Cùng lúc ấy ở Vĩnh Sinh Sơn.
Pháp thấy bốn phía không có động tĩnh, suy nghĩ một chút bỗng nhiên nói: "Người đâu"
Rất nhanh, một người xuất hiện.
"Đi phát cho Tử Linh Địa Ngục một lá thư mời... Không, hai lá, còn một lá thì gửi tới Vạn Kiếp Sơn!"
"Pháp Chủ, cái này... "
"Đi mau!"
"Vâng!"
Rất nhanh, tên thuộc hạ kia rời đi.
Pháp lại rơi vào cơn trầm tư, liệu Tử Linh Chi Chủ, Tô Vũ và Văn Vương có liên quan gì không? Có lẽ... là có.
"Tô Vũ.. "
Bỗng nhiên xuất hiện một vị cường giả 32 đạo.
Một chút tin tức, một điểm báo hiệu đều không có.
Sau một khắc, ông ta mở miệng lần nữa: "Người đâu, trình hết tất cả tin tức về Cấm Đoạn Hạp Cốc, Lục Phương Sơn cho ta!"
"Vâng!"
Rất nhanh, có người đưa lên toàn bộ tin tức liên quan tới Cấm Đoạn Hạp Cốc và Lục Phương Sơn.
Pháp xem xét một hồi lại rơi vào trầm tư.
"Tô Vũ... cháu trai của Tử Linh Chi Chủ... hay là cường giả vạn giới?"
Không dễ phán đoán.
Nhưng mấy vị Quy biến mất rất giống như thủ đoạn năm đó Nhân Hoàng gây ra, đương nhiên, Tô Vũ cường đại như thế thì không cần câu cá. Nếu hắn là cháu trai ẩn tàng của Tử Linh Chi Chủ rồi lỡ bị người phát hiện, giết mấy tên bịt đầu mối là điều cũng có thể giải thích.
"Lời Văn Vương nói trước đó càng che càng lộ, còn là cố ý kéo Tô Vũ xuống nước?"
Lúc này, ông ta đang không ngừng suy nghĩ.
Sau một khắc, bỗng nhiên ông ta xuất hiện trong một hẻm núi, lãnh đạm nói: "Không nghĩ tới, vạn giới còn có thể xuất hiện cường giả... động tĩnh trước đó ngươi có cảm nhận được không? Tô Vũ tới cứu ngươi! Đáng tiếc, chắc chắn hắn sẽ không thành công!"
"Tô Vũ?"
Giọng nói của Thời Gian Sư truyền đến, chứa đựng vẻ ngạc nhiên, rất nhanh thanh âm hơi biến đổi: "Ô, Tô Vũ, hắn tới à! Đúng, đó là người ta gọi tới, bằng hữu của ca ca ta"
Tô Vũ là ai vậy?
Mặc kệt Ngươi đã nói như vậy thì đó chính là bằng hữu của ca ca ta, xem ra người này còn rất mạnh.
Pháp khẽ nhíu mày.
Không biết sao?
Pháp đã cẩn thận cảm ứng, cẩn thận lắng nghe phản ứng đầu tiên của Thời Gian Sư, không giống như quen biết Tô Vũ.
Lúc này Thời Gian Sư lại chẳng quan tâm những chuyện đó, tiếp tục nói: "Giờ Tô Vũ mạnh bao nhiêu rồi? Hắn đó, ngươi không biết đâu, khi còn bé nghịch ngợm lắm, hắn là nhi từ của Tinh Vũ đại ca. Đúng thế! Hắn theo họ của mẹ. Ừm! Hắn tới rồi à? Có phải đối địch với ngươi không? Giết hắn đi!"
Pháp lạnh lùng nói: "Nhi tử của Tinh Vũ? Còn mang họ của mẹ?"
"Ngươi không hiểu đâu, vạn giới thời ấy không kiêng ky những thứ này. Đúng rồi, còn có gì ăn không?"
Pháp không tiếp tục để ý nữa, biến mất ngay lập tức.
Ông khẽ cau mày, hẳn là Văn Ngọc không quen biết Tô Vũ.
Vậy tức là hắn không phải người của thời đại kia.
Người của hậu đại ư?
Về sau, lục đại Nhân Chủ liên hệ với Thiên Môn, tin tức vạn giới cũng truyền tới một chút, hoàn toàn không có người này.
Nếu vậy người này chỉ có thể là nhân vật sau thời kì của lục đại Nhân Chủ.
Có khả năng đó sao?
"Văn Vương nói vạn giới cũng có một người tên Tô Vũ. Rốt cuộc y đang cố ý che giấu hay là cố ý để cho ta suy nghĩ theo hướng này? Từ đó ta sẽ kết thù kết oán với Tử Linh Địa Ngục và Vạn Kiếp Sơn?"
Liên hệ với người thông minh thực sự rất phiền.
Bởi vì mỗi một câu họ nói ngươi cũng phải suy nghĩ sâu xa xem có hàm nghĩa đặc biệt gì không, huống chi, Nhân Hoàng còn nhúng tay vào, Thiên Khung Sơn cũng nhúng chân, mọi chuyện lại càng thêm phiền phức.
"Hội nghị cấm địa chưa hẳn đã thái bình"
Nhưng chuyện của Văn Ngọc và Văn Vương đều cần giải quyết, cho nên hội nghị buộc phải tổ chức.
Huống chi, ông ta không tới thì những người khác cũng muốn tổ chức, chỉ bằng tự chiếm cứ quyền chủ động.
Lúc này, Pháp không ngừng suy ngẫm, hỏi lâu sau ông ta nhìn về phía tây, lòng thoáng chân chờ, Thiên Môn xảy ra chuyện gì sao?
Tử Linh Chi Chủ triệu hoán thiên địa, thế mà nó lại không ngăn cản.
Đây mới là chuyện kì lạ nhất!
"Bên kia xảy ra chuyện gì? Còn nữa, lâu rồi vẫn không có người đến, hội nghị cấm địa không phải việc nhỏ, thế mà chẳng có ai tới liên hệ ta.. "
Trong lòng Pháp dâng lên từng dòng suy nghĩ, vì sao vậy?
Không tín nhiệm ta ư?
Hay là nguyên nhân khác?
Ông ta cau mày, lòng cũng hơi nặng nề.
Lần này xảy ra chuyện lớn như thế lại không liên hệ với ta, phải biết, ta mới là nhân vật để các ngươi ÿ vào.
"Rốt cuộc là vì sao? Hay là đã xảy ra chuyện gì?"
Pháp lại càng thêm đau đầu.
Trong Thiên Môn cuồn cuộn sóng ngầm.
Ba vị Cấm Địa Chi Chủ bị giết không có khả năng không nổi lên chút phong ba nào, cấm địa Vạn Kiếp Sơn mới mở cũng khiến cho vô số người chú ý.
Tử Linh Chi Chủ và Tô Vũ xuất thủ cũng là tin tức nóng hổi.
Mà hội nghị cấm địa đã sắp diễn ra.
Bây giờ, các đại cấm địa đều đã hiển hiện, bên ngoài Cấm Đoạn Hạp Cốc đã có cấm địa trực tiếp cắm trụ, không lựa chọn rời đi, toàn bộ Cấm Đoạn Hạp Cốc giờ phút này đã là cảnh tượng cường giả như mây.
Tô Vũ, Cấm Địa Chi Chủ mới xuất hiện cũng đã trở thành mục tiêu để rất nhiều người nghị luận.
Đương nhiên, lúc này Tô Vũ đang ở trong Tử Linh Địa Ngục, không có một ai dám trêu chọc.
Tử Linh Địa Ngục.
Tô Vũ triển khai thiên địa, trong một cái khiếu huyệt phong ấn một người, kẻ này hệt như là người chết, nhưng hiển nhiên là gã còn sống, dù tịch diệt thì đối với gã cũng không có bất kỳ ảnh hưởng gì, bởi vì giờ phút này gã đã ở trong trạng thái tịch diệt.
Nhật Nguyệt!
Tô Vũ không biết đây có phải tên thật của gã hay không nhưng người này hẳn là có liên quan với Tinh, cũng có quan hệ với Thiên Môn. Một vị cường giả 24 đạo không tính là yếu.
Mạnh hơn chút nữa, đến 25 đạo sẽ khiến người khác chú ý, bị Cấm Địa Chi Chủ thấy được cũng sẽ bị ngó chừng.
Bởi vì 25 đạo chính là cao tầng của các đại cấm địa.
24 đạo là con số rất vừa vặn.
Là nhân vật đỉnh cấp trong đám tán tu, là sự tồn tại gần với các vị cao tầng trong cấm địa, có thể nói là sẽ không dễ bị mọi người chú ý.
Cho nên cường giả 24 đạo xuất hiện rất phù hợp với vài suy nghĩ của Tô Vũ.
Từ bây giờ đến hội nghị cấm địa chỉ còn không đến một tháng, nghiêm chỉnh mà nói là còn 22 ngày.
Đối với cường giả, chớp mắt, ngủ một giấc, luyện công, 22 ngày liền đi qua.
Mà Tô Vũ lại hi vọng có thể nắm bắt trọn vẹn 22 ngày, không muốn uổng phí một giây nào.
Bởi vì 22 ngày nơi đây chính là hơn hai tháng ở vạn giới.
Lãng phí hơn hai tháng đối với Tô Vũ chính là lãng phí sinh mệnh.
Hơn hai tháng, quãng thời gian đó quá quý giá.
Ỗ thế giới này không ai trân quý, Tô Vũ lại cực kỳ quý trọng dạng thời gian như vậy. Đối với hắn, thời gian là kho báu, không có bất kỳ ai quý trọng thời gian hơn được hắn.
17 năm trước, hắn lấy được Thời Gian Sách.
Có lẽ tại nơi này mới chỉ trôi qua 4-5 năm, thậm chí không ai nghĩ tới, người có được Thời Gian Sách sẽ là Tô Vũ, tối thiểu Tô Vũ cảm thấy Thời Gian Sư rất khó tưởng tượng ra chuyện này.
Không chỉ Thời Gian Sư mà ngày cả Tinh đã nhập Thời Gian Sách vào trong cơ thể hắn khi đó chỉ sợ cũng không cách nào tưởng tượng nổi.
Tô Vũ rất trân quý 17 năm qua, nhất là 5 năm gần đây sau khi tiến vào học phủ, hắn chưa từng lãng phí bất luận một giây một phút nào.
Thời gian 5 năm, Tô Vũ đã làm được những chuyện tương đương với 500 năm, 5 ngàn năm, thậm chí 5 vạn năm của người khác.