Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3564 - Chương 3564: Dây Dưa Phát Điên.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3564: Dây Dưa Phát Điên.
 

"Phù..."

Lúc này, tất cả mọi người bên phía Tô Vũ đều kịch liệt thở dốc, dù là Minh Vương thì cũng không nhịn được lên tiếng: "Từ từ một chút, Vũ Hoàng bệ hạ, tiếp tục như thế chúng ta thật sự sẽ đánh không nổi nữa, quá mệt mỏi!"

Đại chiến như vậy khiến cho lực chú ý và tập trung hao mòn sức lực rất lớn, dưới nguy cơ sinh tử phải trả giá cái lớn cũng không giống nhau.

Đây không phải luận bàn!

Tô Vũ cũng đang thở dốc, hắn cũng rất mệt mỏi, trên thân đã có thêm một số vết thương.

Nhưng nhìn về phía đối diện, Tô Vũ lại mỉm cười: "Chúng ta mệt mỏi, đối diện chẳng lẽ không mệt sao? Chúng ta tốt xấu gì cũng là cùng một tộc, đối diện chỉ e là mỗi người một lòng, ta nghĩ một vài cường giả mỏi mệt không chịu nổi sẽ tình nguyện trọng thương để tránh khỏi chiến đấu, cũng không muốn bởi vì quá mỏi mệt rồi phân tâm bị giết"

Có ý gì?

Trong lòng mọi người phát lạnh, dường như tất cả đều đã hiểu.

Cái này tên điên hình như còn muốn tiếp tục khởi xướng chiến tranh?

Đã đánh mấy hiệp rỏi, ngoại trừ cái tên quỷ xui xẻo ở lần thứ nhất thì các lần còn lại không có ai tử trận nữa.

Dạng chiến đấu không chết người như thế lại càng tra tấn người ta hơn.

Tô Vũ không quản những điều này, hắn nhìn về phía Nhân Hoàng ở sau, truyền âm cho y: "Tiêu hao đối phương thì đôi bên đều mỏi mệt không chịu nổi... Ta sẽ chờ ngài trở về, ngài ở hậu phương mang người tu dưỡng mấy ngày, sau đó trở về trợ chiến. Đến lúc đó, lấy trạng thái toàn thịnh tới nghênh đón đối phương! Ta nghĩ nhất định có thể có thu hoạch lớn!"

Nhân Hoàng suy tư một chút bèn nhắc nhở: "Chớ xem thường vạn tộc, tâm tư mấy lão già kia rất ác độc! Một mực đánh tiêu hao thế này chúng sẽ biết chúng ta có mục đích.

Ngươi phải cẩn thận, không biết chừng chúng sẽ làm ra động tĩnh lớn gì đó"

Động tĩnh lớn ư?

Tô Vũ phán đoán một chút, đối phương sẽ làm ra động tĩnh lớn thế nào?

Nghĩ một lát, Tô Vũ truyền âm: "Đối phương muốn nghịch chuyển thế cục, không có cách nào khác ngoài tiếp tục chiến đấu... hoặc là cho ta một vố hung ác?"

Nghĩ đến đó, lòng hắn hơi động một chút: "Bọn chúng sẽ không muốn bạo chết thiên địa của ta hay trọng thương thiên địa của ta đấy chứ?"

Nói như vậy, chiến lực bên phía Tô Vũ sẽ tụt giảm trong nháy mắt.

Ánh mắt Nhân Hoàng cũng khẽ động, truyền âm đáp: "Rất có khả năng này, Tiên Hoàng, Thần Hoàng đều là những kẻ hung ác, ta đã nhìn ra có một bộ phận vạn tộc tránh chiến, mấy vị này có thể sẽ giết gà dọa khi, thậm chí ám toán chúng, dùng mạng của chúng để đổi lấy thiên địa của ngươi bị trọng thương!"

Tô Vũ phán đoán một chút, khả năng này rất có thể sẽ xảy ra.

Nếu thực sự như thế thiên địa của hắn cũng không phải là vô địch, nếu chúng muốn tự bạo đông đảo cường giả mà đặc biệt đều nhằm vào thiên địa thì thiên địa của Tô Vũ cũng sẽ bị phá ra, hoặc là cắt đứt kết nối với vạn giới.

Nhân Hoàng lại nói: "Ngươi muốn lúc nào ta rời đi?"

Tô Vũ nhìn thoáng qua các vị cường giả trọng thương, số lượng cũng không ít.

Dưới nhị đẳng tám chín phần mười đều đã bị thương nặng.

Đương nhiên, chủ yếu vẫn là người của Nhân Hoàng.

Tô Vũ ngẫm nghĩ vài giây bèn truyền âm: "Chờ thêm một lát nữa, chờ đến khi có nhị đẳng trọng thương tránh chiến thì ngài hãy đi"

Nhân Hoàng gật đầu.

Tô Vũ lại lần nữa quát lớn: "Công kích!"

Một đám người, bao gồm cả người dưới trướng Tô Vũ đều mệt mỏi thở nặng, Phì Cầu cũng bắt đầu điên cuồng le lưỡi, đánh mệt chết đi được lại còn thụ thương, vừa bị đánh vừa phải đánh người, còn phải đánh điên cuồng không ngừng... đại ma đầu Tô Vũ thực sự là đồ điên.

Loại đấu pháp thế này sẽ khiến người một nhà cũng muốn hỏng mất.

Vạn tộc có thể giữ vững không sụp đổ hoàn toàn là dựa vào mấy vị cường giả đỉnh cấp trấn áp thô bạo, trong chiến đấu nhất đẳng cũng chiếm cứ ưu thế chứ nếu không chỉ sợ vạn tộc đã thực sự tán loạn.

Ngay cả mấy vị hiếu chiến như Thiên Diệt, Võ Hoàng cũng rất muốn thổ huyết.

Thật đó, quá mệt mồi!

Chiến đấu cường độ cao đối với cường giả mà nói chỉ cần một năm một lần là đã đủ lắm rồi, hiện tại lại là một ngày chục lần, đánh đến bây giờ, tất cả mọi người đều cảm thấy quá mệt mỏi.

Âm âm!

Các loại lực lượng đại đạo liên tiếp bộc phát, song phương dây dưa, đánh mà khiến đôi bên đều đã hơi ghét chiến tranh.

Hôm nay, đây đã là lần chiến đấu thứ chín.

Trận chiến lần này, Tiên Hoàng không tham gia mà ở lại hậu phương chữa thương, đúng vậy, thực sự là chữa thương, mà trong lúc này Tiên Hoàng cũng đang làm một chút chuẩn bị, thậm chí đang phân biệt xem rốt cuộc là ai trọng thương thật, ai chỉ là giả vờ.

Đến bước này, Tiên Hoàng cũng biết chắc chắn Tô Vũ có mục đích, bọn họ cũng thế, chỉ xem ai có thể hố được ai mà thôi.

Số lượng cường giả trọng thương không ngừng gia tăng.

Tiên Hoàng không ngừng trị liệu, tiêu hao rất lớn nhưng cũng có chỗ tốt, ngược lại để tiền tuyến có thể ổn định, mọi người thấy không ai tử vong thì đều an tâm hơn rất nhiều. Nếu thật sự đấu không lại thì cứ chủ động bị trọng thương là được rồi, sau đó thoát đi chiến trường ở tiền tuyến.

Song phương đều đang giảm quân sốt Sau đó, chiến đầu lần thứ mười bộc phát.

Mà lần này, hư ảnh Nhân Hoàng mang theo một số người biến mất rất nhanh.

Thần văn của Đại Chu Vương lại được sử dụng, ngụy trang cường giả thì khó chứ ngụy trang cho một số vị bị thương nặng lại chẳng khó khăn gì, huống chỉ còn có thiên địa của Tô Vũ phối hợp. Nhân Hoàng dưới sự dẫn đầu của Thông Thiên Hầu đã biến mất khỏi chiến trường rất nhanh.

Trước khi đi, thực ra Nhân Hoàng rất lo lắng.

Hiện tại mới chỉ là món ăn khai vị mà thôi.

Chờ tới thời khắc y đoạn đạo, nếu vạn tộc không ngốc thì tất nhiên sẽ khởi xướng công kích toàn lực, khi ấy mới là lúc Tô Vũ gặp nguy hiểm lớn nhất.

"Ta phải mau mau trở về!"

Trong lòng Nhân Hoàng rất gấp, nhất định y phải cấp tốc dung nhập thiên địa, sau đó để mọi người dung đạo, đoạn Nhân Hoàng đại đạo, trở thành linh của thiên địa, mang theo những vị thụ thương đã dung đạo một lần nữa đánh trở lại cứu viện cho Tô Vũ!

Nếu không Tô Vũ sẽ gặp phải tình huống giống với mình năm đó.

"Nhanh lên!"

Nhân Hoàng khẽ quát một tiếng, nhìn đám người phía sau nặng nề nói: "Tô Vũ mang theo người của hắn tới cứu viện cho chúng ta, hiện tại chúng ta lại rút lui hơn phân nửa... Một khi ta đoạn đạo, khi đó, vạn tộc dù phải trả một cái giá thật lớn thì cũng sẽ xuất kích! Chúng ta không thể làm đào binh, cũng sẽ không trở thành đào binh, hi vọng chư vị đều cấp tốc dung hợp thiên địa, lập tức hỏi phục!"

Về mặt mọi người ngưng trọng, đồng loạt gật đầu.

Có người cười nói: "Bệ hạ, vị này thật sự là giỏi đánh! Thực sự rất có can đảm đánh!

Một ngày mười trận, ta sắp đánh tới phát ói rồi. Trước đó đám Cự Phủ nói rằng hắn rất điên cuồng, ta còn không tin, hiện tại thì tin rồi! Gia hỏa này còn có về hơi biến thái, bệ hạ, ta thấy ngài còn không điên như hắn đâu..."

Nhân Hoàng bật cười, rất nhanh y khẽ lắc đầu thở dài: "Hắn khác lắm... Được rồi, không nói nhiều nữa, miễn cho hắn lại tới tìm ngươi gây sự"

Tô Vũ khác mọi người, hắn kinh lịch quá nhiều tử vong, gia hỏa này cứng cỏi đến cực hạn, mười trận chiến thì tính là gì?

Sớm muộn øì vạn tộc cũng sẽ bị hắn dây dưa tới phát điên!

Bình Luận (0)
Comment