Ở trong vạn giới, Tô Vũ lộ ra ý cười, Văn Vương đã lấy được giày rồi.
Hắn cảm nhận được điều đó!
Mặc dù chưa từng gặp Văn Vương, nhưng ngày hôm nay hai người có thể cách không cảm ứng được lẫn nhau. Tô Vũ khẽ cười, đây là chuyện tốt, Văn Vương lấy được giày rồi mượn dùng lực lượng thiên địa, dù không cách nào địch nổi tên cường địch kinh khủng kia thì tối thiểu cũng có chút bảo đảm.
"Nhân Hoàng, Văn Vương..."
Tô Vũ thì thào một tiếng, những tháng ngày này cũng không tệ lắm.
Tiền tuyến có Nhân Hoàng tọa trấn, Thiên Môn có Văn Vương ở đó, đáng tiếc, Địa Môn và Nhân Môn không có quá nhiều an bài, nếu không thời đại này đã đủ để trấn áp cường địch khắp chư thiên vạn giới.
Mà Văn Vương và mọi người cũng không để Tô Vũ thất vọng.
Những lão gia hỏa này ai ai cũng an bài không ít thứ, trong ba cổng thì ngoại trừ Nhân Môn, đâu đâu cũng đều có sắp xếp, như vậy liền có thể khiến Tô Vũ an tâm hơn rất nhiều.
Từ khi trở về đến bây giờ, Tô Vũ chưa từng nghỉ ngơi một giây nào.
Hiện tại hắn cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi, trước đó, hắn chẳng có lấy thời gian để mà thở, có lẽ nói như vậy thì hơi khoa trương nhưng loại cảm giác cấp bách kia khiến Tô Vũ chẳng dám lơi lỏng dù chỉ nửa khắc.
Lúc này khi Văn Vương liên hệ được với thiên địa của y, Tô Vũ lập tức thấy an tâm hơn rất nhiều.
Nhân Hoàng đang ở phía trước tọa trấn, hẳn là cũng không có chuyện lớn gì.
Vạn tộc sẽ không dám tới.
Hiện tại vạn giới cũng rất thái bình, tranh thủ lúc rảnh rỗi có thể giúp tâm tình Tô Vũ khá hơn.
Đương nhiên, Quy còn đang gầm thét giận dữ bên kia.
"Tô Vũ, ngươi dám tính kế ta?"
Trong Thiên Môn, Quy rống to: "Vì sao Văn Vương có thể phát hiện ra ta?"
Rốt cuộc Tô Vũ đã giở trò gì trên chiếc giày?
Bây giờ Quy cực kỳ lo lắng, lo lắng Văn Vương bỗng nhiên đánh tới, có phải y đã đã phát hiện ra vị trí nhục thân của mình, có phải y cũng đã phát hiện ra vị trí hình chiếu Thiên Môn của Tô Vũ rồi không?
Quy giận dữ hét: "Tô Vũ, ngươi đừng quá đáng, ngươi làm như thế là ép ta, cùng lắm thì một đao cắt đứt!"
Lão cảm nhận được nguy cơ.
Lúc này, lão rất lo lắng cho kết quả của mình.
Văn Vương thực sự đã hù chết lão.
Mặc dù Tô Vũ không biết tình huống, thế nhưng hắn có thể cảm nhận được nỗi sợ hãi của Quy, hắn không khỏi bật cười ha ha, đây là bị Văn Vương hù dọa rồi?
Văn Vương hù dọa lão bằng cách nào?
Đáng thương thay cho Quy, lá gan quá nhỏ bé.
Nhát gan như thế mà hết lần này tới lần khác còn dám ôm nhiều ý nghĩ, có điều nếu lão sợ đến chết thì bây giờ đã chạy trốn từ lâu chứ không phải ở đây chửi đổng thế này.
Quả nhiên, kê nhát gan không đáng sợ, đáng sợ là nhát gan mà còn tham lam.
Quy chính là điển hình cho loại người như vậy.
Lão tham lam muốn giáng lâm vạn giới, hết lần này tới lần khác lại sợ Văn Vương tìm tới mình, Tô Vũ không biết có phải là bởi vì tên này lớn tuổi dẫn đến vừa tham lam lại vừa sợ chết hay không, nhưng đối với Tô Vũ thì đây là điển hình cho kẻ đoản mệnh không sống được đến sang năm.
"Nếu thế hệ trước đều giống tên Quy kia thì ta chẳng cần phải lo lắng gì nhiều"
Tô Vũ khẽ cười, cứ coi như Quy không tồn tại, căn bản không thèm để ý tới.
Ngươi thích mắng thì cứ mắng đi!
Oanh!
Thiên Môn bị hắn đóng lại một chút, thanh âm của Quy nhỏ đi rất nhiều, hắn không đóng hoàn toàn chủ yếu là chừa cho Văn Vương một đường để dẫn dắt lực lượng của thiên địa.
Mà Quy thì ngày càng sốt ruột.
Thế nhưng lúc này lão chẳng thể làm gì được Tô Vũ.
Rơi vào đường cùng, Quy bất chợt nảy sinh lòng ác độc.
Được lắm, ngươi không để ý tới ta đúng không?
Ngươi phách lối như vậy thì cũng đừng trách ta không khách khí với ngươi, phân thân của ta còn đang ở ngay tại vạn giới đấy.
Hiện tại y cũng nhận được rất nhiều tin tức.
Y biết lực lượng của Tô Vũ cũng rất hùng mạnh, khó trách hắn không sợ ai cả, dưới trướng hắn có tới 9 vị Chủ nhân quy tắc, tính cả Tô Vũ nữa cả thảy là 10 vị.
Khó trách gia hỏa này vô cùng phách lối, ngay cả đối phương là nhị đẳng đỉnh phong thì hắn cũng dám chiến.
Bởi vì ở vạn giới, Tô Vũ có nhiều người nhất, mạnh nhất, vị nhị đẳng đỉnh phong kia đột kích mấy lần đều bị Tô Vũ liên thủ đánh lui, thậm chí kém chút đã chết trong tay Tô Vũ.
Quy thâm hừ lạnh một tiếng, đó là nhị đẳng thế nhưng ta là nhất đẳng.
Mà ta còn biết gọi người.
Tô Vũ không phải đã nói là cứ tùy tiện tới sao?
Được lắm!
Vậy ta sẽ đi gọi người tới, cứ chờ xem ta đối phó ngươi ra sao!
Tô Vũ không có hứng thú phản ứng lại Quy.
Lúc này hắn đã vào trong thiên địa.
Trước đó hắn dung nhập đại đạo nên thiên địa khuếch trương, vậy nên có người đã đột phá, mà còn không chỉ một vị.
Người đầu tiên đột phá là Vân Tiêu.
Trước đó Vân Tiêu tu Kiếm đạo, Tỉnh Hồng nhường cho nàng nên nàng thừa dịp thiên địa rung chuyển, cuối cùng đã nắm giữ được Kiếm đạo, một bước tiến vào cảnh giới Chủ nhân quy tắc.
Vân Tiêu là người đầu tiên, kê thứ hai là Hỏa Vân Hầu.
Vị lão tướng thượng cổ còn sót lại ấy là thuộc hạ của Nhạc Vương, lần này cũng coi như có vận khí, Tô Vũ vừa vặn cường hóa Thiêu đốt đại đạo, trước đó đại đạo mà Hỏa Vân Hầu tu luyện có phần khác với Thiêu đốt đại đạo, cộng thêm việc bị Thiên Hỏa đoạt chiếm tiên cơ nên y không thể đột phá.
Bây giờ đã tới lúc vận chuyển, Hỏa Vân Hầu cũng vì thế mà mau chóng tấn cấp.
Ngày đó Tô Vũ tìm về 6 vị cường giả ở thượng giới, Ám Ảnh và Vân Thủy đã bị Tô Vũ giết chết; Anh Vũ và Trấn Nam sớm đã đột phá, lúc này, Hỏa Vân Hầu cũng đã tiến triển, chỉ còn lại Định Quân Hầu đang ai oán mà nhìn Tô Vũ, thế nhưng gã cũng không biết nên nói cái gì mới phải.
Người không chết thì chỉ còn mỗi gã là chưa đột phá.
Gã tu Trường kích đạo, không khác nhiều lắm so với Thương đạo, nhưng vận khí của Định Quân Hầu không hề tốt đẹp gì nên chẳng có cách nào đột phá, đến bây giờ gã vẫn còn kẹt tại Thiên Vương cảnh.
Trong Nhân Chủ Ấn.
Giữa một thiên địa nho nhỏ có một tòa cung điện đứng lặng.
Vân Tiêu, Trà Thụ, Đại Chu Vương, Hỏa Vân Hầu, Giám Thiên Hầu và Thư Linh đều lưu thủ vạn giới, chỉ có Thông Thiên Hầu là theo chân Tô Vũ trở về.
Nói cách khác, lúc này Tô Vũ còn có thể triệu tập 6 vị Chủ nhân quy tắc, dưới tay hắn nếu tính cả chính hắn thì tổng cộng có 42 vị Chủ nhân quy tắc.
Đương nhiên, nếu như tính thêm cả Tinh Nguyệt thì phải là 43 vị.
Mà bây giờ Đại Chu Vương đã là nhị đẳng, Thư Linh rời khỏi thiên địa của Văn Vương cũng là nhị đẳng, trên thực tế đều sắp tiếp cận nhất đẳng cả rồi.
Còn về Giám Thiên Hầu, dù Tô Vũ đã dung nhập không ít khí vận vào thiên địa của Nhân Hoàng, nhưng thiên địa của hắn vốn dĩ cường đại, khí vận lại hưng thịnh, dưới trướng có người tiếp tục đột phá, trước đó lại còn chiến thắng vạn tộc, đánh giết vô số cường giả nên Giám Thiên Hầu mơ hồ cũng đạt tới nhị đẳng.
Mấy vị cường giả lưu lại đều không yếu.
Có điều Tô Vũ lại bỗng nhiên thở dài một tiếng: "Lúc trước không đột phá... Về sau sẽ càng khó khăn hơn!"
Khi thiên địa của hắn không ngừng khuếch trương thì đại đạo sẽ được cường hóa.
Đã đột phá hoặc là thừa cơ đột phá đều sẽ có chỗ tốt, dù sao họ cũng đã nắm giữ được đại đạo. Nhưng khi Tô Vũ bổ sung đại đạo cùng lắm thì về sau bọn họ tiếp tục cảm ngộ thêm một chút, kỳ thật sẽ không ảnh hưởng cái gì.
Nhưng mà nếu ai chưa tấn cấp, sau khi đại đạo tăng cường mà muốn đột phá thì sẽ khó khăn hơn gấp bội.
Đợi đến khi thiên địa của Tô Vũ lớn mạnh hơn chút nữa, khi đó mà muốn phá cảnh, khả năng là sẽ vất vả hệt như bước vào Chủ nhân quy tắc khi ở trong thời không trường hà, phải biết rằng khó khăn như vậy là rất lớn.
Mười vạn năm qua, kẻ chân chính bước vào cấp độ này kỳ thật là những vị Thiên Tôn kia, mà tổng cộng cũng chỉ có hơn hai ba mươi vị, bình quân ba bốn trăm năm mới ra thêm một vị.
Khi mới khai thiên, cơ hội sẽ rất lớn!
Một người đắc đạo thì gà chó cũng thăng thiên, lời này không phải chỉ nói cho vui, dưới trướng Tô Vũ bây giờ sinh ra nhiều cường giả như vậy đều có liên quan tới thiên địa mới mở của hắn.