Tô Vũ mở lời: "Thời gian khẩn cấp, ta nghe nói tốc độ tu đao giả ngự đao cực nhanh.
Tốc độ vạn pháp lĩnh vực của ta cũng rất nhanh, Đao Chủ muốn tiến vào vạn pháp lĩnh vực đi cùng ta hay mất công ngự đao mang ta đi một chuyến?"
Đao Chủ cười nhạo: "Vạn pháp lĩnh vực không yếu nhưng sao có thể nhanh bằng tốc độ của ngự đao giả chúng ta? Sứ giả đến chỗ ta đi"
Tô Vũ chỉ cho gã hai lựa chọn là ngươi đi cùng ta hoặc ta đi cùng ngươi, không hề nhắc đến việc tự đi.
Đây là bẫy ngôn từ, có đôi khi đưa ra nhiều lựa chọn sẽ khiến người ta do dự. Mà hiện tại hắn chỉ cho Đao Chủ hai lựa chọn và xu nịnh vài câu là Đao Chủ đã mắc bẫy, đồng ý để Tô Vũ bước lên đại đao của gã.
Một thanh trường đao hiện ra rồi phóng to, Tô Vũ mỉm cười bước lên.
Hắn nhìn thoáng qua ba vị nhị đẳng dưới trướng Đao Chủ: "Mấy vị cũng muốn đi theo sao? Thực lực không tôi nhưng nếu đi thì vẫn phải cẩn thận, Hắc Mộ và sứ giả Tử Linh địa ngục đều có thực lực khá mạnh"
Đao Chủ xua tay: "Thôi, các ngươi về đi, mấy ngày nữa đi theo người lãnh địa khác. Khi đó có lẽ chúng ta đã chiếm được Lục Phương Sơn, đến lúc ấy tới tiếp nhận địa bàn là vừa"
Đao Chủ cười lớn nói với Tô Vũ: "Vĩnh Sinh Sơn sẽ không để ý đến chút tài nguyên của Lục Phương Sơn đâu, đúng không?"
Tô Vũ lắc đầu: "Không sao cả, nhưng có khả năng phải phân chia với Tuyết Long, đây coi như thù lao của các ngươi"
"Vậy là tốt rồi"
Đao Chủ nở nụ cười, xem ra thu hoạch sẽ không nhỏ.
Tuyết Long và Kim Phong nhắm mắt chữa thương.
Thôi, chúng ta coi như mình không nghe thấy, nói mấy câu thôi mà tên ngốc này đã cho Hắc Mộ lên đao của gã, lại còn đuổi ba vị cường giả dưới trướng về, nếu bọn họ ở lại thì Hắc Mộ sẽ phải phí chút công phu mới bắt được Đao Chủ. Giờ thì chẳng còn gì ngăn cản được nữa.
Vài phút sau, trường đao lao đi.
Khuôn mặt Đao Chủ tràn đầy vui mừng, tâm tình gã không tôi.
Dọc đường đi, sứ giả cấm địa lộ vẻ tán thưởng như đang kinh ngạc vì tốc độ ngự đao của gã.
Vạn pháp lĩnh vực rất nổi danh nhưng xem ra tốc độ của vị sứ giả này không nhanh lắm.
Tô Vũ cảm khái: "Đao pháp chi đạo của Đao Chủ thật cường đại, đao khí tận trời, nếu ra ngoài dung hợp đao pháp đạo của vạn giới thì ta tin rằng một vị tân chủ nhân cấm địa sẽ ra đời sớm thôi"
Đao Chủ bị tâng bốc có chút xấu hổ, gã ho khan một tiếng: "Không khoa trương đến vậy, nhưng sau khi rời khỏi đây, giết vài cường giả đao đạo vạn giới, ta cảm thấy mình có thể đạt đến lực lượng 27-28 đạo"
Tô Vũ mỉm cười gật đầu, sau đó hắn cúi đầu nhìn trường đao: "Đao Chủ, ngài tu đao, nếu có người khống chế cây đao này thì thực lực ngài sẽ giảm xuống ư?"
Đao Chủ bật cười: "Đao chính là cánh tay, là sinh mệnh của tu đao giả, sao có thể bị người khác không chế? Đao còn người còn, đao vong người vong"
Nực cười, ai có thể khống chế đao của ta?
Nếu có thể khống chế thì gã có đao hay không cũng không quan trọng, bởi vì cường giả như vậy chắc chắn có thể giết gã.
Gã cảm thấy sứ giả này vừa hỏi một vấn đề ngu ngốc.
Tô Vũ ngồi xổm xuống, sờ đại đao cảm khái: "Đao tốt, ta có cảm giác cây đao này mạnh hơn một cây đao ta từng gặp năm xưa"
Đao Chủ chửi thầm trong lòng, đương nhiên, đao của ta đã cùng ta tu luyện đến 16 đạo, có thể không mạnh được sao?
Có cây đao này, thực lực của gã mạnh thêm ít nhất ba phần, không có cây đao này, thực lực gã sẽ giảm xuống rất nhiều.
Đao Chủ đang nghĩ ngợi, bỗng nhiên trong lòng chấn động, tức giận quát: "Sứ giả, đừng tùy tiện.."
Gã muốn nói là đừng tùy tiện động vào binh khí của một vị tu đao giả, đây là quy cũ, chẳng lẽ hắn không hiểu ư? Vị sứ giả này còn quá trẻ.
Kết quả còn chưa nói xong thì sắc mặt gã đã kịch biến, trường đao mất khống chế.
Tiếng cười của Tô Vũ vang lên: "Không có đao thì thực lực sẽ giảm xuống, cảm ơn, ta chưa từng gặp kẻ nào ngu như ngươi, ta đang chơi đao của ngươi rồi mà ngươi còn trang bức"
Đao Chủ biến sắc, rống to một tiếng, đao khí tận trời.
Nhưng trường đao của gã đã mất khống chế, hơn nữa Tô Vũ cách gã quá gần, trong nháy mắt vạn pháp lĩnh vực - trên thực tế là lực lượng thiên địa - bùng nổ áp chế Đao Chủ, gã vốn không còn binh khí, thực lực giảm xuống, giờ bị Tô Vũ trấn áp thì khí tức gã lại tụt xuống hơn nữa.
Âm.
Đao của Tô Vũ lao đến đâm thủng ngực Đao Chủ, gã hóa tay làm đao chém về phía Tô Vũ, hư không bị chém nát, Tô Vũ lập tức dùng hộ thuẫn phòng ngự.
Thân thể Tô Vũ chấn động, thi triển đúc thân pháp tạo nên kim thân.
Đây cũng là một đạo, hơn nữa còn rất mạnh, Tô Vũ am hiểu đúc thân pháp cực sâu.
Thực lực Đao Chủ giảm xuống, gã bổ đao nhưng Tô Vũ không chịu bất cứ thương tổn nào, ngược lại Đao Chủ còn bị hộ thuẫn chấn vỡ bàn tay.
Giờ phút này, Tô Vũ thi triển ra đủ loại thủ đoạn cận chiến, hắn dùng cả quyền và cước để hạn chế đối phương trong một khu vực nho nhỏ.
Lực lượng thiên địa áp súc, không đến một phút, Đao Chủ đã bị Tô Vũ đấm vỡ xương cột sống, đao khí dật tán, từng đạo phong ấn hiện ra giam cầm đại đạo và vây nhốt Đao Chủ.
Sau đó một người tí hon bị Tô Vũ nắm trong tay.
Tô Vũ mở ra tay, ba người tí hon xuất hiện.
Đao Chủ phẫn nộ oán hận, giận dữ hét: "Khốn kiếp, Vĩnh Sinh Sơn cũng làm phần sao?"
Tuyết Long bỗng nhiên cảm thấy mình thông minh hơn Đao Chủ nhiều, gã này chỉ là một thằng ngốc.
Tô Vũ còn chưa nói gì, Tuyết Long đã tức giận quát: "Kêu cái gì, hắn chính là Hắc Mộ, không phải người Vĩnh Sinh Sơn"
Đao Chủ ngây người nhìn Tuyết Long: "Ngươi bị bắt rồi?"
Tuyết Long không nói gì, nàng không có gì để nói cả.
Đao Chủ nghi ngờ nhìn Tô Vũ: "Ngươi là Hắc Mộ ư?"
Tô Vũ mỉm cười: "Làm sao vậy, không thể à?"
"Sao ngươi có thể mạnh như vậy?"
Gã chấn động, Tô Vũ im lặng phong ấn trường đao đang giãy giụa cách đó không xa, thu nó vào trong lòng bàn tay, bàn tay nho nhỏ giống như một thiên địa, nắm giữ càn khôn, trấn áp hai vị cường nhất đẳng và một vị nhị đẳng đỉnh phong.
Bọn họ đều không tự bạo.
Tô Vũ cũng biết bọn họ sẽ không tùy tiện tự bạo, trừ khi thật sự sắp chết, nếu không bọn họ sẽ không từ bỏ mạng sống của mình.
Kỳ thật đối phó với hai gia hỏa này còn đơn giản hơn hai vị nhất đẳng vạn tộc.
Tới lúc này, Tô Vũ nở nụ cười xán lạn.
Hai kẻ này đã bị bắt, toàn bộ khu vực Đông Bắc sẽ do hắn định đoạt, Lục Phương Sơn hoàn toàn trở thành địa bàn của hắn.
Hiện tại Tô Vũ vẫn chưa quyết định được kết cục của hai kẻ này.
Hắn tin chắc rằng hai kê này không thể nhìn ra lực lượng thiên địa nhưng hắn cũng đã bại lộ không ít bí mật, ví dụ như hắn có nhiều đại đạo, biết vạn pháp lĩnh vực, thực lực tiếp cận 20 đạo.
Hơn nữa việc trấn áp hai vị nhất đẳng và sử dụng hai vị nhất đẳng có độ khó không nhỏ.
Tô Vũ không phải loại người có thực lực mang tính nghiền áp.
Hơn nữa sau lưng hai người này là Đao Vực và Long Vực, nếu bắt giữ bọn họ mãi thì sẽ rất rắc rối, giết thì đơn giản hơn.
Ba người đã bị trấn áp, lực lượng đại đạo của bọn họ cũng vậy, dù bọn họ tự bạo thì cũng không thể khiến Tô Vũ trọng thương.
Tô Vũ trầm tư.
Tuyết Long thấy hắn không nói lời nào thì mở miệng: "Hắc Mộ, rốt cuộc ngươi muốn làm gì?"
Tô Vũ trầm mặc một hỏi, sau đó hắn cười thâm thúy: "Muốn làm gì ư? Muốn làm lão đại! Ta muốn quyết định vận mệnh của chính mình chứ không muốn cấm địa khống chế vận mệnh của ta, cấm địa cũng chỉ do sinh linh sáng tạo ra mà thôi"
Hắn có ý gì?
Tuyết Long hiểu nhưng không dám tin tưởng: "Ngươi điên rồi, chẳng lẽ ngươi muốn khiêu chiến cấm địa?"
"Không. Ta chỉ muốn thực lực mạnh hơn một chút, quyền lên tiếng lớn hơn một chút, cấm địa muốn làm gì thì nên thương lượng với ta chứ không phải ra lệnh. Nhưng ta cần thực lực và thế lực cường đại. Cấm địa sẽ không coi trọng một vị cường giả 16 đạo, nhưng nếu là 3 người, 5 người, 10 người thì sao?"
Lúc này Tuyết Long và Đao Chủ đã hiểu ý hắn, Đao Chủ cười nhạo: "Chẳng lẽ ngươi muốn đánh hạ toàn bộ Cấm Đoạn Hạp Cốc, thu phục chúng ta, sau đó cò kè mặc cả với cấm địa ư? Ngươi có thực lực để làm vậy chắc?"
Gã cười lạnh: "Đúng là chúng ta bị ngươi tính kế và bắt giữ, nhưng thực lực ngươi cùng lắm là 20 đạo lực lượng, đối với cấm địa mà nói, thực lực ngươi không yếu nhưng cấm địa không phải chỉ có một người như ngươi. Không nói đâu xa, tứ phương đại đế của Tử Linh địa ngục có người nào mà không có thực lực trên 25 đạo chứ. Ngươi còn không có thực lực ngang bằng tứ phương đại đế mà lại muốn khiêu chiến cấm địa sao?"
Tô Vũ bình tĩnh đáp: "Đúng là khó nhưng không phải không có hy vọng. Các ngươi thấy ta vận dụng vạn pháp lĩnh vực, có vô số đại đạo mà không hiểu à? Ta có hy vọng khai thiên"