Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3697 - Chương 3697: Tố Cầu Của Tử Linh Chi Chủ.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3697: Tố Cầu Của Tử Linh Chi Chủ.
 

Lúc này mấy người Tô Vũ đều đang yên lặng.

Hỏi lâu, Tử Linh Chi Chủ mới mở miệng: "Thiên Môn cũng không tính là gì, cường đại thì tự nhiên có thể phát"

Hắn ta không tiếp tục để ý chuyện này.

Dù Tô Vũ thật sự có thì hắn ta cũng không sợ.

Tử Linh Chi Chủ thấy Tô Vũ không còn diễn luyện, nhưng hắn ta cũng có chút ít thu hoạch nên thoải mái vung tay lên, một phiến thiên địa hiển hiện.

"Sinh tử - Tử vong là kết thúc của sinh mệnh"

"Sau khi chết sẽ là dạng gì?"

"Người sợ tử vong, nhưng sớm muộn gì cũng sẽ đi tới điệt vong. Đại phá diệt, đại tịch diệt, đại khủng bố... Tử vong mới là kết cục!"

Lúc này Tử Linh Chi Chủ bắt đầu trình bày về khai thiên cho họ.

Vì sao muốn khai thiên, như thế nào đi mở trời, tử vong đến cùng là cái gì.

Bây giờ Tô Vũ đã chiếu rọi cảm ngộ của mình.

Cảm ngộ đối với sinh tử.

Tử Linh Chi Chủ nói tử vong là kết thúc, cũng là bắt đầu, Tô Vũ có tán đồng nhưng cũng có không tán đồng.

Chờ hắn nói xong, Tô Vũ mới khẽ lên tiếng: "Tử Linh ở trong Tử Linh giới vực chỉ là bản nguyên mà tiền bối tiếp dẫn từ thời không trường hà đến, bản nguyên vốn thuộc về bọn hắn, đại biểu kỳ thật họ vẫn chưa triệt để bị ma diệt ấn ký!"

Tô Vũ khẽ nói: "Nếu ấn ký bị ma diệt triệt để thì phục sinh như thế nào? Làm sao để trở thành Tử Linh? Cái chết mà tiền bối nói cũng không phải là thật sự chết đi, tại vạn giới này, thực ra đối phương vẫn còn đang tôn lưu!"

Tử Linh Chi Chủ trầm mặc.

Tô Vũ lại nói: "Tử vong chân chính là tịch diệt, triệt để tịch diệt, tịch diệt thế giới, tiền bối có biết là thế nào không?"

Tử Linh Chi Chủ rơi vào trầm tư, hỏi lâu sau hắn ta mới lắc đầu: "Ta chưa từng tử vong, đại tịch diệt là cái gì... Ngủ say sao?"

Hắn ta không biết.

Tô Vũ cười: "Một vị cảm ngộ tử vong lại chưa từng chết thì sao có thể coi là cảm ngộ Tử đạo chân chính được?"

Tử Linh Chi Chủ nhíu mày: "Ngươi sai rồi, tử vong là bản năng, là bản tính, không phải thật sự tử vong rồi thì mới có thể cảm ngộ! Nói như vậy thì tiến vào trạng thái tịch diệt như ngươi bảo, đều tịch diệt cả rồi thì còn khôi phục kiểu gì?"

Hắn ta nói tiếp: "Ta thực sự chỉ là ngụy tử vong, nhưng nếu thế giới này tồn tại tử vong đại đạo thì đó chính là tịch diệt!"

Ngón tay hắn chỉ vào hư không: "Giống như nơi này tịch diệt như thế, vĩnh viễn sẽ không thể khôi phục! Tử vong giới chân chính có lẽ ngay bên cạnh chúng ta, nhưng nó lại là tịch diệt!"

"Mà Tử Linh đại đạo của ta là một loại xen vào giữa hai bên!"

Tử vong chân chính tức là đã chết, đào ở đâu ra khôi phục, chỉ có tịch diệt thì mới là tử vong thật sự.

Tô Vũ gật đầu.

Bên kia, Văn Vương mở miệng: "Cho nên Tử Vong chỉ đạo của quân chủ trên bản chất hẳn là một loại công kích, tìm tòi"

Công kích thì mọi người đều hiểu.

Tìm tòi... Võ Vương nghe mà mờ mịt, nhịn không được nhìn về phía Văn Vương, lão nhị đang nói gì thế?

Văn Vương không để ý tới vị này, chỉ thản nhiên nói: "Đạo và thiên địa của quân chủ đều có hiệu quả thu thập bản nguyên trong đất trời! Õ vạn giới có thể thu thập bản nguyên, tụ tập bản nguyên, phục sinh một lần nữa. Nhưng ở nơi này thì lại không cách nào làm được... "

Văn Vương nhìn về phía Tử Linh Chi Chủ, người sau khẽ gật đâu: "Trong cổng không có bản nguyên tán loạn"

Hắn ta trầm mặc một hôi mới nói: "Người ở nơi đây không có quá khứ, không có hiện tại, cũng chẳng có tương lai. Họ bây giờ chỉ là thâu thiên hoán nhật, tránh né những kẻ không tồn tại trong đây, quá khứ đã trôi qua! Không có cách nào thu thập bản nguyên cho nên bọn hắn muốn trở thành sinh linh thì nhất định phải tới vạn giới"

Văn Vương gật đầu, suy nghĩ một chút bèn nói: "Tiền bối tố cầu cái gì?"

Tử Linh Chi Chủ đáp: "Đại đạo! Sinh tử luân chuyển, chưởng khống vận mệnh, mệnh của ta do ta chứ không phải trời! Ta mà chết, bản nguyên còn thì ta liền bất tử bất diệt!

Mục tiêu cuối cùng nhất chính là chế tạo bản nguyên... tạo ra con người"

Hắn ta bình tĩnh nói ra mục tiêu cuối cùng và tố cầu của mình: "Ta muốn làm tạo thế chủ! Bản chất của sinh linh là cái gÌ? Làm sao để giao phó trí tuệ, giao phó linh hồn, giao phó bản nguyên cho họ? Nếu ta có thể thăm dò rõ ràng hết thảy những thứ này thì ta mới xem như đi tới cực hạn thực thụ"

Sinh tử chỉ là bên ngoài, trên bản chất, hắn ta đang theo đuổi sáng thế.

Nghe vậy, ánh mắt Tô Vũ cũng lấp lóe, sáng thết Giờ đây hắn mới hiểu được bản chất đại đạo của Tử Linh Chi Chủ là cái gì, không phải tử vong gì đó, mục tiêu của vị này là sáng thế, là tạo ra con người, là chế tạo sinh linh... muốn thăm dò đến cội nguồn của sinh linh!

Sinh mệnh ban sơ đến từ đâu?

Văn Vương và Tô Vũ đều nhíu mày, nếu là như vậy, thiên địa của Tử Linh Chi Chủ hiển nhiên chẳng hề đơn giản, bản chất đại đạo bên trong thiên địa của hắn ta cực kỳ thâm ảo, không phải chỉ là tử vong mà mọi người thấy.

Nhưng khó khăn như vậy chỉ sợ ngay cả Tử Linh Chi Chủ đều không có cách nào, cũng chẳng có lòng tin để thực hiện.

Sáng tạo thế giới, sáng tạo sinh linh.

Thế giới và sinh linh phải chế tạo như thế nào?

Tử Linh Chi Chủ thấy mọi người không nói lời nào thì hơi thất vọng, thở dài một tiếng:

"Bản nguyên sinh mệnh rốt cuộc là cái gì? Từ đâu mà đến?"

Tô Vũ suy nghĩ rồi đáp: "Đạo này quá thâm ảo, ta còn chưa từng đụng đến"

Văn Vương cũng lắc đầu: "Chúng ta theo đuổi đạo, thứ quân chủ theo đuổi đã không nằm trong phạm trù của đạo nữa rồi!"

Tử Linh Chi Chủ bật cười: "Không sao, đây là mục tiêu cuối cùng nhất, bây giờ, ta cảm thấy hứng thú với sinh tử chuyển đổi hơn"

Hắn ta nhìn về phía Tô Vũ.

Tô Vũ lại không để ý tới, ngồi đợi mọi người tiếp tục.

Sau Tử Linh Chi Chủ thì tới lượt Văn Vương.

Tô Vũ đã từng quan sát thiên địa của Văn Vương.

Giờ phút này, Văn Vương diễn hóa thiên địa, y nói: "Đại đạo ở chỗ ham học hồi, ham học hỏi là một loại đục vọng, cũng là một loại bản năng, nếu không có sự tò mò thì ý nghĩa tồn tại của sinh linh sẽ chẳng còn nữa"

Y diễn hóa thiên địa lại khiến cho ánh mắt Tô Vũ không ngừng lấp lóe.

Y nhịn không được nhìn về phía Văn Vương!

Văn Vương khai thiên trên ngàn đại đạo, Tô Vũ cho là y nắm giữ các loại đại đạo, kết quả lại không phải.

Lúc này, hắn mới có thể nhìn thấu bản chất.

Tử Linh Chi Chủ cũng nhịn không được bật cười: "Thú vị, quá thú vị!"

Đúng vậy, Văn Vương khai thiên hệt như một bảo bảo hiếu kì, y ham học hỏi đại đạo, tìm kiếm đại đạo, như một đứa trẻ giả mạo từng cái vấn đề.

"Lửa là gì?"

Thế là thiên địa của Văn Vương ra đời hỏa đạo, bởi vì tò mò!

Ham học hồi thì sẽ thăm đò.

Võ Vương cũng là lần đầu tiên nhìn thấy tình huống này, vẻ mặt hắn ngốc trệ: "Cho nên đạo của ngươi đều là thêu dệt vô cớ à?"

Đại đạo trong thiên địa của Văn Vương rõ ràng đều là tùy ý mà ra.

Chuyện này quá ngoài dự liệu.

Vẻ mặt Văn Vương lạnh nhạt, làm bộ như không nghe thấy gia hỏa này nói gì, y chỉ bình tĩnh cất tiếng: "Hỏa đạo là gì? Ngươi cảm thấy là lửa thì đó chính là lửa... Đây là một loại nhận biết vấn đề, kỳ thật thiên địa của ta điên đảo âm dương, hỗn loạn Ngũ Hành... Ta nói lửa là nước, ai định nghĩa lửa thì phải là lửa? Những định nghĩa này là do tiền nhân định đoạt, mà ta phần nhiều vẫn là thăm dò những đại đạo chưa rõ khác.. "

Tô Vũ không để ý việc này, hắn chỉ nghĩ tới chuyện khác: "Cho nên, đại đạo là có thể từ trống rỗng mà nghĩ ra được? Chưa hẳn là nhất định phải tự mình đi cảm ngộ?"

"Cũng không phải!"

Văn Vương lắc đầu: "Không phải trống rỗng nghĩ ra được, mà là dựa vào một chút nhận biết của ta để tạo nên"

"Ta cảm thấy con đường này nên là dạng gì, có thuộc tính thế nào, tại sao lại có... Õ mặt chỉnh thể thì vẫn cần đúng lý hợp tình"

Mà lúc này, Tử Linh Chi Chủ lại khẽ lẩm bẩm: "Nói như vậy, nếu ta cảm thấy thiên địa của ta nên có Sinh Mệnh đại đạo, đem định nghĩa sinh mệnh của ta dung nhập vào thiên địa, như vậy thì sẽ sinh ra Sinh Mệnh đại đạo sao?"

Bình Luận (0)
Comment