Kiếm Không hỏi thẳng: "Hắc Mộ đạo hữu đã nói đến mức này, vậy ngươi muốn gì?"
Tô Vũ lắc đầu: "Không phải ta muốn gì mà là ta cần trả cái giá gì và sẽ nhận được gì.
Thiên Khung Sơn muốn ta làm gì? Cần trả cái giá thế nào? Đại nhân nói mục đích của Thiên Khung Sơn đi đã thì ta mới tiện ra giá. Nếu chỉ là việc vặt thì dù không gia nhập Thiên Khung Sơn nhưng ta sẽ vẫn vui vẻ cống hiến sức lực vì đại nhân. Chẳng hạn như giết tu giả 15 đạo, tuy có chút khó khăn nhưng không phải là không làm được, loại chuyện này thì ta sẽ vui về cống hiến vì đại nhân, kết giao nhân tình. Nhưng nếu là cường giả cấm địa 15 đạo thì không được, chuyện như vậy quá nguy hiểm, ta không thể mạo hiểm vì một nhân tình"
Kiếm Không lại khen ngợi: "Ngươi rất tỉnh táo"
Kiếm Không nói thẳng: "Nói thật, ta chỉ đột nhiên nảy ra ý định mời chào đạo hữu, mục đích chỉ là giúp Thiên Khung Sơn làm vài việc trong khả năng cho phép"
Kiếm Không suy xét một phen rồi nói: "Còn yêu cầu của đạo hữu... Hiện giờ thứ đạo hữu để ý nhất có lẽ là nắm giữ đại đạo, thứ hai là thu phục nhiều tán tu hơn. Việc đầu tiên là để cường hóa chính mình, việc thứ hai là phát triển thế lực, đúng không?"
Tô Vũ gật đâu, quả thật đây cũng là mục tiêu mà mọi người đều theo đuổi.
Kiếm Không mỉm cười: "Ta nghĩ chắc hiện tại đạo hữu cũng không muốn bại lộ việc mình đi theo cấm địa, bởi dù sao Lục Phương Sơn cũng ở gần Tử Linh địa ngục và Vĩnh Sinh Sơn. Đạo hữu bại lộ ra âm tử chỉ đạo, có lẽ ngươi muốn đàm phán với Tử Linh địa ngục, đúng không?"
Tô Vũ gật đầu: "Đúng vậy"
Kiếm Không hiểu tâm tư tán tu, lão không thèm để ý: "Ta tin rằng Thiên Khung Sơn có thể cho đạo hữu nhiều cơ hội hơn, bởi vì Thiên Môn nằm ở phía Tây Thiên Khung Sơn.
Bất cứ thế lực nào muốn đến Thiên Môn thì đều không thể tránh được Thiên Khung Sơn, hơn nữa, Nhân Hoàng - người mạnh nhất vạn giới - cũng có chút dây dưa với Thiên Khung Sơn, ở đây đạo hữu có thể thu hoạch được nhiều hơn những người khác.
Đạo hữu chỉ cần gia nhập Binh Đường trên danh nghĩa, những chuyện khác thì tạm thời không đề cập tới. Trùng hợp là bây giờ ta đang có mấy đại đạo có lực lượng hơn 10 đạo, có lẽ có thể giúp đạo hữu tiến thêm một bước"
Tô Vũ nhướng mày: "Đơn giản như vậy thôi ư?"
"Tạm thời thế thôi"
Kiếm Không gật đầu, cười nói: "Bởi vì ta chỉ đột nhiên có suy nghĩ như vậy chứ không phải cố ý muốn đạo hữu gia nhập Thiên Khung Sơn, sau này chúng ta có thể bàn lại „"
sau:
Quả thật lão đột nhiên có quyết định như vậy, hơn nữa loại cường giả 18 đạo còn nắm giữ 16 đại đạo chưa đột phá như Tô Vũ khi bại lộ thực lực thì người mời chào sẽ không phải lão nữa, tuy lão mạnh hơn Tô Vũ nhưng phải là cường giả mạnh hơn lão đảm nhiệm việc này mới được.
Lão lại nói: "Hiện giờ danh khí đạo hữu chưa lớn, nhưng Lục Phương Sơn đã khiến vài cấm địa chú ý. Ta cảm thấy đạo hữu chỉ đang muốn có lệ với các đại cấm địa chứ chưa chắc đã thiệt tình muốn gia nhập"
Tô Vũ biến sắc.
Kiếm Không xua tay: "Bình thường thôi. Dù sao đạo hữu cũng là tán tu, có ý nghĩ như vậy không lạ chút nào. Nếu không thì đạo hữu đã không cần nhắc đến việc sứ giả Lạc Hồn Cốc đến Lục Phương Sơn"
Lão biết tán tu nghĩ gì, đặc biệt là loại cường giả như Hắc Mộ, nhưng lão vẫn tự tin cười nói: "Hiện giờ đạo hữu không hiểu nhiều về cấm địa, chỉ cảm thấy chủ nhân cấm địa bình thường. Ngươi sai rồi. Chờ đến khi hội nghị cấm địa mở ra, đạo hữu sẽ biết cấm địa nào mạnh hơn, cấm địa nào đáng gia nhập hơn, nơi nào có thể tranh thủ nhiều ích lợi cho đạo hữu hơn. Thiên Khung Sơn chiếm cứ vị trí gần Thiên Môn, đây khu vực quan trọng nhất, chỉ bằng riêng điểm này cũng đủ để thấy cấm địa khác không thể sánh bằng. Thực lực Thiên Khung Sơn Chủ cũng là đỉnh cấp trong đám chủ nhân cấm địa"
Lão kiêu ngạo vì cấm địa của mình cường đại.
Tô Vũ biết một chút bởi vì Nhân Hoàng đã từng nhắc tới một lần.
Quy cũng từng nói Thiên Khung Sơn Chủ là một vị chủ nhân cấm địa cực kỳ cường đại, Nhân Hoàng nói cùng lắm là ông ta có lực lượng 35 đạo, khi y thời kỳ đỉnh cao hoàn toàn không sợ đối phương.
Tô Vũ biết có một vài chủ nhân cấm địa chỉ có 30 hoặc 31 đạo lực lượng, đương nhiên đó chỉ là số rất ít, bình thường thì đều đã đến lực lượng 32 đạo.
Nhãn lực của Nhân Hoàng chắc chắn không sai được, vậy có khả năng Thiên Khung Sơn Chủ thực sự có lực lượng 35 đạo, vậy đối phương đúng là một trong những chủ nhân cấm địa mạnh nhất.
Giờ phút này, Kiếm Không vạch trần suy nghĩ của Tô Vũ, lão cười một tiếng, một lệnh bài lao về phía Tô Vũ.
"Đây là khách khanh lệnh của Binh Đường, dùng lệnh bài này, đạo hữu có thể tiến vào Thiên Khung Sơn bất cứ lúc nào"
Tô Vũ kinh ngạc.
Kiếm Không nói: "Đạo hữu hãy nhận đi, nếu có yêu cầu gì thì chúng ta sẽ liên hệ đạo hữu. Nếu đạo hữu muốn gia nhập cấm địa khác để giành lấy chút lợi ích thì chúng ta cũng không ngại"
Bởi vì chúng ta không trông chờ vào việc tán tu sẽ thực sự thần phục chúng ta.
Lão dặn dò: "Đạo hữu không cần quá lo lắng, chỉ cần ngươi có thể trợ giúp cấm địa vài việc thì đạo hữu có thần phục cấm địa hay không cũng không quan trọng, tiền đề là không được ảnh hưởng đến ích lợi của cấm địa"
Chỉ đơn giản như vậy thôi, ai tin tán tu sẽ thật sự quên mình phục vụ, trung thành và tận tâm vì cấm địa chứ?
Tán tu quật khởi trong hư không, không tổ chức, không tình nghĩa, không truyền thừa, đều là hạng người vô tình vô nghĩa.
Chỉ cần tán tu có thể làm vài việc giúp cấm địa, không xâm phạm ích lợi của cấm địa thì bọn họ muốn làm tay sai cho bao nhiêu nhà cũng được. Vậy nên cấm địa cũng không thèm để ý, chỉ cần ngươi có thể làm việc cho ta là được.
Tương tự như làm lính đánh thuê!
Bấy giò, hắn đã hiểu thêm về quy tắc nơi đây.
Hóa ra hắn diễn kịch như vậy cũng chẳng có tác dụng gì.
Tô Vũ thở dài: "Đại nhân chê cười, hôm nay Hắc Mộ mới biết cường giả cấm địa cách cục to lớn, ánh mắt chỉ cao, ta không thể với tới"
Kiếm Không không đồng tình: "Không phải, chỉ là vị trí bất đồng mà thôi"
Dứt lời, một viên cầu bay đến chỗ Tô Vũ: "Đây là chút lực lượng đại đạo mà ta lấy được, không nhiều cũng không quá mạnh, có lẽ đạo hữu cũng không thiếu nhưng đây là tâm ý của Thiên Khung Sơn ta. Nếu sau này có yêu cầu gì thì đương nhiên cũng sẽ trả giá công bằng cho đạo hữu"
Tô Vũ tiếp nhận viên cầu, trong lòng âm thầm líu lưỡi, sao lại có nhiều lực lượng đại đạo như vậy, không phải cấm địa không ra tay ư?
Tô Vũ cảm ứng, trong này có 3 đại đạo nhị đẳng, mười mấy đại đạo dưới nhị đẳng, chứng tỏ không ít người đã chết.
Mà bọn họ sống lâu, ở đây cũng có nhiều cường giả, lưu trữ lại một chút cũng là điều bình thường.
Quả nhiên người phía sau cửa rất có tiền.
"Đa tạ đại nhân"
Tô Vũ không khách khí nhận lấy: "Nếu đại nhân có yêu cầu gì thì có thể phái người tới Lục Phương Sơn tìm ta bất cứ lúc nào. Nếu ta có thể làm được thì chắc chắn sẽ đốc hết ra» SỨC "Được"
Kiếm Không gật đầu.
Tô Vũ không nhiều lời, lập tức đạp không rời đi.