Đúng lúc này Tô Vũ đã thanh tỉnh.
Sau khi tỉnh dậy, đầu tiên hắn còn hơi mờ mịt, sau đó hắn khẽ ngẩng đầu.
Hắn thấy được!
Đúng vậy, thấy được một đôi chân to lớn vô cùng, giống như cách không gian giãm lên trên đầu của hắn.
Cặp chân kia bao trùm thiên địa.
Tô Vũ đờ đẫn mà nhìn, ta chết đi... Sau đó, ta tỉnh lại.
Ta còn chưa ngủ đủ mài!
Ngủ rất thoải mái, nếu như Tử Linh Chi Chủ không một mực gọi mình là cháu trai, hắn nghĩ hắn sẽ ngủ thoải mái hơn chút nữa.
Nhưng bây giờ Tô Vũ rất không thoải mái.
Ta đang ngủ ngon nhưng lại có tên súc sinh một mực giẫm lên đầu ta.
Lúc này, Tử Linh Chi Chủ giống như người điên, đột nhiên hắn ta nghiêm mặt: "Chiêu hồn thuật!"
Lá cờ đột nhiên bay múa.
Thiên địa run rẩy.
"Tô Vũ, hồn trở về đi!"
"Phục sinh đi!"
"Tử linh thiên địa phục sinh đi!"
Gió âm rít gào.
Nhất thời, trong thiên địa toát ra vô số thanh âm.
Những người khác nghe mà rùng mình!
Nói ra thì cảnh tượng này y hệt như thật, nhưng ai mà tin cơ chứ?
Tử Linh Chi Chủ chợt không còn điên cuồng nữa, hắn ta cười lạnh: "Nhiều năm qua ta không muốn đấu với các ngươi mà thôi, đây là do các ngươi bức ta đó. Phàm là kẻ đã chết đi, ta đều sẽ mang về! Ta sinh ra từ tử vong, khôi phục từ tử vong, ta vĩnh sinh bất diệt, khởi tử hoàn sinh, đời đời kiếp kiếp, vĩnh viễn không diệt!"
Lúc này, những người khác vẫn không tin.
Tô Vũ lại hiểu được.
Lão già này đang muốn hù dọa người khác.
Chờ ta khôi phục, những người khác đại khái sẽ bị hù gần chết, một khi Tử Linh Chi Chủ thật sự có thể khôi phục cường giả tuyệt thế vậy phải chăng hắn ta sẽ bất tử bất diệt?
Tô Vũ còn định không phục sinh, để lão gia hỏa này mất mặt xấu hổ.
Nhưng ngẫm kĩ lại... thôi được rồi, cho đối phương chút thể diện đi, như vậy tính an toàn sẽ cao hơn, mọi người sẽ càng thêm khiếp sợ.
Tử Linh Chi Chủ còn có thể khởi tử hoàn sinh, ai mà không sợ chứ?
Tô Vũ không nói gì, không nghĩ tới vị này bá đạo vô song, hóa ra cũng là kẻ chuyên giả thân giả quỷ.
Hắn nhìn cặp kia chân to trên đỉnh đầu, lộ ra nụ cười lạnh, nếu bỗng nhiên ta hiện lên, hai tay tóm lấy hai chân, ha ha, ta từ leo ra từ địa ngục để tóm chân ngươi... Ngươi sẽ bị hù chết chứ?
Nghe có vẻ rất thú vị!
Tử Linh Chi Chủ thấy hắn cười như thế, toàn thân hơi run rẩy, các loại chú ngữ không ngừng ùa ra.
"Trở về đi! Khôi phục đi! Báo thù đi!"
"Aaaaa..."
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết toát ra, thanh âm của Ma Tổ chất chứa hoảng sợ vô hạn.
Những người khác giật nảy mình, cái quỷ gì thế, chuyện gì có thể khiến cho một vị siêu hạng bị hù phải thét lên vậy?
Tiếng thét dài khiến mọi người kinh hãi.
Đã xảy ra chuyện gì?
Những Cấm Địa Chi Chủ khác nhao nhao nghiêng đầu nhìn lại, sau một khắc, tất cả mọi người nhịn không được mà kinh khủng hãi hồn.
Làm Cấm Địa Chi Chủ thì có cái gì mà chưa từng thấy?
Thế nhưng ngươi đã bao giờ chứng kiến một tôn cường giả vô cùng mạnh vừa đánh chết hai vị Cấm Địa Chi Chủ, sau khi vẫn lạc lại có thể phục sinh chưa?
Mà đó còn là nhờ chiêu hồn thuật của Tử Linh Chi Chủ sao?
Bây giờ bọn hắn được chứng kiến rồi.
Người kia hệt như chui ra từ trong địa ngục, dưới chân Ma Tổ hiện ra một đôi tay tóm lấy hai chân gã.
Hai cánh tay ấy gắt gao nắm lấy một vị Cấm Địa Chi Chủ.
Bắt lấy một vị siêu hạng.
Vô số lực lượng đại đạo lan tràn mà lên.
Vô thanh vô tức đến mức dù là siêu hạng cũng không thể tránh thoát, đây mới là thứ khiến cho người ta hoảng sợ.
Đánh lén một vị Cấm Địa Chi Chủ là hành vi cực kỳ khó.
Bây giờ dường như không phải đối phương đánh lén mà là thật sự phục sinh từ trong địa ngục.
"Ngươi giẫm lên đầu ta!"
Tiếng nói yếu ớt vang lên, chất chứa ý cười: "Ta... sống lại rồi!"
Ẩm!
Trống rỗng sinh lôi điện, hư không rung chuyển, thiên băng địa liệt.
Một tòa thiên địa đột ngột hiển hiện, bao phủ cấm địa sau lưng Ma Tổ, bao phủ luôn cả Ma Tổ.
Mà nơi xa, ánh mắt Tử Linh Chi Chủ phút chốc sáng rực.
Thật sự sống lại!
Là thật!
Hắn điên cuồng cười to, cười đến nỗi thiên địa rung động.
"Chiêu hồn, khôi phục!"
"Bất tử bất diệt, ta bò ra từ trong tử vong, ta chưởng quản tử vong, từ nay ta vĩnh sinh bất diệt!"
Tử Linh Chi Chủ ngôn cuồng hét lớn.
Mà câu nói này trước đó bị người ta xem như đánh rắm thì bây giờ đã thực hiện được rồi.
Nơi xa, Tiên Tổ hãi nhiên thất sắc, vội vã lùi lại mấy bước, mặt lão đầy vẻ không dám tin: "Không phải sự thật..."
Không có khả năng!
Nếu Tử Linh Chi Chủ có thể phục sinh một vị Cấm Địa Chi Chủ, tùy ý phục sinh mà không bỏ ra cái giá gì, vậy thì ai có thể địch nổi?
Khi ngươi nỗ lực vô số đại giới để chém giết đối phương, đối phương lại dễ dàng khởi tử hoàn sinh, thế thì còn chiến kiểu gì?
Phải biết, vừa rồi hai vị Cấm Địa Chi Chủ bỏ mạng mới giết được tên Tô Vũ này, nhưng giờ đối phương đã sống lại.
Chẳng lẽ cần chết thêm hai vị?
Sau đó hắn lại phục sinh?
"Không thể nào... Nhất định có vấn đẻ..."
Làm một vị Chí cường, lòng hoài nghi của lão dĩ nhiên rất cao, chỉ là không biết vấn đề nằm ở đâu?
Khi chưa phát hiện vấn đề trong đó, tất cả mọi người sẽ hoảng sợ, sẽ tuyệt vọng, bởi vì ngươi gặp phải thứ đánh không chết, vậy ngươi hi sinh cũng chẳng đáng một đồng.
Đây mới là chuyện khiến cho người ta tuyệt vọng nhất.
"Đều chỉ là huyễn cảnh!" Có Cấm Địa Chi Chủ gầm thét: "Giả thôi, đừng sợ hắn..."
Âm!
Lời còn chưa dứt, một tiếng nổ lớn vang vọng đất trời.
Người mới leo ra từ trong địa ngục bạo hống một tiếng, trực tiếp xé rách hai chân Ma Tổ, phẫn nộ quát: "Ngươi giẫãm lên đầu ta!"
"Aaaaa..."
Ma Tổ bị xé nứt hai chân, lập tức kêu thảm thiết, đây không phải là xé rách đơn thuần mà là xen lẫn với vô số đại đạo bị thiêu đốt.
Bấy giò, tất cả mọi người mới thấy rõ một nam tử mặc hắc bào, tóc dài bay múa, bò ra từ trong địa ngục, khôi phục toàn bộ thiên địa.
Trong cõi u minh có thanh âm hùng vĩ vang vọng đất trời.
"Tịch diệt đã qua, khôi phục đi!"
Uỳnh! ! !
Một tiếng vang thật lớn, vô số khí tức bỗng nhiên sôi trào ùa lên.
Trong giây lát, ánh mắt Tử Linh Chi Chủ khẽ nhúc nhích, hắn ta ơi vung tay, một số người vừa mới tịch diệt lần lượt xuất hiện.
Tứ đại Đế Tôn lập tức mở mắt, khí tức sôi trào, chẳng những sôi trào mà còn có xu thế tăng lên.
Sau một khắc, mấy người tựa hồ hiểu rõ tình hình, lập tức mừng rỡ như điên, nhao nhao quỳ gối nhìn về phía Tô Vũ xa xa: "Tham kiến Kiếp Chủ!"
"Bái kiến Kiếp Chủ!"
Mấy trăm cường giả đồng loạt hô to.
Kiếp Chủ trở về, mọi người khởi tử hoàn sinh.
Những Cấm Địa Chi Chủ khác không ai đi giúp Ma Tổ, cả đám đều đã hãi nhiên thất sắc, thực sự phục sinh rồi.
Tất cả đều còn sống!
Kiếp Chủ!
Tô Vũ nở nụ cười, thanh âm chấn động thiên địa: "Ta mở Kiếp nạn chỉ vực, lập nên Kiếp Nạn thiên địa, bất tử bất diệt, tử vong không phải kết thúc, trường sinh bất tử...
Thanh âm rung động tứ phương.
Cùng lúc này, Tô Vũ chiếm cứ tiên cơ, vạn đạo hội tụ, hắn đánh ra một kích, tiếng ầm vang lan xa.
Ma Tổ bay ngược, sau một khắc, gã gào thét, ma khí ngập trời, xoay người bỏ chạy.
Thanh âm nhẹ nhàng của Tô Vũ vang lên: "Gia gia thân yêu của ta, giết chóc đi! Chúng ta bất tử bất diệt, lấy mạng đổi mạng, chém giết những tên Cấm Địa Chi Chủ này...
Ánh mắt hắn sáng như nhật nguyệt nhìn về phía Tử Linh Chi Chủ.
Ánh mắt tràn đây ý tứ sâu xa.
Đi chém giết Trường Sinh Thiên Tiên Tổ, họ cần biểu hiện ra phong thái chúng ta không sợ chết, để mọi người cảm thấy chúng ta thật sự sẽ không chết, nếu ngài có thể chém giết Tiên Tổ sau đó khởi tử hoàn sinh ngay trong hôm nay... Tô Vũ dám cam đoan từ nay về sau không một ai dám trêu chọc bọn họ nữa.
Ánh mắt Tử Linh Chi Chủ khẽ nhúc nhích.
Hắn ta đã động tâm.
Bởi vì Tô Vũ thật sự đã khởi tử hoàn sinh.