"Đại cơ duyên?" Tử Linh Chi Chủ bật cười: "Việc này đã trôi qua quá nhiều năm, hóa ra vẫn còn có người nhớ rõ... Kỳ thật cũng không có gì, năm đó khi ta khai thiên đã phát hiện vạn giới hơi đặc thù, hoặc nên nói là thời không trường hà hơi đặc thù, nó phân ra quá khứ, hiện tại và tương lai! Ba môn chèo chống ba điểm... ta suy đoán khi ba môn hợp nhất có thể sẽ xuất hiện đỏ vật đặc thù nào đó. Cơ duyên cụ thể là gì, ta cũng chẳng rõ ràng, nhưng nhất định có cái gì đó sẽ xuất hiện!"
Nói đến đây, hắn ta hừ lạnh khe khẽ rồi nói: "Có lẽ chính là thời điểm Thời Gian Chi Chủ xuất hiện!"
"Hửm?"
Tô Vũ sững sờ, Tử Linh Chi Chủ nói tiếp: "Không thể nào sao? Ta cảm thấy cơ duyên lớn nhất chính là cái này. Ba môn hợp nhất là lúc vị kia xuất hiện, đừng cảm thấy không có khả năng đó! Ngươi nói xem đây có phải đại cơ duyên hay không?"
Tô Vũ cạn lời, đây thì tính là cơ duyên gì chứ?
Hắn hoài nghi Tử Linh Chi Chủ đang lừa gạt hắn.
Được rồi, thứ như cơ duyên không dễ nói ra cũng là điều bình thường.
Hắn không xoắn xuýt chuyện này nữa mà là nhíu mày nói: "Gia gia tốt của ta, ngài không cho ta chút lễ vật gì sao? Ngài còn chưa dạy ta phương pháp tụ tập bản nguyên đó"
"Ồ! Chiếm giữ bốn thuộc hạ mạnh nhất của ta, ngươi còn muốn cái gì nữa?" Tử Linh Chi Chủ cười lạnh.
Nói xong, bỗng nhiên hắn ta thả ra một người: "Nếu không phải ta giúp ngươi che lấp, bây giờ ngươi chính là đồng bọn của hắn!"
Võ Vương!
Giờ phút này, Võ Vương cũng đã khôi phục nhưng hắn ta vẫn luôn được Tử Linh Chi Chủ ẩn giấu.
Sau khi Tô Vũ tấn cấp 32 đạo, thực lực của Võ Vương cũng khôi phục rất nhiều.
Khi Tô Vũ mới 31 đạo, tối đa chỉ đủ để chèo chống cho hắn ta khôi phục lại 25 đạo lực lượng.
Nhưng giờ phút này, thực lực của Võ Vương lại đạt đến 28 đạo, khôi phục cực nhanh.
Tô Vũ tăng cường một đạo lực lượng, Võ Vương lại mạnh thêm 3 đạo.
Bởi vì 1 đạo của Tô Vũ quá mạnh.
Giờ phút này, Võ Vương bày ra vẻ mặt hơi dị dạng, nhìn thoáng qua Tô Vũ rồi lại nhìn Tử Linh Chi Chủ, nhất thời không biết nên nói gì.
Đột nhiên Võ Vương cảm thấy hắn ta và Văn lão nhị ở đây tranh đấu rất nhiều năm nhưng còn chẳng làm tốt bằng Tô Vũ mới tới mấy tháng.
Võ Vương nhìn Tô Vũ, hỏi lâu mới nói: "Lần sau... Cẩn thận hơn chút!"
Lần này, hắn ta thấy được sự điên cuồng của Tô Vũ.
Hết sức liều lĩnh!
Đương nhiên, lòng hắn ta vẫn rất thoải mái, Tô Vũ dung thiên địa với hắn, một khắc ấy, hắn hành hung Lạc Hồn Cốc Chủ cực kỳ sung sướng, chỉ là cảm giác tịch diệt không được tốt cho lắm.
Tô Vũ khẽ gật đầu, cười hỏi: "Cảm giác tịch diệt thế nào?"
"Một vùng tăm tối, tĩnh mịch, không có cảm giác gì"
"Không ngủ sao?"
"Vốn không có tri giác!"
Tô Vũ suy nghĩ một chút, có lẽ không giống với mình, mọi người tịch diệt khả năng là khác biệt với sinh tử tịch diệt của mình.
Tử Linh Chi Chủ cũng tò mò hỏi: "Ngươi có cảm giác thế nào? Ta thấy ngươi ngủ rất thoải mái"
"Thoải mái lắm, lần sau ngài thử thì biết!"
Tử Linh Chi Chủ đúng là rất muốn thử nghiệm, thế nhưng hắn ta thở dài nói: "Ta cần phải cường đại sinh mệnh lực, ngươi giết một Lạc Hồn Cốc Chủ là đủ rồi, ta thì không chưa đủ, ta giết Tiên thì may ra!"
Vị này mạnh hơn Tô Vũ không ít.
"Chuyện sớm hay muộn mà thôi"
Tô Vũ cười, Võ Vương xen vào: "Vậy lúc nào chúng ta đi cứu Văn Ngọc?"
"Người của các đại cấm địa đều đang lục tục đuổi tới!"
Tô Vũ suy nghĩ một chút bèn nói: "Hiện tại đánh với Pháp chưa chắc đã là thời cơ thích hợp! Tình hình Thời Gian Sư ra sao cũng không rõ ràng"
Hắn nhìn sang Tử Linh Chi Chủ, người sau khẽ nhíu mày: "Nhìn ta làm gì, ta giúp ngươi đến bây giờ đã là cực hạn, chẳng lẽ còn muốn để bản tộc đi giúp ngươi đấu với Pháp?"
Ta sẽ không làm việc đó!
Tô Vũ cười: "Giết Pháp và giết Tiên không có xung đột gì cả"
"Hữm?"
Tô Vũ cười nói: "Thật đó!"
Tử Linh Chi Chủ lại lắc đầu: "Không đấu lại, đừng thấy hôm nay chúng ta uy hiếp bọn hắn không dám ra tay, một khi bị bọn hắn đò xét ra một vài thứ, tỉ như không cách nào phục sinh được nữa thì sẽ xong đời. Tiếp xúc càng nhiều, bại lộ càng nhiều, hiện tại còn có thể duy trì sự uy hiếp! Ngươi muốn đi Vĩnh Sinh Sơn thì ta khuyên ngươi cẩn thận một chút... bằng không thì nên từ bỏ, cùng lắm giống như ta đây, chờ Thiên Môn mở rồi cùng đi ra! Song thiên hợp nhất, khi đó, ngươi và ta có thể hợp tác.. "
Từ bỏ?
Khó mà làm được!
Tô Vũ nhất định phải gặp Thời Gian Sư, cũng nhất định phải cứu nàng.
Bất quá Tử Linh Chi Chủ nói rất có lý, người nơi này không dễ chơi.
Bây giờ sơ sơ đã thấy khoảng tám, chín vị Cấm Địa Chi Chủ, còn có một số vị chưa xuất hiện đâu.
Không đúng, tính cả Vĩnh Sinh Sơn và Thiên Khung Sơn thì đã vượt qua mười vị rồi.
Nhiều cường giả như vậy mà năm đó Nhân Hoàng còn muốn chủ động đánh vào, quả là rất dũng cảm.
"Để xem tình hình thế nào đi"
Tô Vũ nghĩ đến một người, đó là Nhật Nguyệt.
Có lẽ... Có thể nghĩ biện pháp xem sao.
Lần này hội nghị cấm địa kết thúc, có lẽ Thiên Môn sẽ thay đổi.
Với thực lực vạn giới bây giờ làm sao có thể ngăn cản?
Nhân Hoàng khôi phục bao nhiêu rồi?
Dù Nhân Hoàng khôi phục, Văn Vương tiến vào thiên địa, Tô Vũ cũng đạt tới siêu hạng... Vậy cũng mới chỉ có ba vị!
Chênh lệch vẫn không nhỏ.
Tô Vũ rơi vào trầm tư, làm như vậy vẫn cứ đánh không lại, đương nhiên, ba môn không phải một thể, Địa Môn, Nhân Môn đều mở, ắt hẳn sẽ có một chút biến số.
Rất nhanh, hắn không suy nghĩ thêm nữa.
Hắn cực kỳ tự nhiên theo Tử Linh Chi Chủ tiến vào thiên địa, Từ Linh Chi Chủ thực sự rất cạn lời, ngươi tự nhiên như ruồi thế sao?
Đây chính là hang ổ của ta.
Ngươi vào nhà ta mà cứ như nhà mình không bằng, đây là ngươi ÿ lại ta rồi?
Kỳ thật hắn ta không muốn đi Vĩnh Sinh Sơn tham gia hội nghị cấm địa gì đó, nơi ấy chắc chắn không an toàn.
Nhưng hắn ta lại muốn giết Tiên Tổ, nhất thời hắn cũng bất đắc dĩ tới đau đầu.
Ta nên làm gì đây?