Mọi người nghiêm túc lắng nghe, Tô Vũ tiếp tục nói: "Nếu chư vị nguyện ý, ta sẽ nói với Nhân Hoàng một tiếng, ta nghĩ ngài ấy cũng không tiện cự tuyệt ta"
Hắn mỉm cười: "Đổi thành bình thường, trong nội bộ thiên địa há có thể để người khác chiếm cứ đại đạo? Nhưng bây giờ Nhân Hoàng nợ ta... dù ta đưa tất cả đi, dù ta muốn chiếm cứ một vài đại đạo của Chủ nhân quy tắc thì y cũng không có mặt mũi để cự tuyệt. Cơ hội chỉ có một lần, chư vị không cần lo lắng hay cân nhắc quá nhiều"
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, ai cũng cảm thấy hơi động tâm.
Ở bên chỗ Tô Vũ, tiếp theo đại đạo sẽ càng ngày càng mạnh, muốn tăng lên sẽ càng lúc càng khó.
Bỏ qua cơ hội ban đầu thì cơ hội về sau sẽ ngày càng khó khăn hơn gấp bội.
Lúc này, Định Quân Hầu chợt mở miệng, tỏ ra u oán: "Bệ hạ, vậy ta đây xem như kê hai mặt sao? Đầu tiên ta là người của Nhân Hoàng, sau đó lại gia nhập dưới trướng bệ hạ, hiện tại lại chuyển về chỗ Nhân Hoàng..."
Tô Vũ trêu chọc: "Ngươi thích nghĩ như thế nào thì cứ nghĩ thế đó, là ta không cho ngươi đột phá à? Chính ngươi tự bỏ qua mấy lần, tự ngươi muốn đi mà?"
Định Quân Hầu u oán vô cùng, gã rất muốn hét lên rằng ta theo Thương đạo!
Nó bị Đại Tần Vương cướp đi rồi!
Bên phía Thực Thiết tộc, Tứ Nguyệt và Ngũ Nguyệt liếc nhìn nhau, cả hai đều thấy rất động tâm.
Không có cách nào hết, trước kia Thực Thiết tộc đầu nhập dưới trướng Tô Vũ, cường giả nhiều, tăng lên cũng nhiều. Tam Nguyệt, Cự Trúc, Cửu Nguyệt đều thành Chủ nhân quy tắc, hai người bọn họ lại không có cơ hội, đại đạo có thể sử dụng đều bị người ta chiếm sạch rồi.
Những đạo khác lại không quá phù hợp với bọn họ.
Lúc này, Tứ Nguyệt chợt hỏi: "Bệ hạ, vậy chúng ta xem như chia nhà sao?"
Ông lẩm bẩm: "Vậy sau này, Tam Nguyệt chưởng quản một chi, chúng ta chưởng quản một chi khác của Thực Thiết tộc hả?"
Tô Vũ cười hỏi: "Thế Nhất Nguyệt thì sao?"
Nói ra thì cường giả của Thực Thiết tộc thật sự không ít, kỳ thật Tứ Nguyệt, Bát Nguyệt và Viên Nguyệt đều rất mạnh. Bát Nguyệt tương đối yếu hơn chút ít thế nhưng cũng chẳng tính là quá yếu.
Bộ tộc này đặt tên từ Nhất Nguyệt đến Cửu Nguyệt, Tô Vũ phát hiện thiếu đi Nhị Nguyệt và Thất Nguyệt thì lại có Cự Trúc Hầu và Viên Nguyệt bổ sung vào, trọn vẹn 9 vị đỉnh cấp cường giả.
Tứ Nguyệt nghe Tô Vũ nói như vậy thì nhe răng trợn mắt, Nhất Nguyệt hả, mặc kệ!
Tam Nguyệt là cha nên ta nhường cho lão, Nhất Nguyệt đã là tằng gia gia rồi, cứ mặc kệ ổng đi!
Đại Chu Vương ngồi bên cạnh cũng mở miệng: "Đây thực sự là cơ hội khó có được, từ xưa đến nay có được bao nhiêu người khai thiên? Từ thời kỳ Thái Cổ đến bây giờ, theo ta được biết cũng chỉ có Nhân Hoàng bệ hạ và Vũ Hoàng bệ hạ. Hiện tại, mọi người đã không thể đột phá... mà thiên địa của Nhân Hoàng bệ hạ cũng rất cường đại, căn cơ của ngài đều ở đó, rất nhanh sẽ mạnh hơn nữa. Khi đó cơ duyên của mọi người sẽ đến, vẫn nên nắm bắt cơ hội cho thỏa đáng thì hơn!"
Cơ hội này quả thực rất khó có được.
Kỳ thật, trong lòng mọi người cũng tràn đầy chờ mong.
Chờ mong có thể tấn thăng thành Chủ nhân quy tắc ở trong thiên địa của Nhân Hoàng.
Tô Vũ đã tranh thủ cơ hội như vậy cho mọi người, dĩ nhiên họ đều sẽ trân quý.
Rất nhanh, Tinh Hỏng là người đầu tiên đứng dậy, y khẽ khom người: "Đa tạ bệ hạ! Ta...
không muốn bỏ lỡ nữa!"
Lần trước trong 30 người có 5 vị không đột phá.
Đại Hạ Vương, Tinh Hồng, Hỏa Vân Hầu, Thiên Sách và Không Gian Cổ Hoàng Phệ Không, mấy vị khác thật ra là bởi vì đại đạo bị đồng tộc chiếm cứ, Đại Hạ Vương thì bởi vì cháu trai Hạ Long Võ, mà Tinh Hồng lại là thực sự chưa nắm lấy được cơ hội.
Lần này y không muốn tụt lại phía sau nữa.
Tô Vũ khẽ gật đâu, cười nói: "Nhân Hoàng là người tốt, cũng rất trọng nhân tài, kỳ thật ngài ấy còn dễ ở chung hơn ta nhiều, chư vị hẳn là cũng quen thuộc với Nhân Hoàng rồi. Ta hi vọng chư vị đều có thể trở thành Chủ nhân quy tắc! Trong tương lai không xa khi ba cổng đều mổ ra, không đến Chủ nhân quy tắc thì rất khó tham dự đại sự, bô qua thời đại xán lạn này, thời đại tiếp theo biết đến bao giờ mới bắt đầu? Còn có cơ hội nào nữa hay không?"
Mọi người hít sâu một hơi, rất nhanh họ nhao nhao khom người với Tô Vũ, nói lời đa tạ.
Đây quả thật là có hội may mắn hiếm có.
Phải bắt giữ được thì mới có tương lai.
Tô Vũ cũng lộ ra ý cười, không tệ!
Nhân Hoàng sẽ không cự tuyệt.
Thiên địa ở giai đoạn trước vẫn rất cần những sự trợ lực thế này, người mà Tô Vũ điểm danh không phải Thiên Vương thì sẽ là Thiên Tôn, đương nhiên, cũng có một vài vị không đạt tới cấp độ Thiên Vương cũng đi thử một chút.
Có lẽ, dưới cơ duyên xảo hợp có thể đột phá thành công thì sao?
Về phần Đại Hạ Vương, Tô Vũ chẳng quản nhiều nữa.
Những người này đều có an bài riêng của mình rồi.
Thiên địa của Tô Vũ hay là thiên địa của Nhân Hoàng đều rất dễ dàng phá diệt, nghiêm chỉnh mà nói thì thời không trường hà vẫn là nơi ổn định nhất, tối thiểu trước mắt sẽ không có vấn đẻ gì lớn.
"Vậy thì chư vị chuẩn bị trước đi rồi chờ Nhân Hoàng trở về, ta sẽ đến tiền tuyến thay thế Nhân Hoàng để cho ngài ấy về lại đây!"
Nhân Hoàng chưa về, Tô Vũ vừa nghĩ liền biết tâm tư của y là gì.
Hiển nhiên là muốn chờ Tô Vũ quay lại thượng du.
Y không an tâm khi mình rời đi mà Tô Vũ cũng không có mặt, như thế sẽ rất dễ xảy ra phiền phức.
Cho nên, Tô Vũ còn phải cấp tốc giải quyết một số chuyện rồi lập tức trở lại bên kia, thay thế cho Nhân Hoàng mới được.
Sắp xếp xong xuôi cho những người này, Tô Vũ nhìn về phía Hỏa Vân Hầu vừa đột phá, cười một tiếng, cười đến mức Hỏa Vân Hầu chẳng thể nào hiểu thấu, mà Tô Vũ thì vẫn tiếp tục cười tủm tỉm nói: "Hỏa Vân Hầu lưu lại một chút!"
Hỏa Vân Hầu cảm thấy thấp thỏm, nhưng cũng không dám không ở lại, rất nhanh, những người khác đều lần lượt rời đi.
Nhất thời xung quanh chỉ có Tô Vũ, Hỏa Vân Hầu và mấy vị Thư Linh.
Tô Vũ nhìn Thư Linh, suy nghĩ một chút bèn nói: "Thiên địa của Nhân Hoàng chưa đủ hoàn thiện, cũng không đủ cường đại! Người bình thường thì ta cứ để ở chỗ Nhân Hoàng là được, nhưng có người ta lại muốn đặt vào trong thiên địa của Văn Vương, xem thử có thể phục sinh hay không..."
Ánh mắt Thư Linh hơi khác thường: "Thật ra ta không có ý kiến gì, thế nhưng chủ của thiên địa không phải ta mà là chủ nhân.."
Tô Vũ xua tay: "Không sao, Văn Vương không muốn đáp ứng cũng chẳng được, dù sao y không có ở đây, lời y nói không tính! Nhạc Vương đã thôn phệ toàn bộ Thương đạo nên vô cùng cường đại, một khi tiến vào thiên địa ắt sẽ là nhị đẳng, cũng có chút hi vọng xung kích nhất đẳng..."
Tô Vũ suy tính chốc lát lại nói: "Ö chỗ Nhân Hoàng thật đúng là không dễ làm, một khi xung kích thì có thể sẽ khiến cho thiên địa tàn tạ. Thiên địa của Nhân Hoàng hiện tại chưa đủ cường đại"
Nếu không thì Nhân Hoàng cũng đã có hi vọng, bởi vì Nhạc Vương không bài xích Nhân Hoàng.
Hỏa Vân Hầu đối diện há hốc miệng, nửa ngày vẫn không nói gì, hỏi lâu sau mới khó nhọc lên tiếng: "Bệ hạ... có ý gì?"