Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3717 - Chương 3717: Thăng Tiến Không Lùi.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3717: Thăng Tiến Không Lùi.
 

Họ không ngại tâm sự, Tô Vũ biết bọn hắn đang trì hoãn thời gian, càng lâu thì khả năng Cấm Địa Chi Chủ tới càng nhiều, đến lúc đó kẻ gặp phiền phức chính là Tô Vũ.

Tô Vũ hiểu rõ, mấy vị Võ Vương cũng thế.

Hai huynh đệ rõ ràng đã hạ quyết tâm tiếp tục dây dưa, bởi vì Tô Vũ rất khó chơi, nếu thật sự chiến đấu đến cuối cùng dù họ thắng thì cũng cần trả một cái giá lớn.

Mà lúc này, Tô Vũ lại không thể kéo dài thêm nữa.

Hắn đột nhiên nhìn về phía Võ Vương, cười hôi: "Ngài muốn sáng khoái một lần không?"

"Muốn!" Võ Vương bật cười, làm sao để được thế?

Tô Vũ cười xán lạn: "Làm tiền bối, ngài muốn giết chóc một trận chứng minh mình không uổng đời này, vậy ta thành toàn cho ngài, tương lai của ta còn có rất nhiều cơ hội, còn ngài... khả năng chỉ có lần này huy hoàng..."

Võ Vương nhìn hắn, không nói lời nào.

"Ta chính là thiên địa chỉ linh!"

Tô Vũ thì thào một tiếng rồi khẽ cười: "Hồn Chủ có thể phụ thể, ta cũng có thể! Ta không khống chế ngài, Võ Vương, tự ngài đi chiến, bộc phát chiến lực mạnh nhất của ngài để thế nhân nhìn xem Võ Vương mạnh tới mức nào!"

Võ Vương bá khí trùng thiên, cất cao giọng: "Đương nhiên!"

Đối diện, hai người kia hơi biến sắc.

"Ngăn cản bọn chúng!"

Ẩm!

Lạc Hồn Cốc hóa thành nghiên mực, trực tiếp đập tới hướng Tô Vũ, mà Tô Vũ lại biến mất trong nháy mắt, sau một khắc, hắn xuất hiện trên đỉnh đầu Võ Vương, nở nụ cười đầy chờ mong: "Để ta xem thử rốt cuộc Võ Vương mạnh đến mức nào, đừng khiến ta thất vọng!"

Dứt lời, hắn chui vào thân thể Võ Vương, một cỗ sát khí ngất trời bộc phát, đánh thẳng vào Tô Vũ, Tô Vũ lại chẳng quan tâm mà chỉ cưỡng ép dung nhập, toàn bộ lực lượng thiên địa đều đang tràn vào thân thể của Võ Vương.

Võ Vương bạo hống một tiếng, nhục thân cấp tốc lớn mạnh, trong chớp mắt tiếng nổ chấn động lan ra.

31 đạo lực lượng bộc phát!

Còn đang tiếp tục gia tăng!

Một đường tăng đến thực lực của Võ Vương khi trước, khi mà hắn chỉ còn thiếu một bước là tiến vào 32 đạo. Thế nhưng giờ phút này, hắn không còn cảm giác mất ổn định nạp đạo nhân thể khi xưa nữa, cảm giác đại đạo rung chuyển cũng đã biến mất hoàn toàn.

Bởi vì, hết thảy đều đang ở trong thiên địa của Tô Vũ.

Thanh âm của Tô Vũ vang lên trong đầu Võ Vương: "Võ Vương tiền bối, phải xem ngài rồi, nếu ngài bại, trận chiến này liền kết thúc!"

Khí tức của Võ Vương cường đại, buông thả, chất chứa sát ý vô biên.

Giờ phút này, hắn nhe răng khẽ cười, ánh mắt đây hài lòng và cả cảm kích.

Trong thời khắc quan trọng, Tô Vũ không lựa chọn tự mình đối chiến với hai người kia, không phải Tô Vũ không thể mà là hắn cảm thấy kinh nghiệm của mình không phong phú bằng Võ Vương, hắn chưa từng chiến đấu với dạng cường giả thế này.

Võ Vương lại từng giao đấu rất nhiều lần.

Tô Vũ hóa thành thiên địa chỉ linh, cũng cố biển ý chí của Võ Vương, hành động này cũng có thể phòng ngừa tối đa việc Võ Vương bị hai người kia diệt sát ý chí.

Cường cường liên hợp!

Ở thời điểm này, Tô Vũ không lựa chọn tự mình làm kê đóng đô, hắn giao hết quyền chủ động cho Võ Vương.

Võ Vương nhe răng bật cười: "Đa tạ!"

Cuối cùng, Tô Vũ vẫn tín nhiệm hắn một lần!

Khí tức cường đại bao trùm thiên địa, mang theo lực lượng ngút trời, trong tay Võ Vương hiện ra một thanh đại đao, nhìn về phía hai người đối diện rồi lại nhìn những người khác, hắn nhe răng cười lớn: "Tất cả ra ngoài diệt sát những tán tu kia, giết sạch Lạc Hồn Cốc!"

Hắn muốn đơn đấu với hai người này!

Hai vị này tuy mạnh nhưng cũng không nhiều thủ đoạn như Pháp, mà thủ đoạn lớn nhất chính là diệt sát ý chí lực, có điều Võ Vương hoàn toàn không sợ.

Kỳ thật tứ đại Đế Tôn và Tu La đều thầm run sợ, bây giờ nghe được lời này thì không do dự thêm nữa, cấp tốc rời khỏi thiên địa.

Bọn họ giao nơi này lại cho Võ Vương, giao cho Tô Vũ.

Rất nhanh, mấy người đi ra diệt sát những cường giả đang muốn trốn chạy.

Ở phía đối diện, Lạc Hồn Cốc Chủ cảm nhận được khí tức của đối phương, cảm nhận được sự cường đại sau khi đối phương được lực lượng thiên địa củng cố, nhẹ nhàng thở hắt ra: "Võ Vương... Quả nhiên là ngươi!"

"Đệ đệt"

Gã hô một tiếng, Hồn Chủ hiểu ý bèn cười nói: "Ca ca thân yêu, xem ra, ngươi và ta cũng phải liên thủ!"

Sau một khắc, giống như Tô Vũ, Hỏn Chủ cũng cấp tốc dung nhập vào thể nội Lạc Hồn Cốc Chủ.

Một cỗ tinh thần lực càn quét thiên địa.

Khí tức của đối phương lập tức trở nên cường đại hơn.

"Giết!"

"Giết!"

Oanh!

Lúc này, tinh thần ý chí và nhục thân va chạm.

Võ đạo và chạm với ý chí lực.

Thậm chí có thể xem như Văn Minh sư và Chiến giả giao chiến!

Rốt cuộc thì ai mạnh hơn?

Ở thời kì nhỏ yếu đều là Chiến giả mạnh hơn Văn Minh sư, nhưng sau khi lớn mạnh, đại đạo đồng quy, Chiến giả đạo và Văn Minh đạo vẫn sẽ có chênh lệch, dưới tình huống bình thường, Chiến giả đạo vẫn không có nhiều thủ đoạn bằng Văn Minh sư.

Mà lúc này, vị Chiến giả đạo đã đạt đến cực hạn như Võ Vương lại muốn chứng minh cho mọi người thấy Chiến giả cũng có thể nghịch phạt Văn Minh sư.

"VõI"

Âm!

Đao bổ thiên địa, bầu trời võ vụn, mang theo khí thế thẳng tiến không lùi, thấy chết không sởn, trường đao bổ đôi hắc ám, chém nát tinh thân ý chí của đối phương. Võ Vương tiến lên trước một bước với sát khí ngút trời.

Rất nhiều năm rồi hắn chưa từng chiến đấu như thế này.

Khi ở Vĩnh Sinh Sơn, Văn lão nhị sợ hắn chết nên thường xuyên chỉ để hắn đi đánh tiên phong, rất nhanh sẽ đào tẩu, không để cho hắn dây dưa quá lâu.

Nhưng hôm nay, hắn dung hợp thiên địa của Tô Vũ, một người độc chiến một vị, không, phải là hai vị Cấm Địa Chi Chủ!

Đây là điều mà Văn lão nhị cũng không dám để hắn làm.

Bởi vì Văn lão nhị sợ hắn chết!

Nhưng ta là võ giả, là Chiến giả, ta vì chiến mà sinh, ta lại sợ chết sao?

Vẫn là Tô Vũ tốt hơn!

Mặc dù điều này cũng đại biểu tiểu tử này không quá để ý tới chuyện sống chết của mình... nhưng mà người thiện chiến sẽ quan tâm những vấn đề đó sao?

Ta không thèm để ý!

Võ Vương bạo hống, trường đao hóa thành ngàn vạn hư ảnh trảm phá hết thảy.

Võ đạo!

Quét ngang hết thảy, đánh đâu thắng đó!

Thẳng tiến không lùi!

Võ Vương tỏa ra bá khí khôn cùng, sát khí ngập trời!

"Chém!"

Oanh!

Hắn ta chém ra một đao, trường đao đánh cho Lạc Hồn Cốc hóa thành nghiên mực, trực tiếp bay xa, lòng bàn tay của Võ Vương cũng nứt ra, máu tươi chảy ròng ròng.

Hắn vẫn không thèm để ý!

Cả đời này, Võ Vương đã chiến đấu quá nhiều lần, gặp được rất nhiều kẻ địch hùng mạnh, trước khi nhất thống chư thiên, hắn quét ngang một giới lại một giới, cũng đã gặp qua những kẻ mạnh hơn hắn nhưng đều bị hắn giết ngược.

Tu đạo không thể chỉ nhìn cụ thể có bao nhiêu đạo lực lượng.

Nếu chỉ đơn thuần so đo cái này thì chẳng phải là không ai dám đánh mấy vị Thiên Khung Sơn Chủ?

Thực lực sai biệt không lớn thì phải xem ý chí chiến đấu, kinh nghiệm, sát khí, sự hung ác.

"Hồn lạc!"

Một tiếng quát chói tai, Lạc Hồn Cốc Chủ cũng bạo hống.

Tinh thần lực cường đại rung chuyển thiên địa, lực lượng hóa thành một thanh tiểu kiếm nhắm thẳng đến đầu Võ Vương.

Võ Vương lại chẳng quan tâm.

Tô Vũ đã yên tâm tin tưởng ta, vậy thì ta cũng sẽ yên tâm về Tô Vũ, đối phương chắc chắn sẽ không phá được biển ý chí của mình. Hắn nhìn cũng chưa từng nhìn, một đao đánh bay Lạc Hồn Cốc, trường đao nhập thể, bỗng nhiên đánh ra một quyền.

Quyền đi với khí thế phá thiên.

Toàn bộ hư không dường như chỉ còn lại một quyền này.

Bình Luận (0)
Comment