Khung trầm ngâm, ông ta truyền âm hỏi: "Nếu đối phương thật sự có toàn bộ mảnh vỡ thì sao?"
"Giết gã cướp bảo vật!"
"Gã ở trong Nhân Môn, vậy phải giết thế nào?"
"Nhân Môn có an bài, vậy ngươi hãy giết người Nhân Môn, giết sạch tay sai của bọn họ.
Có lẽ Nhân Môn không chỉ có một vị Đại Thánh sắp xếp nhân thủ ở đây. Nói chung là ngươi cứ thấy người Nhân Môn thì giết, giết đến khi Nhân Môn chủ động cầu ngươi đừng giết. Khi ấy ngươi hãy nói với bọn họ rằng, chỉ cần Hồng Thiên giao kiếm ra thì ngươi sẽ ngừng tay, nếu không thì sẽ giết tiếp, vạn giới mở ra thì đến đó giết bọn họ.
Những người đó sẽ liên thủ ép Hồng Thiên giao kiếm cho ngươi, cái này gọi là chiến thuật vu hồi"
Nhân Hoàng hứng khởi nói tiếp: "Ta bảo đảm đối phương không chỉ có một vị Đại Thánh. Nếu không thì Nhân Môn đã không thể đấu với Thiên Môn"
Thiên Khung Sơn Chủ suy tư, cảm thấy... hình như ý kiến này không tôi!
Nhân Hoàng hưng phấn góp ý với ông ta. Lần này đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, bọn họ chỉ thiếu một cơ hội, giờ thì cơ hội đã có, mau đánh nhau đi.
Cùng lúc đó.
Vĩnh Sinh Sơn, Văn Vương và Tô Vũ lại hàn huyên, Văn Vương mở miệng nói: "Lần này mở họp, ngươi ngụy trang thành sứ giả Nhân Môn đi"
Tô Vũ cảm thấy không thoải mái lắm.
Sao vậy?
Nguy trang thành sứ giả Nhân Môn để làm gì?
Bỗng nhiên hắn có cảm giác nguy hiểm!
Giờ phút này, Thiên Khung Sơn Chủ đang trầm tư. Ông ta sẽ giết tất cả người Nhân Môn đến khi đối phương phải thỏa hiệp ư?
Biện pháp này có vẻ không tôi.
Nhân Hoàng nói rất đúng, đối phương tính kế vô số năm, hiện tại ông ta giết chóc lung tung khiến kế hoạch của đối phương bị đánh vỡ, vậy thì bọn họ có thể không nhận thua được sao?
Sau khi suy xét một hồi, ông ta nhìn về phía hắc y nhân, bình thản lên tiếng: "Đưa một đoạn thân kiếm đây, nếu không ai biết thật giả thế nào?"
Nghe vậy, hắc y nhân lập tức vui mừng.
Ông ta nói vậy chứng tỏ có hy vọng thành công hợp tác.
Hắn đáp: "Tiểu nhân sẽ lập tức bẩm báo chủ thượng, đại nhân chờ một chút, ta đi rồi sẽ trổ lại nhanh thôi"
"Cút đi"
Hắc y nhân không dám nhiều lời, hắn nhanh chóng rời đi.
Thiên Khung Sơn Chủ suy tư, xem ra lần hội nghị này sẽ không được thái bình.
Các phe đều có kế hoạch.
Tô Vũ cũng đang an bài.
Hội nghị cấm địa sẽ diễn ra vào ngày mai.
Mục tiêu lần này là gì?
Vấn đề mấu chốt là gì?
Những vấn đề này đều cần có quyết định rõ ràng.
Làm bất cứ chuyện gì thì cũng phải có mục tiêu, hoàn thành mục tiêu là nhiệm vụ hàng đầu, tỷ như lần giết Lạc Hồn Cốc Chủ không phải chỉ là muốn kẻ đó chết, mà là để Tô Vũ thăng cấp, để hắn niết bàn rồi khai sinh tử đạo.
Lúc trước ngụy trang Nhật Nguyệt là để giết Pháp, chiếm cứ quyền chủ động.
Còn lần này, Tô Vũ và Văn Vương đều chưa định ra mục tiêu chủ yếu là cái gì bởi vì có quá nhiều biến số.
Văn Vương nhìn về phía Văn Ngọc còn đang cắn nuốt đại đạo, đại khái nàng sẽ hoàn thành trong đêm nay.
Khi Văn Ngọc thành công thì cũng đến lúc hội nghị cấm địa bắt đầu.
Giờ khắc này, Văn Vương nhìn về phía Tô Vũ: "Lần trước ta đã nói mục tiêu của chúng ta là khiến Thiên Môn và Nhân Môn hoặc là cấm địa sinh ra xung đột, ngươi nghĩ sao?"
Tô Vũ suy xét một chút mới mở miệng: "Ta không có ý kiến, nhưng ta muốn bổ sung hai điểm. Thứ nhất, Văn Ngọc phải giả dạng Pháp, trở thành một trong những vị lãnh tụ của Thiên Môn"
Văn Vương cũng hy vọng như thế, y gật đầu.
Tô Vũ lại nói: "Thứ hai, giết Tiên Tổ"
Văn Vương biến sắc, Tô Vũ trầm giọng giải thích: "Phải giúp Tử Linh Chỉ Chủ niết bàn.
Đầu tiên, hắn có thể chết một lần, một vị cường giả 35 đạo như hắn chết đi thì có lẽ có thể chém giết một vị cường địch. Thứ hai, hắn sống lại thì có thể đe doạ đám chủ nhân cấm địa, không kẻ nào dám nhắm đến hắn nữa. Thứ 3, có thể khiến Tử Linh Chi Chủ đứng về phía chúng ta, hiện tại hắn vẫn luôn giúp chúng ta giải quyết phiền toái nhưng không được lợi gì. Hắn giúp chúng ta vài lần vì nể tình cùng là người vạn giới, nhưng hắn và chúng ta có thân thiết gì không?"
Tô Vũ lắc đầu: "Không giống ta, ta là không có cách nào khác. Nếu ta không quen biết các ngài thì còn lâu ta mới quan tâm. Còn hắn thì có thể không tham dự, nhưng hắn lại nhúng tay vào bởi vì mục tiêu ban đầu của hắn đã là tìm cơ hội niết bàn, sinh tử luân chuyển. Đây là mục tiêu vốn có của hắn, hiện tại chúng ta biến hắn thành kê địch chung của mọi người, thậm chí hắn còn phải đấu với Không. Vậy nên giờ đây chúng ta cân phải nghĩ biện pháp giúp hắn niết bàn"
Văn Vương cảm khái: "Có lẽ ngươi có rất nhiều khuyết điểm, nhưng chỉ bằng điểm này, hắn giúp ngươi không lỗ chút nào"
Giết Tiên Tổ! Nói thì đơn giản nhưng thực tế thì khi ấy các chủ nhân cấm địa sẽ hội hợp, việc này rất khó để thành công.
Nếu vô ý một chút thôi thì mọi an bài của Tô Vũ, những bí mật mà hắn đang che giấu đều sẽ uổng phí.
Tô Vũ mỉm cười: "Nếu có thể giết Tiên Tổ, giúp Tử Linh Chi Chủ có cơ hội niết bàn thì kế hoạch lần này sẽ đại thắng, không lỗ chút nào, dù bại lộ thân phận mọi người cũng không sao"
Tô Vũ nhìn về phía Võ Vương: "Lão sư của ta từng nói rằng, trong tình huống cần thiết thì có thể trả giá đắt, mượn sức kẻ thứ ba để đả kích đối thủ. Tử Linh Chi Chủ đã có cơ sở hợp tác với chúng ta, một khi đã như vậy thì không thể để hắn chịu thiệt mãi được"
"Ta thành 32 đạo, Võ Vương niết bàn một lần, Văn Vương cứu được Văn Ngọc, Văn Ngọc cắn nuốt thiên địa. Mục tiêu của mọi người ở đây đều đã hoàn thành. Như vậy, giờ phút này, chúng ta cần giúp Tử Linh Chi Chủ hoàn thành mục tiêu. Thậm chí ta cảm thấy nên coi việc giết Tiên Tổ là mục tiêu duy nhất, những việc khác chỉ là phụ, dù thất bại cũng không sao. Khi chúng ta chỉ nỗ lực vì một mục tiêu là giết một vị chủ nhân cấm địa thì xác suất thành công sẽ rất lớn"
Tô Vũ nghiêm mặt: "Dù đám chủ nhân cấm địa kia biết kế hoạch của chúng ta thì cũng sẽ không ngờ được rằng chúng ta che giấu nhiều đến vậy chỉ để giết một người. Ngài tin không? Người khác tin không? Mọi người đều không tin mới là lựa chọn tốt nhất"
Văn Vương suy tư rồi gật đầu: "Những thứ này đều do ngươi mang đến, ngươi có thể quyết định"
Võ Vương cười hắc hắc: "Văn lão nhị vẫn luôn làm quân sư quạt mo, nếu hắn đã nói vậy thì ta không có ý kiến. Nhưng Tô Vũ này, ngươi đừng quên ta đấy. Ngươi nghĩ biện pháp đi, ta cảm thấy ta cũng có hy vọng đến 32 đạo"
Tô Vũ mỉm cười.
Thực ra trước đó Võ Vương đã có thể bước vào 32 đạo, nếu hắn không dung đạo của Tô Vũ thì đã thăng cấp rồi, nhưng dung đạo đã khiến thực lực hắn giảm xuống. Sau đó hắn niết bàn để đánh vỡ giới hạn, giờ phút này, hắn là 31 đạo, để tiến vào 32 đạo, hắn không thiếu cảm ngộ mà là lực lượng võ đạo.
"Nếu vậy thêm một mục tiêu nữa đi. Hãy giết Võ Chủ - chủ nhân Võ Vực. Giết gã, ngài trực tiếp cắn nuốt lực lượng đại đạo của gã, ngài không có vấn đề về cảm ngộ nên có thể trực tiếp thăng cấp"
Tô Vũ nhìn Văn Vương: "Võ Vương nói rất đúng, tất cả đều phải lấy mục tiêu tăng cường thực lực bên ta làm cơ sở, mục tiêu thứ 3 của chúng ta chính là giết Võ Chủ, trợ giúp Võ Vương đột phá. Còn Văn Vương..."
Tô Vũ mỉm cười: "Tiếc là thiên địa của ngài không ở đây, nếu không ngài đã là siêu hạng rồi"
Văn Vương mỉm cười, y bỗng nhìn về nơi xa, nhẹ giọng nói: "Chờ một lát đi, không vội.
Hẳn là đại ca đã có an bài. Có lẽ Thư Linh sẽ tới đây"
Trong lòng Tô Vũ khẽ dao động: "Có khả năng. Ông ấy vẫn luôn họat động ở Thiên Khung Sơn nên cũng biết tình huống, lần trước giày của ngài võ nát khiến thiên địa chấn động, có lẽ ông ấy đã thấy được. Hơn nữa chúng ta triệu hoán 3 tầng thiên địa, vậy nên chắc chắn ông ấy đã biết. Căn cứ vào những yếu tố này, có khả năng ông ấy sẽ nghĩ cách đưa Thư Linh tới, ngài nắm giữ trung tâm thiên địa thì có thể quang minh chính đại vận dụng lực lượng thiên địa"
Văn Vương gật đầu: "Còn nữa, hiện tại Thiên Môn có thể ngăn cản 2 tầng thiên địa, đến tầng thứ 3 thì sẽ khó, vậy nên trong ba người chúng ta sẽ chỉ có một người có thể triệu hoán thành công. Ngươi cảm thấy.."
Tô Vũ nói thẳng: "Để ngài đi. Ta sẽ thương lượng với Tử Linh Chi Chủ, bởi vì ngài không có thiên địa thì không tính là siêu hạng, chênh lệch giữa siêu hạng và không phải siêu hạng là rất lớn, ở thời khắc mấu chốt, chúng ta sẽ triệu hoán thiên địa để thiên địa của ngài tiến vào"
Hiện tại Thiên Môn có thể ngăn cần 2 tầng thiên địa, với tầng thứ 3 thì hơi chút khó khăn.