Lão nhân mỉm cười, không ngạc nhiên khi thấy "Hắc Mộ" thay đổi thái độ.
Kiếm Tôn - phụ thân lão là cường giả xếp hạng hàng đầu trong tứ đại cấm địa, trừ bốn vị sơn chủ ra thì có khả năng phụ thân lão nằm trong số 3 người mạnh nhất. Đối với tán tu như Hắc Mộ thì đó là cường giả tồn tại trong truyền thuyết.
Kiếm Không cười nói: "Hắc Mộ đạo hữu không cần khách khí, ta thấy thực lực đạo hữu không yếu, còn là tán tu. Hiện giờ đạo hữu muốn ra khỏi Thiên Môn sớm, thành lập Lục Phương Sơn là để cướp thêm danh ngạch đúng không?"
Tô Vũ trầm giọng đáp: "Không sai. Ta biết sức một người khó thay đổi đại thế, chỉ có tranh đoạt thêm danh ngạch thì mới có cơ hội tiến thêm một bước sau khi ra khỏi Thiên Môn. Ta có hùng tâm tráng chí, có lẽ đại nhân sẽ chê cười nhưng ta không cam lòng sống bình phàm"
Ánh mắt Tô Vũ sáng như tuyết: "Đại nhân là con trai Kiếm Tôn, Hắc Mộ cũng không giấu giếm, ta muốn trở thành tân chủ nhân cấm địa, sớm ngày ra khỏi Thiên Môn, chinh chiến vạn giới"
Nữ nhân phía sau Kiếm Không bật cười, nụ cười có chút trào phúng, thực ra đây là phản ứng bình thường.
Kiếm Không cũng dở khóc dở cười, ta vừa mới khen ngươi thông tuệ, vậy mà bây giờ ngươi nói vậy... Ngươi ngốc à?
Tô Vũ biến sắc, ánh mắt lãnh lệ, 16 luồng đại đạo hiện ra, Kiếm Không ngây người.
Tô Vũ lạnh lùng nhìn về phía nữ nhân kia: "Ta là tán tu nhưng ta biết ta chắc chắn sẽ trở nên phi phàm. Tuy ta bây giờ chỉ có lực lượng 18 đạo nhưng ta lại tu luyện 16 đạo khác nhau, chỉ là vẫn chưa thăng cấp, không đạt tới lực lượng một đạo và còn chưa dung hợp, mà ta đã gần đạt đến trình độ khống chế hoàn toàn. Đến khi ta khống chế toàn bộ 16 đạo rồi dung hợp đại đạo, ta không dám nói rằng mình sẽ trở thành tuyệt thế cường giả như Kiếm Tôn, nhưng chỉ cần cho ta thời gian thì Hắc Mộ ta chắc chắn sẽ không kém gì người"
Kiếm Không kinh ngạc, hai người phía sau cũng vậy.
Giờ phút này, bọn họ có chút hoảng sợ, không ngờ người này còn tu luyện 16 đại đạo khác.
Tô Vũ nhìn Kiếm Không: "Tiền bối là hậu duệ của chí cường giả, ta vốn không định nói điều này với tiền bối, nhưng tiền bối bỗng nhiên gọi ta lại.."
Ánh mắt Tô Vũ sáng quắc: "Ta không biết tiền bối muốn kết giao bằng hữu hay muốn thu phục ta. Nhưng dù là loại nào thì Hắc Mộ ta cũng cần phải triển lộ giá trị bản thân, thiên phú và thực lực. Tuy hôm nay ta chỉ là 18 đạo nhưng ai biết ngày mai ta có thể một bước lên trời, dung hợp đại đạo, trở thành chí cường giả hay không?"
Kiếm Không hơi hít sâu một hơi: "Quả thật ngươi đã khiến ta phải kinh ngạc!"
Khi Hắc Mộ triển lộ ra 16 đại đạo còn chưa trở thành chủ nhân quy tắc, cảm xúc của lão lập tức thay đổi.
Lúc trước chỉ có thể nói Tô Vũ là cường giả chiến lực không yếu, nhưng hiện tại hắn sở hữu 16 đại đạo sắp đột phá, thực lực 18 đạo và 16 đại đạo khác, vậy tức là có 34 đạo...
Đương nhiên đây chỉ là một cách nói mà thôi, không có khả năng là sự thật. Khi tới lực lượng 31 đạo, dù ngươi tu luyện thêm 10 hay 20 đại đạo, hoàn toàn chấp chưởng và dung hợp thì cũng chưa chắc đã có thể trở thành cường giả 32 đạo.
Hơn nữa càng về sau lực lượng một đạo càng mạnh thì lại càng khó tăng lên.
Dù thế nào, Hắc Mộ mà tu luyện 16 đạo này tới cảnh giới chủ nhân quy tắc và dung hợp lại thì có khả năng sẽ đạt đến lực lượng 25 đạo. Như vậy hắn sẽ cường đại hơn cả lão.
Đây là chuyện ngoài ý muốn, nhưng nó là tin tốt hay tin xấu thì Kiếm Không không chắc chắn.
Lão không biết rằng những thông tin Tô Vũ lộ ra là để chuẩn bị cho tiến bộ sắp tới, nếu không, một kẻ hôm nay 18 đạo, ngày mai 19 đạo, ngày kia 20 đạo, vậy thì thằng ngốc cũng biết là ngươi có vấn đề. Nếu có một thiên tài như vậy thì thanh danh đã vang dội từ lâu rồi.
Hiện tại thiết lập nhân cách của Tô Vũ là cường giả tu luyện nhiều đại đạo, ẩn nhẫn ngủ đông, khi các đại đạo đều tu luyện tới cực hạn thì có lẽ sẽ may mắn trở thành cường giả đỉnh cấp, chuyện này không thể dễ dàng bại lộ.
"Đạo hữu quả là có thiên phú tuyệt đỉnh!"
Kiếm Không không ngừng gật đầu: "Cấm địa thích thiên tài. Nếu đạo hữu nói vậy thì lão hủ cũng không che giấu nữa kẻo làm đạo hữu chê cười. Thiên Khung Sơn ta có ý mời chào ngươi, vốn nghĩ rằng đạo hữu có lực lượng 18 đạo thì chắc chắn sẽ làm nên một phen thành tựu, không ngờ ta đã khinh thường đạo hữu rồi. Nếu đạo hữu có thể chấp chưởng 16 đại đạo này thì vẫn sẽ có chiến lực vượt qua 20 đạo lực lượng dù không dung hợp. Nếu dung hợp lại thì e rằng đạo hữu có thể trở thành cường giả như cha ta"
Tô Vũ chắp tay, trầm giọng nói: "Đại nhân nói đùa. Không dễ dàng như vậy nên ta mới muốn liều một phen, sớm ra khỏi đây, tiến vào vạn giới, đảnh chết cường giả vạn giới, hoàn thiện lực lượng đại đạo của ta"
Giờ khắc này, Kiếm Không đã hiểu vì sao Tô Vũ phải vội vàng như vậy.
Nếu là lão chấp chưởng 16 đại đạo chưa đột phá thì lão cũng muốn đến vạn giới giết cường giả đồng đạo, như vậy lão có thể nhanh chóng trở thành cường giả đỉnh cấp.
Lão nhìn về phía Tô Vũ, lâm vào trầm tư.
Gia hỏa này có tiềm lực rất lớn, vẫn luôn cất giấu 16 đạo, ngoại giới cho rằng hắn chỉ là 15 đạo đỉnh phong. Gia hỏa này có dã tâm không nhỏ, thủ đoạn cũng không tệ.
Sau đó Kiếm Không đã có quyết định: "Đạo hữu thiên phú hơn người, thực lực cường đại, nhiều năm qua Thiên Khung Sơn chưa từng phát triển thế lực ngoài cấm địa, nếu đạo hữu có hứng thú thì có thể nhận danh nghĩa khách khanh, sau này có thể tới Thiên Khung Sơn chúng ta giao lưu"
Lão nói hàm súc nhưng Tô Vũ đã hiểu.
Tô Vũ hơi nhướng mày: "Tiền bối, Hắc Mộ cảm thấy thật vinh hạnh khi được một vị cường giả cấm địa mời gia nhập. Nhưng là người trong Thiên Môn, có vài lời ta cần phải nói trước"
Tô Vũ kiệt ngạo ngẩng đầu: "Tiền bối, ta phát triển Lục Phương Sơn nói trắng ra là để bán cái giá tốt cho cấm địa. Ta không ngại cống hiến cho cấm địa, nhưng bán mạng thì cũng phải có giá trị. Ban đầu ta định chọn Lạc Hồn Cốc, Lạc Hồn Cốc cũng đã phái sứ giả đến Lục Phương Sơn nhưng ta không muốn gặp, đối phương quá kiêu ngạo, rõ ràng là muốn dùng ta làm pháo hôi"
"Thứ hai là Tử Linh địa ngục, ta biết Tử Linh địa ngục rất phiền toái nhưng nếu có thể cho ta đủ lợi ích thì ta nguyện ý mạo hiểm"
"Thứ ba là Vĩnh Sinh Sơn, dù sao nơi đó cũng rất gần địa bàn của ta, dù hiện tại tình huống bọn họ không tốt cho lắm"
"Cuối cùng mới là Thiên Khung Sơn cách ta rất xa, hơn nữa mấy năm nay chưa từng có động tĩnh gì"
Kiếm Không mỉm cười. Hắn suy nghĩ như vậy là bình thường, người trong Thiên Môn không nói đến ích lợi mà bàn chuyện cảm tình thì rõ ràng là có âm mưu.
Cường giả bình thường đều mong muốn gia nhập cấm địa, nhưng tới trình độ của Hắc Mộ, dã tâm của hắn không nhỏ, đơn thuần gia nhập sẽ không được chút lợi lộc nào, hơn nữa hắn còn có không ít lựa chọn, thế lực nào cũng hoan nghênh hắn gia nhập.
Kiếm Không cười nói: "Hắc Mộ đạo hữu đã nói đến mức này, vậy ngươi muốn gì?"