Giờ khắc này, Tuyết Long vô cùng nóng ruột, Kim Phong thì râu rĩ hỏi: "Phải làm thế nào thì Hắc Mộ đại nhân mới bằng lòng buông tha chúng ta?"
Nếu điều kiện của mình không thể dao động Hắc Mộ thì chỉ có thể hy vọng Hắc Mộ có yêu cầu nào đó, nếu không bọn họ chắc chắn sẽ phải chết.
Ở địa phương quỷ quái này, sau khi bắt được địch nhân thì đánh chết mới là an toàn nhất.
"Chờ ta bắt được Đao Chủ đã rồi nói"
Tô Vũ nở nụ cười: "Hy vọng Đao Chủ ngu xuẩn mắc bẫy giống các ngươi, không thì hai ngươi sẽ khiến ta gặp chút phiền toái đấy"
Quả nhiên hắn vẫn muốn bắt Đao Chủ.
Tuyết Long cẩn thận phán đoán, Đao Chủ sẽ mắc mưu ư?
99% là vậy, Tô Vũ quá giỏi mê hoặc lòng người.
Tuyết Long cảm thấy Đao Chủ chắc chắn sẽ trúng bẫy, chỉ có một vấn đề là Đao Chủ có tiến vào vạn pháp lĩnh vực của Hắc Mộ hay không? Nếu gã không tiến vào thì động tĩnh giao chiến sẽ không nhỏ, Hắc Mộ có thể mạnh mẽ xuống tay với Đao Chủ hay không?
Có lẽ kết cục sẽ giống nàng mà thôi!
Tuyết Long đã đoán trước được kết quả, nàng không có chút chờ mong nào.
Trừ khi trí tuệ Đao Chủ bỗng nhiên tăng mạnh, vạch trần âm mưu của Hắc Mộ, hoặc là Đao Vực có thù oán sâu nặng với Vĩnh Sinh Sơn, gã vừa gặp Hắc Mộ đã muốn giết, không thì có ai không tin những lời hắn nói chứ?
Tuyết Long bi quan, nhưng suy xét cẩn thận thì cảm thấy có lẽ vẫn còn cơ hội sống sót, nếu không thì Hắc Mộ đã phải giết nàng và Kim Phong ngay lúc này rồi.
Tuyết Long không ngừng tự hồi, cuối cùng chỉ còn lại cảm giác bất đắc dĩ.
Nàng đường đường là cường giả 16 đạo, sao có thể bị lừa dễ dàng như vậy? Càng nghĩ lại càng hối hận.
Tô Vũ mặc kệ nàng đang nghĩ gì.
Tuyết Long không phải người đầu tiên bị hắn lừa, hắn từng lừa rất nhiều người, Tuyết Long thì tính là gì chứ.
Thật thật giả giả, có mấy người sẽ không bị lừa?
Trời sinh ra hắn là người đáng tin cậy, vậy thì mọi người có thể không tin ta sao?
Hắn mất một ngày để tới Đao Cốc.
Nhìn từ xa đã thấy lãnh địa hình dáng trường đao, đó chính là lãnh địa do Đao Chủ sáng lập.
Đao Chủ mới vừa trở về chưa lâu, đao khí rất nông.
Quan sát từ xa, Tô Vũ thấy mọi cường giả trong Đao Cốc đều mang theo bội đao, khí tức sát phạt nồng đậm, xem ra Đao Chủ không phải người lương thiện.
Khả năng chiến đấu của cường giả tu đao đều không tệ.
Xem ra thái độ với Đao Chủ phải nhu hòa một chút, Tô Vũ âm thầm phân tích trong lòng. Đao Chủ không giống Tuyết Long, hắn phải thay đổi kế sách.
Mười phút sau.
Đao Chủ mang theo ba vị cường giả nhị đẳng tới đây, gã cảnh giác nhìn về phía Tô Vũ.
Đao Chủ râu ria xồm xoàm trông có vẻ lôi thôi, sắc mặt lãnh khốc, lạnh lùng nói: "Vĩnh Sinh Sơn ư?"
Tô Vũ mỉm cười, đại đạo bảy màu sặc sỡ hiện ra: "Cần chứng minh nữa không?"
Đao Chủ nhướng mày: "Không ngờ người Vĩnh Sinh Sơn lại tới đây, quả là khách ít đến.
Khách quý tới Đao Cốc ta sao không trực tiếp tiến vào, lén lút như vậy làm gì?"
"Phải cẩn thận để tránh bại lộ tình báo mà thôi"
Tô Vũ mỉm cười, thái độ nhu hòa, dù thái độ đối phương không thân thiện nhưng dường như hắn không thèm để ý.
Người bình thường gặp sứ giả cấm địa thì sẽ không vô duyên vô cớ xử lý người ta, dù là Tô Vũ thì cũng vậy, dù sao cũng phải tìm hiểu mục đích trước đã.
Hơn nữa Tô Vũ tỏ thái độ rất tốt, Đao Chủ không lạnh lùng như trước, gã mở miệng hồi: "Đạo hữu tìm ta có chuyện gì?"
"Có quan hệ đến Lục Phương Sơn"
Tuyết Long đang bị Tô Vũ cầm tù ai oán trong lòng.
Xong rồi. Đao Chủ gặp Hắc Mộ nhưng không lập tức đánh chết hắn, cũng không nghi ngờ thân phận hắn, điều này chứng tỏ Đao Chủ đã mắc bẫy.
Nàng đã đoán được kịch bản kế tiếp sẽ ra sao, chắc chắn sẽ không khác gì lúc đối phó với nàng.
Quả nhiên vài phút sau Đao Chủ kinh ngạc hỏi lại: "Chủ nhân Lục Phương Sơn đều chết rồi ư? Tất cả đều là kế hoạch của Hắc Mộ ư? Hắn là người Tử Linh địa ngục sao?"
Đao Chủ vô cùng kinh hãi, sau đó gã cười lạnh: "Lúc trước ta cũng đoán như vậy. Ta biết ngay mà, sao mấy người kia có thể không xuất hiện lần nào như vậy được chứ, nhưng Tuyết Long không tin ta, giờ phải cho nàng biết là ta không lừa nàng mới được"
Tuyết Long hoàn toàn tuyệt vọng.
Ta không tin ư?
Ta chỉ nói là phải thăm dò đã, đồ ngu ngốc, lúc này khinh bỉ ta có cảm giác thành tựu lắm ư?
Thôi, ta chờ ngươi vào đây cùng ta.
Lát nữa tất cả cùng là tù nhân, ngươi sẽ biết chỉ số thông minh của mình có bao nhiêu.
Tô Vũ cười nịnh nọt: "Đao Chủ đoán đúng rồi, ngài thật thông minh! Hiện giờ Hắc Mộ muốn mọi người đến Lục Phương Sơn chính là để một lưới bắt hết"
Đao Chủ không cho là đúng: "Không có Lục Phương chỉ chủ, ta liên thủ cùng Tuyết Long thì bọn họ đối phó với chúng ta bằng cách nào?"
Tô Vũ lắc đầu: "Không thể nói vậy, sứ giả của Tử Linh địa ngục có thực lực rất mạnh.
Dù sao đối phương cũng là cấm địa có thực lực cường đại, chúng ta có thể khinh thường Hắc Mộ nhưng không thể khinh thường Tử Linh Chi Chủ, nếu không coi trọng Tử Linh địa ngục... vậy coi như ta chưa nói gì đi, Đao Chủ quá mức tự đại, ta không dám hợp tác với ngài"
Đao Chủ bị kích thích, sắc mặt hơi khó coi, nhưng gã ngẫm nghĩ thì thấy cũng đúng, Tử Linh địa ngục không phải thế lực nhỏ yếu, đó là nơi còn mạnh hơn cấm địa bình thường.
Gã buồn bực: "Bổn tọa chỉ chướng mắt tên Hắc Mộ kia, chưa từng nói Tử Linh địa ngục nhỏ yếu"
Tô Vũ mỉm cười: "Đúng vậy, đây mới là khí độ cường giả nên có. Chúng ta có thể căm thù đối thủ nhưng không thể khinh thường đối thủ, Tử Linh địa ngục mà dễ giải quyết như vậy thì đã bị các đại cấm địa giải quyết lâu rồi, còn cần chờ tới bây giờ sao?"
Đao Chủ gật đầu, gia hỏa Vĩnh Sinh Sơn này nói cũng có đạo lý.
Hơn nữa hắn không cao ngạo không nóng nảy, có khí độ của sứ giả thế lực lớn.
Đao Chủ hôi: "Giờ sứ giả muốn ta và Tuyết Long giúp Vĩnh Sinh Sơn, chúng ta đắc tội Tử Linh địa ngục như vậy thì sẽ được gì?"
Tô Vũ có thể bức bách Tuyết Long nhưng với làm vậy với Đao Chủ thì có thể khiến gã sinh lòng phản nghịch, bởi vì tình huống hiện tại của Vĩnh Sinh Sơn không tốt lắm.
Tô Vũ đáp: "Sắp tới cấm địa sẽ hiệp thương phân chia danh ngạch cho một vài lãnh địa. Ta biết thực lực Đao Chủ như vậy sẽ không thiếu danh ngạch, Đao Chủ chắc chắn có thể ra ngoài, nhưng một mình ra ngoài khác việc có thể mang theo thủ hạ. Nếu giải quyết được Lục Phương Sơn, dù Vĩnh Sinh Sơn ta đang gặp khó khăn thì vẫn có thể cho Đao Chủ chừng 10 danh ngạch"
Đao Chủ dao động.
Tô Vũ lại nói: "Huống chi, nếu Lục Phương Sơn thành công thì cấm địa có thể chia bao nhiêu danh ngạch cho Đao Cốc? Dù Đao Chủ có chút liên hệ với Đao Vực nhưng Đao Vực có thể cho ngài bao nhiêu danh ngạch?"
Đao Chủ trầm tư, sau một lúc lâu, gã mở miệng nói: "Đúng 10 danh ngạch, ta sẽ giúp ngươi đối phó Hắc Mộ"
Tô Vũ mỉm cười gật đầu: "Được, đối với chúng ta mà nói, phá hoại âm mưu của Tử Linh địa ngục mới là điều quan trọng. Cái gọi là danh ngạch, người ngoài không hiểu nhưng chắc Đao Chủ vẫn biết chút chân tướng, nói khó nghe thì đó chỉ là đám quân tiên phong cho cấm địa mà thôi, nhiều hay ít cũng không ảnh hưởng đến toàn cục"
Tuy hơi khó nghe nhưng đây là lời nói thật.
Tô Vũ tiếp tục nói: "Phiển Đao Chủ đi cùng ta một chuyến đến gặp Tuyết Long. Nàng ta đến từ Long Vực, Long tộc ngu dốt, giảng đạo lý thì bọn họ cũng chưa chắc đã hiểu, không sáng suốt được như Đao Chủ, ta cần Đao Chủ giải thích cho nàng hiểu"
Đao Chủ cười lớn, gã thích nghe lời này.
Gã lên tiếng: "Được thôi, quả thật Tuyết Long có hơi ngu đốt nhưng thực lực không tệ"
Tuyết Long cười lạnh.
Ai ngu, ngươi không tự biết thân biết phận à?
Ngươi còn ngu hơn ta đấy!
Hắn chỉ nói mấy câu mà thôi, còn chẳng cần uy hiếp, vậy mà ngươi đã trúng kế rồi.