Tô Vũ vừa đi, ánh mắt Lạc Vân khẽ biến, y nhủ thâm: "Tối thiểu phải có 12 đạo lực lượng"
Lợi hại!
Loại tồn tại này tự mình mở lãnh địa cũng không có vấn đề gì, bất quá xem ra Hắc Mộ không có tâm tư ấy, Thiên Mộ lĩnh mà diệt vong thì có lẽ đối phương thực sự sẽ đến Tử Linh Địa Ngục, một khi quật khởi ở bên đó thì chẳng mấy chốc sẽ trở thành đại nhân vật trong cấm địa.
"Kết thiện duyên cũng tốt!"
Lạc Vân cười khẽ, rất nhanh y nhìn về phía thị nữ bên cạnh: "Ngươi tới tầng một, nếu Hắc Mộ đạo hữu cần gì mà không quá mức thì đều thỏa mãn hắn! Cường giả 12 đạo lực lượng rất mạnh, ta thấy hắn vừa rồi có hứng thú với ngươi, nếu như may mắn có lẽ ngươi cũng sẽ có được một ít chỗ tốt"
"Đa tạ đại nhân!"
Thị nữ kia lập tức mừng rỡ, cảm tạ xong bèn vội vàng bay tới tầng một.
Mà bấy giờ tâm tình Tô Vũ thật sự rất tốt.
Tầng một thú vị hơn các tầng khác nhiều, loại đại đạo tạp nham nào cũng có, hiển nhiên có lẽ những người này ngay từ đầu cũng không tu luyện Thân thể đạo mà là tán tu ở địa phương khác, hoặc là lãnh địa phá diệt, hoặc là bởi vì nguyên nhân gì đó mà lưu lạc đến bên này.
Mà hiển nhiên họ không được Quy coi trọng.
Thế nhưng đối với Tô Vũ thì đại đạo càng nhiều càng tốt, càng tạp càng tốt, hàng mẫu nhiều thế này cũng thuận tiện cho hắn dò xét làm thế nào để dung nhập đại đạo.
"Rất tốt!"
Bớt đi nhiều thời gian cho bản thân, Tô Vũ rất thích nơi này, tu đạo mà không cần chém chém giết giết, ngụy trang một chút rồi sống chung hòa bình, chẳng phải rất tốt sao?
Rất nhanh, Tô Vũ giương tay vô một cái, trong nháy mắt một nhóm người ở tầng một đã biến mất, những người khác thấy được thì có kẻ sợ hãi cũng có kẻ đờ đẫn.
Họ sớm đã thành thói quen với tình cảnh này!
Ở nơi đây, kẻ yếu không có bất kỳ tiếng nói gì.
Còn có một số người lộ ra ánh mắt hâm mộ sùng bái, cường giả ở nơi đây dù cho phạm phải sát nghiệt ngập trời thì cũng là đối tượng để mọi người sùng bái, đây thực sự là một thế giới bệnh hoạn đang dần đi về hướng hủy diệt.
Ngày hôm nay, Tô Vũ tiến vào Quy Vân Sơn, hắn không do dự chút nào, lập tức bắt tay vào nghiên cứu dung hợp đại đạo.
Văn Vương nhíu mày nhìn phương xa.
Bên cạnh, Võ Vương hưng phấn như vừa hoàn thành nghiệp lớn gì đó, thấy Văn Vương nhíu mày thì hồi: "Làm sao vậy?"
Văn Vương im lặng.
Không có gì, chỉ là cảm thấy rút lực lượng thiên địa khó hơn trước nhiều.
Sau khi nhận được giày, có liên hệ với thiên địa, thực lực Tô Vũ còn cường đại hơn, tốc độ y rút lực lượng thiên địa khá nhanh, nhưng không lâu trước đó y thử rút lực lượng thì bỗng cảm thấy chậm chạp.
Tô Vũ đã xảy ra chuyện rồi ư?
Hay hắn đã đóng cửa Thiên Môn?
Vạn giới gặp phải vấn đề gì sao?
Hay Thiên Môn của hắn bị động đóng lại, cắt đứt liên hệ với vạn giới?
Nếu là loại cuối cùng thì chỉ chứng tỏ một khả năng, gia hỏa này đã tiến vào trong Thiên Môn!
Văn Vương trầm tư, kết quả sẽ là loại nào?
Dù là loại nào, Văn Vương cũng không nhịn được muốn thở dài.
Làm gì vậy?
Ta mới vừa liên kết thiên địa và rút được lực lượng, còn chưa rút được bao lâu thì tiểu tử này đã chặt đứt mất rồi, tuy không phải không thể rút ra chút nào nhưng bây giờ không rút được nhiều.
Không có lực lượng thiên địa, Văn Vương y cũng là cường giả nhất đẳng tuyệt đỉnh nhất, nhưng có đại lượng lực lượng thiên địa thì y mới là chí cường giả chân chính.
Hiện tại lực lượng ít, tốc độ rút chậm sẽ ảnh hưởng đến ta, mất công ta cao hứng vài ngày.
Văn Vương đau đầu.
Y nhìn về hướng kia, dường như Quy đã biến mất.
Lão đã bị Tô Vũ giết rồi ư?
Rốt cuộc Tô Vũ có tiến vào trong Thiên Môn hay không?
Có vẻ hắn còn yếu, xét từ cường độ Thiên Môn thì có khả năng đạt tới nhất đẳng, nhưng dù vậy khi ở trong Thiên Môn cũng sẽ dữ nhiều lành ít.
"Nhìn cái gì vậy?"
Võ Vương lại hỏi, ngươi xem cái gì mà nhìn lâu thế?
Chờ Văn Vương hoàn hồn, Võ Vương mới hưng phấn nói: "Đừng nhìn nữa, lão nhị, ta có cảm giác mình chỉ còn thiếu một chút nữa thôi là có thể vượt qua ranh giới kia rồi"
Cái ranh giới gì?
Ranh giới chí cường giả, vượt qua 31 đạo bước vào 32 đạo, siêu thoát nhất đẳng chân chính.
Biết bao nhiêu người đã ngã xuống ở một bước này.
Mà nay một vài chủ nhân cấm địa cũng chưa thể bước vào cảnh giới ấy, khi vượt qua nó chênh lệch sẽ rất rõ ràng, tới một bước này thì mới thật sự có thực lực nghịch thiên.
Võ Vương bị động chịu đánh nhiều năm, liên thủ cùng Văn Vương mà vẫn bị đánh. Vị ở Vĩnh Sinh Sơn kia đã bước vào cái khảm này, dù chỉ kém lực lượng một đạo nhưng hai đánh một mà vẫn không địch nổi đối phương.
Văn Vương khẽ gật đầu: "Ngươi cảm thấy mình có thể lập tức bước vào cảnh giới này nhưng cũng có thể sẽ phải mất rất lâu, đừng cao hứng quá sớm"
Có lẽ ngày mai Võ Vương sẽ đột phá, cũng có thể là 10 năm hoặc là cả đời.
Võ Vương bĩu môi rồi cười nói: "Lão nhị, ngươi dạy ta đi, phải làm gì để vượt qua một bước đó? Ta không có cảm giác đặc biệt gì"
Văn Vương tạm bỏ quaq vấn đề của Tô Vũ, nghĩ nhiều cũng vô dụng.
Tô Vũ mà tới, theo chút hiểu biết đơn giản và phỏng đoán của y thì hắn sẽ không tình nguyện làm người bình phàm kín tiếng, sớm hay muộn cũng sẽ gây ra động tĩnh, y không cần nóng nảy.
Thái Sơn sắp đột phá, chuyện này cần được coi trọng hơn!
Nếu hắn thành công thì bọn họ sẽ có hi vọng giải quyết được Pháp lớn hơn.
Văn Vương tự hỏi một chút rồi mở miệng đáp: "Lực lượng 31 đạo và lực lượng 32 đạo nhìn như chênh lệch không nhiều nhưng thực tế thì ngươi đã được cảm nhận rồi, hai chúng ta đều có 31 đạo lực lượng nhưng liên thủ lại vẫn không thể đối phó Pháp, một đạo lực lượng nhưng chênh lệch lại cực lớn"
Võ Vương gật đâu.
Hắn không thích động não nhưng hắn thích nghe người ta luận đạo, đặc biệt là Văn Vương và Nhân Hoàng luận đạo.
Không chỉ vậy, dù là kẻ yếu luận đạo thì Võ Vương cũng có hứng thú lắng nghe.
Hắn tu luyện đến bây giờ, bởi vì có Văn Vương và Nhân Hoàng nên hắn luôn lười suy nghĩ, chỉ hứng thú với cảm ngộ đại đạo: "duy võ nhất thuần" cũng không hẳn là nghĩa xấu!
Võ Vương thích luận đạo cùng người khác, tuy nhiên hắn thích nghe hơn, hắn ăn nói vụng về, nhiều lúc không thể giải thích rõ cảm giác của mình.
"Lực lượng 16 đạo đến 31 đạo có chênh lệch nhưng không quá rõ ràng, một đạo một nấc thang nhưng 16 đạo giết 17 đạo hay thậm chí là 18,19 đạo cũng không phải chuyện bất khả thi"
Võ Vương lại gật đầu.
Văn Vương nói tiếp: "Ta có nghịch thiên không? Nhưng ở đây ta chỉ có lực lượng 31 đạo, ta có thể giết Pháp được không?"
Võ Vương lắc đầu.
Không thể, dù chỉ kém một đạo lực lượng và thế trận còn là 2 đánh 1, hơn nữa Văn Vương còn rất nghịch thiên - ít nhất Võ Vương cảm thấy y nghịch thiên hơn đa số chủ nhân cấm địa - nhưng Văn Vương vẫn không thể nghịch phạt Pháp trong tình huống như vậy.
Tuy nhiên, dù không làm gì được Pháp nhưng đối phương cũng không thể giết được Văn Vương, nếu là người bình thường thì đáng lẽ đã bị đối phương bắt được sơ hở và đánh chết sau vài lần giao thủ.