Nhân Hoàng cũng hơi thổn thức, thật lợi hại!
Đương nhiên, y không hâm mộ, y không thích đại đạo của Lam Thiên giống như Tô Vũ không thích Trách nhiệm đại đạo của y. Đến cấp độ của họ thì đều có truy cầu khác biệt, đều có phương hướng phát triển không giống nhau.
Rất rõ ràng rằng bây giờ Lam Thiên mở thiên địa không tầm thường nhưng y vẫn nguyện ý giúp Tô Vũ trông coi y vạn giới.
Cam tâm phụ thuộc!
Tô Vũ không để ý tới những chuyện này, hắn nhìn về phía vạn giới, suy nghĩ một chút bèn nói: "Ngươi hóa ra một phân thân tiến vào thiên địa của ta là được, vờ như ngươi vẫn còn ở đó, ngươi tự mình tu luyện đi, ta muốn dù là khi ba cổng mở ra, hết thảy cũng có thể nằm trong khống chế"
Cường giả ba cổng xuất hiện thì các ngươi cũng phải sống dưới mí mắt ta.
Ta tùy thời có thể đối phó với các ngươi!
Lam Thiên gật gật đầu.
Nhân Hoàng hơi hiếu kỳ hỏi: "Bây giờ ngươi tính là thực lực gì?"
Lam Thiên đáp: "Phân thân ngàn vạn, chỉ một thân vừa hợp đạo mà thôi!"
Nhân Hoàng cạn lời, nói nhảm, đương nhiên ta biết chuyện đó.
"Hợp nhất thì sao?"
"Khó khăn lắm mới là nhất đẳng, nhưng không bền bï!"
Lam Thiên cũng không giấu giếm, lần này Nhân Hoàng đã xuất lực rất lớn, cho nên y nói thẳng: "Hợp nhất lại thì bây giờ ta còn chưa có cách nào duy trì, nhưng vẫn có thể đánh một trận!"
Nhân Hoàng nở nụ cười, điều này đã rất ngoài dự liệu.
Mấu chốt ở chỗ, phạm vi thiên địa của Lam Thiên rất lớn.
Quả nhiên, Lam Thiên lại nói: "Trước mắt, ta gần như có thể phóng xạ ra toàn bộ vạn giới nhưng rất khó giống như bệ hạ có thể phóng đến chỗ sâu trong thời không trường hà, bởi vì ta không có đại đạo nào đặc biệt cường đại, khó mà làm được điểm này"
Như thế thì cũng đủ rồi!
Tô Vũ khẽ gật đâu: "Vậy là tốt, về sau dù chúng ta không có mặt thì vạn giới vẫn còn có một phần lực lượng để giải quyết vấn để!"
Dứt lời, hắn cười sung sướng: "Nhiều ngày trôi qua rồi, đám hảo hữu của Quy vẫn một mực thẩm thấu lực lượng, có lẽ cũng có thể ra ngoài được rồi! Giải quyết chúng, dung nhập đại đạo của chúng vào thiên địa của ta thì đại khái cũng có thể giúp cho thiên địa thêm vững chắc"
Thiên địa vững chắc, lại có thêm năm đầu đại đạo cường đại dung nhập, cộng thêm việc Tô Vũ tiêu hóa những thu hoạch trước đó, như vậy hắn liền có thể khôi phục về thời kì toàn thịnh, thậm chí còn vượt qua cả khi xưa.
Sau đó, hắn sẽ phải bận bịu chuyện của mình.
Lam Thiên vừa nghe đến tên của Quy thì lập tức lộ ra ý cười hơi khác thường: "Quy rất thú vị! Thế mà bệ hạ không cho ta chơi nhiều thêm chút"
Tô Vũ cạn lời.
Lam Thiên lại cười dị dạng: "Không bằng bệ hạ cũng đưa hảo hữu của Quy vào trong thiên địa chơi đùa chút đi? Hoặc là đứt khoát đưa đến vạn giới thực sự này cho vui!"
Thôi đi!
Tô Vũ mới không có hứng thú thỏa mãn đam mê quái quỷ của Lam Thiên.
Hắn làm sao có thời giờ đùa bốn đám người kia.
"Được rồi, chính ngươi an tâm tu luyện đi, Nhân Hoàng bệ hạ, chúng ta mau đi thôi!"
"Đi đâu?"
"Trở về giết người!" Tô Vũ trợn mắt: "Chẳng lẽ bệ hạ cảm thấy mình ta có thể đối phó với năm vị cường giả?"
Tiếp tục làm việc cho ngươi ư?
Nhân Hoàng phát hiện Tô Vũ thật sự là kẻ không chịu ngồi yên, mới yên tĩnh được mấy phút thôi mà.
"Ngươi cho ta nghỉ ngơi hai ngày được chứ?"
Nhân Hoàng hỏi một câu, Tô Vũ nhíu mày đáp: "Hơn một tháng qua không phải là vẫn luôn nghỉ ngơi sao?"
Tim Nhân Hoàng thật sự quá mệt: "Ta cảm giác hơn một tháng này còn vất vả hơn trăm năm qua của ta"
Ngươi còn dám gọi thế này là nghỉ ngơi?
Tô Vũ bó tay thật rồi: "Ta cho rằng ngài là một vị bệ hạ chuyên cần chính sự yêu dân như con, kết quả, ngài lại nói chuyện ngài làm trong trăm năm qua đều không bằng một tháng nghỉ ngơi vừa rồi? Khó trách Nhân tộc chẳng có cách nào quật khởi!"
Đệch cả nhà ngươi!
Nhân Hoàng trợn mắt, ngươi đúng là đô biến thái, hơn một tháng qua ngày ngày ta đều làm việc, đây mà là nghỉ ngơi sao?
Nếu mấy vạn năm qua ta đều sống như vậy thì ta đã sớm mệt chết rồi.
Còn có thể sống đến bây giờ à?
"Ngươi chú định là không thể sống lâu!" Nhân Hoàng mắng: "Đạo lý khổ nhàn kết hợp mà cũng không hiểu!"
Tô Vũ khit mũi coi thường: "Như nhau thôi, ta mà chết thì ngài cũng không có được ngày nào tốt lành đâu"
Nói đùa qua lại một hôi, hai người biến mất tại chỗ.
Lam Thiên nhìn bọn hắn rời đi thì chỉ mỉm cười, có Nhân Hoàng ở đây kỳ thật Tô Vũ đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều, trước kia hắn nào có thoải mái như vậy, hơn một tháng qua đối với Tô Vũ thật sự có thể xem như nghỉ ngơi.
Thượng giới.
Nhân Hoàng và Tô Vũ đồng thời hiển hiện, rất nhanh, những người khác cũng nhao nhao nhận được mệnh lệnh, cấp tốc hội tụ về thiên địa của Tô Vũ.
Lúc này, số lượng chủ nhân quy tắc vô cùng đông đảo.
Số lượng chủ nhân quy tắc của Nhân Hoàng chỉ tăng lên chứ không hề giảm đi so với trước kia.
Trước đó, dưới trướng Nhân Hoàng có hơn 50 vị chủ nhân quy tắc, chết trận 8 vị, thu phục 4 vị vạn tộc, nhưng bây giờ lại vượt qua 60 vị.
Mà bên phía Tô Vũ dù chết trận 2 vị thì số lượng cũng vượt qua 40 vị.
Tóm lại chủ nhân quy tắc của hai người gộp lại đã vượt qua con số 100.
Đương nhiên, trong thời không trường hà vẫn còn một số vị đang lưu thủ.
Mặc dù như thế, cường giả hội tụ về nơi đây cũng đã vượt quá 60 vị.
Đám người đồng loạt nhìn về phía Tô Vũ.
Mà Tô Vũ lại nhìn về phía Quy đang né tránh ở phía sau.
Ánh mắt của mọi người cũng lập tức tụ tập về trên người Quy.
Về mặt của Quy cực kỳ bất đắc dĩ, thấy Tô Vũ nhìn mình thì không thể làm gì khác hơn là nói: "Vũ Hoàng bệ hạ có gì phân phó sao?"
Tô Vũ cười: "Ngươi nói xem hơn một tháng qua có phải đám bằng hữu của ngươi cũng ổn thỏa rồi không? Có thể giáng lâm bản tôn rồi chứ? Mau ra đây nói rõ thực lực, thủ đoạn của năm người kia đi, thế nào?"
Quy rất bất đắc dĩ: "Chuyện này... Ta sao có thể bán bằng hữu..."
"Vậy quên đi!"
"Đừng!" Quy rất sợ chết, không thể làm gì khác hơn là nói: "Dựa theo vạn giới phân chia thì trong năm người kia có hai vị nhất đẳng và ba vị nhị đẳng. Thực lực của hai vị nhất đẳng đều tương đương với ta, nhị đẳng thì cũng là nhị đẳng đỉnh phong!"
Quy giải thích: "Bọn họ là hảo hữu của ta trong Thiên Môn..."
Một đám người xem thường, hảo hữu mà ngươi cũng hố?
Quy bị mọi người nhìn thì rất bất đắc dĩ, nói nhảm, ta có thể làm gì được?
Đương nhiên, bây giờ y mà chọn tự sát thì tất cả ấn ký sẽ tiêu tán, người trong Thiên Môn cũng có thể cảm nhận được.
Nói cách khác, dùng mệnh để nhắc nhở bọn họ rằng vạn giới rất nguy hiểm.
Nếu không, Quy sẽ chẳng còn cách nào khác.
Quy không thèm để ý tới mọi người nữa, y lại nói: "Vũ Hoàng bệ hạ... Có thể để họ làm giống như ta, nhường đại đạo xong lại nối tiếp một đầu đại đạo khác, để họ có thể góp sức vì Vũ Hoàng bệ hạ?"
Cuối cùng thì y vẫn có chút tình nghĩa bằng hữu mà đưa ra lời cầu tình, bởi vì y biết năm vị lão hữu kia sẽ không có kết cục tốt nào cả.
Phần kháng thì sẽ phải chết không cần nghi ngờ!
Nếu như nhường đạo thì có lẽ còn có chút hi vọng sống giống như y bây giờ, tùy tiện tu một đại đạo thích hợp khác, nhưng tối thiểu còn có thể sống sót, vẫn còn có cơ hội.
Dù năm người cường đại nhưng cũng phải nhìn xem bản thân đang ở đâu.
Nơi này, trời ạ.... hơn 60 vị chủ nhân quy tắc!
Tô Vũ nhất đẳng, Nhân Hoàng nhất đẳng, đám người ở tiền tuyến còn chưa trở lại, trở về thì sẽ càng đáng sợ hơn!
Mà bên phía Tô Vũ cũng có không ít nhị đẳng.
Minh Vương sắp sửa bước vào nhị đẳng, dù sao ông cũng là cường giả nhất đẳng nhiều năm rồi, Tinh Nguyệt đã là nhị đẳng đỉnh phong, tuy nàng gần như không hề xuất thủ nhưng có nàng ở đây thì mọi người có thể khôi phục thương tổn nhẹ trong nháy mắt.
Trừ cái đó ra, bên phía Nhân Hoàng cũng có mấy vị cường giả nhị đẳng ví như hai vị phu nhân của Võ Vương đều đang có mặt ở nơi này.
Chiến Vương vốn là nhị đẳng đỉnh phong giờ chỉ còn giữ vững tam đẳng đỉnh phong, trước mắt vẫn chưa thể bước vào nhị đẳng.
Nhiều cường giả như vậy thì sao có thể địch nổi?