"Ngươi muốn chết sao? Mở cửa!"
Thiên Môn chậm rãi mở ra một khe hở, lực lượng thiên địa lập tức buông xuống, Tử Linh Chi Chủ hừ lạnh một tiếng: "Khốn kiếp. Vẫn chưa hoàn toàn sống lại mà cũng dám đấu với bổn tọa ư?"
Hắn bực bội quay về chiến tiếp, không quan tâm đến Thiên Môn nữa.
Ngay sau đó, mọi người thấy Không vốn đến tính sổ lại bị một chiếc đinh ba đánh bay ngược, giờ khắc này Tử Linh Chi Chủ tử khí lay trời.
Tứ phương tĩnh mịch!
Tên này mạnh thật!
Ban nãy chịu thiệt khi đấu với Không, sau đó đột nhiên không đánh nữa mà là chạy tới điên cuồng công kích Thiên Môn, Thiên Môn chưa hoàn toàn sống lại lựa chọn thỏa hiệp, nhường hắn một bước.
Tử Linh Chi Chủ hợp nhất song thiên vô cùng cường đại, hắn phẫn nộ rít gào, chỉ dùng một cây đinh ba khổng lỏ để tấn công, đánh cho Không liên tục lui lại.
Toàn bộ khu vực hoàn toàn bị đánh thành tử địa.
Động tĩnh trận chiến vô cùng chấn động.
Giờ khắc này, không ai quan tâm đến đám người Văn Vương nữa, có hai tồn tại đỉnh cấp đấu hết minh ở đây, trận chiến kia chỉ là trò trẻ con, sau khi Tử Linh Chi Chủ chịu thiệt, hắn thật sự muốn giết tên Thú Vương này.
Giờ khắc này.
Thiên Khung Sơn, Thiên Khung Chi Chủ đang quan chiến bắt đầu lộ vẻ ngưng trọng, đầu tiên ông ta nhìn thoáng qua Thiên Môn, sau đó lại nhìn chiến trường của hai tồn tại đỉnh cấp, một lát sau mới trầm giọng nói: "Đấu thật rồi, nếu đánh tiếp thì toàn bộ thế giới trong cửa sẽ hoàn toàn rối loạn"
Ông ta nhìn thoáng qua đám chủ nhân cấm địa đang ngo ngoe rục rịch, giờ phút này, chỉ sợ có người đang muốn nhân cơ hội này chém giết Tử Linh Chi Chủ.
Nhưng nếu hôm nay Tử Linh Chi Chủ phải chết thì chắc chắn hắn ta cũng sẽ kéo người chôn cùng.
Hắn quá mạnh!
Tô Vũ khẽ nhíu mày.
Hắn cảm nhận được Tử Linh Chi Chủ đã thật sự nổi giận, bởi vì hắn ta là tồn tại bất bại, vậy mà trước đó lại bị Không đánh lui và đả thương.
Nếu tiếp tục như vậy thì có khả năng hắn ta sẽ bị vây giết.
Hắn đẩy nhanh tốc độ, Vĩnh Sinh Sơn đã ở ngay trước mắt hắn.
Giờ phút này, trên núi vẫn còn đang đánh nhau, Tô Vũ liếc mắt một cái đã thấy Võ Vương và Thời Gian Sư đều chồng chất vết thương, hai người tụ lại cùng nhau, bên ngoài là một đám cường giả bao vây.
"Dừng tay"
Tô Vũ quát.
6 vị mạch chủ nghe thấy thế thì đều ngẩn ra, dừng tay theo bản năng, nhưng ba người Quyền Thánh thì không quan tâm, Tô Vũ lạnh lùng quát: "Nhân Môn muốn tạo phản sao? Nơi này là địa bàn của Nhân Môn ngươi ư? Lớn mật!"
Lúc này 3 vị cường giả mới có thời gian nhìn Tô Vũ, cả đám sắc mặt xanh mét.
Tên khốn kiếp từ đâu ra đây?
6 vị mạch chủ nghi hoặc nhìn Tô Vũ, Pháp Chủ đâu?
"Pháp Chủ ở phía sau, Văn Vương sắp không trụ nổi nữa rồi"
Tô Vũ nhíu mày: "Pháp Chủ bảo ta về trước để bắt lấy ba người này"
Tô Vũ chỉ thẳng vào 3 vị cường giả Nhân Môn, 6 vị mạch chủ ngẩn ra.
Đừng đùa!
Hiện giờ bọn họ còn đang đối phó với Thời Gian Sư và Võ Vương, điên hay sao mà lại bắt lấy 3 kẻ đó?
Tô Vũ bình tĩnh nói: "Bắt bọn họ! Pháp Chủ tự có suy tính"
Sáu người vẫn không dám tin tưởng, Vũ mạch chủ vội nói: "Nhật Nguyệt đạo hữu, hai người Văn Ngọc..."
Tuy hiện giờ hai người đang kéo dài hơi tàn nhưng không phải là còn chưa chết sao?
Giờ lại còn muốn trở mặt với ba người kia, không sợ hai người Văn Ngọc phản kích ư?
Mấy người chẩn chờ.
Sao Pháp Chủ lại hạ mệnh lệnh như vậy?
3 vị cường giả Nhân Môn ngừng công kích, trong lúc nhất thời đều lộ vẻ cảnh giác.
Những người này muốn làm gì?
Quyền Thánh lạnh lùng nói: "Các ngươi cầu viện, chúng ta tới trợ chiến, hiện tại các ngươi muốn trở mặt ư?"
Chuyện này là sao?
Hiện tại gã ta cũng không rõ lắm, gã ta còn không nhìn thấy Hắc Nguyệt.
Hắc Nguyệt đâu?
Pháp Thiên phẫn nộ chất vấn: "Ngươi muốn làm gì? Nhật Nguyệt, cha ta đã nói rồi, hiện giờ người ở đây đều nghe lệnh ta, ngươi đang làm cái gì?"
Bọn họ đã sắp thành công thì bỗng nhiên Nhật Nguyệt nhảy ra, hắn đang làm gì?
"Pháp Thiên, lại đây"
Tô Vũ bình thản lên tiếng: "Pháp sư thúc nhờ ta chuyển lời, chuyện này không thể bị người khác nghe được"
Pháp Thiên phẫn nộ: "Ngươi là cái thá gì chứ?"
Tuy rằng gã có chút nhút nhát nhưng không phải là không hiểu gì cả, hiện tại Nhật Nguyệt bỗng nhiên trở về hạ lệnh khiến gã cảm thấy không ổn.
"Ta là cái thá gì ư? Ta thuộc dòng chính của Nhân Đạo Thánh Địa. Vĩnh Sinh Sơn chỉ là ngoại môn của thánh địa, các ngươi không biết ư? Đừng nói nhảm nữa, ngươi là con trai của Pháp sư thúc thì thế nào? Bảo ngươi qua đây đi qua đi, nghe không hiểu tiếng người à?"
Pháp Thiên vô cùng phẫn nộ, gã nhìn 6 vị mạch chủ, nhưng Pháp không ở đây, 6 vị mạch chủ không dám nói gì, sắc mặt mọi người đều rất nặng nè.
Làm sao vậy?
Đang êm đẹp sao lại xảy ra chuyện?
Thấy không có vị mạch chủ nào đứng ra, Pháp Thiên phẫn nộ cắn răng, gã cầm Vạn Pháp Sách đi về phía Tô Vũ, phẫn nộ hỏi: "Cha ta bảo ngươi chuyển đạt cái gì?"
Trong 6 vị mạch chủ có người muốn nói lại thôi.
Kê đó muốn khuyên gã đừng đi, có cảm giác... Không ổn lắm!
Dù sao gã cũng là con trai của Pháp Chủ, hơn nữa trung tâm thiên địa của Pháp Chủ còn đang nằm trong tay gã.
Nhưng Pháp Thiên là cường giả 30 đạo, các vị mạch chủ tự hỏi một lát rồi đều không hé răng, bọn họ không thể đắc tội bất cứ ai.
Ba người Quyền Thánh đều chau mày.
Còn giết nữa hay không?
Giờ phút này, Thời Gian Sư và Võ Vương đang im lặng nhanh chóng chữa thương, đây là cơ hội khôi phục khó có được, Thời Gian Sư biết Nhật Nguyệt là ai nên cũng không nói lời nào.
Kỳ thật Võ Vương cũng biết điều đó.
Hiện tại bọn họ đều đang cố gắng tranh thủ thời gian để khôi phục.
Tô Vũ yên lặng nhìn Pháp Thiên, Pháp Thiên bị hắn nhìn như vậy thì hơi khiếp đảm, gã cắn răng tiến tới, tức giận nói: "Ngươi muốn nói gì?"
Oanh.
Tô Vũ đánh một chưởng, Pháp Thiên lập tức hộc máu bay ngược, ngay sau đó gã bị Tô Vũ nắm trong tay, 6 vị mạch chủ biến sắc, Pháp Thiên thì lại càng phẫn nộ, gã vừa muốn bùng nổ thì Tô Vũ đã quát: "To gan! Quỳ xuống! Ai cho ngươi lá gan lén cấu kết với Nhân Môn?"
"Ta không làm vậy"
Pháp Thiên lập tức khủng hoảng.
"Bắt lại trước"
Lúc này không ai để ý thực lực Tô Vũ ra sao, tất cả đều vô cùng chấn động, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tô Vũ bình thản ra lệnh: "Bắt lại đã, chờ đợi Pháp Chủ trở về sẽ quyết định. Nhân Môn giôi lắm. Pháp Thiên, ngươi cấu kết với Nhân Môn hay không thì đợi Pháp Chủ trở về sẽ có quyết định. Đám người to gan, không nhớ đây là đâu ư mà dám cấu kết với Nhân Môn hãm hại Pháp sư thúc?"
Tô Vũ cười lạnh, hắn nhìn 6 vị mạch chủ: "Bao vây ba người kia lại!"
Dứt lời, hắn nhìn về phía đám người xung quanh: "Phụng lệnh Nhân Đạo Thánh Địa, phụng lệnh Pháp Chủ, hãy lập tức chém giết 3 vị cường giả Nhân Môn"
Tô Vũ nhanh chóng tóm Pháp Thiên lùi lại.
Đám người Nhân Đạo Thánh Địa đứng đằng kia, lão giả lực lượng 24 đạo cắn răng quát:
"Tuân lệnh! Giết!"
Oanh.
Mười mấy vị cường giả nhất đẳng nhanh chóng ra tay tấn công ba người Quyền Thánh.
Đám Quyền Thánh vẫn đang ngơ ngác.
Má nó.
Tình huống gì thế này?
Giọng nói lạnh lùng của Tô Vũ truyền đến: "Hắc Nguyệt Nhân Môn muốn cấu kết với Pháp Thiên cướp lấy trung tâm thiên địa của Pháp Chủ, các ngươi cho rằng có thể giấu giếm được ư? Lần hành động này chính là để ép các ngươi hiện thân. Quả nhiên tất cả đều bị lừa"
Dứt lời, hắn nhìn về phía Pháp Thiên, Pháp Thiên vô cùng phẫn nộ phản bác: "Ta không.."
Tô Vũ lạnh lùng ngắt lời: "Có hay không thì nói với cha ngươi đi. Hiện tại, ta sẽ không định tội ngươi. Nhưng nếu ngươi phản kháng thì đó là tội không thể tha. Giao trung tâm thiên địa ra đây"
Pháp Thiên điên cuồng phản bác: "Ta thật sự không cấu kết với Hắc Nguyệt. Thật „ đấy..
"Nếu ngươi vô tội thì tự nhiên sẽ được minh oan"
Tô Vũ lãnh đạm lên tiếng: "Hiện tại ta sẽ không giết ngươi, ngươi sẽ có cơ hội kháng cáo, chúng ta sẽ không oan uổng bất cứ kẻ nào, nhưng nếu chuyện này là thật thì ngươi chờ chết đi"
Pháp Thiên nghẹn khuất cúi đầu: "Ta không làm, các ngươi oan uổng ta. Phụ thân sẽ làm chủ cho ta"
Rồi gã bất đắc dĩ giao Vạn Pháp Sách cho Tô Vũ.
Tô Vũ rất muốn gõ đầu gã và nói rằng 'sao ngươi ngu thế.
Đảng tiếc là Pháp cố ý bồi dưỡng gia hỏa này như vậy, Tô Vũ chỉ có thể cảm khái rằng Pháp đã tự mua dây buộc mình, ông ta lo rằng đứa con trai thông minh thì sẽ phản bội nên trừ thực lực ra, Pháp Thiên không còn ưu điểm nào khác.
Mà thực lực của gã cũng là do Pháp uẩn dưỡng ra để làm công cụ mà thôi.
Kê này không có trí tuệ, không có khí phách, gã bị Tô Vũ đe doạ nhưng chỉ muốn giải thích phản bác chứ hoàn toàn không dám phản kháng.
6 vị mạch chủ trơ mắt nhìn gã giao Vạn Pháp Sách cho Tô Vũ.
Kỳ thật mấy người đều không quá tin tưởng nhưng lại không thể ngăn cản.
Một phương diện là Nhân Đạo Thánh Địa uy hiếp, một phương diện là Tô Vũ vừa bộc phát ra thực lực đánh một vị tu giả 30 đạo hộc máu.
Dù cảm thấy không bình thường nhưng 6 vị mạch chủ vẫn lựa chọn trầm mặc im lặng.
Nếu Pháp Chủ không sao cả thì không sao.
Nếu ông ta đã xảy ra chuyện thì Nhân Đạo Thánh Địa sẽ là lối thoát duy nhất của bọn họ, ở thời khắc này, bọn họ không nên xen vào, huống chi Nhân Đạo Thánh Địa có một thế lực không nhỏ ở Vĩnh Sinh Sơn.
Những hành động trước đó của Tô Vũ đã phát huy tác dụng ở thời điểm này.