Tô Vũ nghỉ hoặc: "Lai lịch của Không ra sao?"
"Cường giả sơ kỳ thời đại Khai Thiên, khi các đại cường giả tiến vào thiên địa, tiến vào thời không trường hà, nếu nói Nhân tộc có Thiên Môn là người đầu tiên tiến vào và là người đầu tiên nối tiếp đại đạo thì khi ấy Hỗn Độn Cổ Tộc cũng có một vị nối tiếp đại đạo... Đó chính là Không!"
"Nếu Thiên Môn tính là thủy tổ Nhân tộc thì Không chính là thủy tổ của Yêu tộc vạn giới... Rõ chưa?"
Tô Vũ gật đâu, đã hiểu!
Tư lịch cũng quá già rồi, đó là vị Hỗn Độn Cổ Tộc đầu tiên tiến vào vạn giới.
"So với Hỗn Độn Chi Chủ thì thế nào?"
Tô Vũ biết, trong Địa Môn có một vị Hỗn Độn Chi Chủ.
"Cùng thời đại cả. Chỉ là một kẻ lựa chọn tiến vào vạn giới, một kẻ không tiến vào mà thôi, tiến vào sẽ bị vạn giới đồng hóa, không vào liền bị phong ấn trong Địa Môn"
Tô Vũ hiểu rõ, tư lịch xác thực rất già.
"Vậy vị thứ hai thì sao? Còn nữa, Khung có thể tồn tại ngang với họ... lần trước các ngài không nói rõ ràng thân phận của Khung, vì sao ông ta lại cường đại như thế, thân phân ông ta là gì?"
"Trước nói về vị thứ hai đã" Tử Linh Chi Chủ tiếp tục: "Vị thứ hai là Thạch!"
"Thạch?"
"Đúng vậy!"
Tử Linh Chi Chủ giới thiệu: "Vị này có lai lịch cũng không tầm thường, lúc Thời Gian Chi Chủ khai thiên, thời không trường hà nối liền trời đất, giữa đường có một khối cự thạch hỗn độn chặn đường, Thời Gian Chi Chủ thuận tay ném nó vào vạn giới, có lẽ Thạch mới được xem như sự tồn tại thành linh đầu tiên của vạn giới. Một khối cự thạch hỗn độn thành linh!"
Tô Vũ nhe răng, lai lịch cũng không tầm thường.
Đương nhiên, người ở trong Thiên Môn đều có lai lịch không đơn giản.
Họ đều là mấy sự tồn tại từ thuở khai thiên tích địa, là những vị tiến vào thiên địa, đều vô cùng cổ lão.
"Khung thì sao?"
"Khung?"
Nói tới Thiên Khung Sơn Chủ, Tử Linh Chi Chủ cười khẽ: "Lai lịch của ông ta cũng không tầm thường, có liên quan tới chuyện Thời Gian Chi Chủ khai thiên. Bản thể của ông ta vốn không phải người mà là một thanh kiếm!"
"Kiếm?" Tô Vũ sững sờ, Tử Linh Chi Chủ gật đầu.
Tô Vũ hơi kinh ngạc: "Nhưng ta nghe nói ông ta là Nhân tộc"
"Không phải, chỉ là phần lớn người đời không biết mà thôi, ta biết rõ ông ta vốn là kiếm.
Không biết ngươi có từng nghe một truyền thuyết, lúc Thời Gian Chi Chủ khai thiên cũng có cường giả ngăn trở. Nhưng vị này một người một kiếm quét sạch tứ phương, sau đó mới mở thiên địa!"
Tô Vũ suy nghĩ một chút, hình như đúng là có truyền thuyết như vậy. Đương nhiên, có rất ít người đề cập tới, bởi vì ở thời đại của Tô Vũ có Thời Gian Chi Chủ tồn tại hay không đều chẳng mấy người biết được.
Hắn hơi ngoài ý muốn: "Thiên Khung Chi Chủ là thanh kiếm kia sao?"
Như vậy thì ông ta cường đại cũng chẳng có gì lạ.
"Không phải!"
Tô Vũ cạn lời.
Mẹ nó, ngài đùa ta à?
Tử Linh Chi Chủ bật cười: "Thanh kiếm kia đã hủy lúc khai thiên, thật ra Khung là một viên thần văn sinh ra trên thanh kiếm kia! Viên thần văn ấy chính là Khung! Thần văn đắc đạo, viên thần văn này lan tràn tại vạn giới, biến thành Thương Khung đạo. Đây chính là lai lịch của Khung"
Vậy cũng không đơn giản.
Tô Vũ nghi ngờ nhìn hắn, làm sao ngài biết?
Tử Linh Chi Chủ lại tỏ vẻ không quan trọng lắm: "Khi ta khai thiên đã rút ra Tử Linh đại đạo trong thời không trường hà dẫn đến trường hà chấn động, xuất hiện một chút hình ảnh khi khai thiên"
Tô Vũ hiểu rõ: "Vậy ngài từng bảo thời không trường hà có đại cơ duyên, chỉ là ngài đến chậm, điều này là thật sao?"
Tử Linh Chi Chủ nhíu mày: "Cái này mà ngươi cũng biết?"
"Thần đã nói ta nghe"
"Thần?" Tử Linh Chi Chủ tựa hồ nghĩ tới điều gì: "Ô, ngươi nói tên Nhân tộc kia đúng không? Chu Thiên Văn Minh, Nhật Nguyệt Tinh Thần. Năm đó Nhân tộc có tám bộ trưởng!"
Ánh mắt Tô Vũ khẽ nhúc nhích: "Chu Thiên Văn Minh, Nhật Nguyệt Tinh Thần?"
"Sao thế?" Hắn ta nghi ngờ nhìn Tô Vũ: "Cái này mà ngươi không biết? Năm đó Nhân tộc ở cuối thời Khai Thiên có tâm bộ mạnh nhất, cực kỳ cường đại. Đó là tên của thủ lĩnh tám bộ này, Chu Thiên Văn Minh, Nhật Nguyệt Tinh Thần! Chu chính là Nhân Tổ mà sau này các ngươi xưng tụng, kẻ này chính là vị mạnh nhất, thống nhất được Nhân tộc:
"Còn về Thần.. " Tử Linh Chi Chủ khẽ cười: "Thần trong Tử Linh thiên địa của ta thực ra chỉ là một chút bản nguyên mà thôi, Thần sớm đã bị giết, chết tới mức tro cốt cũng đã mất. Năm đó ta thấy y chết nên đã nghĩ đến việc có thể chế tạo một sinh linh hoặc Tử Linh trong thiên địa của ta hay không, thử triệu hoán xem thế nào. Vốn không có hi vọng thành công, dù sao y đã vượt qua chủ nhân quy tắc cảnh, bất quá may mắn cơ duyên xảo hợp, lúc thiên địa của ta mới mở, trường hà rung chuyển, ngược lại là đã triệu hoán thành công!"
Tô Vũ nhướng mày: "Cho nên Thần trong thiên địa của ngài kỳ thật chỉ là một chút tàn phiến?"
"Phải!"
Tô Vũ gật đầu, không nói thêm gì nữa, có lẽ chính bản thân Thần cũng không biết hoặc là không nhớ rõ những việc này.
"Nhật Nguyệt Tinh Thần... Chu, Văn... Những người này ta đều nghe qua hoặc là biết, Thiên và Minh thì sao?"
"Sao ta biết được!"
Tử Linh Chi Chủ đáp: "Ta còn có thể nhìn chằm chằm bọn họ được à? Dù sao ta cũng tồn tại trước họ, kỳ thật tiếp xúc với nhau không nhiều! Khi đó, ta một lòng muốn vào Thiên Môn, không có thời gian để ý đến họ"
"Vậy là ngài và Nhân Tổ từng đấu với nhau rồi?"
"Chu ư?"
Tử Linh Chi Chủ nhớ lại một chút, gật đầu: "Từng đấu một lần! Ông ta mở Thân thể đạo Nhân tộc, khi đó đã sắp nạp đạo nhân thể, là một gia hỏa rất cường đại. Bất quá chúng ta không quá dây dưa... Ta vội vã vào Thiên Môn, ông ta khiêu khích một lần, bị ta đánh chạy bèn không trở lại nữa"
Tô Vũ hơi ngạc nhiên: "Khi đó, ông ta đã có 31 đạo lực lượng rồi sao?"
"Không kém bao nhiêu đâu!"
Tô Vũ cau mày: "Nhưng ông ấy lại không nạp Thân thể đạo vào người!"
"Bình thường thôi!"
Tử Linh Chi Chủ không hề ngạc nhiên, tùy ý nói: "Thấy thiên địa của ta cường đại, có lẽ tên kia đã ôm tâm tư riêng, không chừng còn muốn tự mình chạy đi khai thiên! Đương nhiên, ta không quản mấy chuyện đó"
Ngài quả thực là người không để ý chuyện gì cả.
Tô Vũ lại hỏi: "Vì sao từ Thái Cổ đến bây giờ, nhiều vị khai thiên như vậy mà trong Thiên Môn chúng ta lại hầu như không thấy được... Không lẽ chỉ có ba cổng khai thiên sao?"
"Điều này quá bình thường"
Tử Linh Chi Chủ cạn lời: "Thứ nhất, lúc ấy tất cả mọi người đều dung đạo, đại đạo rất mạnh, khai thiên làm gì? Thứ hai, khi đó đại đạo chưa tính là hoàn thiện, kẻ đến sau mặc dù mở đạo khó khăn nhưng mở đạo nhiều thì cũng càng thêm hiểu rõ bản chất, tự mổ ra lối đi riêng cũng nhiều! Thứ ba, ngươi nói khai thiên rất nhiều... lỡ như chết rồi thì tính sao?"
Hắn ta thực sự bó tay: "Ngươi cho rằng ngươi có thể một mực sống sót à? Ngươi cho rằng thời đại này của vạn giới kết thúc, ngươi, Văn Vương, ta, Tinh Vũ đều có thể còn sống được ư?"
Tô Vũ hiểu rõ: "Có người đã chết!"
"Nói nhảm!"
Tô Vũ cũng không so đo nhiều, vị cổ lão này biết rất nhiều, nhưng không hỏi thì hắn ta sẽ lười nói.
Sống quá lâu rồi, có một số việc hắn ta không thèm để ý, ngược lại thì Tô Vũ đã biết thêm không ít bí mật.
"Khung, Thạch, Không.. "
Đây chính là ba đại cường giả trong Thiên Môn?
"Trên 35 đạo ư?"
"Hẳn là thết"
Tử Linh Chi Chủ biết Tô Vũ có ý gì, hắn ta bảo: "Từ trên 32 đạo, mỗi khi gia tăng một đạo lực lượng đều sẽ cường đại hơn rất nhiều. Đương nhiên là vẫn chưa không xuất hiện chất biến... Dù đạt đến 36 đạo cũng không tới loại tình trạng một người quét sạch Cấm Địa Chi Chủ, đương nhiên khẳng định là vẫn mạnh hơn bọn họ"
"Ba môn mạnh cỡ nào?"
"Sao ta biết?"
"Thời Gian Chi Chủ đang ở đâu?"
"Nói nhảm, ta đã từng quen biết vị này đâu!"
Tô Vũ nhíu mày: "Vậy đại cơ duyên ở thời không trưởng hà thì sao?"
Đây chính là chuyện Tô Vũ nghe Thần nói, hắn cũng từng nghe Tử Linh Chi Chủ nói về việc này.