Cùng lúc đó.
Khi cảnh cửa của Tô Vũ thành hình, một cỗ dao động rất nhỏ truyền xa.
Kê yếu không cảm giác được, cường giả đỉnh cấp mới có một chút cảm ứng mỏng manh.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều người nghi hoặc, đã xảy ra chuyện gì?
Cùng lúc đó, trong vạn giới, Địa Môn chấn động một chút.
Nhân Hoàng lập tức xuất hiện trước cửa, nghi hoặc nhìn Địa Môn: "Sắp sống lại ư? Có phải vừa rồi ý chí của ngươi tràn ra không, ngươi muốn sống lại sao?"
Tam môn vẫn luôn ngủ say, dù có động tĩnh thì đó cũng chỉ là phản ứng bản năng.
Nhưng ban nãy y cảm nhận được Địa Môn rung động một chút, đồng thời có chút ý chí lực mỏng manh tràn ra.
Y nhíu mày, tam môn sắp mổ ra rồi ư?
Giờ khắc này, Địa Môn tràn ra một cỗ ý chí lực nhàn nhạt, trong đầu Nhân Hoàng vang lên một thanh âm như tới từ hư vô: "Cánh cửa thứ tư xuất hiện... Thời đại này... sắp kết thúc"
Nhân Hoàng biến sắc, đột nhiên kéo một cái trong hư không, Thông Thiên Hầu ngơ ngác xuất hiện, y nhìn về phía Nhân Hoàng.
Làm sao vậy? Ta đã làm gì?
Nhân Hoàng nhíu mày nhìn y, sau một lúc lâu mới hỏi: "Vừa rồi ngươi đã làm gì?"
"Ta?"
Thông Thiên Hầu chột dạ: "Ta... Ta không làm gì cả"
"Nói"
Nhân Hoàng uy nghiêm quát, Thông Thiên Hầu bất đắc dĩ nhỏ giọng nói: "Thật sự không làm gì. Ta... không trộm hút lực lượng cánh cửa của Minh Vương, ta chỉ đi ngang qua, thấy Minh Vương đang tu luyện nên canh cho hắn một chút"
"c3 Nhân Hoàng câm nín, ra là gia hỏa này vừa quanh quẩn xung quanh Minh Vương, bảo sao khi bắt y đến đây thì y lại chột dạ, hóa ra là vì hút lực lượng cánh cửa của Minh Vương.
"Cút đi"
Nhân Hoàng ném y đi rồi lại nhìn Địa Môn, Địa Môn đã yên lặng trở lại, dường như ban nãy chỉ thanh tỉnh một lát rồi bây giờ lại ngủ say.
"Cánh cửa thứ tư xuất hiện?"
Nhân Hoàng nhíu mày.
Thời đại sắp kết thúc ư?
Nhân Hoàng bỗng hừ lạnh một tiếng: "Nực cười. Thời đại này mới mở ra thôi. Muốn kết thúc thời đại này thì cũng phải xem đám người tam môn thực lực thế nào. Cánh cửa thứ tư xuất hiện thì sao?"
Cánh cửa thứ tư này rốt cuộc là cái gì?
Thông Thiên hay là thứ gì khác?
Trong lúc nhất thời, Nhân Hoàng cũng không rõ lắm.
Nhưng xuất hiện thì sao?
Khí tức Nhân Hoàng đột nhiên trở nên cường đại, chư thiên vạn giới chấn động.
Người chắc chắn sẽ thắng trời.
Ta sẽ không để thời đại này kết thúc như vậy.
Ta không muốn thời đại này bị phong ấn, có lẽ ta sống đủ rồi nhưng nhân sinh của rất nhiều người chỉ mới bắt đầu, ta không cam lòng để thời đại này kết thúc rồi trở thành cái đỉnh trong mắt cái gai trong thịt đối với sinh linh thời đại tiếp theo.
Nhân Hoàng lẩm bẩm: "Có lẽ ngươi muốn chúng ta nhường đường cho tân nhân nhưng ta sẽ cho ngươi biết rằng thời đại không thay đổi như vậy. Thời đại không suy vong như thế. Cưỡng ép phong ấn chúng ta ư? Ta không đồng ý"
"Ta có thể bị lật đổ, có thể chết nhưng ta không chấp nhận bị phong ấn, người không ra người quỷ không ra quỷ"
Khí tức Nhân Hoàng ngày càng cường đại.
Y không chấp nhận kết quả như vậy.
Đó có phải là ý chí của Thời Gian Chi Chủ hay không?
Có lẽ vậy, nhưng dù là ngươi thì ta cũng không chấp nhận.
"Tiêu diệt tam môn, càn quét chư thiên, cái gọi là diệt vong là do ngươi tự mình ra tay sao?"
Nhân Hoàng ngửa đầu nhìn trời, hừ lạnh một tiếng, vậy ngươi tự mình tới đây đi.
Nếu không, thời đại này sẽ là vĩnh hằng!
Tô Vũ không biết tam môn có dị động, dù có biết thì hắn cũng sẽ không để ý.
Cánh cửa thứ tư ư?
Mặc kệ nó!
Phong ấn thời đại ư? Ta không chấp nhận.
Tô Vũ không muốn sống trong hoàn cảnh như Thiên Môn, nếu phải sống như vậy thì ta tình nguyện tiêu vong.
Giờ khắc này, khí tức Tô Vũ chấn động tứ phương.
Khai thiên hoàn thành, thu liễm thiên địa, lấy thân đúc thiên, thiên địa là ta, ta là thiên địa.
Tô Vũ hiện lên trước mặt đám Phệ Hoàng, đám Phệ Hoàng này không có nhiều lý trí, chỉ có bản năng là cắn nuốt và phá hủy.
Đây là lần đầu tiên Tô Vũ tiếp xúc với đám Phệ Hoàng cường đại này, chúng rất hỗn loạn, còn hỗn loạn hơn Hỗn Độn cổ tộc nhiều.
"Tan biến chi đạo?"
Tô Vũ mỉm cười.
Đây là thứ tốt.
Ta thích lực lượng như vậy, cũng có thể gọi nó là lực lượng kiếp nạn, giờ phút này, giữa mày hắn hiện ra một ngọn lửa trông như ngọn lửa diệt thế.
Phệ Hoàng là kiếp, còn ta cần lực lượng kiếp nạn.
Tô Vũ khá thích kiếp nạn đại đạo, ở thời kỳ nhỏ yếu, nó đã trợ giúp hắn vượt qua vô số nguy cơ, nay Tô Vũ phát hiện Phệ Hoàng chính là nguồn bổ sung lực lượng kiếp nạn tốt nhất.
Hiếm khi hắn gặp được loại lực lượng này.
Ngày hôm nay gặp được, hắn có cảm giác như tận thế, tai họa sắp đến.
Thứ này không có ý chí lực, đây cũng là điều Tô Vũ thích nhất, hắn thích bắt nạt tên ngốc, Hỗn Độn cổ tộc ngu ngốc, Phệ Hoàng càng ngốc hơn. Khi chúng nhìn thấy Tô Vũ, chúng không quan tâm thực lực mạnh yếu ra sao, lực cắn nuốt bùng nổ, lực lượng tan biến phát ra tấn công Tô Vũ, chúng muốn tiêu diệt hắn.
"Đến đây đi tiểu bảo bối của ta"
Tô Vũ cười hắc hắc, lực lượng đại đạo hiện lên, đại đạo lan tràn tứ phương, Tô Vũ bỗng hóa thành người khổng lỏ.
Một khiếu huyệt hiện lên, hắn đưa tay tóm lấy toàn bộ Phệ Hoàng dưới nhất đẳng nhét vào trong khiếu huyệt.
720 lực lượng đại đạo hội tụ, ầm một tiếng, vô số Phệ Hoàng bị Tô Vũ tiêu diệt, khiếu huyệt cắn nuốt Phệ Hoàng nhanh chóng tiêu hóa lực lượng, lực lượng kiếp nạn được rút ra đưa vào giữa mày khiếu.
Trong khiếu huyệt ở giữa mày, kiếp nạn đạo nhanh chóng trưởng thành.
Tâm tình Tô Vũ không tôi, hắn giao thủ với đám Phệ Hoàng nhất đẳng, đánh cho đám Phệ Hoàng cường đại kia không ngừng bay ngược, nhưng chúng không sợ chết, không sợ bị thương, vẫn thẳng tiến không lùi, không ngừng tấn công Tô Vũ.
Thứ này không khác gì châu chấu bình thường, chỉ là có thêm một cái miệng sắc bén giống vòi hút máu của muỗi, nếu bị đâm trúng thì lực lượng đại đạo sẽ bị nó cắn nuốt.
Tô Vũ không ngừng đánh nhau với Phệ Hoàng, đại lượng Phệ Hoàng xuất hiện bốn phía, dường như vô cùng vô tận.
Cùng lúc đó.
Nơi xa, ba thân ảnh hai nam một nữ nhanh chóng bay tới, bỗng nhiên lão giả đầu bạc dẫn đầu kinh ngạc lên tiếng: "Có người"
Có người đang chiến đấu cùng Phệ Hoàng.
Tại nơi quỷ quái này, trừ khi Phệ Hoàng xâm lấn lãnh địa, nếu không có rất ít người chủ động đánh chết Phệ Hoàng, chỉ có một vài cường giả tu luyện đại đạo hủy diệt, tan biến, cắn nuốt sẽ chủ động tiêu diệt Phệ Hoàng để hoàn thiện đại đạo.
Nhưng cắn nuốt lực lượng Phệ Hoàng sẽ dễ phát cuồng, gặp phải kiếp nạn bất ngờ.
Không ít người đều biết chuyện này, vậy nên các cường giả tu luyện hủy diệt, cắn nuốt đại đạo hiếm khi đi giết Phệ Hoàng, chỉ có đôi khi cấm địa dọn dẹp định kỳ để đề phòng ngừa Phệ Hoàng quá nhiều.
Lão nhân nghỉ hoặc, gần đây không có lãnh địa nào.
Bởi vì Nhân Hoàng nên cường giả ở đây đã bị giết hoặc là chuyển đi.
Quanh Thiên Khung Sơn có ít lãnh địa tán tu nhất.
Nhưng giờ phút này lại có cường giả đang tiêu diệt Phệ Hoàng.
Lão nhân nghi hoặc cảm ứng một phen rồi quyết định: "Đến đó xem sao"
Vẻ ngoài một nam một nữ phía sau đều còn tương đối trẻ, trên thực tế tuổi tác của bọn họ đều rất lớn. Hai người gật đầu rồi cùng lão nhân bay đi, bọn họ cũng cảm ứng được.