Văn Vương lên tiếng: "Còn một chuyện, tốt nhất lần này nên hóa giải mâu thuẫn giữa Tử Linh Chi Chủ và mọi người, Tử Linh Chi Chủ bị bài xích chủ yếu do có liên quan đến vạn giới. Nhưng nếu hắn cũng thành người trong Nhân Môn, mọi người cùng nhau đối phó vạn giới thì sẽ không có xung đột lớn nữa"
Còn những kẻ đã bị giết thì sao? Người ta đã chết rồi, còn ai thèm để ý nữa không?
Tô Vũ sờ cằm: "Nhân Môn ư... Cũng đúng, Nhân Môn quá thần bí, xếp nhân thủ khắp nơi, Văn Vương cảm thấy trong đám chủ nhân cấm địa có bao nhiêu người là thuộc hạ của Nhân Môn?"
"Không đoán được"
Văn Vương thở dài: "Ta cũng biết quá ít về Nhân Môn"
Trong tam môn, Nhân Môn thần bí nhất.
Chưa từng nghe nói có kẻ nào là người Nhân Môn chân chính, phần lớn đều là người phát ngôn, bị Nhân Môn mê hoặc hoặc là nhận chút lợi ích rồi bán mạng cho Nhân Môn, nhưng đã có ai từng gặp người Nhân Môn chân chính chưa?
Hai người đang nói chuyện, một người đột nhiên xông ra, Võ Vương thấy Tô Vũ thì cười lớn: "Tô Vũ, ta thoát khỏi ngươi rồi"
Tô Vũ nhìn hắn một cái, không thèm để ý, chỉ tùy ý nói: "Ngài hoàn toàn thoát khỏi đã rồi nói. Hiện tại mới chỉ là nạp đạo trong thời không trường hà vào trong cơ thể thôi.
Còn nữa, hiện tại ngài và Văn Vương là anh em cùng cảnh ngộ, đều chỉ có thực lực 31 đạo, ta cảm thấy nếu đại chiến diễn ra thì không dùng được các ngài đâu"
Hai vị lão nhân liếc nhau, đều cảm thấy bất lực.
31 đạo? Không dùng được chúng ta?
Sao lại đả kích người ta như thế?
Tô Vũ mặc kệ bọn họ, vuốt cằm nói: "Còn nữa, lần này tốt nhất phải dụ Thiên Khung Sơn Chủ đến. Ta muốn nói chuyện với Nhân Hoàng một chút, thực lực ngài ấy sụt giảm quá nhiều. Để ta xem có thể kiếm được gì giúp ngài ấy khôi phục hay không. Lần này giết không ít người, chắc phải có gì đó bồi bổ đại đạo của ngài ấy"
"Không cần quá lo lắng cho đại ca"
Văn Vương không quá để ý: "Nếu hắn đã về vạn giới thì khôi phục thực lực không khó, hắn cũng đã có an bài trong Địa Môn, ngươi trong đó sẽ cho hắn tài nguyên. Hiện tại hắn mở cửa, tán gẫu với Thiên Khung Sơn Chủ suốt ngày. Tốt nhất là phải để phòng Thiên Khung Sơn Chủ, đừng mắc mưu của kê nọ, ngươi cảm thấy Thiên Khung Sơn Chủ cho ngươi mượn lực mấy lân chỉ là chuyện ngoài ý muốn thôi ư?"
Tô Vũ sửng sốt.
"Có khả năng là do đại ca ảnh hưởng"
Văn Vương cười nói: "Đồng hóa trong ngấm ngầm rất đáng sợ. Đạo của đại ca... Dù là ta thì cũng không muốn chọc đến. Nếu Thiên Khung Sơn Chủ vẫn luôn ngây ngốc để hắn mở Thiên Môn như vậy thì cứ chờ xem, sớm hay muộn cũng sẽ xảy ra chuyện. Đại đạo của hắn ảnh hưởng trong thâm lặng chứ không phải cưỡng chế, nó sẽ thẩm thấu từng chút một"
Tô Vũ kinh hãi: "Đúng là ta nghe nói gần đây Thiên Khung Sơn Chủ luôn mở Thiên Môn, còn ôm một đại ấn..."
Tô Vũ hít sâu một hơi.
Má nó, đó không phải là Nhân Hoàng Ấn chứ?
Nếu là Nhân Hoàng Ấn thì... trời ạ, đó chính là trung tâm thiên địa của Nhân Hoàng, tràn đầy lực lượng trách nhiệm đại đạo.
Nếu thế, dù Thiên Khung Sơn Chủ cường đại nhưng suốt ngày tiếp xúc với phần trung tâm thiên địa nồng đậm nhất như thế thì chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.
Nói thật, Tô Vũ cũng không dám coi thường lực lượng đại đạo của Nhân Hoàng.
Văn Vương lại còn sợ đến nỗi không dám tiết lộ thiên địa của mình giấu ở đâu.
Hiện giờ có kẻ ngốc suốt ngày để lực lượng Nhân Hoàng ảnh hưởng, Thiên Khung Sơn Chủ không ra tay với Tô Vũ có lẽ thật sự không đơn thuần chỉ vì Kiếm Tôn mà còn có khả năng là đã bị ảnh hưởng trong vô thức.
Văn Vương cũng cười: "Với tính cách của đại ca, hiện tại tuy rằng không thể nhúng tay vào chuyện của thế giới trong cửa nhưng nếu đã mở cửa như vậy thì chắc cũng định ảnh hưởng đến tên kia. Ta cảm thấy nếu Thiên Khung sơn chủ cứ tiếp tục như vậy thì sẽ xong đời sớm thôi"
Tô Vũ cười: "Vậy đúng thật là không còn lời nào để nói, không trách được ai, bản thân ông ta muốn mở ra mà, nhưng ta nghĩ chắc thứ ông ta cầm không phải Nhân Hoàng Dám cầm cái thứ này thì đúng là tự tìm chết.
"Kỳ thật Nhân Hoàng Ấn ảnh hưởng không lớn.."
Tô Vũ lắc đầu: "Nhân Hoàng Ấn đã thành trung tâm thiên địa của Nhân Hoàng, vậy thì ảnh hưởng có lớn hay không?"
"co Văn Vương run run, sau một lúc lâu mới nói: "Nếu Thiên Khung Sơn Chủ giữ nó thì đúng là... tự tìm chết, thực lực đại ca rất mạnh, bản chất lực lượng rất cao, dù bị thương thì vẫn có thể ảnh hưởng đến đối phương"
Giờ khắc này, hai người liếc nhau, đều yên lặng đồng tình cho Khung.
Ông ta thật sự đang cảm Nhân Hoàng chơi à?
Cái này chơi không vui đâu!
Cùng lúc đó.
Thiên Khung Sơn.
Thiên Khung Sơn Chủ tiếp tục thưởng thức Nhân Hoàng Ấn, gần đây ông ta và đại ấn này như hình với bóng, vẫn luôn cầm nó nghiên cứu.
Nghiên cứu một lát, ông ta mở miệng nói: "Ta cảm thấy đại ấn này có khả năng thật sự được chế tạo từ Vạn Đạo Thạch, ngươi lấy từ đâu ra? Còn nữa, lực lượng trong đại ấn này không giống lực lượng khí vận lắm"
Ông ta nghi hoặc: "Nhân Hoàng ấn của ngươi hơi lạ!"
Dường như Nhân Hoàng đang bận chuyện gì đó, một lát sau mới đáp lời: "Cái gì lạ?"
Thiên Khung Sơn Chủ nhíu mày: "Mơ hồ có lực lượng đặc thù ảnh hưởng đến ta.."
Nhân Hoàng không thèm để ý: "Lúc nào chẳng vậy, tiếp xúc lâu với lực lượng khí vận và lực lượng sứ mệnh của Nhân tộc thì ngươi sẽ tự nhiên sinh ra cảm giác Nhân tộc là người một nhà. Đây cũng là trách nhiệm của Nhân Hoàng. Không thì ngươi cho rằng ai cũng có thể làm Nhân Hoàng ư?"
"Thì ra là thế!
Thiên Khung Sơn Chủ đã hiểu, ông ta hơi ngạc nhiên: "Vậy giữ Nhân Hoàng Ấn lâu thì sẽ tự nhiên sinh ra hảo cảm với Nhân tộc ư?"
"Sao ta biết được, ta vẫn luôn yêu Nhân tộc. Chỉ có mình ta dùng đại ấn này, người khác chưa bao giờ động đến, sao ta biết ngươi có hảo cảm với Nhân tộc hay không?"
Nhân Hoàng vội vàng thúc giục: "Ngươi đừng nói nhảm nữa, ta đã cướp được Vạn Đạo Thạch rồi, ngươi trả đại ấn cho ta, ta cho ngươi Vạn Đạo Thạch"
Thiên Khung Sơn Chủ không vui: "Gấp cái gì? ! Sợ bổn tọa phá hủy nó chắc?"
Thiên Khung Sơn Chủ bình thần nói: "Để ta giữ thêm mấy ngày nữa rồi sẽ trả cho ngươi. Đúng rồi, hình như trong đại ấn của ngươi còn ẩn chứa không ít lực lượng đại đạo, đó là lực lượng đại đạo của chính ngươi hay là lực lượng vạn đạo vốn có của Vạn Đạo Thạch?"
"Hừ, sao ta có thể nói cho ngươi được? Nhanh đổi đi. Ta đã nói rõ với ngươi từ trước rồi"
"Không vội"
Thiên Khung Sơn Chủ vẫn bình tĩnh trả lời: "Ngươi gấp gáp như vậy là sợ bị ta phát hiện bí mật gì ư?
Hồi lâu sau Nhân Hoàng mới đáp: "Hiện tại ta đang bận, không có thời gian để ý tới ngươi, ta xong việc thì ngươi phải trả ta đấy"
"Ngươi làm việc của mình đi"
Thiên Khung Sơn Chủ xua tay, lười nói tiếp với y, ông ta tiếp tục nghiên cứu đại ấn.
Ông ta cảm thấy Nhân Hoàng Ấn rất thần bí, không quá để ý đến lực lượng đặc thù ảnh hưởng đến mình. Nắm giữ Nhân Hoàng Ấn thì sẽ tự nhiên có hảo cảm với Nhân tộc cũng là chuyện bình thường. Không thì sao người ta có thể làm Nhân Hoàng được?