Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3696 - Chương 3696: Diễn Hóa Thiên Địa.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3696: Diễn Hóa Thiên Địa.
 

Bị Võ Vương chêm chọc mấy câu làm cho bầu không khí sinh động hơn một chút, nơi xa, Tử Linh Chi Chủ nhìn về phía mấy người, thản nhiên nói: "Các ngươi không thể ở lại nơi này lâu, nhất là ngươi!"

Ngón tay hắn chỉ vào Võ Vương, lạnh lùng nói: "Muốn đột phá ở đây, hấp dẫn sự chú ý của chư phương, dẫn họa vào nhà ta là chuyện không có khả năng"

"Nhưng luận đạo thì có thể!"

Hắn ta rất có hứng thú luận đạo với mấy vị này.

Mọi người có thủ đoạn, phương thức, cảm ngộ khi khai thiên không giống nhau.

Tô Vũ và Văn vương liếc nhau, họ đã hiểu.

Hiển nhiên Tử Linh Chi Chủ không nõỡ từ bỏ nhưng cũng chẳng muốn nỗ lực, quả là lão tra nam chỉ muốn vớt lấy chỗ tốt chứ không muốn cho đi cái gì.

Tô Vũ cười nói: "Chỉ luận đạo mà thôi!"

Văn Vương khẽ gật đầu: "Đại đạo dài đằng đẵng, tìm kiếm khắp nơi, sáng được nghe đạo chiều chết cũng cam lòng!"

Lúc này, Tử Linh Chi Chủ cũng không tránh khỏi âu sầu trong lòng, bỗng nhiên nói:

"Luận đạo thì luận đạo, hai vị đừng nói về chuyện khác"

Ta chỉ luận đạo mà thôi!

Hắn ta chỉ muốn ăn kẹo bọc đường, không muốn xơi đạn pháo.

Tô Vũ và Văn Vương cười xán lạn, đồng loạt gật đâu: "Được!"

Tử Linh Chi Chủ nhất thời lại hơi xoắn xuýt.

Làm bá chủ tuyệt thế, hắn ta không nên xuất hiện biểu lộ xoắn xuýt.

Thế nhưng giờ phút này thật sự là hắn ta cảm thấy rất xoắn xuýt.

Bởi vì hắn ta biết hai kẻ trước mắt này không phải người tốt, hi vọng là không có chuyện gì.

Tử Linh Chi Chủ vung tay lên, bốn phía có vô số tử khí tràn ngập.

Tử khí phong tỏa tứ phương.

Văn Vương mỉm cười phất tay, bốn phía có vô số đám mây hiển hiện, dưới chân mỗi người nhiều thêm một đám mây màu.

Tô Vũ thấy thế cũng cười xán lạn, không trung hiển hiện một vâng mặt trời lớn.

Trong trạng thái Võ Vương còn đang ngượng ngùng, ba người khoanh chân ngồi xuống.

Tô Vũ mở miệng nói trước tiên: "Văn bối trẻ tuổi nhất, khai thiên trễ nhất, xin tự bêu xấu trước tiên, ta tu đạo gần năm năm, ta sẽ trình bày đơn giản một chút về căn nguyên đại đạo của mình.. "

Ba người nhao nhao nhìn về phía Tô Vũ.

Tử Linh Chi Chủ không có ngắt lời hắn mà chỉ hỏi: "Ngươi bao nhiêu tuổi rồi?"

"Hơn 20 tuổi" Tô Vũ thổn thức, cười nói: "Năm tháng thúc người ta già, trong chớp mắt ta đã sắp sửa tiền vào đầu 3 rồi!"

Yên tĩnh!

Lúc này, Tử Linh Chi Chủ và Văn vương, Võ Vương hiếm có mà đạt thành ăn ý, ai nấy đều hờ hững chỉ cho là hắn đang đánh rắm.

Văn Vương cười nói: "Tô Vũ, bắt đầu đi!"

"Được!"

Tô Vũ hơi tiếc nuối, đáng tiếc, các ngươi chấn kinh mà lại cứ phải vờ như mọi chuyện chỉ là mây trôi nước chảy, nhìn Võ Vương kia kìa, miệng hắn sắp có thể nhét nguyên quả trứng vịt vào rồi!

Bất quá, rất nhanh sắc mặt của Tô Vũ trở nên nghiêm túc hẳn lên.

"Ta mở thiên địa hai lần, phân biệt là Vạn đạo thiên địa và Thân thể thiên địa"

Lời này vừa nói ra, mấy người không nghĩ thêm cái gì khác nữa mà nhao nhao nhìn về phía Tô Vũ.

"Vạn đạo, vạn pháp nhờ vào Thời Gian Sách của Thời Gian Sư Văn Ngọc, ta xem như một nửa truyền nhân của Văn Ngọc..

Tô Vũ khẽ vẫy tay, một quyển sách hiển hiện, cũng chính là Văn Minh Chí.

Đương nhiên, thứ trước mắt không phải là Văn Minh Chí thật.

"Vạn pháp, vạn đạo hợp nhất, đại đạo bên kết trở thành hạch tâm của thiên địa!"

Lực lượng đại đạo trong tay Tô Vũ hiện ra, từng đầu đại đạo hiển hiện, cấp tốc xen lẫn rồi bắt đầu dung hợp.

Văn Vương và Tử Linh Chi Chủ cấp tốc quan sát, nhìn không chuyển mắt.

Hai người đều chăm chú nhìn dị tượng trước mặt Tô Vũ, thiên địa sơ khai, vạn đạo vờn quanh, xen lẫn một thể.

Tuy chỉ là diễn hóa nhưng cũng đại biểu cho cảnh tượng chân thực cho thiên địa của Tô Vũ lúc sơ khai.

Tử Linh Chi Chủ nhìn mà cảm thấy tâm thần thanh thản, đây cũng là lần đầu tiên hắn ta nhìn cảnh tượng khai thiên của người khác.

Vạn đạo xen lẫn!

Việc này không giống như khi hắn ta khai thiên.

Hắn ta đang quan sát sảng khoái, bỗng nhiên lại biến sắc, vội vàng nhìn về phía Tô Vũ, ánh mắt sắc bén, nghiến răng nghiến lợi.

Ta muốn nhìn Sinh Tử thiên địa.

Tô Vũ hỗn đản!

Tức chết ta rồi!

Đúng vậy, khi Tô Vũ mở đến Sinh Tử đạo thì chỉ khẽ quét qua, không diễn luyện cụ thể, Tử Linh Chi Chủ kém chút nữa đã tức nổ tung, đây là thứ mà hắn ta khát vọng nhìn thấy nhất, kết quả là Tô Vũ hỗn đản lại chỉ cho thấy mông lung qua loa, khác gì che giấu hết sạch rồi đâu?

Tô Vũ lại không để ý tới điều này, nói nhảm, luận đạo mà có thể nói hết cho ngươi ngay từ đầu à? Lỡ như nói xong hết với ngươi rồi ngươi lại mặc kệ thì chẳng phải là ta sẽ thua lỗ hay sao?

Thiên Địa khai tịch ở trước mặt Tô Vũ, hiển hiện nên một tòa thiên địa không hoàn chỉnh.

Rung động cực kỳ lợi hại.

Văn Vương nhìn thoáng qua bèn gật gật đâu: "Vạn đạo làm cơ sở, vậy thì lấy vật gì làm căn nguyên? Ngươi mở Vạn đạo thiên địa, cố nguyên là cả một nan đề!"

Tô Vũ gật đâu: "Ta biết cơ sở vạn đạo khó định, phải thu thập khí vận tứ phương, tín ngưỡng của Vũ Hoàng Phủ, thuộc hạ trung thành, bằng hữu tình nghĩa, đạo hữu nỗ lực... đúc nên Vũ Hoàng ấn! Lấy tín ngưỡng, tín niệm, tín nhiệm, khí vận làm cơ sở!"

Văn Vương hơi nhíu mày: "Phương pháp này không thể làm... Không phải không thể làm được mà là thiên địa bị người chế trụ, chỗ liên quan tới đại ấn đều là trách nhiệm của ngươi, chuyện này giống với thiên địa của đại ca ta, không ổn!"

Tô Vũ bình tĩnh nói: "Chẳng có gì không ổn, người sống cả đời không có khả năng hoàn toàn tùy tâm sở dục, không phải chịu chút quy củ, hạn chế nào! Không chịu quy củ, không chịu hạn chế là bởi vì không quen, không bằng, vô đạo, vô tình... Thất tình lục dục là vì nhân đạo, là đạo làm người. Sư trưởng của ta nói với ta rằng, con người sở dĩ được gọi là người, bởi vì họ có cái tình"

Tử Linh Chi Chủ cười lạnh: "Lời lẽ sai trái!"

Tô Vũ nhìn về phía hắn ta, đây chính là luận đạo, đạo của ngươi chưa hẳn đã được người khác tán đỏng, như vậy ngươi cần phải thuyết phục họ chịu tán đồng, dù họ không tu luyện thì cũng phải nói cho họ biết, đạo của ngươi là chính xác.

Tô Vũ bình tĩnh nói: "Tiền bối nói thế mới là lời lẽ sai trái, tiền bối có thân bằng không?"

"Không"

"Có tình cảm không?"

"Không!"

"Thế thì lời tiền bối chỉ là cái rắm... "

"Hỗn trướng!"

Tô Vũ cười: "Tiền bối có giận, giận cũng là tình, đã có giận thì sao có thể bảo là vô tình?

Đại đạo vô tình, thái thượng vô tình, nếu thật sự vô tình, tiền bối cần gì phải nổi giận?

Cho nên ta nói người sở dĩ được gọi là người, chính bởi vì họ có tình, tiền bối có tán đồng điều này không?"

Tử Linh Chi Chủ hơi nhướng mày, nữa ngày sau mới mở miệng nói: "Miễn cưỡng xem như thế đi!"

Tình ư?

Hẳn là cũng có đi!

Biết giận thì đại biểu không phải thái thượng.

Bất quá, Tử Linh Chi Chủ vẫn thản nhiên nói: "Lấy tình, vận, tin để đúc căn cơ, thiên địa của ngươi có hạn chế quá lớn, mở ba ngàn đại đạo đã là cực hạn, những người này chết thì thiên địa của ngươi tất vỡ vụn"

Tô Vũ cười: "Đều đã chết cả rồi, còn ý nghĩa gì nữa? Đương nhiên ở trong đây ta mở Thân thể thiên địa, thân thể làm cơ sở, vô tình vô nghĩa, tuy mạnh nhưng lại vô tình, ta còn cảm thấy trời ở vạn giới còn tốt hơn một chút!"

Hắn tiếp tục diễn hóa.

Mỡ Thân thể thiên địa!

720 khiếu huyệt hiện lên, đại đạo lan tràn xen lẫn thiên địa.

Tử Linh Chi Chủ và Văn vương nhìn như sỉ như say, dần dần, ánh mắt hai người trở nên dị dạng, sau khi Tô Vũ xen lẫn thiên địa, sắc mặt hai người lại khẽ biến hóa.

Hồi lâu sau một cánh cửa hiện ra.

Hai người triệt để biến sắc.

"Cổng!"

Sắc mặt Tử Linh Chi Chủ thay đổi, nhìn về phía Tô Vũ, hồi lâu sau mới khẽ nói: "Là cổng ư?"

Văn Vương thở dài một tiếng: "Trước đó Thiên Môn dao động chính là vì ngươi khai thiên sao?"

Tô Vũ gật đâu.

Sắc mặt Tử Linh Chi Chủ biến đổi: "Nói như vậy, ba cổng tồn tại có thể giống như ngươi? Đều là mở Thân thể hoặc là Tinh thần thiên địa?"

Tô Vũ ngẫm nghĩ rồi lắc đầu: "Không rõ, có lẽ là thế!"

Sắc mặt mấy người dị dạng, không một ai nói chuyện.

Ở bên cạnh Văn Vương, Võ Vương căn bản không quan tâm tới những chuyện đó, hắn hệt như hài tử hiếu kì, chăm chú nhìn không chớp mắt, võ đạo dù không hiểu thì hắn cũng là nhân vật tâm cỡ.

Võ Vương không hiểu về khai thiên, đại đạo lại quá khác đường.

Mặc dù phương hướng không đồng nhất, mục tiêu thì lại đều nhất trí.

Giờ phút này, hắn không ngừng hấp thu những thông tin trước mắt, cảm ngộ hết thảy, nhất là về đại đạo xen lẫn, dung hợp, càng nhìn thì hắn càng vò đầu bứt tai, thật sự rất muốn tra xét rõ ràng hơn nữa, thậm chí muốn tự mình thể nghiệm chút đỉnh.

Bình Luận (0)
Comment