Võ Vương khổ sở rên rỉ: "Ta... sắp không áp chế được nữa!"
Ba người nhao nhao biến sắc.
Chuyện này ngàn vạn lần không thể được!
Văn Vương nhìn về phía Tô Vũ rồi lại nhìn sang Tử Linh Chi Chủ, lũng túng nói: "Hai vị...
có thể mượn dùng lực lượng thiên địa để áp chế một hai không? Nếu không một khi Thái Sơn đột phá, tất cả mọi người đều sẽ biết chúng ta đang mưu đỏ đại sự bí mật"
Tử Linh Chi Chủ đen hết cả mặt mày.
Mẹ nó, ai thèm mưu đồ bí mật đại sự với các ngươi, ta chỉ muốn an tâm chờ Thiên môn mổ ra, ra ngoài rồi thì ta sẽ hợp nhất thiên địa.
Nhưng lúc này, hắn ta vẫn phải phán đoán mặt lợi và hại, hừ khẽ một tiếng, ngay sau đó lực lượng thiên địa lan tràn đến. Tô Vũ cũng bất đắc dĩ lắc đâu, lực lượng thiên địa lan tràn ra.
Chỉ trong nháy mắt, trên thân Võ Vương có hai cỗ lực lượng thiên địa rơi vào, đại đạo còn đang rung chuyển đến lúc này mới yên tĩnh trở lại.
Văn Vương cười nói: "Quân chủ, ta có một ý kiến rất hay!"
Tô Vũ tiếp lời: "Ta cũng có biện pháp rất tốt!"
Tử Linh Chi Chủ cười lạnh: "Biện pháp hay của các ngươi chính là chúng ta hợp tác, sau đó ta làm tay chân cho các ngươi?"
Ha ha!
Ta ngu lắm sao?
Thật sự cho rằng ta không hiểu gì ư?
Tô Vũ nhìn về phía Văn Vương, Văn Vương cũng nhìn Tô Vũ, giống như đều đang nói mau nghĩ cách làm sao để lay chuyển vị này đi.
Rất nhanh, ánh mắt hai người chuyển đi chỗ khác.
Chúng ta không phải loại người như vậy.
Đột nhiên, bầu không khí trở nên vô cùng quỷ dị.
Võ Vương thì chỉ cảm thấy ba người trước mặt hình như đã từ bỏ mình, thế mà họ chẳng hề hỏi ý kiến của ta!
Bốn đại cường giả hội tụ, hoặc là nói bốn nhân vật lẫy lừng ngoài cổng đều đã tể tựu ở trong này.
Trừ bỏ Thời Gian Sư, người ngoài cổng đều ở nơi này cả rồi.
Bầu không khí cực kỳ quỷ dị.
Mấy người Tô Vũ đều là mỗi người ôm tâm tư riêng.
Tử Linh Chi Chủ muốn bắt Tô Vũ để xem Sinh Tử thiên địa.
Văn Vương nghĩ hiện tại phải chăng có cơ hội để Võ Vương đột phá.
Mà Tô Vũ thì đang nghĩ liệu hắn có thể ăn ké chút tiện nghi gì hay không.
Trong nhất thời, bầu không khí vô cùng ngưng trọng.
Võ Vương nhìn Tô Vũ rồi lại nhìn Văn Vương, cuối cùng lại nhìn qua Tử Linh Chi Chủ đang cười lạnh, nửa ngày sau Võ Vương mới mở miệng nói: "Ta nói chứ, chúng ta định đứng đây bất động tới khi nào?"
Ba người các ngươi nhìn đủ chưa?
Mặc dù ba người ở cùng một mặt phẳng, nhưng Võ Vương cảm thấy suy nghĩ của mấy vị kia đều đã bay xa, duy chỉ có mình hắn là bị ngăn cách ở bên ngoài thiên địa, loại cảm giác này... mẹ nó, thật là phiền muộn!
Mình đường đường là cường giả tối đỉnh 31 đạo, giờ đây còn sắp đột phá trở thành cường giả cấp bậc Cấm Địa Chi Chủ.
Khá lắm!
Không có một ai thèm phản ứng lại ta.
Ngay một khắc này, Tô Vũ lộ ra nụ cười cả người lẫn vật đều vô hại, nhìn về phía Tử Linh Chi Chủ mà nói: "Quân chủ tiền bối, ngài cảm thấy chúng ta có chút không gian hợp tác nào không?"
Không dễ lay chuyển vậy thì phải nói thẳng.
Tất cả mọi người là địch nhân của địch nhân, mặc dù không phải bằng hữu của nhau nhưng cũng có thể trở thành bằng hữu, không phải sao?
Tử Linh Chi Chủ cười lạnh: "Bản tọa đã đứng vững bước chân ở nơi đây, không đến bước đường cùng thì những người kia sao đám trở mặt với bản tọa? Bản tọa đánh giết một tôn Cấm Địa Chi Chủ mới dựng nên Tử Linh Địa Ngục, ta không giống các ngươi!"
Nói một cách khác, ta có đủ lực uy hiếp.
Các ngươi thì sao?
Bây giờ các ngươi không có gì hết!
Hợp tác với các ngươi thì có thể vẫn là thiệt thòi lớn, Tử Linh Chi Chủ dĩ nhiên không quá tình nguyện, đương nhiên, hắn ta muốn nhìn Sinh Tử thiên địa của Tô Vũ, ngoại trừ chuyện này thì dù là mấy người kia không yếu, hắn ta cũng không muốn hợp tác với bọn họ.
Tô Vũ và Văn vương nhìn qua là biết không phải thứ gì tốt.
Văn Vương khẽ cười: "Lời ấy sai rồi! Quân chủ bắt giữ chúng ta, Cấm Địa Chi Chủ sớm muộn gì cũng sẽ trở mặt với quân chủ, ta thấy trước khi Thiên Môn mở ra, những người kia sẽ cố gắng giải quyết ta sớm, rất nhanh thôi cũng sẽ xuất thủ với quân chủ"
Tô Vũ nói tiếp: "Đây là điều tất nhiên! Năm đó thiên địa của tiền bối xuyên qua Thiên Môn, ta nghĩ Thiên Môn đại khái cũng sẽ không khách khí với ngài"
Văn Vương tiếp tục: "Huống chỉ tiền bối muốn mang thiên địa nơi này ra ngoài hoàn chỉnh, độ khó của việc ấy cũng không thấp, ai cũng biết song thiên của tiền bối hợp nhất thì ngài sẽ trở nên cường đại vô song, ai có thể nhượng bộ?"
Tô Vũ gật đâu: "Thiên Môn ngăn cản không được thì Nhân Môn cũng sẽ không ngồi nhìn, phiền phức của tiền bối còn ở phía sau"
Văn Vương cười gật đầu tán thành, quăng tới ánh mắt cổ vũ cho Tô Vũ, vừa cười vừa nói: "Huống chỉ hình như quân chủ giống như đang thử chuyển đổi sinh tử, nhưng sinh tử rất khó, Tử Linh Địa Ngục của quân chủ không đủ sinh khí, hẳn là ngài đã thất bại rồi?"
Ánh mắt Tô Vũ sáng lên: "Văn bối vừa lúc biết về chuyển đổi sinh tử, tiền bối không ngại thì có thể trao đổi với ta!"
Lòng Văn Vương khẽ nhúc nhích, y tỏ ra mừng rỡ, cười nói: "Không sai, nếu quân chủ có thể hoàn thành sinh tử chuyển đổi, tất nhiên là sẽ tiến thêm một bước! Chúng ta đều là người khai thiên, đại đạo tìm kĩ, khai thiên khó cầu, có thể giao lưu với nhau một hai"
Tô Vũ cười ha hả tiếp lời: "Ö chư thiên bây giờ có thiên địa của Nhân Hoàng, Văn Vương, Tử Linh, còn có cả Thương Sinh thiên địa... chỉ sợ mấy vị ở đây không ai xem nhiều bằng ta, có lẽ ta có thể luận đạo một hai với các ngài"
Hai người ngươi một câu, ta một lời, Võ Vương không thể chen nổi nữa câu nào.
Tử Linh Chi Chủ vốn cũng muốn chen vào nhưng nghe hai người nói đến chuyện khai thiên thì hắn ta bèn ăn ý im miệng.
Đến khi Tô Vũ nói tới việc quan sát chư thiên, ánh mắt hắn ta khẽ nhúc nhích nhìn về phía Tô Vũ: "Tinh Vũ thực sự đã khai thiên rồi?"
Tô Vũ tươi cười gật đầu: "Đương nhiên!"
"Thương Sinh thiên địa lại là cái gì?"
"Một người khai thiên khác"
Tô Vũ nói: "Tiền bối cảm thấy hứng thú thì chút nữa có thể tâm sự nhiều hơn"
Sắc mặt Tử Linh Chi Chủ biến đổi.
Khai thiên vốn khó cầu.
Hôm nay, nơi này tụ tập ba vị khai thiên, mà Tô Vũ nói hắn còn từng gặp mấy vị khai thiên khác.
Chẳng phải khai thiên khó như lên trời sao?
Nhất thời, lòng Tử Linh Chi Chủ khẽ dao động.
Hắn ta khai thiên sớm, thực lực mạnh, không có nghĩa là có thể hiểu hết toàn bộ.
Mỗi một người khai thiên đều có thứ mà mình am hiểu.
Lúc này, Tô Vũ và Văn vương liếc nhau, trong mắt đều toát ra ánh mắt tỏ về mắc câu rồi.
Tử Linh Chi Chủ không thiếu gì cả nhưng chúng ta đều là người khai thiên, có cơ hội luận đạo thì nên thử luận đạo, thử trò chuyện nhiều hơn, có nhiều thứ sẽ có thể mở mang thêm không ít.
Văn Vương nhìn về phía Tô Vũ, trong ánh mắt lộ ra một loại thân sắc khen ngợi.
Gia hỏa Tô Vũ này quả nhiên rất khá!
Phối hợp rất tốt!
Tô Vũ cũng mỉm cười, quả nhiên Văn Vương vẫn có thể theo kịp sóng não của hắn, không hề lạc quẻ một tí nào.
Hiển nhiên là lúc này vẫn có người không chung kênh với họ, Võ Vương hết nhìn Văn Vương rồi nhìn sang Tô Vũ, sau đó lại nhìn Văn Vương...
Hắn nhìn đi nhìn lại một hỏi, ánh mắt trở nên dị dạng, nhịn không được nói: "Đại chất tử, ngươi và Văn lão nhị... "
Là phụ tử sao?
Hình như đúng là thết Không chỉ hình dạng của hai người tương tự mà khí chất, ngữ khí, ăn mặc cũng thế.
Thật sự là Võ Vương càng nhìn thì càng cảm thấy hai người này là phụ tử.
Trước đó hắn chỉ trêu chọc, hiện tại thực sự hắn đã cảm thấy mình đã nói trúng chân tướng rồi.
Tô Vũ cười không lộ răng, ánh mắt cực kỳ hiền lành.
Võ Vương lại run lên, nhịn không được nói: "Đừng nhìn ta như vậy, bình thường Văn lão nhị nhìn ta như thế đều là muốn thu thập ta, ngươi cười trông hiền lành thế kia nhưng lại chuẩn bị đối phó ta đúng không?"
Tô Vũ khẽ giật mình, ta cười hiền lành lắm cơ mài!
Võ Vương cũng rất phiền muộn.
Đệt!
Kẻ âm hiểm nở nụ cười đều là có ý mưu hại người, Tô Vũ và Văn lão nhị rất giống nhau, cũng may ta có kinh nghiệm, bằng không lần đầu gặp gõ còn không phải bị tiểu tử này qua mặt à?
Ở kế bên, Văn Vương cũng cạn lời.
Y liếc qua Võ Vương, không biết nói chuyện thì mau ngậm miệng.
Cẩn thận thật sự bị người ta hố.