Tô Vũ và Lạc Vân cùng hạ xuống trên đỉnh Quy Nguyên Sơn, nơi này có một đại điện nằm ngay trên đỉnh mứt quả.
Đây đại khái cũng là cung điện của Quy.
Bất quá, lúc này Quy không có mặt nên cũng chẳng có sinh linh nào dám đến gần.
Lạc Vân nhìn về phía Tô Vũ, nói: "Đạo hữu cứ ở lại nghỉ ngơi đi, ta sẽ nghĩ biện pháp, nếu đạo hữu cần phân phó gì thì ta sẽ cho người đến xử lý.."
Dứt lời, gã khẽ vẫy vẫy tay, ngoài đại điện có một vị nữ tử yểu điệu đi tới, khẽ thi lễ với Tô Vũ, dịu dàng nói: "Nô tỳ Thính Vũ, đại nhân có gì phân phó xin cứ nói với nô tỷ là được!"
Tô Vũ khẽ gật đầu không nói gì, ngồi xếp bằng trong đình đài ngoài đại điện, Lạc Vân rời đi rất nhanh, xem bộ dáng là đi nghĩ biện pháp để liên hệ với Quy. Tại vô tận hư không này muốn liên lạc với ai thì cũng rất phiền phức, có đôi khi còn phải thông qua một chút bảo vật hoặc là ý chí lạc ấn mà cường giả lưu lại mới có thể liên hệ được với đối phương.
Lạc Vân rời đi, Thính Vũ nhanh nhẹn rót trà cho Tô Vũ.
Tô Vũ yên lặng quan sát một chút, Thân thể đạo.
Thực lực cũng coi như không tệ.
Dựa theo cách nói của vạn giới thì cũng chính là lực lượng Hợp đạo.
Một thị nữ của Quy cũng đã là Hợp Đạo cảnh.
Bất quá ở đây thì điều đó cũng khá bình thường, người ít nên đều là tỉnh anh, quá yếu thì đã bị đào thải.
Ở trong cổng, đạo nghĩa mạnh được yếu thua thể hiện rất rõ ràng, so với vạn giới còn rõ ràng hơn rất nhiều.
Trong thời gian nhất định, ngươi không có cách nào cung cấp đủ hỏi báo cho chủ nhân nơi đây thì ngươi sẽ bị đuổi ra ngoài, ngươi sống hay chết thì phải xem vận khí của ngươi.
Bao gồm cả ở trong cấm địa cũng là như thế.
Nhiều người thì những kẻ yếu sẽ bị đào thải, mạnh được yếu thua, cường giả đi đến đâu đều có cơm ăn, kẻ yếu đến chỗ nào cũng sẽ bị người ghét bỏ.
Tỉ như cường giả nhị đẳng như Lạc Vân chẳng hạn, mặc dù không đồng đạo với Quy nhưng vấn đề cũng không lớn lắm, y tuần tra nguy hiểm ở phụ cận, Quy cũng vui vẻ vì có người giúp đỡ. Dù sao một vị nhị đẳng tự mình mở ra lãnh địa cũng không thành vấn đề.
Tô Vũ nâng chung trà lên, chậm rãi uống trà, đại điện của Quy cũng khá thú vị, nơi này cứ như là trong suốt, có thể quan sát toàn bộ Quy Nguyên Sơn.
Quy Nguyên Sơn được chia làm chín tầng.
Cung điện của Quy nằm ngay tại tầng thứ chín.
Càng cao thì cường giả càng nhiều.
Tầng một phần lớn đều là một nhóm già yếu tàn tật, thậm chí còn có không ít hài đông, cường giả thì rất ít, cho dù có một số Vĩnh Hằng thì cũng là thương thế không nhẹ, hoặc là thọ nguyên gần cạn.
Mạnh yếu phân rất rõ ràng, mà chủng tộc nơi này cũng không giống nhau, rất tạp, rất hỗn loạn.
Loại người gì cũng có!
Tô Vũ cảm ứng thử một chút, hắn cảm thấy hơi cổ quái, trong Thiên Môn cứ như là một nồi thập cẩm, chủng tộc gì cũng nhét đến cùng một chỗ, thậm chí rất nhiều kẻ đều là hỗn huyết.
Ở đây, sinh tồn mới là thứ quan trọng hàng đầu.
Phân chia chủng tộc tựa hồ không quá rõ ràng, Tô Vũ thậm chí còn cảm nhận được một số khí tức của Nhân tộc nhưng cũng rất lộn xộn, dựa theo cách nói của Nhân cảnh thì đây hẳn là tạp huyết, mà còn là lại tạp rất triệt để.
Thậm chí có một số kẻ yếu dù chứa đựng khí tức Nhân tộc thì trên thân cũng sẽ hiện ra một chút đặc thù của các tộc khác.
Trong thiên địa này, đại đạo nhiều nhất chỉ có hai loại.
Một là Thân thể đạo, một là đại đạo mà Lạc Vân tu luyện, Tô Vũ phán đoán đó hẳn là một loại binh khí loại đại đạo, hắn nhìn thấy không ít người đều đeo binh khí cùng loại với dây thừng, khả năng đây chính là đại đạo của Lạc Vân.
Quan sát hồi lâu, Tô Vũ liếc nhìn về phía thị nữ bên cạnh, ánh mắt của hắn trở nên hơi khác thường.
Thị nữ kia thấy Tô Vũ nhìn mình thì mỉm cười nhu hòa, không quá mị hoặc nhưng tràn đầy nhu tình, đối với những người này, nếu có thể gây dựng quan hệ với cường giả thoải mái hành tẩu trong hư không như Tô Vũ thì đó chính là cơ hội phất lên như diều ĐặP BÌó.
Đáng tiếc, thị nữ này không biết tâm tư của Tô Vũ, hắn chỉ đang nghĩ có nên bóc đại đạo của nàng ra rồi sau đó dò xét một chút, thử xem có thể dung nhập đại đạo hay không, hoặc là giải phẫu nghiên cứu xem thế nào?
Nếu Thính Vũ biết tâm tư của Tô Vũ thì đại khái nàng sẽ chẳng thể lộ ra ánh mắt nhu mì nữa mà sẽ là hoảng sợ.
Tô Vũ nhìn chằm chằm Thính Vũ, không biết qua bao lâu tiếng cười của Lạc Vân truyền đến: "Hắc Mộ đạo hữu đi đường bôn ba, chỉ bằng ta an bài một nơi để đạo hữu nghỉ ngơi trước?"
Y cười hơi mập mờ, bất quá cũng không quá để ý bởi vì đây đều là việc nhỏ.
Tu luyện đến cảnh giới của họ thì nữ sắc đều là râu ria không đáng kể.
Thực lực cụ thể của Tô Vũ thế nào thì Lạc Vân không tiện dò xét, nhưng y cảm giác không kém y là bao, đều là cường giả nên những vấn đề nhỏ như vậy y cũng không ngại giúp Tô Vũ giải quyết.
Tô Vũ nhìn gã hơi nhíu mày: "Mấy chuyện đó nói sau, đạo hữu có liên hệ được với Quy đại nhân không?"
"Tạm thời đại nhân còn chưa đáp lời"
Lạc Vân lắc đâu: "Nhưng đại nhân thấy được thì nhất định sẽ hỏi đáp, hiện tại không biết là do rời đi quá xa hay là đang ở trong phạm vi cấm địa nào đó nữa"
Trong phạm vi cấm địa thì sẽ có cường giả phóng xạ thiên địa nên rất khó liên hệ.
Dứt lời, y lại nói: "Hay là đạo hữu cứ chờ chút đã, có lẽ đại nhân sẽ trả lời nhanh thôi!"
Tô Vũ thở dài: "Được rồi, cứ như vậy đi, ta cũng chỉ có thể chờ đợi! Ta đã tận lực rồi, nếu Mộ đại nhân về trễ, Thiên Mộ lĩnh biến mất.... Ta cũng chẳng có cách nào!"
Nói rồi hắn lại thở dài một tiếng: "Thật sự không được thì ta sẽ đi Tử Linh Địa Ngục, mặc dù nguy hiểm nhưng cũng là cơ duyên, Thiên Môn sắp mở, nghe nói thế lực của Tử Linh Chi Chủ đại nhân ở vạn giới cũng không nhỏ, chỉ cần không chết thì sẽ có tiền đỏ"
Lạc Vân gật đầu: "Ta rất hâm mộ đạo hữu vì đã tu luyện chính Âm Tử đại đạo, toàn bộ vô tận hư không nhiều cấm địa như vậy, Tử Linh Địa Ngục vô cùng cường đại, vào đó là tốt nhất nhưng lại quá khó... Những năm qua rất nhiều người muốn tu luyện đại đạo liên quan đến tử vong, đáng tiếc không có thiên phú thì không được, nếu không, ta cũng rất muốn tu luyện"
Có thể đi vào Tử Linh Địa Ngục là điều rất tốt, một sự tồn tại kinh khủng sẽ che chở ngươi, nội bộ chém giết không ngừng là điều bình thường, nhưng nguy cơ từ bên ngoài lại không lớn.
Bất quá Lạc Vân lại khẽ cười nói: "Có điều ta khuyên đạo hữu vẫn đừng tới bên kia vội, nghe nói gần đây vạn giới Văn Vương thường xuyên tới đó, trước đấy thậm chí ngay cả Vĩnh Sinh Sơn Chủ đại nhân cũng đến... Một khi gặp được những người này thì sẽ phải chết không cần nghi ngờ!"
Tô Vũ nhíu mày: "Bọn họ đến đó làm gì?"
"Điều này thì ta cũng không rõ"
Lạc Vân cười đáp: "Đều là sự tồn tại đỉnh cấp, chúng ta ở trước mặt họ chẳng là cái thá gì, huống chi, họ cách chúng ta cũng xa, chỉ cần họ không đánh tới chỗ chúng ta là ổn"
Tô Vũ tỏ ra xem thường: "Thật sự tới thì cũng chưa chắc sẽ để ý đến chúng ta, mặc dù chúng ta cũng là chủ nhân quy tắc, thậm chí trong số chủ nhân quy tắc cũng không tính là yếu nhưng hơn 10 đạo lực lượng đối với họ thì đâu tính là gì"
Lòng Lạc Vân run run, hơn 10 đạo lực lượng!
Gia hỏa này còn mạnh hơn cả mình!
Y lập tức càng khách khí hơn hẳn: "Cũng đúng, đạo hữu có cần gì nữa không?"
"Không cần!"
Tô Vũ lắc đâu: "Tìm một chỗ để ta nghỉ ngơi là được, không cần đạo hữu một mực tiếp đón ta, đạo hữu nên tuần tra thì cứ tuần tra đi thôi"
Hắn bỗng nhiên nói tiếp: "Đúng rồi... Có phế vật nào chẳng cần tới không? Ta tu luyện Âm Tử đại đạo, nơi đây âm khí quá nhạt, không cần tạp vật, ta xử lý một vài phế vật là được, miễn cho ta phải tự mình đi tìm lại khiến đạo hữu thêm phiền!"
Lời này vừa nói ra, Lạc Vân lập tức đã hiểu ngay rằng tên này muốn lợi dụng người chết để tu luyện.
Tu luyện đạo này thật sự có vẻ rất tà.
Y ngẫm nghĩ, rất nhanh bèn nói: "Cũng không coi là chuyện lớn... Nếu đạo hữu không ngại thì phế vật ở tầng một cứ tùy tiện dùng. Nhưng trên tầng một mong rằng đạo hữu đừng làm loạn"
Lạc Vân đưa ánh mắt ý nhắc Tô Vũ tự hiểu, người từ tầng hai trở lên thì đều là hữu dụng.
Tầng một là những kê có cũng được mà không có cũng chẳng sao, thậm chí lúc nào cũng có thể bị đuổi ra, cường giả tu luyện Tử Vong đại đạo thường sẽ chờ bên ngoài cấm địa, mỗi một lần cấm địa đuổi người thì đều là thịnh yến của những kẻ như bọn họ.
Tô Vũ cười đáp: "Ta có chừng mực, yên tâm đi, đây là địa bàn của Quy đại nhân, ta cũng không dám tạo sát nghiệt lung tung, dù sao Âm Tử đại đạo không phải chuyên về giết chóc, giết nhiều cũng vô dụng"
"Ta hiểu!"
Lạc Vân cười gật đầu: "Vậy đạo hữu cứ tự nhiên, ta sẽ căn dặn trước, những người khác sẽ không làm phiền đạo hữu"
"Đa tại"
"Khách khí!"
Lạc Vân vẫn tương đối khách sáo, mà Tô Vũ cũng lộ ra nụ cười nhàn nhạt, hắn đã đoán được kết quả này, một vị cường giả nhị đẳng vô luận như thế nào cũng sẽ hữu dụng hơn đám phế vật có khả năng bị xua đuổi kia.
Đối với Quy, người trong tầng một thật ra chỉ thêm lãng phí lương thực, lãng phí lực lượng thiên địa mà thôi.
Tô Vũ cũng không hứng thú giết người, hắn chỉ muốn thử nghiên cứu xem dung nhập đại đạo thế nào, những người này đã trở thành mục tiêu phù hợp của hắn.
"Vậy ta đi một chút sẽ trở lại!"
Tô Vũ cười khẽ, trong nháy mắt đã biến mất tại chỗ.