Tô Vũ không quản bọn họ, giờ phút này, hắn đạp không tiêu sái rời đi, trực tiếp bước vào Tử Linh Địa Ngục.
Ở biên giới của Tử Linh Địa Ngục, bốn vị Đế Tôn đang chờ ở đây.
Vừa rồi họ cũng nhìn thấy tình huống xa xa nhưng không có mệnh lệnh từ chủ thượng nên chẳng dám nhúng tay.
Bấy giờ nhìn thấy Tô Vũ tới thì lòng họ đều hơi băn khoăn.
Tô Vũ tiêu sái tự nhiên, cười gật gật đầu: "Các vị tiền bối, tại hạ là Hắc Mộ, một trong những người mà Tử Linh Địa Ngục ẩn giấu, hôm nay trở về ta muốn xem phát triển như thế nào"
Mấy người sững sờ.
Cái quỷ gì thế?
Minh Thổ hơi chân chờ hỏi: "Hắc Mộ?"
"Đúng, chủ nhân của Lục Phương Sơn!"
Tô Vũ cười khẽ: "Ta là một trong những con át chủ bài mà Tử Linh Địa Ngục ẩn tàng, đương nhiên, rất nhanh ta và mấy vị sẽ có cơ hội hợp tác, ta muốn tiến đánh Lạc Hồn Cốc, các vị chính là tiên phong của ta!"
Trong bốn người, một tôn cường giả có tướng mạo hung ác lạnh lùng nói: "Ngươi chỉ huy chúng ta?"
Tô Vũ mỉm cười nhìn về phía Tử Linh Chi Chủ sau lưng, thấy hắn ta không nói lời nào thì nói: "Không tin liền kháng lệnh, đừng để cho đại nhân chê cười, thăm dò, thu phục, luận bàn cái gì đó đều miễn đi, không cần!"
Mấy người im lặng nhìn về phía Tử Linh Chi Chủ, âm thầm hỏi ý.
Tử Linh Chi Chủ chỉ thản nhiên nói: "Minh Thổ, dẫn hắn đi xem bốn phía đi"
Dứt lời, hắn ta biến mất lập tức.
Đương nhiên, hắn ta không trở về mà là tiếp tục ngăn cản Văn Vương, đề phòng hai tên này thừa dịp mình trở về mà lên vào thiên địa của mình.
Sắc mặt Minh Thổ Đại Đế ngưng trọng, dẫn tên này đi nhìn bốn phía ư?
Tô Vũ cười nói: "Nhìn cái gì, mang ta đi xem hạch tâm của thiên địa, ta cũng là người khai thiên, là đích truyền của đại nhân... Thôi được rồi, bên ngoài không tiện bại lộ, các ngươi coi ta như khách là được!"
Mấy người đều vô cùng ngoài ý muốn, đích truyền?
Người khai thiên?
Làm sao nghe cứ như nói giốn nhỉ?
Chủ thượng còn nuôi dưỡng một vị khai thiên, sao chúng ta lại không biết?
Minh Thổ vừa dẫn Tô Vũ tiến vào Tử Linh Địa Ngục, vừa nói: "Ta là Minh Thổ, ba vị kia..."
Tô Vũ khoát khoát tay: "Không cần phải biết, tứ Đại Đế chia theo phương hướng, Đông Đế, Tây Đế... cứ gọi vậy là được, danh tự chỉ là danh hiệu, nhiệm vụ của các ngươi rất gian khổ, phải nhanh chóng giải quyết lục đại Tác Hồn Sử, thậm chí còn phải giúp ta liên thủ đối phó với Lạc Hồn Cốc Chủ!"
Bốn người đều không nói gì.
Chúng ta đâu có nhận ra ngươi, ngươi nói cái gì đó?
Minh Thổ khẽ lên tiếng: "Chúng ta... nghe chủ thượng!"
Hắc Mộ, chủ của Lục Phương Sơn thật sự là người của chúng ta ư?
Không giống lắm!
Ông nhịn không được nói: "Trước giờ Lục Phương Sơn luôn đối nghịch với chúng ta...
"Đánh rắm!" Tô Vũ không hề khách khí: "Khúc là người của ta ẩn giấu ở đó để câu người của Lạc Hồn Cốc mà thôi, ngươi còn tưởng thật?"
Nói gì thế này?
Minh Thổ triệt để cạn lời.
Hóa ra không phải là thật?
Gia hồa này thật sự có quan hệ với chủ thượng sao?
Nhưng chủ thượng không xuất hiện, không quản, thậm chí còn bảo mình dẫn hắn đi quan sát, Minh Thổ cũng bó tay luôn rồi.
Ba người khác không đi theo, hai nam một nữ đều hơi nghi hoặc mà nhìn Tô Vũ, trong đó, nữ tử váy đen xinh đẹp cười nói: "Hắc Mộ các hạ, ngươi nói mình là người khai thiên, là đích truyền của chủ thượng..."
"Muốn nhìn sao?" Tô Vũ ngắt lời, bỗng nhiên, nhục thân hắn chấn động, thiên địa rung chuyển, toàn bộ Tử Linh Địa Ngục truyền đến lực áp chế cường đại. Tiếng nổ vang dội, Tô Vũ lùi lại mấy bước, cười nhìn về phía phương xa: "Thiên địa vốn có lực đẩy... Hiểu không?"
Mấy người cái hiểu cái không, chỉ cảm thấy không thể nào hiểu thấu.
Thật sao?
Nhất thời, họ cũng không biết nên nói gì cho phải.
Tô Vũ nhìn chung quanh một lần, thậm chí còn đem đại đạo thăm đò vào thiên địa, mà Tử Linh Chi Chủ cũng không định ngăn cản, Tô Vũ cẩn thận quan sát một phen, khẽ gật đầu vì thấy thú vị.
Nơi này nhìn như chỉ có một đầu đại đạo, trên thực tế lại là vô số đại đạo liên quan tới tử vong tổ hợp lại cùng nhau.
Mà đây không phải cách thức bện như Tô Vũ.
Tử Linh Chi Chủ áp dụng phương pháp trực tiếp dung hợp đại đạo, đương nhiên, đó đều xem như đại đạo đồng loại nên cũng có thể dung hợp.
"Dung hợp xong, đại đạo cường đại sẽ có thể đản sinh cường giả hơn 20 đạo, mà còn không chỉ một vị..."
Tô Vũ như có điều suy nghĩ, nói vậy thì mình có thể thử xem sao.
Khi cường giả nhiều, tu luyện đại đạo đồng loại nhiều thì có thể thử nghiệm áp dụng loại phương pháp này.
Dung hợp thành một đầu đại đạo, hóa đại đạo này thành trường hà, mọi người cùng nhau hấp thu lực lượng từ đó, chỉ xem ai hấp thu nhiều hơn mà thôi, giống như Tử Linh giới vực vậy.
Trong lúc Tô Vũ đang quan sát.
Bên ngoài.
Võ Vương nhìn thấy Tô Vũ đi rồi, mới nhìn về phía Văn Vương, hắn thở dài một tiếng, bất đắc dĩ nói: "Ngươi thật sự muốn ta đi theo tên kia ư? Ta cảm giác gia hỏa này không giống người tốt"
Văn Vương cười: "Người tốt thì ta còn không dám tin! Ai dám tin tưởng người thành thật chứ? Đây không phải là muốn chết sao?"
"Nhưng chúng ta và hắn mới gặp lần đầu... Lão Văn, ngài cũng đừng vờ ngớ ngẩn, huynh đệ ta nhiều năm bên nhau, ta thật ra không để tâm nhưng ta sợ hắn hố ngươi!"
Văn Vương cười nhìn về phía phương xa rồi nhìn lại Võ Vương, y khẽ thở dài: "Bây giờ ngươi đột phá không phải là không thể được, tất nhiên có thể! Thái Sơn, bây giờ đột phá, ngươi chính là Cấm Địa Chi Chủ! Là chí cường!"
"Thế nhưng ngươi thành chí cường không nói tới việc nhiều nguy hiểm, dù thành công thì ngươi cũng không xoay chuyển được đại cục"
Văn Vương lộ ra về nghiêm túc: "Hắn có hi vọng... Đương nhiên là cũng chưa chắc chắn!
Ngươi có muốn hi sinh thực lực của mình, tác thành cho hắn hay không vẫn phải xem suy nghĩ của ngươi. Bất quá hắn mạnh lên thì ngươi vẫn có thể khôi phục"
Võ Vương im lặng: "Vậy cần bao lâu? Ta muốn khôi phục 31 đạo lực lượng, hiện tại hắn cũng làm không được, huống chỉ là 32 đạo!"
Cái này cũng đúng!
Văn Vương gật đầu: "Theo lý là như thế, nhưng ngươi phải biết, 2 tháng, 29 đạo!"
Võ Vương trầm mặc không nói gì.
Kê đáng sợ!
Hắn không xoắn xuýt chuyện này nữa mà chỉ hỏi: "Hắn giết chết Lạc Hồn Cốc Chủ có trợ giúp gì lớn cho chúng ta không?"
Văn Vương suy tư một phen: "Trước mắt thì không lớn, nhưng nếu hắn nắm giữ Lạc Hồn Cốc, trở thành một trong bốn đại Cấm Địa Chi Chủ ở đây mà vẫn không bại lộ thì sẽ khác. Thứ nhất, chúng ta bớt đi một vị cường địch, thứ hai, âm thầm thêm một vị minh hữu, thứ ba, hắn giỏi hãm hại lừa gạt, không gì không làm được... càng thích hợp phối hợp với ta hơn!"
Điều thứ ba là quan trọng nhất.
Võ Vương phiền muộn: "Nói tới nói lui, ngươi ghét bỏ ta phối hợp với ngươi không được?"
"Không phải ghét bỏ!" Văn Vương giải thích: "Chỉ là... hơi hơi ghét bỏ thôi!"
Cút mẹ ngươi đi!
Võ Vương buồn bực không chịu nổi, hắn trầm mặc một hỏi mới nói: "Ta tu luyện tới mức này, ngươi và Tinh lão đại giúp ta rất nhiều, nếu thật sự cần làm thì ta đương nhiên không có ý kiến... Nếu ngươi cảm thấy hắn đột phá có tác dụng lớn hơn ta... Ta sẽ đáp ứng hắn!"
Văn Vương thấy Võ Vương hệt như chó con bị ném bỏ, bất đắc dĩ nói: "Được rồi!"
Tên cao lớn thô kệch này giả bộ đáng thương mà cũng không ngại mất mặt.
Võ Vương nhe răng: "Ngươi thừa nhận ta hữu dụng hơn hắn, đúng không?"
"Ngươi ngậm miệng đi!"
Văn Vương bất đắc dĩ: "Ngươi là huynh đệ của ta, hắn đâu phải, nhưng ngươi phế là sự thật, tìm lý do làm gì"
Võ Vương lập tức cảm thấy uể oải.
Uể oải xong hắn vẫn nói: "Văn Ngọc đang rất nguy hiểm, thật ư?"
"Vẫn tạm.."
"Đừng giấu ta!" Võ Vương thở dài: "Ta thấy gần đây ngươi rất gấp, bằng không ngươi sẽ không như vậy, nếu trước kia Tô Vũ nói để ta dung thiên địa của hắn thì ngươi sẽ chửi hắn chỉ biết chiếm tiện nghi!"
Võ Vương cười khổ: "Thôi được rồi, dung thì dung thôi... nhưng nói trước, cứu Văn Ngọc ra thì phải để ta làm muội phu của ngươi... Ta đã nỗ lực rất lớn, ngay cả Cấm Địa Chi Chủ cũng không thèm làm"
Văn Vương trợn trắng mắt mặc kệ.
Nhưng y vẫn nhìn Võ Vương một hồi, suy nghĩ một chút rồi nói: "Đừng như đưa đám thế, ta cũng không nõ bỏ ngươi đi, thế nhưng trước cứ thế đã... sau này hãy nói tiếp"
Y cân nhắc hỏi lâu vẫn thấy có lẽ làm vậy sẽ càng tốt hơn.
Nhưng y vẫn nói thêm: "Chúng ta và hắn chỉ là hợp tác, tiểu tử này không dễ nhìn thấu, đừng quá tin tưởng hắn"
"Cái này ta hiểu"
Văn Vương vỗ vỗ vai Võ Vương, thở dài: "Đi tìm hắn đi!"
"Được!"
Võ Vương bay về hướng Tử Linh Địa Ngục, chỉ trong nháy mắt, Tử Linh Chi Chủ hiển hiện, thản nhiên nói: "Đủ rồi, cút ngay! Diễn kịch cho ta nhìn sao? Muốn tiến vào thiên địa của ta... Ngươi tưởng ta ngớ ngẩn chắc?"
Hai tên hỗn đản này coi ta là đồ đần à?
Võ Vương ngu ngơ nói: "Ta đi tìm Tô Vũ để dung nhập thiên địa của hắn, không có ý gì khác"
"Cút"
Tử Linh Chi Chủ gầm thét, cả giận mắng: "Không cút thì ta giết chết ngươi!"
Võ Vương xám xịt trốn về, vẻ mặt đây bi thương: "Hắn ta không tin!"
Văn Vương thở dài: "Diễn quá giả, thôi được rồi!"
Hai người đồng thời uể oải, Từ Linh Chi Chủ thì sắp tức hộc máu, nói nhảm, ta có thể tin mới là lạ.