Không biết đã trôi qua qua bao lâu.
Tô Vũ đột nhiên mở mắt, khí tức biến đổi, âm một tiếng, 20 hư ảnh kim sắc chợt lóe rồi biến mất.
Đó là lực lượng 20 đạo.
Ba người kia cũng mở mắt ra, hiện tại thực lực bọn họ đều là 15 đạo đỉnh phong.
Ba người hoa mắt rồi đột nhiên xuất hiện trước mặt Tô Vũ, ngay sau đó, ba người đồng thời quỳ xuống, khẽ nói: "Tham kiến Kiếp Chủ"
Tô Vũ mỉm cười nhìn ba người.
"Tin rồi ư?"
"Không dám không tin!"
Đao Chủ trầm giọng: "Lúc trước chúng ta quá mức cuồng vọng, khinh thường Kiếp Chủ. Thực chất Kiếp Chủ không gì không làm được"
Võ mông ngựa không tồi!
Tô Vũ cười một tiếng: "Miễn lễ đi"
Ba người đứng lên, ánh mắt nhìn Tô Vũ đã hoàn toàn khác trước.
Đây là một vị khai thiên giả!
Kẻ vô tri mới không sợ.
Ở vạn giới, đa số mọi người không hiểu hoặc không biết khai thiên giả cường đại ra sao, tại đây, bọn họ biết Thời Gian Chi Chủ và Tử Linh Chi Chủ, vị nào cũng đều cường đại đến mức không thể tưởng tượng.
Hiện tại Hắc Mộ là vị khai thiên giả thứ ba mà bọn họ biết đến.
Dù hiện tại hắn không mạnh nhưng sau này thì sao?
Chỉ cần cho khai thiên giả thời gian...
Bọn họ không dám tưởng tượng cuối cùng Hắc Mộ sẽ đi đến bước nào, ít nhất hắn có hy vọng trở thành chủ nhân cấm địa rất lớn, hắn thật sự có thể sáng lập ra một cấm địa.
Tô Vũ cười cười: "Các ngươi có thể đi rồi, mang người Tuyết Long Sơn và Đao Cốc đến Lục Phương Sơn đi, hình như đã sắp bắt đầu"
Hắn mời mọi người tới Lục Phương Sơn, giờ phút này đã sắp tới thời gian.
Tô Vũ cười thâm sâu: "Đừng nói lung tung ra ngoài, bởi vì ta có thể làm được bất cứ việc gì trong thiên địa của mình. Tục đạo của ta, nếu tiết lộ bí mật của ta thì ta sẽ lập tức biết được, khi đó các ngươi sẽ xong đời"
Dứt lời, ba khiếu khép kín.
Ba người lập tức mất đi cảm ứng đại đạo, khí tức giảm xuống, ba người kinh ngạc nhưng chưa sợ hãi, bởi vì việc này phù hợp với ấn tượng về khai thiên giả của bọn họ.
"Không dám"
Ba người quỳ gối trên mặt đất, thế giới trong cánh cửa là cá lớn nuốt cá bé, làm tán tu không thể sánh bằng việc được đi theo một vị khai thiên giả, nếu là nhân vật cao tầng của Long Vực và Đao Vực thì cần gì phải đến đây làm chủ nhân lãnh địa.
Trong cấm địa cũng có tranh đấu, dù bọn họ đã tới nhất đẳng nhưng chậm chạp không thăng cấp, tiềm lực đã hao hết, tranh đấu trong cấm địa cũng vô cùng tàn khốc, cuối cùng đám thất bại bọn họ bị đày đến đây.
Nói dễ nghe thì là lực lượng tiên phong cấm địa phái tới, về sau sẽ được trọng dụng, tình hình thực tế ra sao thì bọn họ tự biết.
Giờ khắc này, mấy người không nói gì nhưng trong lòng vô cùng rung động.
Có lẽ chúng ta sẽ trở thành nhóm lực lượng đầu tiên của tân cấm địa, là nguyên lão cùng sáng lập tân cấm địa với Kiếp Chủ Hắc Mộ.
"Kiếp Chủ"
Đao Chủ lên tiếng: "Hiện tại thực lực chúng ta giảm xuống, nếu có người không nghe lời..."
Tô Vũ bình thản nói: "Cần ta dạy các ngươi ư? Giết, cướp đoạt đại đạo dung nhập thiên địa, vừa vặn có thể thêm vào thiên địa của ta giúp ta sớm đạt tới lực lượng 25 đạo, như vậy các ngươi cũng có thể nhanh chóng khôi phục"
Ba người lập tức hiểu ra, bọn họ không nói gì nữa, nhanh chóng biến mất tại chỗ.
Tô Vũ mỉm cười, rất tốt, cuối cùng đã giải quyết được vài vấn đề phiền toái.
Hắn nhìn về phía Lục Phương Sơn, không biết lần này có bao nhiêu cường giả sẽ tới.
Kê không nghe lời thì giết, kẻ nghe lời thì dung nhập vào thiên địa.
Có lẽ hắn sẽ sớm siêu việt thực lực khi còn ở vạn giới bởi vì nơi này có rất nhiều cường giả và hoàn cảnh tàn khốc hơn.
Tại đây, dù giết ai thì Tô Vũ cũng sẽ không đau lòng, dù ba kê kia chết đi cũng vậy.
"Trong cánh cửa là một nơi rất tốt để cường hóa thực lực"
Còn những vấn đề khác thì tệ hết chỗ nói.
Tô Vũ nhanh chóng bay về Lục Phương Sơn.
Cùng lúc đó, tại khu vực Đông Bắc, vô số cường giả bắt đầu hội tụ đến Lục Phương Sơn, có người mang ý xấu, có người muốn ôm đùi, cũng có người muốn thay thế, Lục Phương Sơn muốn nhất thống Đông Bắc vực nhưng kẻ làm được không nhất thiết phải là Lục Phương Sơn.
Một vài bí mật của Lục Phương Sơn bắt đầu truyền lưu.
Sự thật là mấy người Quy, Mộ đã ngã xuống, tất cả chỉ là ngụy trang mà thôi.
Thậm chí có người nhận được tin tức nói rằng Lục Phương Sơn không có cường giả 16 đạo nào, tất cả đều là kế hoạch của Hắc Mộ.
Trên Lục Phương Sơn, sắc mặt mấy người Lạc Vân vô cùng nặng nề.
Hình như Hắc Mộ đã biến mất.
Hắn chạy rồi sao?
Chẳng lẽ bởi vì tin tức bại lộ nên hắn đã chạy trước?
Vậy thì phiền toái lớn rồi.
Hiện giờ các cường giả đã đến bao vây Lục Phương Sơn, nếu Hắc Mộ không ở đây thì Lục Phương Sơn sẽ không đủ sức chống cự, hoàn toàn mất khống chế.
Trong lúc mấy người đang lo lắng, thân ảnh Tô Vũ đột nhiên xuất hiện.
Mấy người cả kinh, cảm thấy Tô Vũ đã khác trước dù không biết vì sao, thấy hắn đã trở về, bọn họ vẫn vội vàng hành lễ: "Tham kiến đại thống lĩnh"
"Miễn lễ"
Tô Vũ bình tĩnh ra khỏi đại điện, hắn tươi cười quan sát tứ phương.
Đây là một nơi rất tốt, có rất nhiều chủ nhân quy tắc.
Chỉ tính riêng Đông Bắc vực mà đã có tới 17 vị nhị đẳng, số lượng nhiều quá sức tưởng tượng.
Tô Vũ vốn đã giải quyết một đám, Đao Cốc và Tuyết Long Sơn cũng thế, vậy mà vẫn còn có tới 17 vị.
Không chỉ như vậy, Tô Vũ nhìn phương xa, hắn mơ hồ cảm nhận được gì đó, hắn nở nụ cười nhàn nhạt.
Thật thú vị.
Cường giả khu vực khác đang theo dõi Lục Phương Sơn sao?
Hay là người trong cấm địa?
Hắn cảm nhận được ở nơi xa có chút khí tức mỏng manh đang dao động.
Cách Lục Phương Sơn không xa có hai tòa cung điện huyền phù, trên đó đều có người.
Một phương đến từ Tử Linh địa ngục, một phương đến từ Lạc Hồn Cốc, bọn họ lạnh lùng nhìn về phía Lục Phương Sơn.
Bế quan sao?
Bọn họ chán sống rồi!
Lục Phương Sơn quá to gan, bọn họ dám dùng lời nói dối như vậy để đối phó với bọn họ.
Không có bất cứ kẻ nào dám lừa gạt cấm địa!
"Hắc Mộ"
Trong hai tòa cung điện đều vang lên thanh âm.
Có khả năng Lục Phương Sơn sẽ bùng nổ đại chiến, chỉ sợ lần này Đông Bắc vực sẽ xuất hiện một vị bá chủ.