Trên Lục Phương Sơn, Tô Vũ quan sát tứ phương.
Các cường giả tán tu của các lãnh địa đều đã đến, nhưng hai vị bá chủ khu vực Đông Bắc là Đao Cốc và Tuyết Long Sơn còn chưa tới.
Mọi người đều trông chờ hai vị cường giả này tới đây ngăn cản Lục Phương Sơn.
Không phải là mọi người không muốn dựa vào thế lực lớn, chỉ cần thế lực này đủ lớn mạnh, đối với đám cường giả nhị đẳng mà nói, thế lực Lục Phương Sơn không yếu nhưng là tiền đề là đám Quy phải còn sống.
Nếu bọn họ là ngã xuống thì ai nguyện ý thần phục một cường giả nhị đẳng như Hắc Mộ chứ?
Mấy người Lạc Vân và Trí Cốc đều lộ vẻ lo lắng.
Quá nhiều cường giả tới đây, hai thế lực nhất đẳng chưa tới, nếu bọn họ tới thì sẽ có tổng cộng 20 vị nhị đẳng trở lên.
Lục Phương Sơn không thể ngăn cản lực lượng cường đại như vậy, dù Hắc Mộ thật sự tiến vào 16 đạo thì song quyền cũng khó địch nổi bốn tay.
Một vị cường giả nhị đẳng bị thu phục lúc trước lộ vẻ mặt âm trầm: "Hắc Mộ đại nhân, ta cảm thấy nên mời các vị đại nhân Quy, Mộ, Ngọc xuất quan. Bên ngoài đang nghị luận, lan tin đồn các vị đại nhân đã ngã xuống, như vậy thì Lục Phương Sơn không có biện pháp áp đảo bọn họ"
Tô Vũ nhìn hắn ta, khẽ gật đầu: "Có đạo lý. Nhưng không cần phải vội, không phải là còn chưa bắt đầu sao? Vai chính đều xuất hiện cuối cùng. Xem đi, không phải Tuyết Long Sơn và Đao Cốc còn chưa tới sao?"
Tô Vũ cười nói: "Đừng lo, ta còn không vội thì các ngươi gấp cái gì? Dù có chết thì cũng là ta chết trước, các ngươi chờ ta chết xong thì muốn đầu phục ai cũng được"
Người vừa nói chuyện trầm giọng nói: "Thuộc hạ không có ý đó, chỉ là các vị đại nhân mãi không xuất hiện nên mọi người lo lắng!"
Tô Vũ gật đâu: "Ta hiểu, không sao cả, ta đã báo trước rồi, nếu cân thì các đại nhân sẽ ra tay. Đi mời các khách quý vào đại điện ngồi đi, chờ người Tuyết Long Sơn và Đao Cốc tới là có thể bắt đầu nhất thống khu vực Đông Bắc Cấm Đoạn Hạp Cốc rồi"
"Đại nhân..."
"Đi"
Tô Vũ quay đầu nhìn về phía vài vị cường giả mới thu phục, bình thần hỏi: "Làm sao?
Lời ta nói không có giá trị gì ư?
Mấy người không dám nhiều lời, Hắc Mộ hỉ nộ vô thường, giết người vô độ, là kê tàn nhẫn, không cần biết sáu chủ nhân Lục Phương Sơn đã chết hay chưa, nhưng giờ mà chọc tức Hắc Mộ thì không ổn.
Những người này nhanh chóng rời đi.
Cường giả từ bốn phương tám hướng bắt đầu tiến đến Lục Phương Sơn, còn có thể nghe thấy tiếng nghị luận mơ hồ của bọn họ.
"Nghe nói đám người Quy đại nhân đã chết"
"Hắc Mộ này quá to gan"
"Để ta xem hắn sẽ giải quyết việc này như thế nào"
"Hắc hắc, giải quyết ư? Nhặt xác thì có"
Đảm cường giả cố ý nói vậy, giọng nói không nhỏ, Tô Vũ cũng có thể nghe thấy vài câu.
Tô Vũ im lặng, hắn ngồi trên đỉnh núi, trước mặt xuất hiện một bàn trà, thị nữ nhanh chóng châm trà cho hắn.
Lạc Vân và Trí Cốc ưu sâu đi tới.
Giờ phải làm sao?
Ai đã bại lộ tin tức?
Trí Cốc trầm giọng: "Đại nhân, nhất định là trong chúng ta đã có người phản bội"
Sáu vị tuân sát sử của sáu đại lãnh địa, trừ Trí Cốc và Lạc Vân ra thì còn ba người khác cũng biết việc này, trong đó có một vị nhị đẳng tên là Thất Sinh am hiểu thủ đoạn trị liệu.
Hiện nay Trí Cốc đang hoài nghi Thất Sinh, bởi vì hai vị cường giả tam đẳng khác vốn không biết nhiều, cũng rất khó có cơ hội đơn độc hành động.
Tô Vũ mỉm cười: "Thì sao?"
Trí Cốc sửng sốt: "Đại nhân, tin tức này bại lộ, chỉ sợ chúng ta sẽ gặp phải phiền toái lớn"
Tô Vũ cười khẽ: "Sau đó thì sao? Nếu bọn họ đã tới rồi thì chẳng lẽ lại nói với họ rằng sáu chủ nhân Lục Phương Sơn thật sự đã chết ư? Hiện giờ chỉ còn cách cố thủ thôi"
Trí Cốc muốn nói rồi thôi.
Cố thủ ư? Nói thật đơn giản.
Hắn ta thở dài: "Đại nhân, khi người Tuyết Long Sơn và Đao Cốc tới đây chắc chắn sẽ gây khó dễ"
Tô Vũ khẽ gật đâu: "Không chỉ như vậy, ta cảm thấy sứ giả hai cấm địa sẽ muốn xen vào, có lẽ người các khu vực khác cũng muốn nhúng tay"
Tô Vũ nở nụ cười tự tin: "Đừng lo, hết cách thì chúng ta đầu hàng, các ngươi đầu hàng rồi thì bọn họ có thể giết các ngươi chắc? Ta làm thủ lĩnh mới là nguy hiểm nhất, ta còn chưa nói gì, các ngươi sợ cái gì?"
Lạc Vân lo lắng sốt ruột.
Tuy nói vậy nhưng thấy Lục Phương Sơn có khả năng sụp đổ bất cứ lúc nào, Lạc Vân cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ, y có chút oán trách, nếu Hắc Mộ không trương dương như vậy, không có ý đồ tóm gọn tất cả trong một lần, trực tiếp xưng bá Đông Bắc vực thì Lục Phương Sơn sẽ vẫn tồn tại vững vàng ở đây.
Đang nghĩ ngợi, sắc mặt y khẽ biến.
Nơi xa, một cỗ đao khí tung hoành lao đến.
Một thanh đại đao khổng lô cắt ngang bầu trời, trên đó có đầy người, tất cả đều là cường giả.
Người Đao Cốc tới.
"Là Đao Chủ"
Đám cường giả đang lên núi kinh hỉ hô lên.
Ngay sau đó, một tiếng rồng ngâm chấn động thiên địa.
"Người Tuyết Long Sơn tới"
Hai đại thế lực đều đã tới, bọn họ có rất nhiều cường giả.
Lúc trước hai thế lực thu phục một vài người vốn đã có thực lực nhị đẳng, hiện giờ còn mang theo 3 vị cường giả nhị đẳng cùng đến, tổng số cường giả nhị đẳng trở lên nơi đây đã lên tới con số 23.
Trong thế lực của Tô Vũ, trừ bản thân hắn thì chỉ có 5 vị cường giả nhị đẳng. Có 2 vị thu phục trong trận chỉnh phạt.
Trong Đông Bắc vực này, nếu không tính Tô Vũ và đám người Đao Chủ thì đã có 28 vị cường giả nhị đẳng, hơn nữa đã có vài người bị đánh chết, nếu không thì số lượng đã đến hơn 30 người.
Dù quanh Thiên Khung Sơn không có người nhưng e rằng 3 phương khác của Cấm Đoạn Hạp Cốc cũng có đến trăm vị nhị đẳng.
Đây là một con số cực kỳ đáng sợ!
Trong khu vực này vốn có 5 vị nhất đẳng, số lượng cũng không ít.
Vạn tộc tích tụ nhiều năm mà cũng chỉ có 7 vị nhất đẳng, mười mấy vị nhị đẳng, có không ít tam đẳng tứ đẳng nhưng vẫn thua xa nơi này.
Tính riêng Cấm Đoạn Hạp Cốc mà thực lực đã mạnh hơn cả vạn giới.
Tô Vũ cảm khái, thở dài một tiếng, sau đó hắn tươi cười nói rằng: "Cường giả rất nhiều, tốt lắm"
Sắc mặt hai người Lạc Vân biến ảo.
Tốt ư?
Nguy hiểm thì đúng hơn.
Người Tuyết Long Sơn và Đao Cốc đã tới.
"Đi xem đi"
Tô Vũ cất bước đến tầng 8, đó là nơi sẽ tổ chức hội nghị hôm nay.
Cường giả Đông Bắc vực hội tụ, khí tức tung hoành Lục Phương Sơn, thực lực như vậy khiến người ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi.
Trong cánh cửa cũng không có nhiều địa vực như Cấm Đoạn Hạp Cốc.
Nơi đây được tứ đại cấm địa bao bọc, có điều kiện ưu ái trời ban.
Có tứ đại cấm địa ở đây nên Phệ Hoàng không nhiều lắm, khu vực khác tàn khốc hơn nơi này rất nhiều, có rất nhiều Phệ Hoàng vẫn luôn tàn phá khắp nơi.
Tầng 8, khí tức tung hoành trong đại điện.
Sau khi hai đại thế lực đến, mọi người mồm năm miệng mười ân cần thăm hỏi.
"Đao Chủ, Lục Phương Sơn có dã tâm quá lớn, nếu thực sự có thực lực thì Đông Bắc vực nhất thống cũng không phải vấn đề. Mấu chốt là ta nghe nói Lục chủ đã ngã xuống"
"Đúng vậy, dù nhất thống thì cũng phải do Đao Cốc và Tuyết Long Sơn làm chủ, sao đến phiên Hắc Mộ lên tiếng được?"
"Hắn còn giết không ít lĩnh chủ, gia hỏa này quá độc ác, Đao Chủ và Tuyết Chủ phải đứng ra vì chúng ta"
Mọi người sôi nổi lên tiếng.
Đao Chủ lạnh nhạt không thèm phản ứng, gã ngồi xuống, Tuyết Long cũng thế, hai người ngồi hai bên sườn, có người nghi hoặc: "Hai vị đại nhân, các ngài nên ngồi trên thượng tọa, sao có thể ngồi dưới tên Hắc Mộ kia được, hắn chỉ là cường giả 15 đạo, sao lại có tư cách áp đảo hai vị đại nhân?"
Đao Chủ bình tĩnh nhìn người nói chuyện kia: "Gấp cái gì? Đảm Quy chết thật rồi ư? Cứ từ từ rồi tính, giờ gây chuyện, nếu mấy tên kia còn chưa chết thì các ngươi giải quyết nhé?"
Đại điện lập tức an tĩnh.
Hiện tại vẫn chưa xác nhận được tính thật giả của việc này.
Nếu bọn họ còn sống thì sẽ là 3 vị cường giả 16 đạo.
Mấy người ôn ào lúc trước đều an tĩnh lại, nếu còn gây sự nữa thì mọi người đều sẽ chú ý đến bọn họ.
Đúng lúc này, tiếng bước chân vang lên.
Tô Vũ mang theo 5 vị cường giả nhị đẳng tiến vào, những người khác chờ ở ngoài cửa, Tô Vũ mặc áo choàng đen, tóc dài tung bay, nhẹ nhàng bước đến: "Người dưới 8 đạo ra ngoài. Các ngươi không có tư cách vào đây"
Vừa dứt lời, có người biến sắc.
Không phải tất cả lĩnh chủ đều là nhị đẳng.
Tô Vũ bước đến, hắn không nhìn bất kỳ ai: "Những kẻ dưới 8 đạo đứng nghe ngoài cửa.
Đây là nơi các ngươi có thể tới, có thể ngồi xuống sao?"
Hắn đột nhiên nhìn về phía vài vị lĩnh chủ tam đẳng, sắc mặt mấy người kia lập tức trắng bệch.
Hắc Mộ 15 đạo tạo ra lực uy hiếp quá mạnh cho bọn họ.
Có người nhìn hai vị cường giả nhất đẳng với ánh mắt cầu cứu, Đao Chủ nhướng mày:
"Hắc Mộ, đừng quá kiêu ngạo. Mà những kẻ dưới 8 đạo ra ngoài đi, kẻ quá yếu tham dự không ổn đâu"
Không ít người thầm mắng trong lòng.
Quả nhiên là cá lớn nuốt cá bé.
Ngay cả Đao Chủ cũng thế, gã không muốn tu giả dưới 8 đạo tham dự.
Một vài lĩnh chủ bất đắc dĩ chỉ có thể đứng dậy rời đi.
Toàn bộ đại điện an tĩnh.