Giờ khắc này, thân thể Tô Vũ tỏa ra một chút kim sắc, hắn đã thành công, kiếp nạn vẫn chưa đến chỗ hắn. Hắn thấy Phệ Hoàng cách hắn không xa, mấy chục giây nữa bọn chúng sẽ bay tới đây, thực lực kê đi đầu là nhất đẳng cảnh, khoảng 16 đạo lực lượng, không yếu chút nào.
Hiện giờ Tô Vũ đã khai thiên xong, hắn cảm thụ một chút, đại khái thiên địa có lực lượng 18 đạo.
Đây là một sự tiến bộ không nhỏ, từ 15 đạo tới 18 đạo.
Trong 720 đại đạo có cái vẫn còn nhỏ yếu.
Nếu mọi chuyện diễn ra bình thường như lần đầu tiên, vậy thì bây giờ hắn vẫn đang phải suy nghĩ biện pháp bên đại đạo, vậy khi hoàn thành hắn chỉ có cùng lắm là 15 đạo, khi đối đầu với kẻ địch nhất đẳng 16 đạo thì hắn sẽ gặp phiền toái lớn.
Huống chỉ không phải chỉ có một con Phệ Hoàng mà là có vô số, dù có nhiều con khác nhỏ yếu nhưng Tô Vũ cũng khó có thể chống đỡ được.
"Thời gian đứng về phía ta"
Thân thể Tô Vũ chấn động, hắn tươi cười vô cùng xán lạn.
720 đạo lực lượng lan tràn trong cơ thể, thân thể lấp lánh màu vàng kim vô cùng cường đại.
Giữa mày Tô Vũ hiện ra hai cánh cửa, một cái là hư ảnh Thiên Môn, một cái là cánh cửa vừa ngưng tụ.
"Văn Minh Môn"
Hoặc là... Kiếp môn?
Tô Vũ mỉm cười đặt tên cho cánh cửa của mình.
Giờ khắc này, Thiên Môn của hắn hoàn toàn bị che giấu, Văn Minh Môn bao trùm che lấp Thiên Môn, khí tức vạn giới trên người Tô Vũ đã hoàn toàn tiêu tán.
Lúc này Tô Vũ mới trở thành người trong cửa chân chính.
Trước đó lực lượng Thiên Môn của hắn vẫn lộ ra một chút, kẻ yếu không nhìn ra nhưng nếu gặp phải cường giả 25 đạo trở lên thì có khả năng sẽ nhìn thấu thân phận Tô Vũ.
Hắn có lực lượng vạn giới nên có khả năng là đến từ vạn giới.
Nhưng hiện tại Văn Minh Môn bao trùm Thiên Môn, tất cả khí tức biến mất, không chỉ như vậy, Tô Vũ còn phong bế Thiên Môn để che giấu tung tích... Thông đạo dẫn lực lượng thiên địa cho Văn Vương bị hắn đóng kín hoàn toàn.
Xin lỗi, ta phải thật khiêm tốn, phải trở thành người trong cửa chân chính, hiện tại Văn Vương không chiến đấu, sao ta phải truyền lực lượng thiên địa vào cho y, thế chẳng phải là gia tăng nguy cơ bại lộ sao?
Ngài tự trốn kĩ đi!
Cùng lúc đó.
Trong hắc ám hư không phạm vi Vĩnh Sinh Sơn, sắc mặt Văn Vương biến đổi, đôi giày trắng dưới chân hóa thành màu đen, khả năng cảm ứng lực lượng thiên địa ngoại giới của Văn Vương giảm xuống thấp nhất.
May mà y cũng có Thiên Môn, lúc này chiếc giày trung tâm thiên địa đang ở đây, tuy rằng không phải Vạn Đạo Kinh nhưng vẫn có thể tự mình vận chuyển lực lượng, có điều so với lúc trước thì kém hơn quá nhiều.
Văn Vương tái mặt!
Má nói Nếu ban đầu ngươi không đưa vào cho ta thì ta sẽ coi như không có việc này, nhưng rõ ràng ban đầu tên nhãi Tô Vũ này đưa rất nhiều lực lượng thiên địa vào, sau đó giảm đi, hiện tại thì hoàn toàn đóng cửa, không còn gì hết.
Văn Vương muốn phát điên!
Kế hoạch của ta đang tiến hành, vốn định mượn lực lượng thiên địa để đạt tới lực lượng 32 đạo, hiện tại thì sao?
31 đạo rưõi ư?
Nửa bước siêu hạng ư?
Sắc mặt Văn Vương xanh lè, Võ Vương cảm ứng được nên tò mò nhìn y, Văn Vương bỗng nhiên mắng: "Gia hỏa đáng chết, đang êm đẹp thì tự nhiên muốn đột phá, làm chậm trễ bao nhiêu thời gian của ta!"
Nếu không phải hộ đạo cho tên khốn nhà ngươi thì lão tử đã hoàn thành xong kế hoạch rồi.
Ta muốn đánh chết ngươi!
Tô Vũ không ở đây nên y chỉ có thể xả giận lên người Võ Vương.
Khuôn mặt Võ Vương lộ vẻ vô tội: "Ngươi mắng ta làm gì, có phải con trai ngươi lại gây phiền toái cho ngươi hay không? Ngươi cảm ứng được à? Vậy thì đừng xả giận với ta, ta đây sắp đột phá thì có thể làm gì khác chứ"
Văn Vương khóc không ra nước mắt, sau một lúc lâu mới nghiến răng nghiến lợi:
"Ngươi đột phá cũng vô dụng"
Má nó.
Ta vốn nghĩ rằng ngươi đột phá xong thì đôi ta liên thủ sẽ là hai vị siêu hạng, hai đánh một chắc chắn sẽ đập chết tên khốn Pháp kia. Nhưng hiện tại y mất đi nguồn lực lượng thiên địa dồi dào, trông cậy vào Võ Vương thì sao có thể thành công giết người?
Có thể chống cự nhưng giết siêu hạng thì rất khó.
Võ Vương có thể đấu với đối phương và thậm chí có khả năng chiến thắng, nhưng muốn giết siêu hạng thì bất khả thi.
Chỉ có y mới có khả năng chắc chắn đánh chết được Pháp.
Giờ khắc này, Văn Vương bất lực nhìn phương xa, có phải Tô Vũ đã vào đây rồi không?
Khả năng cao là vậy!
Vấn đề là hắn đang ở đâu?
Sao lại đột nhiên đóng Thiên Môn, không để lại chút thông đạo nào, gia hỏa này biết mình đang cần lực lượng chứ?
Thân phận hắn bại lộ rồi à?
Hay đã bị kê nào đó xử lý?
Hắn không bị giết dễ dàng như vậy đâu, đúng không?
Bấy giờ y bỗng nhíu mày nhìn về phía Tây, chuyện này có liên quan đến bên đó không?
Y mơ hồ cảm nhận được chút gì đó ở nơi xa xôi kia nhưng không quá rõ ràng, nhưng có thể truyền đến chỗ y thế này thì chắc chắn là rất đáng sợ, thời khắc Tô Vũ phong bế Thiên Môn, hình như bên kia đã xuất hiện một cỗ dao động đặc thù.
"Tô Vũ ở đó ư?"
"Gần Thiên Khung Sơn sao?"
Y nghi hoặc, hình như lúc trước hình chiếu Thiên Môn của Tô Vũ gần Vĩnh Sinh Sơn và Tử Linh địa ngục, hiện tại lại xuất hiện ở Thiên Khung Sơn. Tiểu tử này chạy khắp nơi như vậy là đang bị đuổi giết ư?
Luồng dao động kia liên quan gì đến hắn?
Văn Vương suy tư nhưng y có quá ít tin tức, dù y thông minh tuyệt đỉnh thì vẫn không có biện pháp suy luận ra, đành chịu thôi, Tô Vũ không đến gặp y nên y hoàn toàn không có bất cứ tình báo nào.
"Haizz"
Y thổ dài, có vài lúc vũ phu thật sự đáng yêu hơn. Y nhìn Võ Vương, có cảm giác không ngứa mắt như trước, nhìn đi, hắn rất nghe lời.
Loại người như Tô Vũ không nghe lời chút nào.
Bị y nhìn như vậy, Võ Vương bĩu môi nhỏ giọng mắng một câu: "Cả nhà ngươi đều là vũ phu?
"co Văn Vương kinh ngạc nhìn hắn.
Võ Vương không thèm để ý, chẳng lẽ lão tử lại không hiểu ánh mắt ngươi sao, lần nào y chịu thiệt vì người đọc sách thì đều nhìn ta như vậy, dường như y đang tự an ủi chính mình và thầm khen vũ phu không tôi.
Võ Vương nhắm mắt tiếp tục tu luyện.
Vũ phu thì làm sao?
Chờ ta đột phá, ta sẽ đánh chết tên khinh bỉ vũ phu nhà ngươi!