Tô Vũ thầm ngẫm nghĩ, bỗng nhiên nói: "Quy... Đừng quấy rối ta, cường địch tới tìm ta!
Rất phiền phức!"
Phân thân của Quy cũng cảm nhận được trong vạn giới xuất hiện một chút rung chuyển.
"Cường địch tới sao?" Quy vội vàng hỏi: "Ngươi không sao chứ?"
Chuyện này rất cấp thiết, ngươi cũng đừng chết đó!
Ngươi chết thì Thiên Môn sẽ đóng lại, vậy thì phiền phức lớn rồi.
Không được... thì ta giáng lâm nhé?
Thế nhưng ta cũng chưa chuẩn bị tốt, hiện tại mà giáng lâm sẽ không phải thời cơ tốt nhất, nhưng Quy có thể cảm nhận được bản thân lão có thể giáng lâm.
Tô Vũ vội nói: "Không biết, nhưng ta không sợ! Nếu như chết rồi thì cứ chết thôi, sợ cái gì"
"Đừng... Ngươi mau trốn đi.."
"Ha, Tô Vũ ta mà phải bỏ trốn sao?"
Quy bó tay thật rồi, nói nhảm, nếu ngươi thật sự gặp nguy hiểm, không chạy chẳng lẽ còn ngồi chờ chết?
Lão rất gấp!
Nếu ngươi chết thật, vậy ta khẳng định phải nhân cơ hội này giáng lâm vạn giới mới được.
Không thì ta biết đi đâu tìm được người giống như ngươi đây?
Tô Vũ cân nhắc một hồi lại hôi: "Quy, ngươi sợ chết sao?"
Quy sững sờ, nói nhảm!
"Ha ha, không ai có thể giết ta"
Quy cho ra một đáp án lập lờ nước đôi.
Tô Vũ khẽ cười: "Ta chỉ muốn hỏi một chút thôi, nếu để cho ngươi lựa chọn thì khi ở thời khắc sinh tử, ngươi sẽ lựa chọn thực lực rơi xuống hay là tử vong? Nếu đó là ngươi thì ngươi lựa chọn như thế nào?"
Quy tỏ ra nóng nảy: "Tô Vũ, nếu không thì ngươi cứ tiếp dẫn lực lượng cho bằng hữu của ta trước đi"
Vấn đề này, lão lười trả lời.
Tô Vũ cười nhàn nhạt: "Không, ngươi trả lời trước đi! Bởi vì... Ta có thể sắp đối mặt với tử vong, là tử vong hay là gãy đuôi cầu sống, đổi thành ngươi, ngươi sẽ chọn cái nào?"
Không đến mức ấy chứ?
Thật sự sắp chết sao?
Quy cấp tốc cảm ứng phân thân, lúc này, lão mơ hồ cảm nhận được toàn bộ vạn giới có một lực lượng cường hãn rung chuyển thiên địa, Quy hơi nóng nảy, mẹ nó, ở đâu đang bộc phát đại chiến vậy?
Bộc phát đại chiến mà Tô Vũ còn có tâm tư hỏi mình những vấn đề này hả?
Ngươi thật đúng là... muốn chết ư?
"Nói nhảm, đương nhiên là cầu sinh rồi"
Quy vội vàng đáp: "Ngươi không chết thật đó chứ? Đừng nha Tô Vũ, còn sống mới còn hi vọng... Ngươi tiếp dẫn bằng hữu của ta trước đi, lực lượng của họ đủ để ngươi lớn mạnh một chút, vào thời khắc mấu chốt cùng lắm thì chúng ta giáng lâm phân thân để giúp ngươi! Còn sống dù sao vẫn tốt hơn là chết, chết rồi sẽ mất hết, còn sống thì mới có thể có được hết thảy!"
"Ha ha ha!"
Tô Vũ cất tiếng cười to, lúc này tiếng cười của hắn truyền vang cả trong và ngoài Thiên Môn, vạn tộc ở bên kia đều có thể nghe được, sắc mặt ai nấy đều trở nên ngưng trọng.
Gia hỏa này lại cười cái gì?
Chẳng lẽ còn muốn đánh nữa à?
Tô Vũ đương nhiên phải cười bởi vì Quy rất thú vị, quả nhiên... sợ chết mới là bản năng.
"Quy, vậy nếu ngươi sắp chết thì ngươi cũng sẽ chọn lựa như vậy sao?"
Quy càng thêm cạn lời: "Nếu giữa cái chết và thực lực giảm xuống thì ta đương nhiên sẽ chọn thực lực giảm xuống. Tô Vũ, đây không phải là việc một sinh linh bình thường nên làm sao?"
Vấn đề ngươi hỏi quá nhàm chán.
Tô Vũ cảm thấy yên tâm, vậy là tốt rồi, ta sợ ngươi là lão ngoan cố không sợ chết, dù chết thì cũng không chịu nhường đại đạo, như thế thì mới thực sự phiền phức.
Ngươi đã sợ chết... vậy ta liền an tâm!
Xác xuất thành công của kế hoạch lập tức tăng lên.
Tô Vũ cười khẽ, rất nhanh đã nói: "Quy... Ta thật sự sắp tao ngộ sinh tử. Ngươi mau giáng lâm phân thân giúp ta, nhưng mà ngươi chưa chắc đã có thể giúp ta, đối thủ của ta có thể sắp đột phá đến nhất đẳng"
Lòng Quy khẽ nhúc nhích, sắp đột phá ư?
Khó trách lão cảm thấy Tô Vũ có vẻ không đúng lắm.
Hóa ra ngươi thực sự đấu không lại rồi?
"Nhất đẳng? Ngươi xác định chứ? Vạn giới bây giờ còn có thể sinh ra nhất đẳng ư?"
"Không kém bao nhiêu đâu... Đối phương còn chưa tới nhưng ta cảm nhận được áp bách khác hẳn trước đó, Quy, ngươi nói ngươi rất cường đại, ngươi giáng lâm phân thân có thực lực nhất đẳng không? Nếu như không có, vậy thì ta sẽ trốn không thoát!"
Quy hít vào một hơi, đệt!
Ngươi tao ngộ một nhóm cường giả rồi sao?
Vậy chẳng phải là ta cần giáng lâm bản tôn mới được?
Đau đầu quá!
Lão lập tức nói: "Đừng nói cái này nữa, ngươi mau tiếp dẫn lực lượng bằng hữu của ta trước đã, có lẽ mọi người có thể cùng nhau nghĩ biện pháp, đừng bi quan như vậy, Tô Vũ, tuyệt đối đừng cam chịu, đừng từ bỏ!"
Lão không thể không trấn an Tô Vũ, đừng sợ, nếu thực sự sắp chết rồi... cùng lắm thì ta giúp ngươi một lần.
Tô Vũ cười thảm, truyền âm nói: "Quy, nếu ngươi thật có thể giúp ta, vậy thì ở thời điểm ta cần ngươi nhất rồi triệu hoán ngươi, ngươi phải xuất thủ toàn lực, giáng lâm trong nháy mắt, cho đối thủ một kích trí mạng, ngươi thấy thế nào?"
Đánh lén sao?
Quy ngẫm nghĩ chốc lát lại nói: "Nhưng phân thân của ta giáng lâm cũng sẽ chỉ có thể ở nơi lạc ấn, khu vực các ngươi chiến đấu ở đâu?"
"Ta sẽ dẫn địch nhân đến nơi ngươi lạc ấn, ngươi thấy được không?"
Quy cấp tốc suy nghĩ, đánh lén một vị nhất đẳng?
Đối phương sẽ đột phá?
Dù đột phá thì cũng chỉ là vừa đột phá, tuy y mới đột phá không lâu nhưng dù sao vẫn hơn đối phương một chút, nếu Tô Vũ tìm được cơ hội thích hợp để cho mình đánh lén đối phương... có lẽ sẽ giết chết được.
Nói như vậy, ở vạn giới sẽ chẳng còn ai có thể ngăn cản mình được nữa!
Đối với lão thì đây cũng là chuyện tốt.
Phải biết, kê địch hiện tại của lão chỉ có địch nhân mà Tô Vũ đang giao chiến, đó là một sự tồn tại nhị đẳng đỉnh phong, hiện tại có lẽ sắp sửa thành nhất đẳng, vậy lại càng nguy hiểm hơn.
Nghĩ đến đây, Quy bèn nói: "Tô Vũ, ta rất cường đại, nếu phân thân của ta giáng lâm rồi dốc toàn lực ứng phó thì cũng có chiến lực nhị đẳng đỉnh phong, muốn đánh lén đối phương vẫn có cơ hội... Điều kiện tiên quyết là ngươi không bị đối phương chém chết trước khi dụ được người đến nơi ta lạc ấn"
"Không đâu!"
Tô Vũ kiêu ngạo đáp: "Ta dây dưa với hắn lâu như vậy, chút năng lực ấy dĩ nhiên vẫn có, nói như vậy là ngươi nguyện ý giúp ta một lần? Nếu ngươi giúp ta... Quy, ta sẽ nghĩ biện pháp để ngươi giáng lâm bản tôn, ngươi thấy thế nào?"
Quy âm thầm cười trộm, ha ha, cần ngươi giúp ta ư?
Hiện tại ta có thể giáng lâm được rồi!
Nói như vậy, ngay sau khi ta giáng lâm thì đánh giết đối thủ của Tô Vũ, sau đó áp chế Tô Vũ, khống chế hắn để hắn làm việc cho ta.
Dù sao Quy cũng cần Thiên Môn của Tô Vũ để tiếp tục tiếp dẫn người cho lão.
Như thế quả thực là nhất cử lưỡng tiện.
Lúc này Quy vô cùng mừng rỡ, bởi vì đây chính là cơ hội để giáng lâm vạn giới, chưởng khống vạn giới.
"Tốt lắm! Tô Vũ, ngươi tìm cơ hội đi. Ngay khi ta giáng lâm sẽ dốc toàn lực ứng phó, cho đối phương một kích trí mạng!"
"Đa tạ"
Tô Vũ khách khí hơn rất nhiều, nụ cười càng thêm xán lạn.
Quy mắc câu rồi!
Như vậy khả năng điều khiển tên này sẽ được bảo đảm nhiều hơn.
Hắn quay đầu nhìn ra phía sau, bây giờ hắn cần chờ đợi Nhân Hoàng đoạn đạo, chờ cơ hội ập tới, chờ đám cá kia mắc câu, có thể đánh gục một số người trong nháy mắt hay không thì phải trông cậy vào lần này.