Thời khắc này Tô Vũ bình tĩnh nhìn về phía đối diện, giọng nói vô cùng đạm mạc: "Quá yếu, quá ít, người của ta không chỉ chừng này... Tiếp tục đi!"
Rất nhanh, phía sau của hắn lại hiện ra rất nhiều thân ảnh.
Ánh mắt Thần Hoàng ngưng tụ, sau một khắc, lão giận dữ quát: "Hỗn trướng, là giả, mau giết hắn!"
Oanh!
Lão dẫn đầu đánh ra một quyền, lực lượng thần thánh cường đại bộc phát, một quyền nọ khiến bóng mờ sau lưng Tô Vũ nhao nhao bạo liệt.
Đúng vậy, là giả cả thôi.
Hù dọa các ngươi chút ấy mà!
Kết quả, Thần Hoàng lại không mắc lừa, Tô Vũ rất thất vọng, thế mà ngươi lại không mắc mưu, không mắc mưu thì thôi đi, còn to miệng vạch trần ta làm gì!
Tô Vũ cấp tốc rút lui, năm vị cường giả dung đạo cũng cấp tốc rút về, canh giữ ở trước mặt hắn.
Tô Vũ nhe răng: "Các vị... Vừa xuất thủ liền có đại chiến đỉnh cấp, kích thích không?"
Số lượng ám vệ thực tế không ít, đáng tiếc những người khác tạm thời không có cách nào xuất hiện, thực lực không đủ mà cũng không có ai để mượn lực, không ai mượn lực thì Hợp Đạo và Thiên Vương nào có tác dụng gì?
Tới đây thì cũng chỉ có thể chờ chết.
Năm vị này dung đạo nên không yếu, cộng thêm mượn lực từ năm vị cường giả trong Thiên Môn nên họ mới có thể trở thành chủ nhân quy tắc.
Những người khác thì không thể được!
Thần Hoàng mặc kệ Tô Vũ, lão lạnh mặt, quát: "Giết!"
Một Tô Vũ cộng thêm mấy chủ nhân quy tắc thì vẫn không đủ chống đỡ.
Tô Vũ thổ dài một tiếng, rất nhanh hắn khẽ cười: "Vậy thì... Chiến thôi!"
Oanh!
Lực lượng vạn đạo hội tụ, dung nhập trong thân thể của Tô Vũ, khí tức của hắn trong nháy mắt cường đại thêm một bậc, vô số phân thân của Tô Vũ hiển hiện từ thời không trường hà. Có cái là trang sách, có cái là những trang sách mà Tô Vũ không lấy đi mà vẫn luôn lẳng lặng rút ra lực lượng đại đạo.
Đối diện, trong đại đạo của hơn 30 vị cường giả cũng có người bị Tô Vũ rút đi lực lượng.
Khí tức của Tô Vũ tăng lên tức thì, hắn đã ra một cước, thời gian luân chuyển!
Phá Sơn Hải, trấn Nhật Nguyệt, chiến Vô Địch...
Công pháp Thời Gian khi xưa, bây giờ ở trong chân Tô Vũ đã cường hãn hơn, sinh tử luân hỏi, thời gian đảo ngược, một cước đá mạnh tới nỗi khiến cho Thần Hoàng bị bức lùi lại một bước. Lão lại bộc phát lực lượng thần thánh, tiếng nổ ầm ẩm làm vỡ nát lực lượng của Tô Vũ, lão tiếp tục đánh tới.
Tô Vũ nhe răng: "Các vị... chống đỡ! Xem ai chết trước!"
Vào thời khắc này, ở phía sau, Tiên Hoàng và đám Đại Chu Vương đã giao chiến.
Trước đó Đại Chu Vương cũng thụ thương, chiến lực nhất đẳng không quá ổn định, mà Nhạc Vương và Thư Linh đều chỉ là nhị đẳng, dù Tiên Hoàng trọng thương thì khi đối mặt với mấy người, y cũng chẳng rơi vào thế hạ phong.
Bên kia, Võ Hoàng đột nhiên gào thét, khí tức tăng vọt, trong nháy mắt đã nhắm thẳng tới Tiên Hoàng.
Võ Hoàng vừa đến, Tiên Hoàng mới đổi sắc mặt.
Thế nhưng y vẫn cảm thấy y có thể chống đỡ lâu hơn Tô Vũ.
Bên phía Tô Vũ cũng ngay lập tức lao vào quần chiến, chém giết dữ dội.
Số lượng dù sao cũng chênh lệch quá nhiều.
Chỉ trong giây lát, hai đầu đại đạo rung động kịch liệt, thậm chí bắt đầu rạn nứt, đó là Hạ Hầu gia và Chu Thiên Đạo, hai người bọn họ tao ngộ nhiều người vây công như vậy nên khó lòng mà chống đỡ thêm được nữa.
Tô Vũ hung lệ quát một tiếng, hắn lấy một địch năm, Thần Hoàng và bốn vị nhị đẳng, cũng chính là toàn bộ nhị đẳng nơi đây, mục tiêu của bọn họ chỉ có một, giết Tô Vũ!
Vây giết Tô Vũ!
Giết Tô Vũ thì trận chiến này mới có thể kết thúc, giết những người khác thì cũng chỉ là râu ria.
Bấy giờ Tô Vũ cũng biểu hiện ra sự cường đại của một vị khai thiên.
Hắn hung ác vô biên, thủ đoạn phong phú, một vị cường giả vừa đánh tới bỗng nhiên đã thấy hoa mắt, giống như rơi vào địa ngục, mấy người khác liên thủ để công sát, chợt thấy đồng bạn bên cạnh thoáng khựng lại.
Sau một khắc, họ liền thấy một màn doạ người, thân thể Tô Vũ bỗng nhiên hóa thành cái lồng to lớn, một hơi bao lại mấy người, Thần Hoàng vừa muốn tung một quyền thì đã vang lên tiếng nổ dữ dội.
Tiếng ầm âm ngập trời truyền ra, thân thể Tô Vũ trực tiếp vỡ nát.
Hắn lại nổ cho mấy vị cường giả rạn nứt toàn thân, vị cảm giác như rơi xuống địa ngục kia vừa thanh tỉnh, Tô Vũ bỗng nhiên hóa thành một con chó, kia là ý chí lực của hắn đang hiển hiện, mượn đạo!
Hoặc là nói, thực chất hắn đang dùng đạo của mình.
Nơi xa, Phì Câu vừa đánh lùi địch nhân, bỗng nhiên thân thể mềm nhũn, rơi bịch xuống, nó quay đầu nhìn về phía Tô Vũ, lầm bẩm một tiếng, làm gì thế kia?
Chỉ thấy Tô Vũ hóa thân thành con chó màu đen, Phệ Nhật Thần Khuyển cường hãn vô biên, cắn một cái răng rắc, tên cường giả trọng thương kia bị hắn cắn cho đại đạo đứt đoạn!
Thần Hoàng biến sắc, lão vừa ra tay thì Tô Vũ đột nhiên biến mất, khi hắn xuất hiện đã ở nơi xa xôi. Hạ Long Võ chợt biến sắc, y vội vàng rút lui, toàn thân đột nhiên bất lực, Tô Vũ hóa thân thành đao, một đao bổ xuống làm cho hàn quang diệu bắn thiên địa.
Một đao này cũng chém một vị nhị đẳng khác thành hai đoạn!
"Đầu nói tinh thông một đạo có thể vô địch, hôm nay ta sẽ cho các ngươi biết, tỉnh thông vạn đạo mới là vương!"
Thanh âm đây u lãnh của Tô Vũ truyền đến, sau một khắc, bỗng nhiên thanh âm của hắn lại trở nên hết sức ai oán: "Thần Hoàng bệ hạ, chúng ta chờ đợi ngài quá nhiều năm... Ngài nhẫn tâm như thế sao?"
Nơi xa xa, Vạn Thiên Thánh cũng xui lơ trong nháy mắt.
Mà ánh mắt Thần Hoàng hơi hơi hoảng hốt: "Hoàng phi...
Thốt ra xong thì lão liền biến sắc.
"Yêu nghiệt!"
Lão nổi giận gầm lên, quang mang thần thánh diệu bắn tứ phương, Tô Vũ yêu nghiệt thật là đáng sợ!
Mà Tô Vũ đã rời đi, búa trong tay Cự Phủ bất chợt biến mất, đột ngột xuất hiện trên tay Tô Vũ, một búa đánh xuống, lại một vị nhị đẳng bị hắn nghiền thành bột phấn!
"Ta cũng có thể dung đạo... Ta vì thiên địa làm linh, đại đạo là ta, ta là đại đạo... Bỏ đi nhục thân... Ta sẽ càng thêm mạnh!"
Thanh âm lạnh lẽo của Tô Vũ lan ra, Thần Hoàng chấn động trong lòng.
Tô Vũ thật điên cuồng!
Hắn trực tiếp nổ tung thân thể đổi lấy bốn vị nhị đẳng bị trọng thương, trong chớp mắt bị hắn lợi dụng các loại đại đạo giết chết ba vị cường giả, phải biết, ba vị nhị đẳng này đều có thể địch nổi một vị nhất đẳng.
Nhưng tao ngộ người khai thiên như Tô Vũ, các loại đại đạo đều đã hạ bút thành văn, ba người cơ hồ bị hắn giết trong giây lát.
Lão khẽ quát một tiếng, đấm ra một quyền dẹp yên phía trước.
Nhưng mà Tô Vũ đã biến mất, khi hắn xuất hiện đã là ở trước mặt vị nhị đẳng cuối cùng, vị cường giả này biến sắc, Thần Hoàng cũng lạnh cả tim, tiếp tục như thế thì không được.
Tô Vũ còn chưa chết mà phía bên mình đã bị hắn đơn phương giết chết nhiều người như vậy.
Thủ đoạn của lão không nhiều bằng Tô Vũ.
Hôm nay Tô Vũ đã triển lộ ra sự khủng khiếp của một nhân vật khai thiên!
Thần Hoàng gầm lên: "Tiên Hoàng!"
Tiên Hoàng đang ác chiến với mấy vị cường giả, nghe thế thì trong lòng hơi động, ngay lập tức y hiểu được ý của Thần Hoàng.
Phá hủy thiên địa của Tô Vũ!
Đánh giết Tô Vũ!
Cùng lúc đó, Tô Vũ cũng ít nhiều đoán được một vài thứ, nhưng hắn không có cách nào lui lại, chỉ có thể cắn răng, lớn tiếng hô: "Thư Linh, Nhạc Vương..."
Gần như ngay lập tức, khí tức của Thư Linh và Nhạc Vương một đường tăng vọt, đạt tới nhất đẳng.