Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 3747 - Chương 3747: Lăng Lặng Tới Cửa.

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 3747: Lăng Lặng Tới Cửa.
 

Cùng lúc đó.

Tô Vũ hóa thân thành Nhật Nguyệt, hành vi cử chỉ, nhất cử nhất động đều cực kỳ giống gã.

Ba đại đạo cực kỳ mỏng manh như không thể nhìn tới, điều này cũng phù hợp với phong cách hành sự điệu thấp của Nhật Nguyệt, người bình thường sẽ cảm thấy Tô Vũ chỉ có mười mấy đạo lực lượng.

Cường giả liếc mắt một cái cũng khó nhìn ra chân tướng.

Chỉ có chí cường giả mới thấy được người này có lực lượng 24 đạo.

Vĩnh Sinh Sơn.

Tô Vũ ôm lòng chờ mong đi tới đây, hắn chờ mong được gặp Pháp, gặp Thời Gian Sư...

Thời Gian Sư là người đã thay đổi nhân sinh, vận mệnh của hắn.

Chỉ có một lần duy nhất hắn nghe được giọng nàng là lúc nàng đang khóc thút thít, nói rằng ca ca nàng sắp chết... Hừ, Văn Vương còn sống rất tốt cơ mà, đồ lừa đảo!

Tính theo thời gian ở đây thì Thời Gian Sách bay ra ngoài từ khoảng 5 năm trước, tính ra thì chưa được bao lâu.

5 năm trước, Văn Vương suýt chết ư?

Điêu trái Tô Vũ cẩn thận tránh né mọi người, tránh né tán tu, tiếp tục tới gần Vĩnh Sinh Sơn.

Khi đã gần tới Vĩnh Sinh Sơn, Tô Vũ cảm thấy lo lắng.

Văn Vương sẽ không tới đánh ta chứ.

Vậy thì ta phải giải thích thế nào?

Tốt nhất là đừng để ta gặp Văn Vương, nếu ta bại lộ thân phận thì có lẽ Pháp sẽ cảm ứng được, nếu ta không bại lộ mà bị Văn Vương đánh lén chết luôn thì quá oan uổng.

Hiện tại, Văn Vương là cửa ải khó khăn đầu tiên mà Tô Vũ có thể gặp phải!

Tô Vũ cầu nguyện trong lòng, đừng gặp Văn Vương, đừng gặp...

Nhưng hắn biết mấy năm nay Văn Vương luôn canh chừng gần đây, có khả năng y sẽ xuất hiện.

Phiền thật!

Tô Vũ thở dài trong lòng, đã bảo ngài đừng tới rồi mà sao ngài vẫn tới.

Tô Vũ cẩn thận nhanh chóng lại gần Vĩnh Sinh Sơn.

Giờ khắc này, Văn Vương hiện lên trong bóng đêm, y nhướng mày.

Một vị tu giả 24 đạo, kê này muốn đi vào Vĩnh Sinh Sơn sao?

Cùng lúc đó.

Pháp đang nhắm mắt bỗng mở mắt ra, ánh mắt khẽ dao động. Ngoài cấm địa có động tĩnh, là kẻ nào đang tới?

Lúc trước Kiếm Tôn tới một lần nhưng Văn Vương không quan tâm.

Văn Vương không ngốc, y biết Kiếm Tôn, nếu giết Kiếm Tôn thì có lẽ Thiên Khung Sơn Chủ sẽ tính sổ với y, y không muốn chuốc thêm rắc rối vào người.

Nhưng giờ phút này có một kẻ 24 đạo không quen biết tới đây, vậy y thích thì giết thôi!

"Không phải là sứ giả chứ?"

Giờ chưa phải lúc hội nghị cấm địa bắt đâu, người bình thường sẽ không tới trước bởi vì ai cũng biết Văn Vương đang ở gần đây.

Vậy đó có thể là sứ giả hay không?

Hội nghị cấm địa sắp diễn ra mà sứ giả không tới, Pháp cũng muốn hỏi xem rốt cuộc tình huống là như thế nảo.

Lúc này, ánh mắt ông ta khẽ dao động, bỗng nhiên lên tiếng: "Người đâu?"

Trong nháy mắt, vài vị cường giả hiện lên.

Pháp bình tĩnh nói: "Hình như Văn Vương có động tĩnh, cùng đi xem đi"

"Rõ"

Các vị mạch chủ không nói gì, một người đơn độc thì cần lo nhưng mấy người đi cùng nhau thì không cần quá lo lắng, hơn nữa Pháp đang ở trong cấm địa, mấy người nhanh chóng biến mất.

Tô Vũ thầm mắng một tiếng.

Quá xui xẻo!

Ngài tới thật rồi, mà vậy cũng tốt, vậy sẽ diễn càng thật hơn, ngài không tới thì mới có về kì quái.

Tô Vũ vừa bay lượn vừa hỏi: "Văn Vương đại nhân đang ở gần đây à? Tiểu nhân chỉ đi ngang qua, tìm hiểu tin tức thay tán tu, không có ác ý.."

Phía sau, thân ảnh Văn Vương hiện lên, y không nói gì mà lập tức lao đến ra tay.

Tô Vũ vội vàng trốn chạy, quát lớn: "Đừng giết ta, tiểu nhân thật sự chỉ đi ngang qua"

Tô Vũ chạy rất nhanh nhưng tốc độ không nhanh bằng đối phương.

Văn Vương đột nhiên hiện lên trước mắt hắn, tay trảo một cái, hư không biến thành lỏng giam.

Tô Vũ hoảng sợ hét lớn: "Tiểu nhân lập tức cút đi đây. Đại nhân tha mạng!"

Văn Vương không để ý tới, nếu y đã gặp được người này thì giết là xong việc, nói nhảm cái gì?

Tô Vũ quay cuồng, khi lồng giam rơi xuống, hắn đánh ra một quyền khiến lỏng giam rung động một chút, sau đó Tô Vũ dùng lực lượng giam cầm Văn Vương, Văn Vương đánh ra một chưởng, lực lượng giam cầm tan tác.

Tô Vũ nhân cơ hội trốn thoát.

Văn Vương khẽ nhíu mày, kẻ này không tệ lắm, mạnh hơn 24 đạo bình thường.

Lúc này, Tô Vũ thấy vài thân ảnh bay ra từ trong cấm địa, hắn vội hét lên: "Tiểu nhân có chuyện quan trọng bẩm báo, các vị đại nhân xin hãy cứu mạng!"

Ngay sau đó, bốn vị cường giả hiện lên, thực lực đều là 25 đạo trở lên.

Bốn người thấy Văn Vương thì không nói nhiều, trong nháy mắt gió bão nổi lên, sấm sét lập loè.

Các vị mạch chủ Vĩnh Sinh Sơn.

Phong Vũ Lôi Điện.

Gió lớn càn quét, nước mưa như châm, lôi đình lập loè, sấm sét ầm âm.

Oanh.

Tô Vũ té ngã lộn nhào, nhanh chóng trốn chạy về hướng mấy người mới tới.

Lôi mạch chủ quát: "Cút"

Ai biết ngươi là ai?

Y không muốn đối phương tới gần, Văn Vương thủ đoạn đa đoan, loại chuyện này không phải là chưa từng xảy ra, y và Võ Vương ngụy trang một kẻ đuổi giết một kẻ chạy, kết quả các vị cường giả bị dụ đến đều bị y xử lý.

Những năm qua, đã có mạch chủ Vĩnh Sinh Sơn bị giết.

Tô Vũ không nói nhiều, nhanh chóng bay xa.

Văn Vương khẽ nhíu mày.

Tới nhanh thật, trước đây dù là Pháp ra tay thì cũng không nhanh như vậy, lần này thì gần như là mình vừa động thì đối phương đã cảm ứng được, lập tức phái người xuất hiện.

Y nhíu mày nhìn hướng Tô Vũ.

Người này rất quan trọng ư?

Không thì một kẻ xa lạ 24 đạo sao có thể khiến Pháp triệu tập 4 vị mạch chủ tiến đến cứu viện nhanh như vậy.

Giờ phút này, Pháp cũng đã lộ diện.

Ông ta huyền phù trên không nhìn Tô Vũ từ xa, ánh mắt khẽ dao động.

Người này có về khá quen thuộc, chẳng lẽ bọn họ tới thật?

Lần này hắn đến có mang theo tin tức nào không?

Đột nhiên sắc mặt Pháp thay đổi, bởi vì có vẻ Văn Vương đã đoán ra kia có thể là một người rất quan trọng nên y biến mất tại chỗ, ngay sau đó y xuất hiện gần sát Tô Vũ, tay cầm một cây bút điểm hướng Tô Vũ.

Pháp thâm mắng một tiếng, đối phó một tên 24 đạo mà cần phải làm vậy sao?

Pháp nhanh chóng lao về phía bên kia, quát lớn: "Lớn mật!"

Tô Vũ đã sắp bị bút điểm trúng, đúng lúc này, phía sau Tô Vũ đột nhiên hiện ra một cánh cửa nho nhỏ, hắn phẫn nộ gầm lên một tiếng, khí tức tăng lên tới 25 đạo.

Cánh cửa bộc phát ra một cỗ khí tức cường đại ngăn cản cây bút, Tô Vũ hộc máu bay ngược rồi lập tức độn hướng Pháp, bên tai Pháp vang lên thanh âm phẫn nộ và nôn nóng của Tô Vũ: "Sao không ra tay sớm? Ngươi muốn ta chết ư?"

Sắc mặt Pháp hơi biến ảo, ông ta không nói gì.

Ban nãy ông ta còn chưa chắc chắn mà thôi, giờ thì đã xác định nhờ lực lượng cánh cửa.

Văn Vương khẽ biến sắc, y dừng bước, nhíu mày nghi hoặc nhìn về phía Tô Vũ rồi lại nhìn Pháp, sau một lúc lâu, y lạnh nhạt hỏi: "Là Môn à?"

Pháp nhướng mày: "Ngươi muốn chết sao?"

Văn Vương lui về phía sau từng bước một, y nhìn Tô Vũ rồi lại nhìn Vĩnh Sinh Sơn, lạnh mặt nói: "Các ngươi muốn giết muội muội ta. Cứ chờ xem, ngươi không có khả năng thành công đâu!"

Dứt lời, y lập tức biến mất, trong lòng thì vẫn hồ nghi, cỗ khí tức kia là lực lượng môn, Thiên Môn ư?

Đó là lực lượng được Thiên Môn giao cho hay là lực lượng nhờ khai Thiên Môn?

Cổ quái!

"Tô Vũ?"

Y đột nhiên nghĩ đến một phương án khó tin.

Hoặc có khả năng kê đó là người Môn phái tới.

Bình Luận (0)
Comment