lượng tới có nghĩa là Tô Vũ hiểu ý ta, lúc này hắn có thể tiếp dẫn lực lượng thiên địa cũng đại biểu rằng vạn giới đã được bình định, không ai có thể phát hiện được về dị thường trong thiên địa đó.

Thiên địa của Văn Vương ở bên trong Tinh Thần Hải, nếu cường giả vạn giới quá nhiều thì chắc chắn Tô Vũ có thể hiểu Văn Vương làm vậy là vì cái gì, tính toán vì ai, một khi bại lộ thì coi như thua lỗ lớn.

Hiện tại Tô Vũ lại dứt khoát tiếp dẫn lực lượng của thiên địa tới, đại biểu rằng vạn giới đã được hắn bình định ổn thỏa rồi.

Văn Vương thở hắt ra, mỉm cười nói: "Vạn giới đã thái bình!"

Võ Vương mở mịt không hiểu, ngươi lại đoán bằng cách nào hả?

Trước đó ngươi còn nói vạn giới rất phiền phức, rất nguy hiểm, hiện tại mới chưa được bao lâu ngươi lại nói vạn giới đã thái bình. Ngươi cũng thật là... quá khó lường!

Văn Vương cười lớn: "Xem ra vấn đề bên chỗ đại ca không lớn! Bất quá cũng khó nói...

phải xem Tô Vũ an bài như thế nào đã"

Khóe miệng Võ Vương co quắp.

Lại nghe Văn Vương nói tiếp: "Đến bây giờ Thiên Môn vẫn chưa mở, đại ca hẳn còn đang ngăn cản con đường trở về của vạn tộc ở thượng du mới đúng... Tô Vũ còn đang ở vạn giới, hắn đã đi gặp đại ca hay là chưa nhĩ?"

Y suy tư một chút, rất nhanh lại nói: "Có lẽ hắn đã đi! Mà Tô Vũ có thể giải quyết phiền toái bên này thì tức là hắn cảm thấy áp lực ở chỗ đại ca không quá lớn, thế nên hắn mới trở về vạn giới"

Đây là phán đoán của y, Tô Vũ cường đại như vậy thì không có khả năng không tới thượng du.

Nhất định là hắn đã đi, rồi còn giúp đại ca giải quyết phiền toái không nhỏ, sau khi cảm thấy nguy hiểm không lớn thì hắn mới trở về vạn giới, nghĩ biện pháp nâng cao bản thân, từ đó liên hệ với y.

Phương pháp tiếp dẫn Thiên Môn là đại ca truyền cho hắn đúng không?

Văn Vương tiếp tục phán đoán tình hình, y lại nói: "Hiện tại bên chỗ đại ca có thực lực ngang ngửa với vạn tộc, Tô Vũ khao khát đột phá, sau đó đánh vỡ thế cân bằng này"

Võ Vương sửng sốt, mẹ nó, có phải ngươi thả phân thân ở vạn giới không vậy?

Nếu không thì ngươi cũng chỉ toàn đoán mò.

Hai ta một mực ở cùng một chỗ mà, chẳng lẽ ngươi nói cái gì thì là cái đó sao?

Văn Vương lại không để ý tới ông ta, y vừa bước đi vừa nói: "Chúng ta không thể sống uổng thời gian nữa, bất kể đại ca chiến thắng hay là thất bại, rất nhanh thôi hắn cũng sẽ trở về vạn giới... Khi đó, Thiên Môn ắt sẽ mở!"

"Chúng ta đã lãng phí quá nhiều thời gian rồi.."

Văn Vương cảm khái một tiếng: "Thực lực của Tô Vũ cũng đang nhanh chóng tăng lên, tình hình vạn tộc còn chưa quá rõ ràng, không biết là bị đuổi đi hay là bị giết nhỉ?"

Từng lời nói Võ Vương đều nghe hiểu, nhưng ông thực sự cảm thấy ngơ ngác.

Rốt cuộc ngươi đang đoán mò hay là thật sự biết vậy?

Nói cứ y hệt như thật, người còn chẳng có mặt ở vạn giới, thế mà ngươi lại đánh giá ra thế cục vạn giới luôn rồi?

Văn Vương vẫn không đề ý tới ông, Tô Vũ mở Thiên Môn rồi truyền tống lực lượng của thiên địa tới, chỉ một điểm này đã đủ cho y suy đoán ra rất nhiều thứ.

Manh mối rất nhiều.

Võ Vương lười động não, tất nhiên không có cách nào phán đoán ra được.

Văn Vương đi tới biên giới, nhướng mày nói: "Ngươi mau tìm Vĩnh Sinh Sơn gây sự đi!

Gây ra động tĩnh lớn một chút, đánh xong liền chạy!"

"ôP Võ Vương cũng không biết vì sao lại phải đi sinh sự vào lúc này, thế nhưng ông rất thích gây chuyện!

Sau một khắc, Võ Vương lập tức lao đi, nhắm thẳng đến hướng của Vĩnh Sinh Sơn.

Văn Vương vẫn đứng lặng bất động.

Chỉ tích tắc sau, tiếng ầm vang lan dội, nơi xa, thân thể Võ Vương đột nhiên bắn ra khỏi thiên địa, trông ông vô cùng cường đại, đánh ra một quyền khiên thiên địa võ nát, ông nổi giận gầm lên một tiếng: "Mau thả Văn Ngọc, nếu không lão tử giết sạch các ngươi!"

Âm!

Âm thanh lớn vang vọng đất trời.

Mà lúc này ở nơi xa, Quy kinh sợ hốt hoảng, đánh nhau sao?

Chạy thôi!

Lão vừa muốn chạy, bên tai đã truyền đến thanh âm của Văn Vương: "Đưa giày cho ta, ngươi có thể rời đi!"

Sắc mặt của Quy lập tức kịch biến.

Lần này, đây là bản tôn của lão bởi vì lão cũng không kịp phân thân, dù sao hiện tại còn đang ở bên ngoài vây, thế mà Văn Vương lại phát hiện ra.

Lão vô cùng hoảng sợ!

Giày ư?

Đúng rồi, chính vì đôi giày này, Quy vội vàng ném giày ra, co cẳng bỏ chạy, trong lòng thâm mắng to, Tô Vũ hỗn đản, không biết hắn và Văn Vương làm cái gì, lão đã tra xét đôi giày này nhiều lần, chẳng có gì dị thường hết.

Thế nhưng Văn Vương lại sớm cảm ứng được.

Trời ạ, nguy hiểm quát Nếu mà Văn Vương muốn tìm ra mình rồi giết mình thì chẳng phải là rất đơn giản sao?

Mà đôi giày bị ném ra kia biến mất trong nháy mắt, thanh âm của Văn Vương vang lên bên tai Quy: "Nói với Tô Vũ đừng liên hệ với ta nữa, rất nguy hiểm, ngươi cũng thế, cẩn thận một chút, đừng để người khác phát hiện!"

Y quan tâm tới Quy vì sợ Quy bại lộ: "Gặp phiền phức thì có thể tới tìm ta, điều kiện tiên quyết là ta có thời gian giúp ngươi..."

Mặt Quy triệt để biến đen.

Có ý gì?

Hóa ra ta còn cần ngươi bảo vệ cơ à?

Văn Vương không nói gì nữa, yên lặng nhìn Quy rời đi, thoáng chốc, dưới chân y có thêm một đôi giày màu trắng.

Văn Vương nở nụ cười.

Lúc này, Văn Vương mặc áo trắng giày trắng, tóc dài tung bay khe khẽ trông có vẻ rất tiêu sái. Y cảm nhận được lực lượng dưới chân truyền đưa tới, nhẹ giọng cười nói: "Vĩnh Sinh Sơn..."

Y nghiêng đầu nhìn lại, đã nhiều năm như vậy ngươi một mực áp chế ta, áp chế thoải mái lắm đúng không?

Văn Vương cười xán lạn, trong nháy mắt y biến mất tại chỗ.

Thời gian không còn nhiều!

Ta nhất định phải mau chóng giải quyết phiền phức bên này, nếu không chờ Tô Vũ và đại ca đánh tới, phía bên mình vẫn đang còn dây dưa với Vĩnh Sinh Sơn thì cũng quá mất mặt.

Đầu năm nay, người đọc sách như chúng ta trà trộn giang hồ không phải là cần thể diện nhất sao?

Tô Vũ đã bình định vạn giới, đại ca thì giải quyết cường giả vạn tộc, ta không dám nói là có thể chiếm lấy Thiên Môn nhưng lại để một tên Vĩnh Sinh Sơn ngăn trở mình, vậy tới khi ba cổng mở ra, ta trở về vạn giới chẳng phải sẽ rất mất mặt?

Bình Luận (0)
Comment